Đan Vũ Càn Khôn

Chương 183: Chương 183: Tiếng chuông thịnh hội




- Mã huynh nói quá lời, ta tên Tần Phàm, như vậy, chúng ta hữu duyên gặp lại.

Tần Phàm chỉ là nhàn nhạt đáp lại, sau đó có chút thăm hỏi thoáng một phát, liền cùng Điền Mông đi tìm Tiết Tuấn.

Tần Phàm nhớ rõ cha hắn Tần Hồng đã từng nói qua, thời điểm Nam Phong Tần gia huy hoàng nhất đã từng là Chân Vũ thế gia Tam phẩm, trong tộc cường giả tụ tập, thiên tài xuất hiện lớp lớp!

Nhưng đến thế hệ Tần Phàm, không chỉ hạ xuống đến Chân Vũ thế gia Cửu phẩm, hơn nữa Võ sư hai mươi hai tuổi trở xuống cũng chỉ có mấy người, Tiên Thiên Võ sư càng là một cái cũng không có!

Có thể nói như vậy, nếu như lần này tới tham gia Triêu Thánh không phải Tần Phàm, mà là Tần Tiến hoặc Tần Ninh, tuy hai người bọn họ trong gia tộc được cho là lợi hại, thậm chí ở Nam Phong thành cũng coi như là thiên tài thiếu niên, nhưng nếu quả thật phóng tới bên trong lần Triêu Thánh này, bảo vệ phẩm cũng khó có thể làm được!

Giống như Điền Mông cùng Tiết Tuấn, hai người bọn họ đã là Võ sư lục cấp, so với Tần Tiến cao hơn một cấp, nhưng vẫn là lo sợ bất an, lo lắng mình không thể bảo vệ phẩm.

Cho nên nói Nam Phong Tần gia hắn đã xuống dốc rồi, nếu như không phải có Tần Phàm, Tần gia tộc thậm chí so với gia tộc Mã Lương kia còn muốn kém hơn cũng nói không chừng.

Chính bởi vì như thế, Tần Phàm chứng kiến Mã Lương xuất thân từ gia tộc suy tàn, trong nội tâm cảm thấy có chút đồng tình, lúc này mới đột phát thiện tâm giúp hắn một bả.

- Hắc hắc, tiểu Tuấn Tuấn, ngươi có đổi được vật gì tốt hay không?

Lúc này Tần Phàm cùng Điền Mông rốt cục tìm được Tiết Tuấn, vừa vặn nhìn thấy hắn ở một quầy hàng ly khai, mặt mang mỉm cười, hình như có thu hoạch, Điền Mông liền mở miệng hỏi.

- Vừa rồi ta dùng một lọ Hồi Khí Hoàn đổi một đôi giầy có thể tăng tốc độ thân pháp lên, các ngươi thì sao?

Tiết Tuấn thấy là hai người, vội vàng đi tới, đem thu hoạch của mình để cho hai người nhìn một chút.

- Ta thay đổi vũ khí, cũng không tệ lắm.

Điền Mông nói ra, cũng có chút tự đắc lấy cây gậy màu đen của mình cho Tiết Tuấn nhìn.

- Ta đổi đều là tài liệu, ngược lại còn không có gặp được vật đặc biệt hữu dụng khác.

Tần Phàm giang tay nói ra.

- Lần này thật đúng là may mắn vì có Tiểu Phàm, nếu như không phải ngươi cho chúng ta luyện dược, chúng ta thật đúng là khó đổi đến vật gì tốt, bây giờ ở trong khu giao dịch tự do này, cơ hồ đều là dùng luyện dược trao đổi, không có luyện dược muốn đổi ít đồ, thật đúng là khó.

Tiết Tuấn không khỏi cười khổ nói, trước kia ở Nam Phong thành cũng không cảm giác mình nghèo như vậy, khi đến nơi đây, mới cảm giác mình bần hàn thế nào.

- Cùng ta còn khách khí làm gì, chỉ cần là vật đối với các ngươi hữu dụng, thì cứ đổi về, nếu như luyện dược không đủ, ta vẫn còn có một chút.

Tần Phàm chỉ là khẽ cười nói, hắn đối với bằng hữu ngược lại là không hề so đo.

Ba người lại đi một vòng, nhưng đều không có gặp được đồ vật phù hợp.

- Cần đi một chút nữa không? Tiểu Phàm giống như vẫn chưa đổi được vật gì tốt!

Lúc này Điền Mông nói ra.

- Không cần, vừa rồi ta cũng nhìn không sai biệt lắm, không có vật thích hợp với ta.

Tần Phàm lắc đầu nói ra:

- Thời gian cũng không còn sớm, ngươi cùng Tuấn ca trở về còn phải phục dụng Trung Võ Hoàn, hiện tại cách thời gian Triêu Thánh chưa đủ mười ngày, các ngươi sớm tăng thực lực lên một chút, thời điểm Triều Thánh có thể nhiều một phần nắm chắc.

- Ân, chúng ta đi về trước.

