Oanh!
Tất cả Vong Linh huyết quân rốt cục bị phá tan toàn
bộ, thế như thủy triều mang tất cả mà qua, cho dù có thiên quân vạn mã
vào lúc đó cũng sẽ đánh tơi bời, trở nên quân lính tan rã.
- Thật tình cảm tạ ngươi để cho ta kiến thức Mãng Cổ Huyết Bia! Bất quá, ngươi vẫn là nằm xuống cho ta!
Lúc này Tần Phàm như là Ma Thần, thao túng Bạo Huyết Kỳ Lân kia chà đạp qua Thi Sơn Huyết Hải, dễ như trở bàn tay, tan vỡ hết thảy.
Tuy từ
bên trong Mãng Cổ Huyết Bia của đối phương còn liên tục không ngừng
truyền đến tinh thần uy áp, nhưng đối với hắn mà nói cũng không có tác
dụng quá lớn, những nơi Huyết Kỳ Lân cuồng bạo đi qua, tất cả huyết
sắc đều hoàn toàn bị trọng khai, cuối cùng nhất liền trực tiếp chà đạp
Chu Bá tính cả cái Mãng Cổ Huyết Bia kia ở trên mặt đất.
Mà nương theo thời cơ đó, ống tay áo của hắn vung lên, lấy sạch trên trăm khỏa
mãng cổ huyết châu mà đối phương ngưng kết, dự trữ cho lần sau sử dụng.
Đã có thứ này, ngày sau hắn muốn kích phát Bạo Huyết Kỳ Lân, như vậy liền
không cần hi sinh máu của bản thân rồi, vừa mới nghĩ tới cái này đã
khiến hắn cười không khép miệng được.
Uy lực của Bạo Huyết Kỳ Lân này, so với Kỳ Lân gào thét ở dưới Kỳ Lân ma thân còn muốn cường đại
hơn không ít, nếu cộng thêm Đốt thần bí kỹ, chỉ sợ uy lực sẽ tiếp cận
Ma Tướng quyền.
- Không có khả năng!
Thấy vậy, Chu Bá vốn gấp xông mà đến, muốn một bia bổ Tần Phàm ra kia, trên mặt cũng không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hắn như thế nào cũng không nghĩ ra đối phương vậy mà có thể ở trong huyết bia kết giới phong tỏa của mình, ngược lại là lợi dụng huyết châu do
huyết bia kết giới kết thành thi triển ra một loại bí kỹ cường đại, đây
không thể nghi ngờ là để cho hắn thập phần khiếp sợ.
Vốn hắn đã
là hung hăng áp chế Tần Phàm, nhưng hôm nay hắn cảm giác được Kỳ Lân
Huyết Ảnh kia hiển lộ, khí thế của hắn đã bị tách ra không ít.
- Vong Linh huyết quân, giết cho ta!
Lập tức hư ảnh Huyết Kỳ Lân này đã tới gần đến trước mặt của hắn, lập tức
Chu Bá hung hăng cắn răng một cái, huyết sắc cự bia trong tay hung hăng
chém về phía trước.
Cái chém ra này, lập tức như có vô số U Linh
Huyết Ảnh tư thế hào hùng ở bên trong huyết bia tuôn ra, từng đợt từng
đợt lao tới, nhưng tất cả đều là phí công.
Bên trong đầu Bạo
Huyết Kỳ Lân này ẩn chứa lực lượng cực kỳ cường đại, ở trong tầng tầng
huyết sóng vây quanh, cứ như vậy mãnh liệt đập ra, hướng về Chu Bá bay
thẳng mà đến.
- Ngươi thất bại!
Tiếp theo trong nháy mắt,
thân ảnh của hắn nương theo Huyết Kỳ Lân kia rất nhanh đi tới trước mặt
Chu Bá, từ trên cao nhìn xuống, Đoạt Thần Quyền Sáo chống đỡ ở trên lồng ngực đối phương, trong miệng nhàn nhạt nói.
Lúc này sắc mặt Chu Bá lộ ra tái nhợt, nhưng vẫn có loại không thể tin.
Hắn cảm giác mình bị bại có chút đột nhiên, hắn không thể tin đối phương có thể đột nhiên bộc phát ra thực lực mạnh như thế, hắn còn chưa kịp phát
huy ra tất cả uy lực của Mãng Cổ Huyết Bia, đã là bại trận đến rồi.
Nhưng hắn cũng không phải loại người thua không trả tiền, đã thất bại là thất bại, hắn có ý chí đi tiếp thu kết quả.
- Ngươi động thủ đi.
Lập tức hắn nhắm hai mắt lại, trong miệng hờ hững nói.
Lúc này hai mắt của Tần Phàm bình tĩnh nhìn Chu Bá ở phía dưới, hồi lâu không nói gì, có lẽ là không muốn động thủ.
- Ngươi đúng là một nam nhân.
