Kim Dương võ thánh thần sắc ngưng trọng nói.
Trong đoạn thời gian này Tần Phàm cũng nghe qua Kim Dương võ thánh giới thiệu về “Võ Hải”, chính là điểm thần bí nhất trong Võ Tông thất. Là do tổ tiên của Hồng
gia bắt chước Thiên Cơ Hà trong Chân Võ thánh địa, nghiên cứu suốt mấy
trăm năm kiến tạo mà thành. Có tạo hóa thông thiên, đối với việc đột phá võ thánh có trợ giúp thật lớn, có thể nói là bí mật bất truyền của Đại Ly Hồng gia.
Thiên Cơ Hà được xưng là Võ Tôn Hà, mà Võ Hải cũng được Đại Ly Hồng gia xưng là Võ Thánh Hải, thường thường người có tư
cách đi vào Võ Tông thất đều tiếp xúc tới Võ Hải, cuối cùng đều có thể
trở thành cường giả võ thánh, chỉ là thời gian đột phá có điểm bất đồng mà thôi.
Tuy rằng điều này có quan hệ tới thiên phú của người
tiến vào Võ Hải, nhưng công dụng của Võ Hải không thể xem nhẹ, ít nhất
giúp cho họ tiết kiệm thật nhiều thời gian cần đột phá.
Mà khởi
động Võ Hải cũng cần chuẩn bị không ít, mỗi khi vận dụng một lần đều
tiêu hao thật lớn, cho nên khi trước có người của Hồng gia nghe nói cần cho phép Tần Phàm đi vào Võ Tông thất đều cực lực phản đối, nhưng Kim
Dương võ thánh vẫn luôn kiên trì làm như vậy nên những người khác không thể không nghe theo.
Trên thực tế Tần Phàm đối với việc Kim
Dương võ thánh chịu mở ra Võ Hải cho mình cũng thật cảm động, hắn làm
sao không biết Võ Hải trân quý, thậm chí trong một mức độ nhất định,
này còn hơn cả Thiên Cơ Hà của Chân Võ thánh địa!
Dù sao Thiên
Cơ Hà chỉ hữu dụng cho đột phá võ tôn, mà Võ Hải lại có trợ giúp thật
lớn cho đột phá võ thánh! Một là võ tôn, một là võ thánh, cao thấp liền có thể thấy được.
Đương nhiên, so sánh với Thiên Cơ Hà, người
có thể tiến vào Võ Hải cực ít, một lần chỉ vào được một người, nhưng
còn phải cần tới mấy cường giả võ thánh cùng nhau liên thủ mới có thể
khởi động, đối với yêu cầu thiên phú cần nghiêm khắc hơn rất nhiều.
- Thật sự làm phiền tiền bối!
Tần Phàm đã sớm biết về việc Võ Hải, cho nên chỉ gật đầu nói.
- Vậy ngươi tiếp tục điều chỉnh thêm một chút, nửa giờ sau Võ Hải sẽ mở ra!
Kim Dương võ thánh liếc mắt nhìn Tần Phàm, sau đó xoay người rời khỏi Võ Tông thất.
Bên trong Võ Tông thất chỉ còn lại một mình Tần Phàm.
Hắn chậm rãi nhắm mắt lại, tiến nhập vào cảnh giới minh tưởng, kim sắc hào quang khắp bốn vách tường dần dần tụ tập lên trên người của hắn, chẳng khác gì là một chiến thần.
Hắn đang phải tiến vào một chiến trường đột phá võ đạo trọng yếu nhất.
Đối thủ của hắn chính là thiên, là địa, là chính bản thân hắn! Muốn đột
phá tới cảnh giới võ thánh, hắn nhất định phải chiến thắng thiên địa,
chiến thắng bản thân, chém giết hết thảy mới có thể tiến nhập thánh
cảnh!
Thời gian chậm rãi trôi qua, nửa giờ nháy mắt đã tới.
Kỳ thật hắn đã chuẩn bị xong xuôi, nửa giờ chỉ là điều chỉnh thả lỏng mà thôi. Tâm tình nhất định phải ở trạng thái tự nhiên nhất, không thể có chút ý cưỡng cầu, nếu không sẽ bị cắn trả càng lớn, càng khó thể bước
ra được nửa bước cuối cùng.
Mở ra Võ Hải cũng không phải ở trong Võ Tông thất, mà là trên một ngọn núi nhỏ thần bí bên ngoài.
Muốn khởi động Võ Hải thần bí nhất của Võ Tông thất, nhất định phải có được vài chục viên Huyễn Võ Cơ Thạch khảm trong trận pháp trên núi, sau đó cần có sáu võ thánh cùng nhau thúc giục đại trận võ đạo trên núi, mượn lực lượng thiên địa chung quanh đến phụ trợ.
