Hôm nay Trình Hạ là diễn viên cuối cùng tham gia thử vai, sau khi cậu ra ngoài, nhân viên công tác tại trường quay cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc, thử vai cả ngày khiến tất cả mọi người đều mệt mỏi về cả thể xác lẫn tinh thần. Bùi Thiệu Trạch chủ động đề nghị: “Mọi người đã vất vả rồi, bữa tối này để tôi chiêu đãi, mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm đi.”
Chương Phàm đã đặt trước một nhà hàng gần đó, Bùi Thiệu Trạch cho gọi tất cả mọi người trong đoàn phim sang, đóng cửa lại vừa ăn vừa trò chuyện.
Tất cả mọi người đều không có ý kiến gì về chuyện chọn Trình Hạ đóng vai Tần Niên, dù sao diễn xuất của Trình Hạ quả thực rất đáng nể, cả tác giả lẫn Bùi tổng và đạo diễn đều rất thích cậu. Về phần các vai diễn khác, Bùi Thiệu Trạch hỏi: “Vai nhân vật chính Lục Phong Dương, mọi người nghĩ ai thích hợp để đóng hơn?”
Anh nhìn tác giả Ninh Mông Thảo: “Cô Ninh Mông Thảo có yêu thích diễn viên nào không?”
Ninh Mông Thảo cẩn thận nhớ lại, sau đó cười lắc đầu: “Thành thật mà nói, buổi sáng có rất nhiều Alpha đến thử vai, ngoại hình bọn họ đều đẹp trai hơn người thường, nhưng tôi lại không có ấn tượng gì đặc biệt.”
Lưu Học Nghị cũng vậy, anh ta lấy sổ tay ra xem, vẻ mặt đau khổ nói: “Tôi đã chấm điểm cho từng diễn viên, đợt Alpha buổi sáng còn lộn xộn hơn cả buổi chiều, tính cách của Lục Phong Dương đúng là có hơi lưu manh, nhưng kết quả hầu hết mọi người đều diễn Lục Phong Dương thành một tên côn đồ hạng ba!”
Bùi Thiệu Trạch thầm nghĩ, Trình Hạ đóng chính hẳn không có vấn đề gì, nhưng ai sẽ đóng cùng cậu đây? Nếu vai của Lục Phong Dương không được lựa chọn tốt, lúc cả hai cùng nhau phối hợp diễn mà không ăn ý sẽ dẫn đến xấu hổ. Bùi Thiệu Trạch cũng không thích những Alpha đến thử vai buổi sáng lắm, hai người khiến anh ấn tượng sâu nhất chỉ có Diệp Minh Khiêm và Trình Hạ trong buổi chiều.
Kĩ năng diễn xuất của Diệp Minh Khiêm quả thực không tồi, nhưng với khuôn mặt ấy mà lại vào vai Alpha đẹp trai lạnh lùng thì không hợp cho lắm. Bùi Thiệu Trạch suy tư một lát, đột nhiên nói: “Nếu không được vậy thì tìm người bên ngoài. Gần đây tôi đã xem không ít phim truyền hình học đường, đạo diễn Lưu, người đã đóng vai diễn viên Alpha chính trong bộ phim “Bạn học lớp bên” mà anh quay năm trước, anh cảm thấy thế nào?
Lưu Học Nghị sửng sốt trong giây lát, không ngờ Bùi tổng lại xem bộ phim truyền hình nhỏ mà anh quay hai năm trước. Anh nhớ lại và ngập ngừng hỏi: “Bùi tổng đang nói đến Thân Khải?” Thấy Bùi Thiệu Trạch gật đầu, Lưu Học Nghi lập tức cau mày: “Lúc Thân Khải quay phim với tôi cậu ta cũng chỉ là một người mới, diễn xuất quả thật rất khá, nhưng tính tình người này hơi Phật hệ*, hơn một năm nay không có tác phẩm nào.”
*Phật hệ: sống bình đạm, không tranh với đời.
