Đan Vũ Càn Khôn

Chương 648: Chương 648: Thú triều chấm dứt. (1)




Ầm ầm!

Ầm ầm!

Sau một khắc, thanh âm như tiếng nổ chấn không ngừng truyền đến, như là Lôi Đình đến thế gian, hung hăng gõ vào màng nhĩ của mọi người, trực tiếp rung chuyển tâm linh.

- NGAO…

Đầu Độc Giác Giao Long kia vẫn chưa hoàn toàn chuẩn bị tốt năng lực thiên phú của mình, cái sừng nhọn thật dài kia liền bị bức phát ra một cổ Hàn Băng trụ cường đại, muốn mượn này để ngăn cản trâu điên trùng kích.

Đây chính là một chiêu vừa rồi dùng để bao vây Tần Phàm, cơ hồ sắp giết chết được hắn, uy lực rất mạnh.

Nhưng mà, một khi Tần Phàm toàn lực thi triển ra chiêu Vạn Ngưu Xông này, uy lực kia ngay cả Tần Phàm cũng không khỏi âm thầm khiếp sợ, coi như là Độc Giác Giao Long hoàn toàn ở trạng thái công kích vừa rồi kia, cũng chưa chắc có thể ngăn cản được, huống chi là hiện tại trạng thái của nó chưa xong toàn bộ?

Trâu điên hỏa diễm cực kỳ cuồng bạo, khí thế che khuất bầu trời, khống chế lấy toàn bộ bầu trời, tất cả nguyên khí khác ngưng tụ tới, đụng phải chúng đi qua đều bốc cháy, do đó trở nên không có thuần túy như vậy, uy lực giảm đi!

Sau đó trên bầu trời, chín trăm chín mươi chín đầu trâu điên, rốt cục cùng Hàn Băng trụ của Độc Giác Giao Long phát ra kia, đột nhiên tương đụng vào nhau! Hai cổ lực lượng kịch liệt tương giao!

Oanh!

Ở dưới một âm thanh trùng kích truyền đến, lập tức qua đi, uy lực của chín trăm chín mươi chín đầu trâu điên kia liền hoàn toàn trùng kích Hàn Băng trụ thành mảnh vỡ, bốc hơi thành hơi nước, cuối cùng lực lượng cuồng bạo trực tiếp rơi vào trên bản thể đầu Độc Giác Giao Long kia!

Vù vù…

Hỏa diễm gào thét, điên cuồng trùng kích lấy thân thể Cự Long kia, phía trên hư không, trận trận chấn động kịch liệt không dứt bên tai!

- Ô… NGAO…

Trong nháy mắt tiếp theo, trong miệng đầu Độc Giác Giao Long kia phát ra tiếng kêu bi thảm, thân thể bị một cổ lực lượng cực kỳ cuồng bạo oanh trúng, chín trăm chín mươi chín đầu trâu điên hỏa diễm trực tiếp nuốt hết thân thể của nó!

Ngay sau từng mảnh Long Lân trân quý, mang theo Giao Long chi huyết đồng dạng trân quý, nhao nhao rơi xuống mặt đất.

Nhưng mà, tiếng thét này không tiếp tục quá lâu.

Chỉ sau một lát, quái vật khổng lồ dài trọn vẹn hơn 10 trượng kia, khắp cả người trở nên cháy đen, huyết nhục mơ hồ, thậm chí có một mùi cháy khét lẹt truyền đến, cái Long thể kia cũng bắt đầu chậm rãi ngã xuống dưới mặt đất.

Độc Giác Giao Long chết rồi!

Một đầu Thất cấp yêu thú thực lực tương đương với Võ Tôn cường giả, hơn nữa thực lực khoảng chừng bằng Võ Tôn năm sáu cấp bình thường, ở dưới một chiêu của thiếu niên áo xanh, không hề lo lắng, trực tiếp vẫn lạc!

Oanh!

Lại một tiếng đại địa chấn động nổ mạnh truyền đến, đầu Độc Giác Giao Long cực lớn kia rơi xuống trên đất trống phía trước Nam Phong Thành, trực tiếp ném ra một cái hố cực lớn!

Cộng thêm những băng tuyết nguyên lai trên mặt đất kia, phảng phất giống như là bỗng nhiên nhiều ra một cái hồ nước.

Cái này là cuộc chiến của Võ Tôn cường giả, vậy mà đã đến tình trạng có thể cải biến địa hình!

Thiếu niên áo xanh, sau lưng mọc lên Hỏa Dực, hắn ngự không mà đứng, sau lưng là Hỏa Vân mãnh liệt bắt đầu khởi động, mái tóc dài cùng áo bào của hắn không gió mà bay, giờ khắc này hắn phảng phất giống như là Chiến Thần hàng lâm, rung động nhân tâm.

Hồi lâu về sau, mọi người mới ở bên trong tràng cảnh rung động vạn phần kia kịp phản ứng, nhưng một bộ tràng cảnh này tất nhiên sẽ trở thành trí nhớ suốt đời khó quên của bọn hắn, hơn nữa có thể ở ngày sau trở thành đề tài nói chuyện, khoe khoang người khác lúc trà dư tửu hậu.

