- Tương truyền Xích Phát Độc Thánh này ở ba mươi năm trước cũng đã là
cảnh giới Thất cấp Võ Thánh, hơn nữa bởi vì tu luyện Độc công, toàn thân cao thấp đều là kịch độc, Võ Thánh đồng cấp cũng không dám giao thủ
một mình cùng hắn. Hiện tại đi qua lâu như vậy, cho dù lúc trước hắn bị Võ Thánh khác đuổi giết bị trọng thương, cũng có thể dưỡng tốt thương
thế, hơn nữa thực lực có tăng lên rất lớn.
Tần Phàm một bên chạy tới chỗ hai người Từ Nguyên cùng Cầu Bách Hải giao chiến, trong lòng
lại âm thầm tự định giá lấy thực lực của địch nhân.
Oanh!
Cũng vào lúc này, một tiếng chấn nổ cực lớn truyền đến, đại địa chấn động
kịch liệt lên, phía xa xa, Cầu Bách Hải ở trong giao chiến rốt cục không chịu nổi công kích của Từ Nguyên, bị đánh bay lên cao.
Tần Phàm ngẩng đầu lên, hắn chứng kiến Cầu Bách Hải bị đánh bay, lúc này sắc
mặt lộ ra vô cùng thống khổ, hơn nữa làn da toàn thân đều biến thành
một loại đen nhánh chi sắc, trông thập phần khủng bố, xem ra là đã
trúng phải kịch độc.
- Cầu Bách Hải tiền bối.
Thấy vậy
Tần Phàm không khỏi cả kinh, vội vàng từ trên mặt đất kích bắn mà lên,
cực tốc hướng lên trời bay đi, ở lúc Cầu Bách Hải muốn rơi xuống, hai
tay liền tiếp được hắn.
- Hắc hắc, ngươi là Kỳ Tích Chi Tử Tần Phàm?
Chứng kiến Tần Phàm xuất hiện, lão giả tóc đỏ kia cũng không có tiếp tục
tiến hành truy kích đối với Cầu Bách Hải, mà chỉ là âm hiểm cười cười,
lẳng lặng nhìn Tần Phàm ôm lấy Cầu Bách Hải trở xuống mặt đất.
Trên người Cầu Bách Hải có kịch độc, ai đụng phải hắn nhất định cũng sẽ
nhiễm loại kịch độc này, đến lúc đó hắn có thể nhẹ nhõm giải quyết Tần
Phàm rồi.
Tần Phàm vừa đụng đến thân thể của Cầu Bách Hải, đích
thật là lập tức cảm giác được toàn thân có một loại tê liệt rất nhỏ
truyền đến, kịch độc ở trên người Cầu Bách Hải tựa hồ là muốn lan tràn
đến trên người của hắn. Cái này làm cho hắn nhướng mày, bất quá hắn
cũng không có buông tay, mà rất nhanh ôm Cầu Bách Hải trở xuống trên
mặt đất.
- Khục khục, Tần Phàm...
Lúc này Cầu Bách Hải đã là hấp hối, nhưng trong miệng tựa hồ còn muốn nhắc nhở Tần Phàm cái gì.
- Tiền bối, ngươi trước đừng nói chuyện. Đây là một khỏa Thánh cấp Giải Độc Đan, ngươi ăn vào nhanh đi.
Tần Phàm chứng kiến loại tình huống này của Cầu Bách Hải, liền ngăn không cho hắn tiếp tục nói chuyện, sau đó rất nhanh lấy ra một khỏa đan dược bỏ vào trong miệng hắn.
Sau đó thân hình của hắn lại lóe lên, mang Cầu Bách Hải tới trên đất trống xa xa.
- Tiền bối, ngươi trước vận công tiêu hóa dược lực, ta đi giải quyết
phiền toái này xong sẽ giúp ngươi triệt để thanh trừ những độc tố trên
người của ngươi.
Cuối cùng Tần Phàm nhìn Cầu Bách Hải nói ra, nói xong, hắn xoay người sang chỗ khác, xa xa nhìn về phía Hồng phát lão giả.
- Vậy mà không có việc gì?
Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên kia nhìn thấy Tần Phàm sau khi tiếp xúc Cầu
Bách Hải, vậy mà cũng không có chuyện gì, thậm chí màu sắc làn da cũng
không có bao nhiêu biến hóa, cái này làm cho hắn không khỏi nao nao. Hắn đối với Độc công của mình hết sức tự tin, nhưng thật không ngờ đối với nam tử trẻ tuổi trước mắt này lại hoàn toàn không có chút ảnh hưởng.
- Các hạ có lẽ là Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên tiền bối a?
Lúc này sắc mặt của Tần Phàm lộ ra có chút lạnh như băng, nhàn nhạt nhìn
xem Hồng phát lão giả đối diện nói ra. Thân thể của hắn trải qua mấy lần Ma chủng luyện hóa cải tạo, có thể nói sớm không phải là phàm thể rồi, hơn nữa hắn đã sớm phục dụng Giải Độc Đan, cho nên ngoại trừ thời điểm vừa mới tiếp xúc có chút phản ứng, sau đó căn bản là sẽ không bị độc
tính này ảnh hưởng.
