Ở dưới trạng thái cánh tay Kỳ Lân, lực lượng nhục thể của hắn ít nhất
tăng lên gấp đôi, mặc dù không có lực công kích mạnh như khi kích hoạt
huyết mạch Bất Tử Chu Tước, nhưng mở ra phong ấn trên cửa đá này cũng
đầy đủ.
Vèo… oanh!
Một cây gai Tử Kim của Tiểu Chiến ở
trên cửa đá khơi dậy tầng tầng rung động, cơ hồ muốn bài trừ, sau đó nắm đấm của Tần Phàm thì xen lẫn quyền phong của Ngũ Hành Phá Thương Quyền, hung hăng oanh kích ở trên tầng rung động kia.
Ba!
Thanh
âm giống như là vỏ trứng gà vỡ tan truyền đến, sau đó Tần Phàm cảm giác
được tầng phong ấn bao trùm ở trên cửa đá kia bắt đầu như là thủy triều
thối lui, để cho quả đấm của hắn trực tiếp lay kích trên cửa đá.
Két…
Ở dưới nắm đấm nặng hơn mấy chục vạn cân của Tần Phàm, cửa đá đã không có phong ấn căn bản không chịu nổi, trực tiếp nứt ra khe hở tí ti như là
dây leo rậm rạp chằng chịt, chợt bị Tiểu Chiến mạnh mẽ va chạm, phá vỡ
một cái động lớn xuyên đi vào!
Dọc theo cái hắc động mà Tiểu
Chiến phá khai kia nhìn vào, Tần Phàm chứng kiến trong thạch thất kia
vậy mà non nửa phòng đều là Yêu Tinh Hạch sáng lóng lánh! Hơn nữa nhìn cái tỉ lệ cùng năng lượng chấn động kia liền biết phẩm giai đều không
thấp.
- Oa!
Tiểu Chiến chứng kiến những Yêu Tinh Hạch này, lập tức lộ ra thần sắc vô cùng hưng phấn, tiếp theo là giống như heo
đói chụp mồi, cả người trực tiếp hướng về những Yêu Tinh Hạch kia đánh
tới.
- Đợi một chút.
Tần Phàm vội vàng ngăn cản nó, cũng
không phải bởi vì những Yêu Tinh Hạch này có nguy hiểm, mà là hắn có thể dùng để luyện chế đan dược, nếu bị Tiểu Chiến trực tiếp cắn nuốt ngược
lại lộ ra có chút đáng tiếc.
Thanh âm của hắn vừa mới rơi xuống.
Ông.
Thân thể của Tiểu Chiến cũng vừa lúc rơi vào phía trên đống lớn Yêu Tinh
Hạch kia, mà ở lúc hắn chúi xuống này, những Yêu Tinh Hạch không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng kia dĩ nhiên là mạnh mẽ hóa thành bột phấn nát bấy.
- Cái gì!
Tiểu Chiến không cam lòng mở to hai
mắt nhìn, không thể tưởng được lần này vậy mà giống như Thần Tinh vừa
rồi, bởi vì trải qua tuế nguyệt quá dài mà hóa thành nát bấy rồi.
- Thượng Cổ thời đại của Tân Thế Giới này cách nhau quá dài rồi, rất
nhiều thứ đều không thể chống lại tuế nguyệt tàn phá, có lẽ chỉ có những Thượng Cổ Linh Bảo chính thức mới có thể còn sót lại a.
Tần Phàm cũng có chút ít bất đắc dĩ thở dài nói, vì Tiểu Chiến cảm thấy tiếc hận.
- Ồ?
Nhưng mà vào lúc này, hai mắt của Tiểu Chiến bỗng nhiên sáng ngời.
Trong lòng của Tần Phàm cũng theo đó khẽ động, sau đó hắn trông thấy bên
trong những Yêu Tinh Hạch vừa rồi bị Tiểu Chiến ép tới nát bấy kia, dĩ
nhiên bắt đầu lộ ra yêu khí thập phần tinh thuần, ở trong đó không ngừng hiện ra đến.
- Thứ tốt!
Thấy vậy, sắc mặt Tiểu Chiến trở nên kinh hỷ, há miệng bắt đầu dốc sức liều mạng thôn phệ .
- Hẳn là những Yêu Tinh Hạch này trải qua thời gian tuế nguyệt lâu dài,
cho nên trực tiếp hóa thành năng lượng tinh thuần, mặc dù có chỗ xói
mòn, nhưng nhiều Yêu Tinh Hạch như vậy, gần kề chỉ là lưu lại chút ít,
đối với Tiểu Chiến mà nói cũng đã là một số bổ dưỡng cường đại ah!
Trên mặt Tần Phàm lộ ra một vòng vui vẻ, những Yêu Tinh Hạch này hóa thành
yêu khí, nếu so với bản thân Yêu Tinh Hạch còn dễ dàng hấp thu hơn rất
nhiều, chẳng khác gì là Thiên Địa tuế nguyệt luyện chế, thậm chí nếu so
với hắn luyện đan càng thêm cao minh.
