Có cảm ứng, Ma chủng trong cơ thể ta phát sinh cộng hưởng!
Sau
đó, hai mắt của hắn sáng ngời, lúc này hắn xuyên thấu qua Bạch Hổ châu,
chứng kiến có một cảnh tượng đặc thù ở bên trong hạt châu bắt đầu hiển
hiện mà ra.
Một hào quang trong suốt ở trong hạt châu màu trắng tán phát đi ra.
Tia sáng này cũng không tính là quá sáng ngời, nhưng mà đem cái sơn động ẩn nấp này chiếu lên rõ ràng có thể thấy được, mà lúc này hai mắt của Tần
Phàm ngưng lại, đang không chuyển mắt nhìn chằm chằm vào cái hộp phong
cách cổ xưa trong tay.
Lúc này trong hộp chứa Bạch Hổ châu, khỏa
Bạch Hổ châu kia đang lẳng lặng nằm ở trong đó, chỉ có hào quang là bắt
đầu dần dần chiếu sáng không gian trong sơn động cũng không rộng lắm.
Chỉ chốc lát, Tần Phàm chứng kiến ở đỉnh sơn động xuất hiện một hình ảnh mỹ lệ.
Ở trong tấm hình này, Tần Phàm thấy được một hòn đảo cự đại, diện tích
hòn đảo này vô cùng rộng lớn, phiêu phù ở trên đại dương càng thêm mênh
mông bao la. Trên hòn đảo này, có vô số cây cối cổ xưa che trời, cũng có rất nhiều sơn mạch lồng lộng nga nga. Nhất là ở phần đông ngọn núi này, lộ ra thập phần hùng vĩ, tạo hình như đao, ngọn núi cao và hiểm trở mọc lên san sát như rừng, cho người một cảm giác tâm linh rung động.
Chứng kiến một bức tranh như vậy, lại để cho trong lòng Tần Phàm hơi động
một chút, vội vàng đem địa phương trong tấm hình ghi lại. Nhưng mà, cũng ngay thời điểm hắn vừa mới miễn cưỡng nhớ kỹ hình ảnh, hình ảnh kia đột nhiên tối sầm lại, bắt đầu rất nhanh biến mất.
Rất nhanh, ánh
trong sơn động sáng dần dần này giảm đi, khỏa Bạch Hổ châu kia lại quy
về yên lặng, thật giống như chưa từng có phát ra ánh sáng đặc thù gì
vậy, thậm chí là tính cả một loại cảm ứng thần bí vừa rồi kia, cũng bắt
đầu trở nên yếu ớt đi rất nhiều.
- Cứ như vậy biến mất rồi hả?
Thấy vậy, Tần Phàm không khỏi khẽ chau mày. Vừa rồi thời gian hình ảnh xuất
hiện có thể nói quá ngắn, chỉ là thời gian mấy cái hô hấp mà thôi, cũng
may mắn thần thức của hắn rất mạnh, nếu không rất dễ dàng sẽ gặp sai
lầm.
- Khỏa Bạch Hổ châu này nghe nói ngay cả sáu bảy Kiếp Bán
Thần cũng tranh đoạt, sẽ không chỉ là chứa đựng một chút hình ảnh như
vậy chứ? Nếu như chỉ gần kề như thế. Chắc có lẽ không có nhiều cường giả chạy theo như vịt như vậy a.
Hắn nhìn khỏa Bạch Hổ châu trước mắt này, trong lòng có chút nghi hoặc.
Lần nữa cầm lấy Bạch Hổ châu kia, ngón tay lần nữa ở phía trên ma sát, bất
quá lúc này đây, Bạch Hổ châu này lại không hề như trước đây phát ra ấm
áp như vậy. Ma chủng trong cơ thể hắn cũng không hề sinh ra cảm giác
cộng hưởng rồi.
- Tại sao có thể như vậy?
Chứng kiến kết quả như vậy, Tần Phàm không khỏi cúi đầu trầm tư :
- Những người khác phải chăng cũng đã xem qua đoạn hình ảnh này?
Hắn cũng không biết tự cho là đúng như vậy, cho rằng nhiều nhân vật thiên
tài phía trước đã từng đạt được qua một khỏa Bạch Hổ châu này đều không
có bất kỳ phát hiện nào, mà Bạch Hổ châu này chỉ rơi vào trong tay của
hắn thời gian không dài, đã bị phát hiện huyền bí.
Hơn nữa hắn
cảm giác được lúc này đây là Bạch Hổ châu này đã dẫn phát Ma chủng trong cơ thể hắn chấn động, cũng không phải Ma chủng trong cơ thể hắn dẫn
phát Bạch Hổ châu này phản ứng.
- Một khỏa Bạch Hổ châu này, ban đầu là từ đâu bắt đầu xuất hiện chứ? Là như thế nào lưu truyền tới đây?
