Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1308: Chương 1308: Thượng Cổ di chỉ. (1)




- Ồ?

Hai gã nhị kiếp Bán Thần kia trông thấy đột nhiên có người vượt qua bọn hắn, cũng không khỏi trước là hơi kinh hãi, nhưng đợi nhìn rõ ràng Tần Phàm chỉ là Võ Thánh cảnh giới, trên mặt đều lộ ra vẻ khinh thường, một nam nhân mũi ưng trong bọn hắn lạnh lùng nói ra:

- Chuyện gì phát sinh cũng không phải ngươi một Võ Thánh nho nhỏ có thể trộn vào, nhanh lăn qua một bên, đừng cản đường đại gia.

- Hỗn đản! Cũng dám xem thường lão Đại ta như vậy, xem ra Tiểu Chiến đại gia ta không cho ngươi một chút giáo huấn thì không được rồi!

Nghe được thần sắc đối phương bất thiện, Tiểu Chiến liền mở trừng hai mắt nói ra.

- Tại hạ bất quá là tùy ý hỏi thăm, hai vị làm gì mà cự nhân ngàn dặm như vậy chứ?

Tần Phàm trấn an Tiểu Chiến thoáng một phát, sau đó còn lấy ra đại khái tầm mười khối Thần Tinh nói ra:

- Những này Thần Tinh coi như là tin tức phí, như thế nào.

Lúc này đây trong Trữ Vật Giới Chỉ mà Cổ Mặc giao cho Tần Phàm cũng có không ít Thần Tinh, cho nên hiện tại hắn ra tay cũng rộng rãi hơn một tí.

- Ồ?

Chứng kiến Tần Phàm xuất ra Thần Tinh, hai gã Bán Thần cường giả kia không khỏi hơi hơi ý động, hai người liếc nhau một cái, nam nhân có đầu lông mày âm tàn khác nói:

- Hắc hắc, chỉ là mười khối Thần Tinh, ngươi cho rằng là đuổi ăn mày sao, ít nhất cũng phải một ngàn Thần Tinh mới nói cho ngươi biết.

- Đúng vậy, không xuất ra một ngàn Thần Tinh, đừng nghĩ từ trong miệng chúng ta nghe được tin tức. Cái mạng nhỏ kia của ngươi cũng phải bàn giao ở chỗ này.

Nam tử mũi ưng ban đầu nói chuyện kia càng là lộ ra một vòng vui vẻ dữ tợn. Rất rõ ràng, chứng kiến Tần Phàm chỉ là một Võ Thánh vậy mà cam lòng xuất ra mười khối Thần Tinh tới mua tin tức, cũng biết người phía trước nhất định là giá trị con người xa xỉ, làm cho bọn hắn không khỏi động tham niệm.

- Ai, xem ra ở chỗ này đạo lý đích thật là nói không thông rồi.

Tần Phàm vào lúc đó bất đắc dĩ lắc đầu, hắn vốn còn muốn cùng hai người này nói chuyện, nhưng hiện tại xem ra là không có khả năng gì.

Sau một khắc, hắn trực tiếp thò ra một tay, một cái móng vuốt Thanh Long cự đại ngăn cách hư không đạp xuống.

- Cái gì? Lại dám động thủ đối với chúng ta!

Thấy vậy, hai gã nhị kiếp Bán Thần kia đều lộ ra vừa sợ vừa giận, bọn hắn như thế nào cũng không nghĩ ra Tần Phàm chỉ là một Võ Thánh, dĩ nhiên lại dám dẫn đầu hướng Bán Thần cường giả bọn hắn khởi xướng tiến công.

Nhưng thấy Thanh Long móng vuốt kia đạp xuống. Bọn hắn cảm giác được uy lực trong đó tuyệt đối không kém, cũng không khỏi không vội vàng tán ra.

- Bắt giữ!

Thanh Long móng vuốt ở giữa không trung xoay một vòng, chộp tới nam nhân mũi ưng trong đó, hiện tại lực khống chế của Tần Phàm sao mà cường đại, mặc dù chỉ là trạng thái bình thường, nhưng chỉ là một gã nhị kiếp Bán Thần vẫn là dễ như trở bàn tay.

Thanh Long móng vuốt lao xuống, nam nhân mũi ưng kia liền bị kéo đến trước mặt.

- Tiểu hỗn đản, ngươi muốn chết!

Tên nam tử đầu lông mày âm tàn kia thấy đồng bạn lại bị vũ kỹ quỷ dị kia thoáng bắt tới. Không khỏi là vô cùng chấn động, sau đó hắn không dám do dự, vội vàng vận khởi Nguyên Giới chi lực, ngưng kết một cái vòng xoáy cự đại hướng về Tần Phàm mang tất cả mà đi.

- Mượn ngươi tới thử xem vũ kỹ mới.