Mọi người hiển nhiên không ngờ rằng Bùi tổng lại để ý đến loại diễn viên tuyến 18 không có tiếng tăm này. Thực ra lý do khiến Bùi Thiệu Trạch xem nhiều phim học đường như mò kim đáy bể là để tìm một người thích hợp đóng cùng Trình Hạ.
Bùi Thiệu Trạch nói: “Thân Khải đã từng làm việc với anh, nếu hai người hợp tác lại chắc chắn sẽ rất ăn ý. Trình Hạ là người mới, nếu nhân vật chính đóng chung với Trình Hạ cũng là người mới chưa có kinh nghiệm, vậy thì việc quay phim liên tiếp NG có thể làm chậm trễ tiến độ của đoàn phim.”
Lưu Học Nghị nhanh chóng hiểu ra: “Ý của Bùi tổng là vai Lục Phượng Dương chọn một diễn viên Alpha đã từng làm việc với tôi, yêu cầu cậu ta dẫn dắt Trình Hạ, vậy thì đoàn phim sẽ vận hành suôn sẻ hơn?”
Bùi Thiệu Trạch gật đầu: “Đạo diễn Lưu cảm thấy thế nào?”
Lưu Học Nghị suy nghĩ kỹ càng, cảm thấy cách này vô cùng khả thi.
Nếu trong một bộ phim mà cả hai diễn viên chính đều là người mới không có kinh nghiệm thì rủi ro quá lớn. Nếu có một người đã từng làm việc với đạo diễn, có sự ăn ý ngầm hiểu nhất định, còn người còn lại là người mới thì đạo diễn Lưu sẽ quay phim suôn sẻ hơn nhiều. Thân Khải bây giờ là một diễn viên không tên tuổi, cát xê không cao, lại có kỹ năng diễn xuất tốt, nghĩ kỹ mới thấy quả đúng là thích hợp nhất.
Lưu Học Nghị dứt khoát đưa ra quyết định cuối cùng: “Không sao, lát nữa tôi sẽ liên lạc với Thân Khải, đúng lúc người này cũng đang rảnh rỗi, có phim để đóng, đối với cậu ta mà nói thì chắc không khác gì nhặt được một miếng bánh từ trên trời rơi xuống.”
Bùi Thiệu Trạch “Ừm” một tiếng, sau đó nói: “Diệp Minh Khiêm sắp xếp như thế nào? Để cậu ta diễn vai Omega “hoa khôi” thì sao? Tuy chỉ là vai phụ nhưng độ quan trọng cũng như nhau.”
Ninh Mông Thảo nhớ lại khuôn mặt đẹp đẽ của Diệp Minh Khiêm, đột nhiên anh mắt sáng ngời: “Bùi tổng đang nói Từ Phi trong “Gấp giấy”? Tính cách nhã nhặn, thích cười, là người tình trong mộng của nhiều Alpha ở trường. Ban đầu cậu ta thích Tần Niên, đã từng tỏ tình với Tần Niên, nhưng sau này khi biết Tần Niên là Omega, hai người đã trở thành bạn thân.”
Bùi Thiệu Trạch nói: “Đúng vậy, để Diệp Minh Khiêm đóng vai này, đối diễn với Trình Hạ, hiệu quả hẳn là không tồi.”
Lưu Học Nghị càng nghe càng phấn khích: “Hai Omega, một người xinh đẹp, một người lại đẹp trai, không chỉ thế, Omega xinh đẹp còn tỏ tình với Omega đẹp trai. Cảnh quay này tuyệt đối bùng nổ! Tôi nghĩ Alpha có thể gạt sang một bên, để Trình Hạ và Diệp Minh Khiêm đứng cùng nhau, cảnh quay quá đã mắt, khi bộ phim này quay, chắc chắn sẽ có người đẩy thuyền CP Trình Hạ và Diệp Minh Khiêm, haha.” Anh ta hào hứng viết một dòng ghi chú vào sổ tay, đột nhiên ngón tay hơi khựng lại, “Thế nhưng Diệp Minh Khiêm rất nổi tiếng, liệu cậu ta có sẵn sàng đóng vai nam phụ không?”