Một lát sau, hắn nghĩ tới vấn đề trọng yếu này, nếu quả thật Bạch Hổ châu
cùng Bạch Hổ Ma chủng có quan hệ, vậy tại sao người ban đầu nọ không
trực tiếp lấy đi Bạch Hổ Ma chủng?
Tần Phàm hắn vào lúc này cảm giác được một hương vị quỷ dị.
Hắn tựa hồ có chút cảm giác như đang có người thao túng hết thảy, cố ý dẫn
dắt người đoạt được Bạch Hổ châu đi tìm cái gì có, người bình thường có
lẽ không biết là Bạch Hổ Ma chủng, nhưng Bạch Hổ châu này cũng khiến
Thất Kiếp Bán Thần cướp đoạt, có thể nghĩ cái hấp dẫn kia cũng là đầy
đủ.
Đáng tiếc, tuy hiện tại Tần Phàm đã nhận được Bạch Hổ châu,
nhưng hết lần này tới lần khác hắn đi tới thế giới này thời gian còn
không dài, sự tình về Bạch Hổ châu này ngoại trừ từ trong miệng Lãnh
Thiền kia nghe tới chút ít, thì không còn biết gì nữa.
- Xem ra sau khi ta đi ra ngoài phải hảo hảo nghe ngóng thoáng một phát về sự tình Bạch Hổ châu này mới được...
Sau đó Tần Phàm có chút lộ ra một vòng bất đắc dĩ, chính mình cầm bảo bối,
lại phải đến hỏi người khác cái bảo bối này có thể làm được cái gì, có
tác dụng gì, chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy đắng chát rồi.
Kế tiếp, hắn đậy cái hộp đựng Bạch Hổ châu lại, trong miệng lại thì thào nói:
- Vừa rồi một đoạn hình ảnh kia biểu hiện tựa hồ là một cái thần đảo...
chỉ là, ở trong Tân Thế Giới này tổng cộng có bảy mươi hai thần đảo,
muốn biết là cái thần đảo nào cũng không dễ dàng ah.
May mắn hắn
đem hình ảnh đặc thù trong thần đảo đều nhớ kỹ, nếu như đụng phải cái
thần đảo này. Hắn nhất định có thể phân biệt nhận ra.
Bất quá vấn đề lớn nhất là hiện tại thực lực của hắn quá thấp, chỉ là ở trong Mạc
Lợi Thần Đảo này đã hành động có chút khó khăn, chớ nói chi là muốn kéo
dài qua đến những thần đảo khác. Nghe nói rất nhiều Bán Thần cường giả
cả đời cũng chỉ sinh hoạt ở trên một tòa thần đảo. Thẳng đến chết đi
cũng không có đến qua những thần đảo khác, chỉ có người có thiên phú
tung hoành, thực lực cường đại, mới có thể kéo dài qua tất cả đại thần
đảo.
- Nghe nói ở trong Mạc Lợi Đảo chủ thành Mạc Lợi Thành có
Truyền Tống Trận đi đến thần đảo khác, bất quá cái giá cả kia không cần
nghĩ cũng biết là thập phần đắt đỏ, hiện tại ta đây đoán chừng vẫn là
dùng không nổi.
Tần Phàm đem Bạch Hổ châu kia tạm thời cất giữ, tiếp theo đem một đám Trữ Vật Giới Chỉ trên người những đạo tặc kia ra.
Lấy được nhiều thứ như vậy, vẫn phải kiểm kê một chút mới được a.
- Chậc chậc, không hổ là Bán Thần cường giả, gia sản so với Võ Thánh cường giả thì nhiều hơn rất nhiều.
Đem những Trữ Vật Giới Chỉ đã vô chủ kia mở ra, lúc này Tần Phàm hơi có
chút hưng phấn. Những Trữ Vật Giới Chỉ này, số lượng Thần Tinh bên trong tùy tiện một cái nếu so với hắn hiện tại còn muốn nhiều hơn nhiều lắm.
Đặc biệt là Trữ Vật Giới Chỉ của tam kiếp Bán Thần cường giả Đậu Khi kia,
số lượng Thần Tinh chứa trong đó trọn vẹn đạt đến hơn vạn, phải biết
rằng hiện tại trên người Tần Phàm hắn cũng chỉ có mấy trăm, hơn nữa lúc
trước cơ hồ vơ vét toàn bộ đan dược của mình mới đổi lấy hơn một ngàn
Thần Tinh! Mà lúc trước Tần Phàm mới vừa đến Tân Thế Giới gặp được mấy
Võ Thánh cường giả, càng là đáng thương hơn, chỉ có được chưa đủ 100
Thần Tinh!
Có thể nói, hơn vạn Thần Tinh này, có thể nói là cự phú.
Những nhất kiếp Bán Thần cường giả khác cũng đều có mấy ngàn Thần Tinh, tài
phú trong tất cả Trữ Vật Giới Chỉ cộng lại liền vượt qua hai vạn Thần
Tinh.