Hắn lo lắng duy nhất đúng là Kỷ Huyên Nhi ở bên cạnh mình mà thôi.
Đã đi ra trà lâu, sau đó mấy người Tần Phàm cần phải đi hiện trường tuyển
bạt thi đấu Thiên Tài Chiến kia tiến hành báo danh. Kỳ thật điều này
cũng không có thể nói là báo danh đơn giản, cũng có thể nói là một lần
của tuyển bạt thi đấu.
Trên thực tế từ lúc một năm trước, lần
tuyển bạt thi đấu này cũng đã tiến hành qua sàng chọn lần thứ nhất. Khi
đó từng Đại Thành từ trong mấy trăm vạn thậm chí hơn một ngàn vạn dân cư sàng chọn ra 100 danh ngạch, lại để cho bọn hắn đạt được tư cách đến
Mạc Lợi Thành tham gia tuyển bạt lần thứ hai.
Mà ở bên trong 100
cái danh ngạch này, trên thực tế đại đa số những danh ngạch này đã bị
gia tộc thành chủ cùng một ít đại gia tộc phân chia, giống như ba người
Tần Phàm không có trải qua lần sàng chọn thứ nhất liền trực tiếp tới
tham gia lần sàng chọn thứ hai rồi. Cái này mặc dù có chút không công
bình, nhưng lại là sự thật.
Đương nhiên, đại gia tộc cũng sẽ
không phái người thực lực thấp thay thế người ngoài gia tộc đi dự thi,
dù sao đến lúc đó thực lực không đủ không chỉ sẽ dễ dàng chết, còn để
cho gia tộc mất hết mặt mũi, biến thành trò cười.
Mạc Lợi chủ
thành này, lưu lượng người là rất dọa người, vừa đi ra khỏi trà lâu,
liền có một cổ sóng người có thể nói khủng bố đập vào mặt. Trước mắt đều là đông nghịt một mảnh, thậm chí có chút ít khó có thể đi lại.
Rất không dễ dàng dựa vào lực lượng của ba người, tách ra một con đường,
lúc này bọn hắn cũng không có ý tứ đi dạo khắp nơi gì, chỉ là trực tiếp
hướng về đại quảng trường khu vực trung tâm của Mạc Lợi Thành kia đi
đến, chỗ đó là địa điểm báo danh của tuyển bạt thi đấu Thần Đảo Thiên
Tài Chiến rồi.
Ở chỗ này, đồng dạng là đầy ắp người.
Thần
Đảo Thiên Tài Chiến là một thịnh hội lớn mà tất cả Võ Giả đều hướng
tới, cho dù không ít người không phù hợp tư cách cũng nghĩ đến gom góp
náo nhiệt thoáng một phát, mà một ít người tuy biết rõ tới tham gia cuộc so tài này sẽ có nguy hiểm nhất định, nhưng vẫn là nhịn không được muốn liều chết đến đây, hoặc cầu một đoạn cơ duyên, hoặc muốn dương danh
nhất thời.
Đi vào quảng trường khu vực trung tâm Mạc Lợi Thành
kia, ở bên trong bóng người tầng tầng, Tần Phàm có thể phát hiện ở quảng trường trung ương kia đứng sừng sững lấy một tấm bia đá cự đại thần bí, độ cao khoảng chừng mấy trăm trượng, thượng diện tản ra một loại quang
mang kim sắc đặc thù, lộ ra có chút chói mắt.
- Cái này là lần
sàng chọn thứ hai của tuyển bạt thi đấu, muốn đi vào giai đoạn kế tiếp,
phải đạt được khối Thiên Tài Kim Bia này thừa nhận, đạt được bằng chứng
tư cách tham gia trận đấu chính thức.
Lúc này Mộ Thanh Thanh ở một bên thấp giọng nói ra.
- Thiên Tài Kim Bia?
Nghe vậy, hai mắt của Tần Phàm không khỏi có chút ngưng tụ, xuyên thấu qua
trùng trùng điệp điệp đám người hướng về tấm bia đá lớn trong sân rộng
kia nhìn lại.
Xem xét phía dưới, hắn có thể cảm giác được trong
tấm bia đá này có một loại chấn động huyền bí hết sức đặc thù, còn mơ hồ có giống như lúc trước hắn ở trong Viễn Cổ di tích bái kiến khảo thí
tiềm lực chi môn có chút tương tự, kia chính là khí tức Viễn Cổ, bất quá tấm bia đá này tựa hồ lộ ra càng thêm hùng vĩ, để cho hắn không cách
nào nắm lấy.
Hắn đoán chừng gần kề chỉ là một tấm bia đá Kim Sắc này đã là một kiện bảo
vật Thượng Cổ hiếm có rồi, đương nhiên, ở bên trong Mạc Lợi chủ thành
đoán chừng cũng không có bất kỳ người nào dám đánh chủ ý tới nó, tất
nhiên ngoại trừ kẻ muốn chết, mà ở trên đời này kẻ muốn chết cũng không
có mấy a.
