- Ta…cũng phải giao?
Tiểu Chiến lộ ra vẻ bất mãn, giương nanh múa vuốt dùng thanh âm non nớt kháng nghị.
Tần Phàm thoáng nhíu mày, nhưng hắn nhớ lại lúc trước Cửu U Ngân Giao đã nói qua thế giới của hắn không hề phân biệt nhân loại hay yêu thú, chỉ
phân biệt người mạnh kẻ yếu, hiện tại xem ra quả nhiên là như thế. Địa
phương mà Cửu U Ngân Giao đã nói chính là tân thế giới này.
- Không thành vấn đề!
Nghĩ tới đây, cũng không muốn sinh thêm nhiều chuyện, hắn vỗ vỗ tiểu
Chiến, lấy thêm năm thần tinh giao ra. Nhưng thần tinh trên người hắn
tổng cộng cũng chỉ có sáu bảy mươi khối, lần này giao mất một phần tư,
thật sự có chút đau lòng. Nhưng nghĩ tới sau khi vào thành đan dược của
mình có thể đổi về một nhóm thần tinh, vì vậy hắn cũng không tiếp tục
tính toán.
Thủ vệ cửa thành nhìn thấy Tần Phàm chỉ là một võ thánh hơn nữa còn là
người từ vị diện khác đi vào tân thế giới, nhưng vẫn có thể lấy ra nhiều thần tinh như vậy, không khỏi cảm thấy hơi có chút ngoài ý muốn, lại
liếc mắt nhìn lướt qua Tần Phàm.
Giao nộp xong phí vào thành, Tần Phàm mang theo Kỷ Huyên Nhi đi vào bên trong.
Khi hai người đi vào cửa thành, đại hán tóc đỏ bị bức lui còn âm tàn nhìn theo bóng lưng Tần Phàm, ở sau lưng lên tiếng uy hiếp:
- Tiểu tạp chủng, lần sau đừng để cho ta ở bên ngoài thấy ngươi, nếu không…
- Lần sau ta gặp lại ngươi sẽ là ngày chết của ngươi!
Nhưng hắn còn chưa kịp nói xong, Tần Phàm bỗng dưng quay phắt người lại
nhìn thẳng vào hai mắt của hắn, miệng lạnh giọng nói. Trong ánh mắt mang theo vẻ băng sương vô tình, giống như lợi kiếm khoan tim, làm cho người ta cảm giác tâm thần thoáng run rẩy.
Ngay cả bán thần cường giả Nhạc Đăng tiếp xúc với ánh mắt kia trong lòng cũng không khỏi chấn động, hắn thật không ngờ chỉ là một võ thánh thế
nhưng có loại ánh mắt làm người không rét mà run. Nhưng chỉ thoáng chốc
hắn cảm thấy bị vũ nhục, trong miệng nhất thời mắng to:
- Tiểu tạp chủng, một võ thánh nho nhỏ đã dám thốt lời cuồng ngôn, đến lúc đó bản thân ta muốn nhìn xem kẻ chết là ai!
Nhưng Tần Phàm cũng đã không còn để ý tới hắn, chỉ quay đầu lại tiếp tục đi thẳng về phía trước, thân hình thẳng tắp, khí tức không hề có chút
hỗn độn, dần dần biến mất tại cửa thành.
- Thú vị, thú vị, ở trong Hoàng Hôn Thành đã thật lâu chưa từng gặp được thanh niên đặc biệt như vậy!
Thủ vệ cửa thành ngược lại lộ ra nét đăm chiêu, trong lòng thầm nghĩ:
- Nhưng ở tại thế giới tàn khốc này, chỉ có dũng khí là có chút không
đủ, bản thân ta muốn nhìn xem ngươi có thể sinh tồn được trong Hoàng Hôn Thành này hay không!
…
Đi vào trong Hoàng Hôn Thành, trên con đường vô cùng rộng mở, người đi
lại đều có vẻ thật vội vàng, mang theo vẻ mặt lạnh lùng cự người ngoài
ngàn dặm. Mà nhìn vào kiến trúc cỡ lớn khắp chung quanh, lại cảm giác
được một cỗ khí tức cổ xưa hoa quý ập tới, mỗi tòa kiến trúc kiến tạo,
điêu khắc cùng cấu tạo đều mang theo một loại huyền diệu, phù hợp ngũ
hành, phù hợp thiên địa chí lý.
Hoàng Hôn Thành này không biết đã tồn tại từ bao lâu, nhưng năm tháng
cũng không lưu lại bao nhiêu dấu vết mài mòn trên kiến trúc, mỗi kiến
trúc đều thật chắc chắn bền vững. Cũng có chút kiến trúc đặt biệt, là
một gốc đại thụ đầy đủ hoặc là từ một khối đá lớn điêu khắc mà ra, độc
đáo mà hoa lệ, có thể nói là vượt qua cực hạn ý tưởng của nhân loại.
- Nơi này thật là đẹp mắt, thật đặc biệt!
