Sao người đàn ông này lại nói chuyện quái gở như vậy.
Nhưng Lê Úy không hơn thua với anh: “Rốt cuộc anh có muốn đổi lại không?”
Dịch Anh Lãng im lặng một lúc mới hỏi cô: “Nếu có thể thay đổi nó trở lại, sau này cô tính làm sao?”
“Còn có thể thế nào nữa, anh tiếp tục làm Tổng giám đốc còn tôi thì tiếp tục làm việc của mình thôi.”
“Tôi hỏi là hai chúng ta.”
“Chúng ta? Chúng ta hiện tại không cần đi theo nội dung truyện, có thể làm bất cứ thứ gì chúng ta muốn.”
Giọng nói của Dịch Anh Lãng nặng nề: “Còn đoạn kết thì sao?”
Lê Úy do dự một lúc và ngập ngừng nói: “Có lẽ BE* cũng được mà.”
*BE: bad ending.
Vừa nghe tới BE, hệ thống đã nổ bom đầu tiên.
―― “Đã cho hai người làm chuyện tự do, còn muốn thay đổi kết cục?”
Lê Úy: “Dưa chín ép sao có thể ngọt.”
―― “Tại sao cô không dứt khoát đổi nam chính luôn cho rồi?”
Lê Úy sửng sốt: “Đúng vậy, cậu có thể đổi nam chính không?”
Dịch Anh Lãng: “Lê Úy!”
“Đùa thôi, anh làm gì mà kích động vậy?” Lê Úy cảm thấy người đàn ông này không có khiếu hài hước, “Tôi đã yêu cầu Ngụy Bân chuẩn bị xe. Chúng ta hãy tìm một chỗ trống để thử nghiệm. Mặc kệ có thành công hay không, thà thử còn hơn là không.”
—-
Vốn dĩ Dịch Anh Lãng không rảnh để cùng làm cuộc thử nghiệm này cùng với cô, nhưng tình cờ lúc này Sầm Minh Lan bị ốm nên xin phép đạo diễn nghỉ mấy hôm.
Thật sự chỉ là một căn bệnh đơn giản mà thôi.
Đoạn diễn biến này được tác giả viết nhằm nâng cao mối quan hệ giữa nữ chính và nam phụ. Nam phụ bị bệnh, nữ chính lại đi chăm sóc, vì vậy lại liên lụy đến rất nhiều chuyện xảy ra sau này.
Tâm tình của nữ chính Lê Úy lúc này là cô cảm thấy mình đã ô uế nên không xứng với một người tốt như nam thứ.
Còn nam thứ không biết vì sao nữ chính thay đổi, anh vừa mất mát vừa khổ sở.
Nhìn đoạn này thế nào đi chăng nữa thì nó cũng đánh thẳng vào mặt nam chính.
Nếu không có nam chính Dịch Anh Lãng rơi từ trên không xuống, thì Lê Úy và Sầm Minh Lan sẽ tái hợp vì công việc. Trong quá trình diễn chung, cả hai từ từ khơi gợi lại cảm xúc mơ hồ thời còn đi học. Như thế mới chính là một cuốn truyện giải trí vô cùng ngọt ngào, chính là thể loại được hoang nghênh nhất ở Tấn Giang lúc này.
Làm sao lại cho Lê Úy và Sầm Minh Lan có thể bình yên phát triển tuyến tình cảm trong một quyển truyện thể loại tổng tài bá đạo đầy máu chó thế này, nhất định tên độc tài chết tiệt Dịch Anh Lãng sẽ là nam chính.
Đừng hỏi, chỉ vì đom đóm không so được với ánh trăng.
Vì Sầm Minh Lan bị bệnh nên tình trạng của nữ chính không được tốt lắm, đạo diễn cho nam nữ chính nghỉ hai ngày.
Tin tức về bệnh tình của Sầm Minh Lan cũng không biết là do ai trong đoàn làm phim tiết lộ, hàng loạt đề tài nóng được đăng tải trên Weibo, tất cả đều đau lòng cho anh trai bạch nguyệt quang.
Đang êm đang đẹp bỗng nhiên đổ bệnh, mà lại đổ bệnh ngay lúc mới bấm máy quay, cuộc sống này không có nhiều sự trùng hợp như vậy.
Rất đơn giản để viết mấy bài bôi đen, chỉ cần bắt đầu với “Bạn tôi là nhân viên công tác trong đoàn làm phim” là được.
