Xòe bàn tay
ra, Tần Phàm nhìn nước chảy qua ngón giữa, chậm rãi nắm chặt nắm đấm,
đột nhiên dâng lên một loại cảm giác nắm tất cả trong lòng bàn tay, từ
trên Kỳ Lân Tí truyền đến phản ứng huyền diệu, lực lượng cường đại liên
tục không ngừng khởi động, càng khiến hắn cảm giác như mình là một vị
thần trong nước, dưới nước Duy Ngã Độc Tôn!
Theo nước chảy qua, vị trí bốn người ở phía xa hắn đã có thể cảm nhận
đại khái, thậm chí hắn còn có thể mơ hồ biết rõ thực lực bốn người này
nữa. Phương Trọng chính là Võ Sư nhất cấp, hai gã thành viên Thanh Ưng
mạo hiểm đoàn là Võ Sư nhị cấp, mà Tần Hạo Bạch kia lại ngoài Võ Sư tam
cấp .
- Loại cảm giác này quá cường đại!
Tay phải Tần Phàm huy động trong nước, kéo lấy nước quay cuồng lên... sau đó trực tiếp đánh ra một quyền về phía một gã Võ sư.
- Hô!
Nước chảy cấp tốc quay cuồng..., một đầu Thủy Kỳ Lân trong suốt cực lớn
dần thành hình trong nước, thuần túy do nước chảy kết thành, sống ở
nước, mạnh hơn nước, toàn thân tràn đầy cảm giác lực lượng, bễ nghễ
Thiên địa, trông rất sống động.
Oanh! Thủy Kỳ Lân kia đột nhiên phá tan cản trở của nước chảy, gầm thét
vội xông về phía tên Võ sư kia, sau đó nặng nề đâm vào trên võ giáp của
hắn, lập tức nuốt chửng hắn.
BA~
một thanh âm vang lên lên, võ giáp trên người Võ sư kia bị Thủy Kỳ Lân
va chạm một cái, vậy mà bắt đầu vỡ tan ra, sau đó trong ánh mắt hoảng
sợ vạn phần, nhục thể tên Võ sư kia bị tông qua thạch bích ở một bên,
lập tức máu tươi giàn giụa, nhuộm hồng cả tầm mắt mọi người.
- Kỳ Lân Tí này quả nhiên ở trong nước càng có thể phát huy ra uy lực,
công kích cách xa như vậy vẫn có thể kình khí thành hình, ở trên đất
bằng ta khẳng định không làm được, chớ đừng nói chi đến uy lực lớn như
vậy! Dù sao ta vẫn chưa đạt tới cảnh giới Võ sư.
Tần Phàm trông thấy uy lực một kích này, trong nội tâm cũng hơi có chút
ngoài ý muốn, bất quá nghĩ đến Thủy Kỳ Lân chính là Tôn Giả trong nước,
Kỳ Lân Tí là do Ma Chủng của nó cường hóa mà thành nên cũng không kinh
ngạc nữa.
- Tần Phàm, ta và ngươi không chết không. . .
Trên mặt nước đột nhiên truyền đến tiếng rống phẫn nộ của Phương Trọng,
bất quá hắn còn chưa dứt lời thì tựa hồ đã bị nước bao trùm lên rồi.
- Vốn chính là không chết không ngớt mà!
Trong nội tâm Tần Phàm cười lạnh, sau đó dựa vào cảm ứng cảm giác được,
đã tìm được vị trí của tên thành viên Thanh Ưng mạo hiểm đoàn thứ hai,
chuẩn bị lần nữa tiến công.
Nhưng vào lúc này, một cỗ khí lực cường đại đột nhiên phá tan nước chảy, công kích về phía hắn, theo đó còn có vài đạo võ khí tiễn, nguyên lai
Tần Hạo Bạch bọn hắn cũng đã phát hiện ra chỗ của Tần Phàm.
- Khởi!
Ngay khi những công kích này sắp đến trên người Tần Phàm, một Thủy Thuẫn do nước chảy hình thành lập tức hiện ra trước người hắn, đây cũng là
một trong những năng lực được Kỳ Lân Tí giao cho. Tuy rằng Thủy Thuẫn
này cuối cùng vẫn bị đánh vỡ, nhưng đã suy yếu đi rất nhiều lực công
kích, khi chúng rơi vào trên người Tần Phàm thì đã không thể tạo thành
thương tổn quá lớn nữa, dựa vào thể phách cường đại, Tần Phàm liền đơn
giản tiếp nhận được,
Rầm Ào Ào! Nhưng công kích vừa dứt, đột nhiên trong nước chảy có một
bóng người ngược dòng trên xuống, lập tức liền đến trước mặt Tần Phàm,
kéo theo thủy lực cường đại, hắn có thể cảm giác được trong đó che dấu
khí kình rất sắc bén.
- Tần Hạo Bạch.
Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, nhìn rõ ràng bóng người công kích, sau đó
thân hình hắn lay động trong nước, tránh khỏi một kích này, ngược lại
nắm tay phải mang theo thủy lưu cuồng bạo phản kích qua. Ở trong nước
hắn né tránh thậm chí còn linh mẫn hơn cả trên đất liền, phảng phất như
thân thể dung làm một với nước vậy, nước tùy thân động, thân tùy tâm
động.
Bành! Một quyền của Tần Phàm đánh lên võ giáp trên người Tần Hạo Bạch,
nhưng chỉ cảm giác được một cỗ lực ngăn cản cường đại, lại không thể tạo thành chút tổn thương cho hắn, chỉ khiến hắn lùi về sau một ít thôi.
- Võ giáp của Tần Hạo Bạch chất lượng cao hơn tên Võ sư vừa rồi rất
nhiều! Võ giáp chia làm Tam cấp, chất lượng võ giáp của những thành viên Thanh Ưng mạo hiểm đoàn dù có cao cũng chỉ là đê cấp, mà chất lượng võ
giáp của Tần Hạo Bạch lại là cao cấp! Ta muốn đánh vỡ nó còn phải phi
rất nhiều công phu!
Trong lòng Tần Phàm có một tia ngưng trọng, vừa rồi võ khí của hắn cộng
thêm lực lượng của Kỳ Lân Tí vẫn không thể tạo thành chút thương tổn cho võ giáp!
- Trước tiên đừng để ý đến hắn, giải quyết hết người của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn sau đó chậm rãi đối phó hắn!
Trong nội tâm Tần Phàm khẽ động, thân thể còn nhanh nhẹn hơn cả cá bơi,
xoay người một cái liền lướt qua bên người Tần Hạo Bạch, đánh về phía
tên Võ sư đang bắn võ khí tiễn kia.
- Chết!
Tần Phàm quay mắt nhìn võ khí tiễn trước mặt không sợ chút nào, trực
tiếp dùng một quyền đánh nát nó, mà với cường độ của Kỳ Lân Tí cộng thêm võ khí công kích, căn bản không bị thương chút nào cả, mà sau khi đánh
nát võ khí tiễn kia, quả đấm của hắn cũng rất nhanh đánh vào người tên
Võ sư kia, một hư ảnh Kỳ Lân hiện ra, lập tức liền nuốt trọn hắn.
BA~! Thanh âm Võ giáp vỡ vụn vang lên, công kích gần như vậy, tên võ
giáp cấp thấp này căn bản không chịu nổi công kích cuồng bạo như thế, mà võ giáp ở dưới thân thể cũng bị đâm cho biến hình, hơn nữa lực bộc
phats của Linh Hàn Quyền Sáo trực tiếp đánh sâu vào tim hắn, sinh cơ tức diệt.
- Ồ? Phương Trọng đâu rồi!
Tần Phàm đẩy ra dòng nước huyết hồng, lại phát hiện Phương Trọng kia
trong lúc hắn dây dưa với Tần Hạo Bạch vậy mà đã chạy ra một khoảng
cách rất lớn.
- Hừ!
Tần Phàm vừa muốn đuổi theo, nhưng công kích của Tần Hạo Bạch lần nữa
xông đến, lần này lại có ba đạo kình khí kéo nước chảy theo ba phương
hướng đánh về phía hắn, so với công kích thăm dò vừa rồi còn muốn lăng
lệ ác liệt hơn không ít.
Bởi vì vừa rồi bị Phương Trọng hấp dẫn đại một bộ phận lực chú ý, cho
nên lần này bị Tần Hạo Bạch công kích hắn có chút trở tay không kịp,
cuống quít né tránh, nhưng vẫn bị một đạo kình khí trong đó đánh trúng
vào bả vai, từ trên đó truyền đến một hồi đau đớn, máu đỏ tươi lập tức
nhuộm hồng cả nước chảy chung quanh.
- Địa giai võ kỹ.
Tần Phàm nhướng mày, vội vàng lui về sau một khoảng cách. Hắn hiện giờ
tuy rằng vẫn không thể hình thành võ giáp hộ thể, nhưng chỉ dựa vào
cường độ thể phách đã có thể so được với võ giáp cấp thấp, mà phòng ngự ở cánh tay phải càng cao chứ không thấp hơn trung cấp! Mà một kích này
của Tần Hạo Bạch lại có thể đơn giản tạo thành tổn thương cho vai phải
hắn như thế, cũng chỉ có côn kích của Địa giai võ kỹ thôi.
- Đại thế gia và mạo hiểm giả bình thường thật khác nhau, nếu là Võ sư
của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn thì tốt nhất chỉ có thể xuất ra võ Nhân
giai cao cấp, võ giáp cũng là cấp thấp, mà Tần Hạo Bạch tùy tiện ra
tay lại là Địa giai võ kỹ.