Năm võ thánh cùng
nhau thúc giục, chỉ sợ chỉ có Đại Ly Hồng gia mới có thể làm được, nhất phẩm chân võ thế gia bình thường có được một võ thánh đã là không tệ
rồi, nhưng số lượng võ thánh của Hồng gia không chỉ có sáu người.
Đây là nội tình!
Cũng không phải là Nam Phong Tần gia hay Càn kinh Tần gia có thể so sánh!
Nhưng Đại Ly Hồng gia sở dĩ có được nhiều võ thánh như vậy, cũng nhờ có Võ
Tông thất cùng Võ Hải, công lao của vị tổ tiên Hồng gia thật sự không
thể nào bỏ qua. Mặt khác nghe nói tổ tiên Hồng gia cùng Chân Võ thánh
địa rất có liên hệ, còn được Chân Võ thánh điện trợ giúp, cho nên về sau Đại Ly Hồng gia cùng Chân Võ thánh điện tựa hồ còn có qua ước định.
- Mọi người đã chuẩn bị xong chưa?
Lúc này Kim Dương võ thánh đã đứng trên núi nhỏ thần bí, nhìn thoáng qua, năm võ thánh cường giả phân ra đứng thành ngôi sao sáu cánh phối hợp
cùng hắn, trong miệng trầm giọng hỏi.
Chuyện khởi động Võ Hải thập phần trọng yếu, không thể qua loa cho xong.
Bên trong có đương kim tộc trưởng Hồng gia Hồng Nghiễm cùng luyện đan sư
Hồng gia Hồng Hải, tính tình vốn luôn nóng nảy của Hồng Hải hiện tại
cũng có vẻ vô cùng nghiêm túc, không dám có chút nào sơ sẩy vội vàng.
Mà nghe được câu hỏi của Kim Dương võ thánh, có hai võ thánh cường giả
khác mấp máy môi muốn nói gì đó nhưng cuối cùng ngừng lại, chỉ thuận
theo gật đầu. Kỳ thật hai người cũng không tán thành tiêu hao năng lượng khởi động Võ Hải, nhưng địa vị của Kim Dương võ thánh tại Hồng gia là cao nhất, bọn họ biết hiện tại có muốn phản đối cũng vô dụng.
- Như vậy thì bắt đầu đi!
Kim Dương võ thánh phất tay, thản nhiên nói.
Tiếp theo sáu gã võ thánh chiến lực đỉnh cấp đại lục đồng thời nghiêm túc
trở lại, đồng thời ra tay, sau đạo năng lượng quang mang hướng ngọn núi thần bí thúc giục lên Huyễn Võ Cơ Thạch trong trận pháp.
Nhất
thời ngọn núi nhỏ thần bí đều tản mát ra ánh sáng bảy màu chói lọi, làm cả Đại Ly Hồng gia đều bao phủ trong một cảm giác thần bí mộng ảo, rất nhiều tộc nhân đều đưa mắt nhìn về phương hướng kia, nhưng không có kẻ nào dám tới gần.
Thời khắc này nếu có ai dám tới gần quấy rầy sẽ trở thành tội nhân của gia tộc.
Lực lượng không ngừng được chuyển vận lên ngọn núi nhỏ, kéo dài suốt nửa ngày thời gian mới dừng lại. Mà sáu gã võ thánh dừng lại việc chuyển vận, tòa Võ Tông sơn cũng được Huyễn Võ Cơ Thạch khởi động, tự
động tản ra quang mang huyền bí.
- Khụ khụ, tốt lắm, hiện tại mọi người chỉ cần nhìn xem vận mệnh của Tần Phàm là được!
Thu tay lại, Kim Dương võ thánh ho khan hai tiếng lại nói với năm võ thánh khác, ý bảo bọn họ có thể rời đi.
- Lão tổ tông, thân thể của ngài…?
Lúc này Hồng gia tộc trưởng Hồng Nghiễm đi tới lo lắng hỏi, hắn biết được nội tình nhiều hơn các tộc nhân rất nhiều, thập phần hiểu được tính
trọng yếu của lão võ thánh đối với Hồng gia thậm chí là cả Vũ Thiên đại lục.
- Không có việc gì!
Kim Dương võ thánh nhẹ nhàng khoát tay.
- Lão tổ tông, đây là cần gì chứ? Không chỉ lãng phí tư nguyên của Đại
Ly Hồng gia chúng ta, còn suy giảm lực lượng của bản thân mình chỉ vì
muốn trợ giúp tiểu tử kia sao? Cho dù thiên phú của hắn cao tới đâu
cũng có quan hệ gì với Hồng gia chúng ta? Chẳng lẽ Hồng gia chúng ta
còn cần một mình hắn nhận lấy nhân tình?
Lúc này có võ thánh bất mãn mở miệng hỏi.