“Bệnh tật thật ra là một cái cớ, nam nữ chính không hòa hợp, Lê Úy ở trên phim trường làm giá, ngày nào cũng xụ mặt làm ai cũng thấy khó chịu, ngay cả một lời kịch còn không diễn nổi. Sầm Minh Lan là minh tinh màn bạc có kinh nghiệm và thực lực rất tốt, lại gặp phải một cô hotface như vậy chắc chắn không thể nhịn nổi. Mà hễ nam nữ chính chưa có cách diễn với nhau thì đạo diễn sẽ không hài lòng, nên ông ấy cho nam nữ chính nghỉ cùng hết.
“Lê Úy tỏ vẻ tiểu thư??? Xin hỏi cô ta xứng sao.”
“Cười chết tui, Lê Úy chơi trò chảnh chọe trước mặt Sầm Minh Lan.
“Lê Úy ngu như vậy, lại đi làm mất lòng Sầm Minh Lan thì có chỗ nào tốt?”
“Có phải do muốn ghép cặp quá đáng mà bên nam không chịu phối hợp?”
“Bên nữ muốn làm quá lên vụ couple nên chọc giận bên nam rồi.”
“Chấm hóng.”
“Có bộ phim nào mà Lê Úy không tạo hint tạo cặp với nam chính? Nay Sầm Minh Lan lại là người trước giờ khinh thường cách lăng xê này nên thẹn quá hóa giận à.”
“Sớm như vậy còn không bằng đổi nữ chính cho rồi, nhường cho nữ hai cho rồi. Ít nhất kỹ thuật diễn của Hứa Ánh Tuyết cũng không tệ lắm.”
“Fans Hứa Ánh Tuyết lăn đi không nói nhiều.”
“Không phải người hâm mộ, chỉ là người qua đường nhưng mình cũng cảm thấy Hứa Ánh Tuyết càng thích hợp làm nữ chính hơn.”
“Người lầu trên, lúc trước còn chưa khởi động máy thì, cái ảnh tạo hình kia trên hot search làm mình thấy không được tự nhiên rồi. Đội của Lê Úy đúng là không có não, lại bày đặt diễn sâu ở trong tấm tình đó mới đau.”
“Đã nhìn ra nữ hai muốn đàn áp được nữ chính trong phim rồi.”
“? Người trên lầu núp dưới gầm giường Hứa Ánh Tuyết đúng không, chứ sao lại rõ ràng như vậy? Cái ảnh kia lên hot search vì ảnh tạo hình quá đẹp. Lê Úy rất hợp với cách ăn mặc này, làm sao lại thành diễn sâu?”
“Kỹ năng diễn xuất của Lê Úy không cần anti-fan nhọc lòng lo lắng cho đâu, đừng cãi nhau với anti-fan, cứ trực tiếp report đi.” *mỉm cười*
“Ủa, vẻ ngoài đẹp nên được lên hot search là sai à? Có người cũng muốn lên hot search mà cũng không lên được đó mà.” *hihihi*
“Antifan về nhà chăn bò cho rồi, phim còn chưa phát sóng mà biết được diễn xuất làm sao. Chẳng lẽ mấy người là nhà tiên tri hở?” *mắc ói*
“Là người qua đường, tui thấy fans của Lê Úy ngừng một chút đi. Dựa vào diễn xuất đó của chị nhà mấy người, chỉ có người hâm mộ của Lê Úy mới thấy được cô nàng có tiến bộ thôi.”
“Không có người qua đường nào như vầy cả. Nếu là người qua đường vui lòng tự về nhà đóng cửa lại, là antifan mà còn giả bộ làm người qua đường, chết m* đi.” *gửi nụ hôn*
Khu bình luận gió tanh mưa máu, có thể gọi là trận đại chiến giữa fan và antifan.
“Sầm Minh Lan đổ bệnh lại đổ lên trên đầu chúng ta?”
Tiểu Đường nhìn đến những bình luận này thì tức giận thay Lê Úy.
Nhưng Quách Húc Phương lại rất bình tĩnh: “Bình thường thôi, chỉ cần mấy blogger điều khiển nhịp điệu thì sẽ có người không biết gì hùa theo, là xu hướng mà.”
Cô ấy nhìn những bài viết bôi đen này của blogger, không những tiêu đề và nội dung giống nhau, mà thời gian đăng lên cũng gần như cùng lúc, rõ ràng là có người phía sau làm.