Lúc này tiểu Chiến nhìn cảnh vật kiến trúc khắp bốn phía, hai mắt có vẻ
sáng ngời, cảm thấy thật mới mẻ cùng hướng tới. Trong khoảng thời gian
này khi nó nói chuyện cũng đã không còn vẻ mới lạ như lúc ban đầu.
- Đương nhiên là đẹp, những kiến trúc này không phải người bình thường có thể kiến tạo ra được!
Tần Phàm nhìn từng dãy kiến trúc, thế nhưng mơ hồ cảm giác có chút võ
đạo chí lý, trong tim của hắn cũng vô cùng rung động. Người kiến tạo ra
nó ít nhất đều là bán thần cảnh giới, bởi vì có bộ phận kiến trúc dù
kiến thức ngũ hành huyền ảo như hắn cũng chưa chắc có thể hoàn thành.
Kỷ Huyên Nhi đồng dạng cũng bị tân thế giới hấp dẫn, tâm tính thiếu nữ
luôn ưa thích những đồ vật xinh đẹp. Lúc này nàng nhìn chăm chú vào
những quầy trang phục ở các cửa hàng, nơi đó có thật nhiều quần áo vừa
phù hợp tự nhiên lại tinh xảo cực hạn, tuy là người không quá thích
trang điểm như nàng trong khoảnh khắc cũng không thể dời đi ánh mắt.
- Hay là chúng ta trước tiên tìm một chỗ thu xếp ở lại rồi hãy từ từ tìm hiểu nơi này đi.
Nhìn thấy Hoàng Hôn Thành thật sự là quá lớn, Tần Phàm trong khoảnh khắc cũng không biết làm sao đi thăm dò, khi nhìn thấy gần bên có khách sạn, hắn nghĩ nghĩ nói.
Bởi vì trên đường người đi lại đều vô cùng lạnh lùng, phỏng chừng muốn
hỏi đường cũng sẽ tìm khó chịu, không bằng kiếm chỗ ở trọ còn có thể hỏi tiểu nhị vài câu, giải thích về tân thế giới cùng Hoàng Hôn Thành một
chút.
Kỷ Huyên Nhi cùng tiểu Chiến đều nghe theo lời Tần Phàm, bọn họ đương nhiên là không có ý kiến.
Nhưng ngay khi hai người đi vào trong một khách sạn không lâu, rất nhanh lại mang theo nét thoáng xấu hổ đi ra, bởi vì họ phát hiện không ở nổi
khách sạn! Ở khách sạn một đêm cần một thần tinh, hơn nữa không cho thuê kỳ hạn ngắn mà ít nhất phải từ một năm trở lên!
Vậy phải cần tới mấy trăm thần tinh! Cho dù Tần Phàm cùng Kỷ Huyên Nhi
có gom lại ở chung một phòng, nhưng trên người họ cũng chỉ có được vài
chục thần tinh, cách tiêu phí thấp nhất còn rất xa! Mà kim nguyên của Vũ Thiên đại lục ở thế giới này tự nhiên là không có bất kỳ tác dụng.
- Xem ra chúng ta chỉ có thể tìm một chỗ bán đan dược trong thành trước đã.
Tần Phàm bất đắc dĩ cười khổ lắc đầu, từ sau khi hắn trở thành luyện đan sư, đã thật lâu chưa từng nếm cảm giác nghèo tới như vậy, nhưng hắn tin tưởng dựa vào thực lực của chính mình, rất nhanh sẽ xoay sở thoát khỏi
cục diện này.
- Hai vị, xem bộ dáng các ngươi tựa hồ vừa đi vào nơi này, có gì cần giúp đỡ sao?
Đúng lúc này, từ một bên đường loáng ra một trung niên nhỏ gầy nhìn họ nói:
- Nếu ở trong thành không rõ quy củ thì nửa bước khó đi, thậm chí tùy
thời đều có thể mất mạng. Ta có thể trợ giúp các ngươi, mà các ngươi chỉ cần trả giá chút thù lao là được.
- Di?
Nghe được thanh âm, Tần Phàm quay đầu nhìn lại trung niên dáng người nhỏ gầy, người này đại khái có cảnh giới lục thất cấp võ thánh. Người như
vậy ở tại Vũ Thiên đại lục được xem là siêu cấp cường giả, nhưng ở nơi
này lại không tính là gì.
Đối với Tần Phàm mà nói, người này không có gì uy hiếp quá lớn.
- Ngươi có thể trợ giúp ta chuyện gì? Ngươi lại cần bao nhiêu thù lao?
Chỉ thoáng do dự, Tần Phàm nhìn trung niên nhỏ gầy trầm giọng hỏi. Bởi
vì Hoàng Hôn Thành thật sự là quá lớn, muốn tự mình quen thuộc còn cần
một thời gian, hơn nữa có rất nhiều quy củ của Hoàng Hôn Thành hắn cũng
không biết, chỉ sợ sẽ dễ dàng gặp phải phiền toái, cho nên hắn cảm thấy
tìm một người hướng dẫn vẫn vô cùng cần thiết.