Mà lúc này ở trước Thiên Tài Kim Bia đã có không ít
người xếp hàng cùng đợi khảo thí lấy được tư cách, phương thức khảo thí
là đám thiên tài bọn họ đều hướng về kim bia kia phát động công kích.
Nếu thực lực nhận được kim bia thừa nhận, như vậy sẽ ở bên trong kim bia phản xạ ra một đạo hào quang đặc thù tiến vào trong cơ thể trắc thí
giả, nếu kim bia không có bất kỳ phản ứng nào, trắc thí giả đào thải.
Tia sáng này, là đại biểu cho đạt được tư cách tham gia tuyển bạt thi đấu Thiên Tài Chiến.
Từ những người phía trước khảo thí xem ra, tỷ lệ thông qua Thiên Tài Kim
Bia này tựa hồ cũng không quá cao, ước chừng bên trong mười người cũng
chỉ có một hai cái có thể thông qua mà thôi. Người thông qua tự nhiên là vẻ mặt kiêu ngạo vui vẻ ly khai, mà không có thông qua thì lộ ra cực kỳ thất vọng.
Phải biết rằng, có thể đi tới trước Thiên Tài Kim
Bia này đều là người ở trong thành thị riêng phần mình thông qua được
lần sàng chọn thứ nhất, phần lớn đều đáng được xưng nhân vật thiên tài,
cơ hồ đều có được cảnh giới Tam kiếp Bán Thần trở lên.
Nhưng vẫn có nhiều người chịu khổ đào thải như vậy.
Thần Đảo Thiên Tài Chiến này, ba mươi năm mới cử hành một lần, tất cả mọi
người chỉ có một cơ hội mà thôi, không có thông qua tự nhiên sẽ thập
phần thất vọng.
Tần Phàm thậm chí là trông thấy có mấy Tứ kiếp
Bán Thần cảnh giới cường giả cũng không có cách nào đạt được kim bia
thừa nhận, sau đó như cha mẹ chết ảm đạm rời đi. Đương nhiên, Tứ kiếp
Bán Thần như vậy hơn phân nửa là bởi vì cảnh giới bản thân bất ổn, thực
lực yếu nhược mà thôi.
Bất quá như vậy liền đại khái có thể biết rõ trình độ khó khăn của sàng chọn cửa thứ hai này rồi.
- Ồ? Đây là nữ tử ngày đó ở trong Hoàng Nham Thành giao dịch hành gặp
được kia, nghe nói nàng tên là Lăng Cầm, bất quá dùng thực lực của nàng
thông qua tuyển bạt như vậy hẳn là không có khó khăn a.
Nhìn về phía trước, ánh mắt của Tần Phàm lại bỗng nhiên khẽ động, thấy được một thân ảnh quen thuộc.
Cái thân ảnh này đúng là Bối Cầm nữ tử mà lúc trước hắn ở bên trong Hoàng
Nham Thành bái kiến, thực lực để cho hắn cảm giác được thâm bất khả
trắc, cho dù là hiện tại thực lực của hắn đã tăng nhiều, nhưng vẫn là ẩn ẩn cảm thấy có chút kiêng kị.
Lúc
này Bối Cầm nữ tử kia ở dưới ánh mắt nhìn chắm chú của mọi người chậm
rãi đi tới trước Thiên Tài Kim Bia cao lớn kia, bộ pháp của nàng nhẹ
nhàng, tư thái thướt tha, thập phần hấp dẫn người xem.
Gương mặt
Lăng Cầm này thanh tú, tuy chưa hẳn đạt tới tuyệt sắc khuynh thành như
Mộ Thanh Thanh cùng Kỷ Huyên Nhi, nhưng da thịt trắng nõn như tuyết, tóc dài mềm mại xõa vai, tăng thêm cổ Cầm sau lưng, trên người nổi bật ra
một loại khí chất rất đặc biệt.
Có thể nói, đồng dạng có không ít nam tử trẻ tuổi coi là tình nhân trong mộng.
Nàng vừa xuất hiện, liền nghe được ở trong sân mơ hồ có một ít thanh âm nuốt nước miếng, từng ánh mắt nóng rực nhìn nàng.
Dù là Tần Phàm lúc này cũng không khỏi cảm thấy hết sức hứng thú nhìn về
phía Lăng Cầm kia, đương nhiên dùng định lực của hắn tự nhiên sẽ không
giống người bình thường lộ ra thất thố như vậy, huống chi bên cạnh hắn
đã có hai mỹ nhân tuyệt sắc, hắn chú ý Lăng Cầm này chỉ là vì đối với vẻ thần bí trên người nàng cảm giác hiếu kỳ mà thôi.