Đát đát đát…
Nhưng cũng
vào lúc này, thần sắc của Tần Phàm lại khẽ động, hắn cảm giác được xa xa bắt đầu không ngừng có người đi đến bên này, nghe tiếng bước chân kia
lại là nhân số không ít! Hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua Tiểu Chiến
đang ăn như hổ đói, nó muốn tiêu hóa hết những yêu khí này chỉ sợ còn
phải mất một thời gian ngắn.
- Từ cái thông đạo này bắt đầu, cả
khu vực kia đều do Mông Thành Tân gia chúng ta phong tỏa, người không có phận sự nhanh chóng ly khai, nếu không đừng trách chúng ta không khách
khí!
Tiếp theo là thanh âm bá đạo ở một đầu khác thông đạo truyền đến.
Đầu thông đạo bên kia, lúc này có rất nhiều người đã đem gian phòng phía
trước góp nhặt một lần, cuối cùng tụ tập ở trong thiên điện. Mà Thiên
Điện bên trái vừa lúc có một cái lối đi, cái thông đạo này là đường phải đi qua để thông thông đạo cùng gian phòng khác.
Mà hơn mười
người của Bạch Mông Thành Tân gia kia vừa vặn là phong tỏa ở đây, khí
thế cường đại như là một đầu đê đập, tường đồng vách sắt, không cho bất luận kẻ nào thông qua cái thông đạo này.
- Chuyện gì xảy ra, Tân gia các ngươi nói phong tỏa là phong tỏa sao? Bảo bối trong Thượng Cổ
di chỉ này, đều là người có duyên thì được!
- Đúng đấy, Tân gia các ngươi ỷ là tam đại thế lực trong Bạch Mông Thành thì có thể muốn làm gì thì làm sao?
- Sau cái thông đạo này cũng có không ít gian phòng, đây đều là cơ duyên
của mọi người chúng ta, dựa vào cái gì Tân gia các ngươi độc đắc?
- Chúng ta quyết không đồng ý, Thượng Cổ di chỉ này cũng không phải của
Tân gia các ngươi, mọi người chúng ta đều có cơ hội công bình!
- Đúng vậy, các huynh đệ, không cần phải sợ, chúng ta hợp thành một cổ, ta cũng không tin Tân gia này có thể một tay che trời!
Mà ở trước mặt những người Tân gia này, cũng có trên trăm mạo hiểm giả tụ
tập, sau khi Tân gia tuyên bố muốn phong tỏa phiến thông đạo này, những
mạo hiểm giả cùng nhau đuổi tới kia lập tức lộ ra tình cảm quần chúng
bất mãn, âm thanh ồn ào ở thông đạo bên kia không ngừng truyền đến.
Bọn hắn thật vất vả tiến vào đến bên trong Thượng Cổ di chỉ này, biết bên
kia rõ ràng cho thấy không có lợi nhất, bởi vì bên đó có rất nhiều
người, hiện tại bọn hắn lui ra phía sau, nhất định là không có bao nhiêu cơ hội.
Cơ hội của bọn hắn ngay ở những gian phòng sau thông đạo kia.
Một người cầm đầu Tân gia, thân cao khoảng hai mét, toàn thân vạm vỡ, mặt
mũi của hắn thô cuồng, ánh mắt kia lộ ra vô cùng bá đạo, nghe được thanh âm kháng nghị của những người trước mặt này, con ngươi của hắn có chút
ngưng tụ đảo qua trong đám người, hừ lạnh một tiếng nói:
- Hừ!
Tân Vô Kỵ ta đã từng nói qua, phiến khu vực này thuộc Tân gia chúng ta
là của Tân gia chúng ta, ai dám tới gần phía trước một bước, đừng trách
ta ra tay ác độc vô tình!
Hắn trong lúc nói chuyện, cũng có một
cổ khí thế cường đại ở trong thông đạo quanh quẩn, làm cho bên trong
không khí đều trận trận gào thét xoay quanh, giống như là có một đầu
Mãnh Hổ ở trên núi gào thét .
- Tuy Tân gia các ngươi rất cường đại, nhưng Tân gia các ngươi thật sự muốn cùng tất cả mọi người chúng ta ở đây đối nghịch sao
Cảm giác được khí thế cường đại kia, mọi người không khỏi là mặt mang lo
lắng nhao nhao lui về phía sau, nhưng vẫn có người không cam lòng nói.
- Đối nghịch liền đối nghịch, chẳng lẽ các ngươi còn có người dám không phục hay sao? Có ai không phục không ngại đứng ra.
Tân Vô Kỵ kia chỉ là cười lạnh nói, mà người vừa rồi nói chuyện kia, tức
thì bị hắn không biết dùng phương thức gì kéo đến trước mặt, dĩ nhiên là sinh sinh bóp nát yết hầu.