Hôm nay mọi người trong Nam Phong Thành, thấy được cường giả chân chính Đồ Long!

Mà sau khi đầu Độc Giác Giao Long kia chết đi, ngàn vạn yêu thú trên mặt đất kia, phảng phất giống như bỗng nhiên đã mất đi khống chế, toàn bộ bắt đầu tán loạn! Tất cả yêu thú đều đoạt mệnh mà trốn!

Kể cả đầu Đại Địa Bạo Hùng kia ở bên trong, nó cảm nhận được một cổ áp bách cường đại đến từ trên bầu trời kia, rốt cục sau khi Độc Giác Giao Long chết đi bị đánh thức, cũng bắt đầu hướng về phương hướng yêu thú sơn mạch chạy như điên.

Nó cảm nhận được bên trong thân thể nhân loại trên bầu trời kia, có tồn tại khiến nó sợ hãi.

Chứng kiến thú triều bắt đầu lui tán, lúc này ba vị tộc trưởng Nam Phong Thành cũng không khỏi cảm thấy kích tình bành trướng, đồng thời bọn hắn cũng minh bạch đến đây là một cơ hội!

Cái này là hơn vạn đầu yêu thú, trong đó có thể có không ít loài có được tinh hạch! Còn có rất nhiều tài liệu yêu thú, cái kia đều là một số tài phú thập phần lớn!

Cơ hội ngàn năm khó gặp gỡ như vậy, sao có thể bỏ qua chứ!

- Các huynh đệ, giết hết yêu thú!

Ba vị tộc trưởng này, cơ hồ đồng thời vung tay hô to, cũng hưng phấn dẫn đầu truy kích lấy những yêu thú tán loạn kia!

Đương nhiên lao tới trước bọn hắn, là đoàn viên của Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn, bởi vì đám bọn họ trường kỳ liên hệ cùng yêu thú, lúc này so với bọn hắn còn nhanh thanh tỉnh lại hơn!

Bọn hắn càng thêm tinh tường nhược điểm của những yêu thú này, cũng càng thêm minh bạch giá trị những yêu thú này, đã đi đầu chiếm lấy tiên cơ!

Vào lúc này Tần Phàm lạnh nhạt mà nhìn xem hết thảy phát sinh phía dưới, trong nội tâm thời gian dần qua khôi phục tâm tình bình tĩnh.

Hắn biết rõ nhân loại cùng yêu thú tầm đó vốn là thiên địch, thường cách một đoạn thời gian, sẽ có yêu thú đến quấy rối nhân loại, mà nhân loại cũng thường thường tiến vào Yêu thú Hoang Nguyên săn giết yêu thú.

Cái này đều là mâu thuẫn không thể nào đình chỉ.

Mà đối với hắn giết chết đầu Độc Giác Giao Long kia, Tần Phàm cũng không quá mức cảm tưởng.

Ở trên cái đại lục này là nhược nội cường thực, vô luận là người hay là yêu thú đều như thế, chỉ cần thực lực cường đại liền có thể săn giết đối phương, cũng không có phân chia thợ săn con mồi chính thức trên ý nghĩa.

Đầu Độc Giác Giao Long này xâm phạm Nam Phong Thành, hắn muốn giết chết, nếu không gia viên cùng tộc nhân của hắn đều sẽ gặp nạn.

Lúc này, trông thấy Đại Địa Bạo Hùng kia muốn chạy trốn, tựa hồ Cổ Mặc cũng muốn truy kích, Tần Phàm vội vàng đáp xuống, hắn nhìn ra được trên người Cổ Mặc đã có tổn thương không nhẹ, hắn không thể lại để cho Cổ Mặc động thủ.

- Lão đầu, nhìn bộ dạng ngươi như vậy nên nghỉ một chút a, giao cho tiểu tử ta là được rồi.

Tần Phàm hơi nghiền ngẫm cười nói, trực tiếp xẹt qua bên người Cổ Mặc, vọt tới phía trước, tốc độ nhanh hơn đuổi theo con Đại Địa Bạo Hùng đang chạy trốn kia.

Tuy đầu Đại Địa Bạo Hùng này nhìn như cồng kềnh, nhưng tốc độ lại tuyệt không chậm, trên mặt đất dùng sức đạp một cái, thân hình liền cao cao nhảy lên, lúc rơi xuống cũng đã ở ngoài vài chục trượng, nó thậm chí so với yêu thú chuyên tốc độ còn muốn nhanh hơn rất nhiều.

- Tiểu tử thúi này.

Cổ Mặc trông thấy Tần Phàm đuổi ở trước mặt mình, không khỏi cười mắng một tiếng, nhưng một tiếng lão đầu này lại khiến hắn ấm áp cõi lòng, tuy hiện tại Tần Phàm đã trở thành Võ Tôn rồi, thực lực thậm chí còn vượt qua hắn, nhưng hắn biết rõ hắn và Tần Phàm tầm đó còn có thể giống như trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.