Hiện giờ Lê Úy đang đứng ở vị trí nổi nhất, không ít người nhiều càng ghen tị với cô ấy, đó là cái vòng luẩn quẩn của có tài nguyên thì có cạnh tranh. Trong giới giải trí hiếm khi có một tình bạn bền lâu, ở dưới Weibo Lê Úy có nhiều bình luận của các ngôi sao khác nhau chúc mừng, thế nhưng nếu nhắc tới trước đây thì hầu hết mọi người đều có sự cạnh tranh về tài nguyên.
Trước khi Lê Úy bắt được cơ hội làm MC chương trình Cực Hạn Trốn Thoát, cô đã bị một số nữ nghệ sĩ tuyến một đăng bài bóc phốt cùng một lúc.
Bây giờ người ta đồn rằng Lê Úy và Sầm Minh Lan đang bất hòa, thì người chiến thắng lớn nhất không ai khác ngoài người còn lại.
Quách Húc Phương cũng không trông mong gì tới việc người nổi tiếng không màng danh lợi như Sầm Minh Lan đi ra giúp đỡ, làm sáng tỏ mọi việc; chưa kể anh ấy còn đang bị bệnh.
Đương nhiên Dịch Anh Lãng sẽ không có khả năng ngoan ngoãn làm theo nội dung truyện bằng cách đến thăm Sầm Minh Lan, rồi sau đó hồi tưởng về những năm tháng đã qua.
Ngược lại, Lê Úy vô cùng quan tâm tới Sầm Minh Lan, không ngừng quấy rầy Dịch Anh Lãng ở trên WeChat, muốn biết rốt cuộc thì Sầm Minh Lan thế nào rồi.
Dịch Anh Lãng không trả lời, cô lại tính tự mình đi thăm Sầm Minh Lan.
Lấy thân phận của “Dịch Anh Lãng” sẽ an toàn hơn so với thân phận “Lê Úy” nhiều.
Dịch Anh Lãng không có cách nào can thiệp quyết định của cô, nhượng bộ mãi rốt cuộc chỉ yêu cầu cô một chuyện.
Đừng dùng thân thể của anh nói mấy lời kỳ quái với Sầm Minh Lan.
Lê Úy không hiểu: “Lời kỳ quái gì?”
Dịch Anh Lãng mím môi: “Nếu cô muốn tỏ tình với anh ta thì chờ đến sau khi chúng ta đổi lại đã.”
“Vì sao tôi lại tỏ tình với anh ấy chứ?”
Dịch Anh Lãng im lặng vài giây mới hỏi tiếp: “Không phải cô thích anh ta à??”
Lê Úy chẳng hiểu sao hết: “Tôi thích Sầm Minh Lan á? Vì sao ngay cả tôi còn không biết thế?”
Dịch Anh Lãng lại hỏi: “Vậy vì sao cô lại muốn cho anh ta làm nam chính?”
“Tôi để cho anh ấy làm nam chính bởi vì anh và em trai anh đều không bình thường mà, tôi chỉ có thể lui một bước mà cầu để được một nam chính bình thường khác thôi.”
Mí mắt Dịch Anh Lãng nhảy lên vài lần, cô thật sự nói anh và Dịch Anh Úc không bình thường?
“Nhưng mà…” – Lê Úy lại nói, “Hiện tại thì xem ra anh làm nam chính cũng khá tốt, ít nhất anh không có đối xử ác độc với tôi.”
Dịch Anh Lãng cụp mắt xuống, anh mất tự nhiên hên ho khan một tiếng.
“Trước đó anh ta đã tỏ tình với cô.” Người đàn ông dừng lại một chút, lẩm bẩm mơ hồ như một đứa trẻ, “Tôi từ chối.”
Lê Úy lại phản ứng thật bình tĩnh: “Anh không nói điều gì khiến anh ấy đau lòng đúng không?”
Từ chối đã đủ làm người ta đau lòng, Dịch Anh Lãng không phải là người đê tiện như vậy.
“Không có.”
“Vậy là tốt rồi,” Lê Úy cười nói, “Cảm ơn anh đã giúp tôi từ chối. Nếu mà là tôi, tôi cũng không biết từ chối làm sao.”
Dịch Anh Lãng chau mày: “Cô thật sự không thích anh ta?”
“Thích, nhưng ngưỡng mộ nhiều hơn, vì anh ấy thật sự xuất sắc, là tấm gương cho tôi học tập. Hơn nữa, bất kể việc gì anh ấy làm đều rất thành công, điều này càng khiến tôi khâm phục. Tôi đã từng nghĩ rằng mình thậm chí có thể làm được như anh ấy khi tham gia cái vòng này, nhưng tôi thấy rất khó khăn. Trong cái vòng tròn này, có rất nhiều quyết định không phải do tự nguyện. Đối với tôi, anh ấy vẫn là mục tiêu và lý tưởng.”