Tiết Tuấn nhẹ gật đầu, sau khi có Trung Võ Hoàn, trong nội tâm hắn và Điền Mông ngược lại là một mực nhớ thương lấy việc này.

Vì vậy, ba người liền rời khu giao dịch, đi đến ngoài cửa Càn Kinh Tần gia.

- Chậc chậc, không hổ là Chân Vũ thế gia Nhất phẩm, dọc theo con đường này đều là thủ vệ sâm nghiêm, hơn nữa ta nhìn chút ít thủ vệ kia, từng cái đều có thực lực Tiên Thiên trở lên, quả thực là lợi hại! Nếu có ai muốn ở bên trong Càn Kinh Tần gia đục nước béo cò, ta xem chính là muốn chết.

Ra khỏi đại môn, Điền Mông âm thầm líu lưỡi nói.

Tần Phàm cũng tràn đầy đồng cảm, năng lượng của Chân Vũ thế gia Nhất phẩm này, hoàn toàn chính xác là không phải Chân Vũ thế gia bát cửu phẩm như bọn hắn có thể so sánh.

- Là những người Lô Vũ, Bành Uy kia!

Vừa ra đại môn Càn Kinh Tần gia không xa, ba người bọn họ lại đột nhiên trông thấy một đám đệ tử thế gia đi tới, chính là những Triêu Thánh giả đến từ Vũ thành cùng Châu thành.

- Những điểu nhân kia, lần này nhất định không thể buông tha bọn hắn!

Điền Mông vừa nhìn thấy những người kia, lập tức nổi giận đùng đùng lấy ra cây gậy màu đen vừa mới đổi kia. Tính tình của hắn vốn rất nóng, nghĩ tới lúc đi ra Nguyên thành gặp phải đuổi giết liền giận tím mặt, muốn trực tiếp tiến lên báo thù.

- Đợi một chút, ở đây không phải địa phương tranh đấu.

Tiết Tuấn tỉnh táo vội vàng ngăn cản hắn.

- Là bọn người Tần Phàm!

Đối phương rõ ràng cũng nhận ra mấy người Tần Phàm.

- Vậy mà bọn hắn một cái cũng không có việc gì! Nói như vậy, Đông thúc của ta thật sự chết ở trên tay của bọn hắn rồi hả?

Lúc này Bành Uy vừa nhìn thấy Tần Phàm, lộ ra vừa sợ vừa giận, nhớ tới Bành Ngũ cùng Bành Thất trốn về hồi báo, khi đó Bành Đông là mang theo Bành Nhị cùng Bành Tứ đuổi giết Tần Phàm, một Tiên Thiên Võ sư lại thêm hai Võ sư bát cấp, lại giết không được hắn?

- Vũ ca, hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?

Chân Vũ thế gia của Vũ thành và Châu thành rõ ràng cho thấy dùng Lô Vũ cầm đầu, lúc này đều nhìn về phía Lô Vũ, nghe hắn quyết định.

- Nơi này là Càn Kinh, hơn nữa là trước cửa Càn Kinh Tần gia, chúng ta nhất định phải nhịn, không thể hành động thiếu suy nghĩ, nếu không là mạo phạm Chân Vũ thế gia Nhất phẩm này, mọi người chúng ta đều không chịu đựng nổi!

- Dù sao bọn hắn cũng chỉ có ba người, chỉ cần chúng ta ghi nhớ ước định, thời điểm Triều Thánh đều tụ cùng một chỗ, bằng thủ đoạn của chúng ta, đến lúc đó lại chậm rãi tìm mấy người bọn hắn tính sổ cũng không muộn.

Lô Vũ lạnh lùng nhìn ba người Tần Phàm, hạ giọng nói với mọi người.

Những người khác nhẹ gật đầu, chỉ có Bành Uy kia là không có cam lòng, dù sao lần này chết đều là người Bành gia hắn.

- Tiểu Mông, nghe Tuấn ca đi, bình tỉnh một chút, đến thời điểm Triêu Thánh thí luyện lại so đo cùng bọn họ.

Lúc này Tần Phàm cũng hạ giọng nói với Điền Mông.

Sau đó người hai phe đều lạnh lùng nhìn đối phương, sau đó bỏ đi.

- Thật sự là tức chết ta rồi, bọn điểu nhân này, ta sớm muộn gì cũng sẽ tìm bọn hắn tính sổ!

Điền Mông tức giận nói.

- Chỉ sợ đối phương cũng có tâm tư như ngươi, cho nên hôm nay các ngươi nên hảo hảo tăng thực lực lên mới là chính đạo, như vậy đến lúc đó ở Triều Thánh thí luyện gặp được, mới có thể báo thù rửa hận.

Tần Phàm trầm giọng nói, hắn cũng không phải sợ những người này, chỉ là lo lắng cho Điền Mông cùng Tiết Tuấn.

Trở lại khách điếm, Tần Phàm nói cho Điền Mông cùng Tiết Tuấn một ít hạng mục chú ý khi phục dụng Trung Võ Hoàn, sau đó về phòng của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.