Bất quá chứng kiến Cầu Bách Hải ở trong Thất cấp Võ Thánh cũng là người nổi bật bị Xích Phát Độc Thánh cơ hồ sắp
giết chết, Tần Phàm cũng biết thực lực của Xích Phát Độc Thánh này
không kém, cũng không dám khinh thị đối phương. Hiện tại quan sát, hắn
biết rõ chỉ sợ đối phương đã đạt đến cảnh giới Bát cấp Võ Thánh.
Cho nên, tuy hiện tại Tần Phàm đã có thể khống chế năm loại nguyên khí bất đồng, thực lực tăng nhiều, nhưng Bát cấp Võ Thánh không phải chuyện
đùa, hắn cũng không biết mình có thể đối phó được hay không.
-
Ha ha, không thể tưởng được cách lâu như vậy rồi, lại vẫn có người nhớ
rõ lão phu. Kỳ Tích Chi Tử, nghe nói mấy năm qua danh tiếng của ngươi
rất thịnh, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là danh bất hư truyền ah!
Lúc này Xích Phát Độc Thánh kia cười lớn nói.
- Lời khách khí không cần nói, Xích Phát Độc Thánh tiền bối, ta và ngươi ngày trước không thù, hôm nay không oán, ta chỉ muốn biết hôm nay
ngươi là vì cái gì mà đến, hơn nữa còn xém chút nữa giết người của ta.
Tần Phàm chỉ là lạnh lùng nói.
Cầu Bách Hải vì bảo hộ hắn mà rơi vào kết cục như vậy, cái này làm cho hắn không khỏi lộ ra có chút áy náy, hơn nữa nhớ tới người này từng làm
qua sự tình phát rồ, tàn sát hàng loạt dân trong thành, bây giờ còn đối với tiếng xấu này lộ ra bộ dạng đắc chí, càng làm cho hắn có chút ít
phẫn nộ.
- Hắc hắc, Kỳ Tích Chi Tử, ta và ngươi xác thực không
có thù hận gì, bất quá lão phu thấy ngươi thiên phú cực cao, cho nên cố ý đến muốn nhận ngươi làm đồ đệ mà thôi.
Lúc này ánh mắt của Từ Nguyên kia nhìn xem Tần Phàm, sau đó âm hiểm cười một tiếng nói ra.
- Xích Phát Độc Thánh tiền bối muốn thu ta làm đồ đệ? Ta xem không cần, Tần Phàm ta nhận không nổi a.
Nghe vậy, Tần Phàm không khỏi có chút ngoài ý muốn, hắn vốn cho rằng đối
phương là vì dược đỉnh mà đến, nhưng lập tức không chút nghĩ ngợi liền
từ chối nói.
- Đúng vậy, nếu bàn về tư chất, Tần Phàm ngươi còn
kém một ít, nhớ năm đó, người muốn bái lão phu làm sư không dưới ngàn
vạn, các loại bảo bối hiến lên bản Độc Thánh cũng không thèm liếc nhìn.
Xích Phát Độc Thánh này không biết là cố ý hay là cảm giác mình rất cao
giá, nghe được Tần Phàm từ chối dĩ nhiên là tiếp tục ngạo nghễ nói:
- Nhưng hiện tại chỉ cần ngươi dâng dược đỉnh của ngươi lên, lão phu lập tức thu ngươi làm đồ đệ, chỉ cần ngươi học được một nửa công lực của
bản Độc Thánh, lão phu cam đoan Vũ Thiên đại lục này có thể mặc ngươi
tung hoành!
- Dược đỉnh?
Lúc này đây, Tần Phàm không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, Xích Phát Độc Thánh này nói một vòng,
không thể tưởng được cuối cùng vẫn là về tới phía trên dược đỉnh của
hắn, bất quá hắn cũng muốn hí lộng đối phương thoáng một phát, vì vậy
liền cố ý nghi hoặc hỏi thăm:
- Tiền bối tựa hồ cũng không phải Luyện Dược Sư, không biết muốn cái dược đỉnh này của ta làm gì?
Giữa núi rừng, hai người tương đối mà đứng.
- Hắc hắc, Kỳ Tích Chi Tử, ngươi cũng không cần ở chỗ này giả vờ giả vịt.
Lúc này Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên kia ôm hai tay, giống như hung thú
chụp mồi nhìn con mồi của mình, cười một tiếng quái dị nói:
- Sự tình cái đỉnh này của ngươi, lão phu đã biết được nhất thanh nhị sở
rồi, lão phu muốn cái đỉnh này của ngươi tự nhiên không phải dùng để
luyện dược đơn giản như vậy.
- Ha ha, tiền bối nói giỡn rồi, dược đỉnh dĩ nhiên là chỉ dùng để luyện dược luyện đan, chẳng lẽ còn có cách dùng khác sao?
Trong lòng Tần Phàm không khỏi xiết chặt, biết rõ Xích Phát Độc Thánh này
đích thật là biết rõ bí mật của cái dược đỉnh gia truyền nhà mình, liền cười nhạt một tiếng nói ra lần nữa.
- Tần Phàm, ngươi giả bộ hồ đồ cũng vô dụng, nếu như không phải là vì nguyên nhân dược đỉnh, ngươi làm sao có thể còn trẻ như vậy liền trở thành một Võ Thánh cường giả!
Lão phu cũng không muốn cùng ngươi lãng phí thời gian, tóm lại hôm nay
thứ này ta nhất định phải nắm bắt tới tay! Hôm nay ngươi bái sư cũng
phải giao, không bái sư cũng phải giao!
Lúc này Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên đã lộ ra có chút không kiên nhẫn được nữa.