Tình cảm của Lê Úy dành cho Sầm Minh Lan rất đơn giản.
Giống như fan hâm mộ tôn thờ thần tượng. Là thích nhưng không phải là sở hữu ích kỷ giữa nam và nữ, mà là một loại khao khát, là động lực thúc đẩy bản thân mình, cũng là liều thuốc tinh thần để mình lạc quan khi chán nản.
Thần tượng của cô chói mắt như vậy, đó là niềm tự hào của cô.
Người không bao giờ theo đuổi ngôi sao như Dịch Anh Lãng thì làm sao có thể hiểu rõ được tâm lý của người hâm mộ như Lê Úy.
Người hâm mộ vẫn là người hâm mộ, nhưng thần tượng lại không hài lòng khi cô ấy chỉ là người hâm hộ.
Tác giả đúng là mẹ ruột của nữ chính.
Bao cô gái khao khát ước mơ, thế mà tác giả chỉ nhẹ nhàng đi bút đã phác thảo một cốt truyện cổ tích cho Lê Úy.
“Lê Úy.”
“Sao?”
“Ngay cả Sầm Minh Lan mà cô cũng không thích.” – Anh nói, “Vậy cô thích ai?”
Lê Úy suy nghĩ, nói: “Tôi thích nhất bản thân mình.”
“Ngoại trừ cô thì sao?”
Lê Úy không trả lời, giống như cô đang suy nghĩ.
Dịch Anh Lãng lại không hỏi tới.
“Đi thăm Sầm Minh Lan đi.”
Dù sao lấy thân phận của anh đi thăm bệnh thì không có khả năng sẽ xảy ra cái gì giữa Lê Úy và Sầm Minh Lan.
—-
Khi Lê Úy đến gặp Sầm Minh Lan, ngay cả Sầm Minh Lan đang nằm trên giường ốm đau cũng ngạc nhiên.
Thế mà Tổng giám đốc của Dịch thị lại tự mình tới đây thăm bệnh.
Sầm Minh Lan muốn đích thân xuống giường chào hỏi, đương nhiên Lê Úy nhiều lần nói không cần không cần.
Sau vài lời chào hỏi, biết được Sầm Minh Lan chỉ bị một cơn sốt do cảm lạnh thông thường, lúc này cô mới cảm thấy nhẹ nhõm.
Lê Úy đang ở trong thân thể Dịch Anh Lãng nên cô tuy có nhiều lời nhưng lại không biết nói thế nào, bầu không khí có chút khó xử.
Vẫn là Sầm Minh Lan hỏi trước: “Dịch tổng lại đây thăm tôi là vì Lê Úy sao?”
Lê Úy mở ta mắt, cô nghĩ thầm quả đúng thật là đàn anh, anh đúng thật là thông minh.
“Dịch tổng cứ yên tâm đi, tôi không có ý gì với Lê Úy cả.” Sầm Minh Lan cười nói, “Là do tôi tự mình đa tình.”
Lời này nghe chua xót nhưng anh lại cố tình nói với một nụ cười.
Lê Úy nhăn mày không đành lòng, cô không rõ vì sao tác giả tại sao phải viết nam phụ thê thảm vì tình như vậy, tiểu thuyết này còn chưa đủ máu chó sao?
“Anh luôn là thần tượng của Lê Úy và điều này sẽ không bao giờ thay đổi.”
Cô ấy chỉ có thể nói với anh ấy bằng giọng của một bên thứ ba.
Sầm Minh Lan hơi ngạc nhiên: “Dịch tổng?”
“Cô ấy ngưỡng mộ anh từ khi còn học đại học, biến anh trở thành mục tiêu của mình. Cô ấy đã đến xem mọi buổi biểu diễn mà anh biểu diễn. Sau đó, khi anh đi theo ban nhạc ra nước ngoài tham gia các buổi hòa nhạc, cô ấy đã tiết kiệm để dùng tiền đi làm thêm mua vé máy bay và vé vào cửa để thấy anh. Sau này khi anh trở thành diễn viên đóng phim, cô ấy cũng bắt đầu khao khát thân phận của một diễn viên, cho nên khi một công ty đồng ý ký hợp đồng với cô ấy làm nghệ sĩ, cô ấy đã đồng ý ngay lập tức.”
