Sau một lát.
- Ở phương tây, trong tân thế giới có bảy mươi hai thần đảo, Bạch Hổ ma chủng cũng không phải đang ở trên Mạc Lợi Đảo này.
Tần Phàm ngẩng đầu lên, nhìn về một hướng khác, đó là phương hướng viên
ma chủng cuối cùng truyền ra khí tức, nhưng loại cảm giác này lại thập
phần xa xôi, tạm thời hắn vẫn không thể xác định được vị trí chính xác
của nó.
Hắn chỉ cảm thấy vị trí của viên ma chủng kia tuy rằng không biết cách
xa bao nhiêu ngàn vạn dặm, nhưng mơ hồ có thể cảm giác được bên trong
bao trùm khí tức hung hãn sát phát vô biên, làm người ta không khỏi cảm
thấy kinh hãi run rẩy lên.
- Ở trong tân thế giới có được hoàn cảnh may mắn thế này, viên Bạch Hổ
ma chủng kia chỉ sợ sẽ lưu lại khí tức ma tôn viễn cổ càng thêm mạnh,
cho nên dù ở cách xa như vậy mà ta vẫn cảm giác đến.
Đối mặt với khí tức sát khí cường hãn đáng sợ kia, Tần Phàm siết chặt
tay, cũng âm thầm có chút lo lắng. Hắn có một loại dự cảm, viên ma chủng cuối cùng sẽ càng khó đạt được hơn bốn viên ma chủng ban đầu rất nhiều!
Ngoài ra hắn còn có một ý tưởng bất an mơ hồ, ở dưới hoàn cảnh tốt đẹp
của tân thế giới, trải qua nhiều năm như vậy, chỉ sợ ma chủng Bạch Hổ có thể đã nảy sinh ra sinh linh thậm chí là linh trí?
- Bất kể như thế nào, ta nhất định phải lấy được viên ma chủng Bạch Hổ kia bằng được!
Mặc dù biết con đường phía trước thật gian nguy, nhưng Tần Phàm vẫn cắn
chặt răng quyết định. Hắn có thể khẳng định chỉ sợ bán thần cảnh giới sẽ không dễ dàng đột phá như vậy, nếu như không có Bạch Hổ ma chủng, thật
không biết phải hao phí bao nhiêu thời gian hắn mới có thể thành công.
Hơn nữa theo lời giới thiệu vừa rồi của Vương Triêu, mục đích lần này
hắn đến Thế Giới là vì tiêu diệt đối thủ Yêu Thần. Nhưng nếu là đảo chủ
của một trong bảy mươi hai thần đảo, thực lực nhất định sâu không lường
được! Nếu không tập hợp đủ năm viên ma chủng, muốn trong khoảng thời
gian ngắn khiêu chiến siêu cấp cường giả như vậy chính là người ngốc nói mê!
Cho dù không suy nghĩ cho an nguy của Vũ Thiên đại lục, hắn cũng phải
ngẫm lại thê tử của mình, hai đời tình duyên, hiện tại hắn chỉ hận không thể lập tức tiến tới Yêu Thần Đảo, nhìn xem có phải Kỷ Li thật sự bị
Yêu Thần bắt đi hay không.
Ngoài ra còn có Cổ Mặc mà Tần Phàm luôn tôn trọng như sư phụ lại như phụ thân, sau khi hắn đi tới tân thế giới, hắn luôn mơ hồ cảm giác được ở
thế giới này có tia khí tức mỏng manh của Cổ Mặc. Tuy rằng nghe theo lời nói của Tần Quan, có lẽ Cổ Mặc đã bị giết chết, nhưng hắn luôn luôn
không hề tin.
Làm cho hắn không cách nào lý giải được chính là tia khí tức kia tựa hồ
có vẻ có chút lâu dài, phảng phất như đã tồn tại thật lâu.
- Có lẽ cảm giác của ta bị sai đi…cho dù lão nhân bị bắt tới nơi này,
nhưng khí tức cũng không thể lâu dài như thế…trừ phi hắn nguyên lại
chính là người của tân thế giới này!
Tần Phàm thầm nghĩ, Cổ Mặc chính là võ thánh của Vũ Thiên đại lục, sau
khi bị cừu nhân giết chết linh hồn vẫn sống nhờ trong Đan Võ Thần Đỉnh,
hẳn không khả năng từng đi qua tân thế giới.
Một lát sau.
Tư tưởng trong lòng bình phục trở lại, cộng hưởng ma chủng trong cơ thể
cũng dần biến mất, Tần Phàm ghi nhớ đại khái vị trí của Bạch Hổ ma
chủng, sau đó vẫy mạnh Chu Tước Dực bay nhanh về hướng Kỷ Huyên Nhi.
Lúc này có lẽ nàng đã kiên trì tới cực hạn, thân hình như mảnh lá rách chậm rãi rơi xuống không trung.
- Ngươi không sao chứ?