Bỗng nhiên, hắn buông lỏng Đoạt Thần Quyền Sáo đang chống đỡ lồng ngực Chu Bá ra, trong miệng nhàn nhạt nói:
- Ngươi đi đi, ta không muốn giết ngươi.
- Ngươi nói cái gì? Ngươi giết ta, có thể lấy được tất cả điểm tích
lũy quang văn trên người của ta. Ngươi thả ta, có thể sẽ bỏ qua cơ hội
tiến vào Top 3 của tuyển bạt lần này.
Chu Bá khẽ giật mình, có chút không dám tin tưởng, sau đó hai mắt yên lặng nhìn xem Tần Phàm nói ra.
- Dùng thực lực của ta bây giờ, cho dù không giết ngươi, muốn lấy được một danh ngạch cũng sẽ không quá khó khăn.
Tần Phàm chỉ là nhàn nhạt nói:
- Đi thôi, trước khi ta còn không có cải biến chủ ý.
Hắn nói ngược lại là lời nói thật, dùng thực lực của hắn bây giờ, có thể
nói giết chóc một đàn thú cỡ lớn có hung thú đầu lĩnh Lục kiếp Bán Thần
cũng có thể nói không hề có độ khó, muốn lấy được điểm tích lũy quang
văn, chỉ sợ bên trong tất cả người dự thi cũng sẽ không có người nào
nhanh hơn hắn.
Còn hơn hai tháng thời gian, hắn có lòng tin chỉ
là giết chóc yêu thú liền có thể đạt được đầy đủ điểm tích lũy. Đương
nhiên, nếu như hắn biết rõ tuyển bạt thi đấu sẽ sớm chấm dứt, có lẽ sẽ
cải biến chủ ý.
- Có thể nói cho ta biết vì cái gì không giết ta không?
Chu Bá từ trên mặt đất đứng dậy, hai mắt nhìn xem Tần Phàm, sắc mặt không ngừng biến ảo lấy.
- Nếu như ta nói là vì ta không giết kẻ yếu ngươi tin tưởngkhông?
Trên khóe miệng Tần Phàm lộ ra mỉm cười nói.
Trên thực tế, hắn không muốn giết Chu Bá, một mặt là bởi vì đối phương để
cho hắn tìm được một phương thức kích hoạt huyết mạch Huyết Kỳ Lân mới
mà tâm tình thật tốt, một phương diện khác đó là bởi vì hắn đối với
người này có chút thưởng thức.
Chu Bá này có ngạo khí có khí
phách, nhưng lại không phải loại người ngang ngược, thua là thua, không
như người bình thường bị thua liền tính tình đại biến.
Hắn nói như vậy, chỉ là có chút đáp lễ ngày đó đối phương khinh thị thoáng một phát mà thôi.
- Vô luận như thế nào, cái mệnh này, Chu Bá ta nhớ kỹ.
Nghe vậy, Chu Bá tựa hồ cũng không có tức giận, chỉ là sắc mặt bình tĩnh nói.
Bất quá ngay một khắc sau, lại để cho Tần Phàm trợn mắt há hốc mồm chính là:
Rầm rầm!
Một tiếng vang lên, hắn dĩ nhiên là chặt cánh tay phải của mình xuống, sau
khi ném cánh tay xuống đất, lông mày cũng không nhăn thoáng một phát,
lập tức hướng về khu trung tâm bay đi.
Còn điểm tích lũy quang văn kia, bởi vì đã mất đi Kí Chủ, rất nhanh liền bay vào đến trên cổ tay Tần Phàm...
Tê…
Nhìn cánh tay trên mặt đất kia còn chảy ra máu tươi, lại nhìn thân ảnh còn
một tay khiêng cự bia ly khai, Tần Phàm không khỏi hít một hơi khí
lạnh, trong nội tâm âm thầm khiếp sợ.
- Thằng này quả thật là một nam nhân ah.
Trong miệng hắn không khỏi thì thào nói.
Ở bên trong Tân Thế Giới, mặc dù có Linh Dược làm cho tay cụt mọc lại,
nhưng mà loại phách lực tự đoạn một tay này, lại không phải mỗi người
đều có. Hơn nữa Chu Bá này tự chặt cánh tay xuống, đại biểu cho hắn đã
chủ động buông tha cho tư cách tham gia tuyển bạt thi đấu lần này.
Ta không giết kẻ yếu.
Nhớ tới câu nói hơn ba tháng trước kia của đối phương, vốn Tần Phàm còn cảm giác được đối phương cao ngạo cùng đối với mình một ít khinh thị, nhưng bây giờ nghĩ lại có lẽ chỉ là tính cách đối phương như vậy, ngược lại
coi như là một loại khí khái.
- Hơn ba vạn điểm.
Liếc qua điểm tích lũy trên cổ tay mình biến hóa, Tần Phàm biết rõ đây xem như một số điểm không tệ rồi.