“Cô ấy là người đăng những bài của anh lên Tieba*, là fan cứng trên Weibo của anh, có thời gian lại làm các bảng số liệu; mỗi bộ phim của anh cô ấy đều xem; sau này cô ấy kiếm tiền được rồi thì trả chi phí tổ chức mấy bữa hội họp xem phim của anh đóng.”
*Tieba: Là một mạng xã nội nổi tiếng khác của TQ.
“Anh là ngôi sao của cô ấy, luôn mãi là người dẫn đường cho trái tim cô ấy trong vòng tròn này.”
Những lời này là những thứ Lê Úy chỉ có thể thốt ra trong lúc này.
Nếu cho cô dùng thân phận Lê Úy để nói thì chưa chắc cô đã không biết xấu hổ mà thổ lộ.
Sầm Minh Lan nhẹ giọng hỏi: “Cho dù bây giờ cô ấy đã trở ngôi sao của người khác, cô ấy vẫn bằng lòng làm người hâm mộ của tôi chứ?”
Lê Úy nói một cách chắc chắn: “Bằng lòng, chỉ cần anh không chê phiền thì cô ấy sẽ luôn là người hâm mộ của anh.”
“Cảm ơn, tôi cảm thấy tốt hơn nhiều sau khi nghe những lời này.” Sầm Minh Lan cười, “Ít nhất, những người đàn ông khác sẽ không cướp lấy danh hiệu ‘thần tượng của Lê Úy’ từ tôi.”
Lê Úy nói ngay: “Đương nhiên, anh phải tự tin vào chính mình.”
“Tôi không ngờ rằng Dịch tổng sẽ sẵn sàng an ủi một người tình địch là tôi.” Anh lại nói, “Những lời anh vừa nói suýt chút nữa khiến tôi nghĩ người trước mặt là Lê Úy.”
Trong lòng Lê Úy hồi hộp, cô cười pha trò: “Làm sao có khả năng.”
“Thật ra, tôi nên cảm ơn vì cô ấy đã từ chối, để mối quan hệ giữa tôi và cô ấy có một kết thúc chắc chắn. Nhưng bây giờ tôi không chỉ muốn tiếp tục làm thần tượng của cô ấy, anh có thể thay tôi hỏi một chút, cô ấy có muốn nhận tôi là bạn bè của mình hay không được không?”
Thiếu chút nữa Lê Úy đã thốt ra “đồng ý” nhưng buộc phải kìm lại.
“Tôi sẽ hỏi cô ấy khi trở về.”
Sầm Minh Lan gật đầu, sẵn tiện bổ sung: “Dịch tổng, Lê Úy thật là một cô bé rất dễ thương, mong anh hãy đối xử thật tốt với cô ấy.”
Nghe những lời này, bỗng nhiên Lê Úy thấy cay sống mũi.
Thần tượng của cô ấy đúng là một người rất rất tốt.
Dù cho đến sau này cô sẽ không hối hận vì lấy anh làm mục tiêu phấn đấu cả đời.
——
Vài ngày sau, Sầm Minh Lan đăng nhập vào Weibo đăng một bài ngắn gọn.
@Sầm Minh Lan: “Tôi đã quá lo lắng khi diễn với cô Lê, kết quả là khẩn trương đến mức phát ốm. Nhờ có cô ấy mà tôi có thể lén cúp được mấy bữa trong giờ quay phim.” *mặt trời chiếu sáng*
“Aaaaaaaaaaaaaaa, anh ấy còn dùng icon nữa.”
“Mặt trời của anh ấy đáng yêu muốn chết.”
“Anh ấy không có việc gì là tốt rồi.”
“Anh trai của em cũng thật tốt, anh thật sự đăng lên Weibo để giúp làm sáng tỏ.” *khóc*
“Hôm nay là anh bạch nguyệt quang lễ phép!”
“Ngay cả khi bị bệnh, anh trai của chúng ta vẫn rất tốt và dịu dàng.” *khóc*
“Anh là thần tiên đó.”
“Cám ơn tiền bối Sầm đã sẵn lòng làm sáng tỏ thay bên Lê Úy chúng em.” *khóc*
“Úy Úy chúng em là người có bối phận nhỏ hơn, tiền bối Sầm rất khách khí rồi.” *yêu anh*
“Còn mong tiền bối Sầm hãy quan tâm đến Úy Úy chúng em nhiều hơn.” *thả tym*
Lê Úy đã báo cáo tất cả các cuộc trò chuyện giữa cô và Sầm Minh Lan cho Dịch Anh Lãng.