- Hồng Nghĩa, ngươi không cần nói nữa, lão tổ tông đương nhiên có quyết định của ngài!
Hồng gia tộc trưởng Hồng Nghiễm biết được càng nhiều, vì vậy nhướng mày nói.
- Hắc hắc, võ đạo thiên phú cùng thiên phú luyện đan của tiểu tử kia cực cao, kỳ thật kết giao với hắn ưu đãi cũng không ít!
Mà luyện đan sư Hồng gia Hồng Hải lại chợt cười hăng hắc nói.
- Tốt lắm, các ngươi đi về trước đi, dụng ý của ta ngày sau các ngươi sẽ biết.
Kim Dương võ thánh có chút mệt mỏi phất tay nói, không giải thích quá
nhiều, có một số việc tạm thời còn chưa thể cho thật nhiều người hay
biết.
Bên trong Võ Tông thất.
Lúc này Tần Phàm đang ngồi xếp bằng bên trong.
Hai mắt nhắm nghiền, khí định thần nhàn, trạng thái thân thể cùng trạng thái tinh thần đều đạt tới hoàn mỹ.
- Đã bắt đầu khởi động Võ Hải rồi sao?
Cảm giác được ba động huyền diệu của Võ Tông thất, hắn chậm rãi mở mắt ra. Không có kích động, không vui sướng, không bàng hoàng, không bất an,
không do dự, chỉ là một loại trạng thái bình thường nhất.
Tiếp theo hắn lấy ra hộp bạch ngọc đựng viên Thánh Đan.
Bên trong hộp ngọc viên đan dược hiện tại vẫn đang nhảy lên, thật giống
như một nhi đồng hoạt bát nghịch ngợm, tràn ngập linh tính cùng sức
sống, Tần Phàm tâm cảnh bình tĩnh, dùng hai ngón tay cầm lấy viên Thánh Đan kia.
- Tư tư…
Viên Thánh Đan phát ra thanh âm cổ
quái, có một lực chống cự rất nhỏ truyền đến, tựa hồ muốn tránh thoát
ngón tay Tần Phàm nhưng vẫn không thể thành công.
- Vậy thì bắt đầu đi!
Ngay sau đó hai mắt Tần Phàm chợt kiên định, trực tiếp đem viên Thánh Đan
nuốt vào. Khi viên đan dược nghịch thiên vừa đi vào trong cơ thể hắn,
hóa thành vô số kim sắc khí long hướng khắp toàn thân của hắn tràn đi.
Dược lực của Thánh Đan chậm rãi phát tán.
Tần Phàm dần dần tiến nhập vào trong một loại cảnh giới thật huyền bí,
linh hoạt kỳ ảo minh minh, quên ưu quên mình, cùng thật nhiều thiên địa huyền bí hiện ra, thông qua đan dược truyền tới, hết thảy trên thế
gian phảng phất như chợt tiêu thất, trong thiên địa chỉ còn lại một
mình hắn cùng võ đạo mà hắn theo đuổi!
Thánh Đan giúp hắn tạo ra một thế giới thánh vực giả thuyết, trong thế giới này, hắn dần dần
quen thuộc cùng lý giải hết thảy, đủ loại giác ngộ võ đạo đều nhanh
chóng tăng lên. Thật giống như một người khổng lồ đem bản thân mình đề
cao lên tới trình độ đỉnh cấp nhất, sau đó chậm rãi hướng điện phủ xa
xa bước tới.
Nhưng cho dù đề cao lên tới đỉnh cấp, bước được đủ
xa, nhưng nếu phương hướng đặt chân sai lầm, đó cũng chỉ là vô ích, nếu đặt chân trúng vực sâu vách núi, không những không thành công trái lại còn rơi xuống, thậm chí bởi vì vậy mà vạn kiếp bất phục.
Như vậy điện phủ thánh vực thuộc loại võ đạo rốt cục đang ở nơi nào?
Tần Phàm đã lâm vào mê mang vô tận. Đây là mỗi vấn đề mà các cường giả võ tôn muốn đặt chân thánh vực đều phải đi tìm cùng giải quyết, nếu tìm
không thấy thánh vực thì vĩnh viễn không thể trở thành võ thánh cường
giả.
Đúng lúc này, sáu võ thánh ở bên ngoài toàn lực thúc giục,
Võ Hải bên trong Võ Tông thất dần dần khởi động, nhưng hiện tại Tần Phàm đã tiến nhập vào trạng thái cảm ngộ nên không rõ ràng cảm giác tới.
Lúc này hắn chỉ biết mình rơi vào trong một biển rộng vô biên vô hạn kỳ
diệu, hắn chỉ như một chiếc thuyền đơn độc chậm rãi trôi trong biển,
trong biển cả mờ mịt không nhìn thấy một con thuyền nào khác, nhìn không thấy bờ đối diện!