Tần Phàm vừa lúc bay tới, tiếp được thân thể của Kỷ Huyên Nhi, sau đó lo lắng hỏi, vào lúc này hắn có thể cảm giác được khí tức của nàng thật
yếu ớt, chỉ sợ trong cơ thể đã tiêu hao quá độ.
Nhưng không hề nghi ngờ giai nhân trong lòng hắn hiện tại đã là võ thánh hàng thật giá thật.
Cảm giác được mình nằm trong vòng tay rắn chắc an toàn, lúc này Kỷ Huyên Nhi hoàn toàn thả lỏng xuống, nàng cảm giác được mình mệt chết đi, thậm chí không còn khí lực trả lời câu hỏi của Tần Phàm, chỉ tín nhiệm chậm
rãi nhắm mắt lại.
Nhìn thấy gương mặt tuyệt sắc tái nhợt, Tần Phàm biết tính khí của Kỷ
Huyên Nhi, hơn nữa hắn cũng từng trải qua Diệt Thánh Kiếp, biết cửa ải
này thật gian nan, cho nên hắn cũng không để ý, ôm nàng nhẹ nhàng đáp
xuống mặt đất.
Bởi vì Diệt Thánh Kiếp vừa rồi nên sơn động mà họ ở tạm để tu luyện đã
bị phá hư thành một mảnh hỗn độn, Tần Phàm chỉ đành tìm một địa phương
sạch sẽ bên ngoài đặt Kỷ Huyên Nhi nằm xuống, sau đó lấy ra đan dược đút cho nàng.
Hắn đưa kình khí kiểm tra trạng huống trong cơ thể nàng một chút, phát
hiện hết thảy bình thường lúc này mới thấy yên tâm trở lại. Hiện tại Kỷ
Huyên Nhi chỉ bị suy yếu mà thôi, thân thể không bị trọng thương, chỉ
cần nghỉ ngơi là có thể nhanh chóng khôi phục trở lại.
Nhưng trước kia Tần Phàm từng kiểm tra thân thể Kỷ Huyên Nhi, lần này
kiểm tra hắn phát giác hai cỗ chân khí lãnh nhiệt cực trí trong người
nàng tựa hồ càng thêm ngưng tụ, cường đại hơn trước kia không biết bao
nhiêu, thậm chí hắn dò xét vào chân khí cũng lập tức muốn bị cắn nuốt,
có thể nhìn ra được thực lực hiện giờ của Kỷ Huyên Nhi đích xác thập
phần
cường đại.
Tần Phàm vẫn ở bên cạnh chiếu cố cho Kỷ Huyên Nhi, đại khái qua chừng
nửa ngày thời gian sắc mặt nàng rốt cục đã khôi phục lại như thường, hơn nữa chậm rãi mở mắt.
- Ngươi đã tỉnh, hiện tại không còn việc gì chứ?
Tần Phàm thấy Kỷ Huyên Nhi đã tỉnh lại, ôn nhu hỏi.
- Ân!
Kỷ Huyên Nhi đáp khẽ, tự quan sát thân thể chính mình, xác định không có vấn đề gì mới đứng dậy, nhìn Tần Phàm hỏi:
- Vừa rồi có phải có người của thế giới này đến qua?
- Không sai, những người đó muốn bất lợi với chúng ta, ta đã giải quyết bọn hắn!
Tần Phàm gật đầu nói, tiếp theo hắn liếc mắt nhìn Kỷ Huyên Nhi, thoáng xấu hổ dời nhanh tầm mắt nói:
- Vừa rồi ta từ miệng họ biết được một ít tin tức của thế giới này,
chúng ta chuẩn bị một chút rời khỏi đây, trên đường sẽ nói với ngươi.
Chứng kiến ánh mắt có vẻ xấu hổ của Tần Phàm, lúc này Kỷ Huyên Nhi mới
giật mình phát hiện y phục trên người mình khi độ kiếp đã biến thành
rách rưới, da thịt lộ liễu đi ra, thậm chí có thể thấy được bộ vị mẫn
cảm không ít. Nàng hiểu được lời của Tần Phàm nói chuẩn bị là ý gì,
không khỏi đỏ mặt đi nhanh vào sơn động thay đổi quần áo.
Đương nhiên hiện tại sơn động cũng đã hoang tàn, chỉ có thể phòng được
quân tử mà không phòng được tiểu nhân. Tần Phàm đương nhiên là quân tử,
trên thực tế vừa rồi Kỷ Huyên Nhi hôn mê hắn cũng không hề đưa mắt nhìn
lung tung.
Rất nhanh Kỷ Huyên Nhi thay quần áo xong đi ra, nhưng Tần Phàm lại không tìm thấy được hồng mục chiến trư, không biết tiểu gia hỏa kia lại chạy
đi đâu. Càng thần kỳ chính là với cường độ thần thức của Tần Phàm, trong phạm vi vài dặm không hề phát hiện được sự tồn tại của nó.
- Công phu che giấu khí tức của tiểu gia hỏa thật lợi hại, không ngờ ta hoàn toàn không cảm giác được chỗ ở của nó