Cô hỏi một cách thận trọng qua điện thoại: “Anh không phiền nếu tôi mượn cơ thể của anh để kể cho Sầm Minh Lan về một đường hành trình của một fan hâm mộ là tôi chứ?”
Dịch Anh Lãng không nói gì.
Anh nghĩ, dù thế nào đi nữa thì quả thực không chê Sầm Minh Lan vào đâu được.
Còn nam chính là anh mới đáng bị lương tâm cắn rứt.
“Không sao.” Anh nói, “Nhưng tôi hiểu được tại sao cô thích anh ta.”
Lê Úy cười hì hì: “Anh ấy đúng là một người rất tốt.”
Anh hỏi lại: “Còn tôi thì sao?”
“Anh? Anh có thể miễn cưỡng xem như là người tốt đi.” Cô không cam lòng khi nói lên lời này.
Dịch Anh Lãng cũng không tức giận mà nói: “Vậy thì tôi sẽ tiếp tục cố gắng.”
“Hả? Cố gắng cái gì?”
“Không có gì.”
Trong lúc nói chuyện, anh dùng Weibo của Lê Úy Li Wei để share bài đăng trên Weibo của Sầm Minh Lan.
Anh cũng không biết phải nói gì, vì vậy chỉ bắt chước gửi một cái icon mặt trời như Sầm Minh Lan.
@Lê Úy Beeyah: “/ *mặt trời chiếu sáng*// @Sầm Minh Lan: “Tôi đã quá lo lắng khi diễn với cô Lê, kết quả là khẩn trương đến mức phát ốm. Nhờ có cô ấy mà tôi có thể lén cúp được mấy bữa trong giờ quay phim.” *mặt trời chiếu sáng*”
Sầm Minh Lan chắc vẫn đang sử dụng Weibo nên anh nhanh chóng bình luận bằng một cái về biểu tượng cảm xúc “*cười he he*”.
“A a a a a a a a a”
“Mới sáng sớm mà cp này đã ném thính.”
“Phát đường phát đường, cặp tui yêu đã phát đường.” *khóc thút thít*
“Vì sao hai người này lại đáng yêu như thế vậy trời.” *khóc thút thít*
“Có phải đã thương lượng với nhau trước rồi mới lên Weibo làm sáng tỏ không.” *cười gian*
“Hahahahaha, giống như hai cụ già nói chuyện nhưng không biết dùng icon.”
Nhóm quản lý cũng rất thông minh, đã sử dụng hai bài đăng trên Weibo này một cách khôn ngoan để làm rõ những tin đồn rằng nam chính và nữ chính trong phim Từng Bước Hiểm không hợp nhau; đồng thời còn nói sẽ tạm thời cho bên bịa đặt nói lời giải thích nếu không sẽ truy cứu trách nhiệm.
Không những không bất đồng, bọn họ còn hòa thuận với nhau.
“Mấy cái bài phốt lúc trước quả nhiên là ngu ngốc.”
“Người ta quen với chuyện bôi đen người khác rồi.”
“Nam nữ chính mà không hợp thì không phải là cái người kia sẽ được lợi lớn nhất trong đoàn phim sao.”
“Hứa Ánh Tuyết đúng không, tui thấy mấy bài đăng kêu cho nữ hai nên nắm quyền đó.”
“Chính là Hứa Ánh Tuyết đấy thím.”
“Các đồng chí nhớ viết tắt tên nha, nếu không viết tắt lại bị fans nhà đó lục soát trên newsfeed, đến lúc đó lại nói chúng ta tô đen chính chủ.”
“Người lỗi thời không xứng đáng được viết tắt.”
Thừa dịp được nghỉ, Lê Úy rốt cuộc cũng hẹn được Dịch Anh Lãng ra.
Họ gặp nhau ở một bãi đất trống hoang phế và Lê Úy phụ trách lái xe.
“Anh có nhìn thấy ống thép bê tông ở phía đối diện không? Chúng ta đụng lên nó.”
Dịch Anh Lãng vậy mà không lo lắng về việc liệu kỹ năng lái xe của Lê Úy có trực tiếp làm linh hồn hai người bọn họ đi xuống âm tào địa phủ hay không, mà anh muốn hỏi Lê Úy rằng cô đã lấy ở đâu ra một chiếc Santana* lâu đời như vậy.
*Santana