Tần Phàm thấy vòng xoáy Nguyên Giới chi lực kia công kích mà đến, nhưng lại không kinh hãi chút nào. Hắn một tay dùng Thanh Long móng vuốt bắt được nam tử mũi ưng kia, mặt khác một tay mãnh liệt nắm thành quyền, hướng về phía trước oanh ra một quyền.

Ngũ Hành Phá Thương Quyền!

Bốn đạo cầu vồng Nguyên Năng lúc này ở bốn phía thao thao mà đến, rất nhanh ở chỗ quả đấm của hắn ngưng kết thành một loại hào quang bốn màu sáng chói, trong đó có hỏa chi dữ dằn, thủy năng uốn lượn, có thổ dày đặc, mộc chi tươi tốt, hào quang như là mặt trời để cho người chướng mắt, trong đó ẩn chứa năng lượng làm cho lòng người sợ hãi mà sinh tâm rung động.

Oanh!

Quang mang bốn sắc này dùng một loại xu thế bạo lướt lao ra, hung hăng đụng vào vòng xoáy Nguyên Giới chi lực kia, sau đó tia sáng này như hóa thành một đầu mãnh thú, tiếng "Xì xì" vang lên, vòng xoáy năng lượng kia liền không ngừng bị nuốt hết, đến cuối cùng tiếng nổ vang cực lớn xuất hiện, toàn bộ vòng xoáy đều triệt để biến mất vô tung.

Đạo quang mang bốn sắc này còn chưa có đình chỉ, sau khi phá tan vòng xoáy, liền thẳng tắp đụng vào trong ngực nam nhân có đầu lông mày âm tàn kia.

- Làm sao có thể? Rõ ràng chỉ là Võ Thánh chi cảnh, sao có thể khống chế đến bốn loại Nguyên Năng rồi! PHỐC…

Thấy vậy, trên mặt tên nam tử kia lại lộ ra thần sắc sợ hãi, mà Nguyên Giới phòng ngự của nhị kiếp Bán Thần hắn căn bản là chịu không được một kích này, nói còn chưa dứt lời, trong miệng liền mạnh mẽ hộc ra một ngụm máu tươi, thân hình lui về sau mà đi.

- Hiện tại các ngươi có thể nói chưa.

Sau khi một kích đắc thủ, Tần Phàm lại lần nữa thò một tay ra, Thanh Long móng vuốt lại hiện ra, đem thân hình đang lui về phía sau kia cũng kéo đến trước mặt, ánh mắt của hắn hờ hững đảo qua hai người, sau đó trong miệng nhàn nhạt nói.

Chỉ là tùy ý ra tay hai chiêu, triệt để đánh bại hai gã nhị kiếp Bán Thần. Chiêu thức ấy của Tần Phàm, rõ ràng so với trước kia hắn chưa tăng lên tới một đường Bán Thần chi cảnh còn mạnh hơn không ít. Mà đối với uy lực một chiêu Ngũ Hành Phá Thương Quyền vừa rồi kia, hắn cũng cảm giác được tương đối hài lòng, vừa rồi thi triển thậm chí so với Thanh Long Thám Trảo còn muốn mạnh hơn một ít.

- Lão đại, hảo cường!

Một màn này làm Tiểu Chiến cũng không khỏi con mắt sáng ngời, trong miệng đắc ý nói ra:

- Nhìn xem hai gia hỏa không biết sống chết các ngươi còn dám xem thường lão Đại ta hay không, ta nói cho các ngươi biết, nếu như không phải lão đại ngăn đón ta, ta cũng có thể một mũi tên bắn chết hai phế vật các ngươi!

- Ngươi... vị tiểu huynh đệ này tha mạng, chúng ta có mắt không nhìn được Thái Sơn... ngươi có vấn đề gì cứ hỏi, chúng ta nhất định sẽ thành thật trả lời.

Thân là nhị kiếp Bán Thần, nhưng ngay cả một kích cũng nhịn không qua, hai người vào lúc này đã là tâm phản kháng hoàn toàn bị phá huỷ, tức thì bị khống chế ở bên trong Thanh Long móng vuốt, bọn hắn vội vàng nơm nớp lo sợ nói.

Cái thế giới này chính là như vậy, vô luận ngươi dùng lễ đãi người như thế nào, cuối cùng nhất cũng đánh không lại quy tắc thực lực vi tôn. Trước khi không có hiển lộ thực lực, hai người này đối với Tần Phàm chẳng thèm ngó tới, thậm chí nổi lên ý đồ xấu, nhưng sau khi kiến thức đến thực lực của Tần Phàm, lại lập tức tất cung tất kính.

- Nói cho ta biết những người các ngươi này ý định đi nơi nào.

Tần Phàm buông lỏng hai người ra, trong miệng nhàn nhạt hỏi thăm. Tuy hai người ở ngay trước mặt, nhưng hắn lại không sợ hai người bỗng nhiên phản công. Nếu như là cận chiến, hắn tin tưởng mình thậm chí sẽ phát huy chiến lực càng mạnh hơn nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.