Bùi Thiệu Trạch: “Tôi sẽ tự nói chuyện với người đại diện của cậu ta.”
Có hứa hẹn của Bùi tổng, Lưu Học Nghị lập tức thả lỏng.
Bùi Thiệu Trạch mang đến cho người ta cảm giác vô cùng đáng tin cậy, anh nói sẽ để Trần Di Quân viết bài hát chủ đề, Lưu Học Nghị tin tưởng. Anh nói sẽ bàn chuyện với người đại diện của Diệp Minh Khiêm, Lưu Học Nghị cảm thấy vấn đề này chắc chắn sẽ ổn thỏa.
Lưu Học Nghị thuận miệng hỏi: “Mấy vai diễn phụ khác Bùi tổng nghĩ thế nào?”
Bùi Thiệu Trạch nói: “Trương Hiểu Hằng, bạn thời thơ ấu của Tần Niên, là vai diễn hài hước của bộ phim, có thể để Tề Tiểu Phi của Thiên Toàn đóng thử. Câu ta có khuôn mặt baby, hẳn là sẽ đảm nhận được những cảnh hài hước. Còn vai em gái Tần Nguyệt, đạo diễn Lưu cảm thấy Tiết Linh thế nào?”
Lưu Học Nghi lập tức gật đầu: “Tôi cũng thích cô gái Tiết Linh này, một cô gái có khí chất ngời ngời, rất hợp với tính cách của nhân vật em gái.”
“Còn một người, là bạn thân nhất của Lục Phong Dương.” Bùi Thiệu Trạch nói: “Trong buổi thử vai sáng nay có một Alpha tên Chu Gia Văn biểu hiện khá tốt. Cậu ta đã đóng rất nhiều phim, kinh nghiệm phong phú, ít nhất sẽ không phá hỏng cảnh quay.”
Lời nhận xét của Bùi Thiệu Trạch cũng chính là suy nghĩ trong lòng đạo diễn Lưu, Lưu Học Nghị không nhịn được cảm khái: “Bùi tổng, anh thực sự chưa từng làm nhà sản xuất bao giờ sao? Tôi cảm thấy ánh mắt nhìn người của anh rất giống một đạo diễn chuyên nghiệp.”
Bùi Thiệu Trạch bình thản nói: “Đây là suy nghĩ của cá nhân tôi, tôi chỉ đưa ra lời khuyên, còn cụ thể là do đạo diễn Lưu quyết định.”
Lưu Học Nghị vỗ đùi nói: “Bùi tổng làm việc nhanh chóng như vậy, tôi không còn ý kiến nữa, chúng ta quyết định sáu vai diễn quan trọng trước, tôi sẽ liên lạc với Thân Khải, sau khi thuyết phục được cậu ta tôi sẽ thông báo công khai.”
Bùi Thiệu Trạch gật đầu, nhìn Ninh Mông Thảo với thái độ thân thiện: “Tác giả, cô có đồng ý tham gia chuyển thể kịch bản không? Dù sao thì Tần Niên và Lục Phong Dương đều là nhân vật do chính cô tạo ra. Nếu cô có thể tham gia chuyển thể kịch bản, chúng tôi sẽ rất hoan nghênh.”
Ninh Mông Thảo nắm chặt những ngón tay dưới bàn, nhẹ nhàng nói: “Nhưng tôi không có kinh nghiệm làm biên kịch.”
Hứa Mạch Nhiên chân thành nói: “Không sao, có tôi đây, chúng ta có thể cùng nhau hợp tác!”
Bùi Thiệu Trạch cam kết: “Tên của cô sẽ được thêm vào mục người viết kịch bản, còn có người hướng dẫn giàu kinh nghiệm như thầy Hứa giúp đỡ, cô có thể kiểm soát xu hướng cốt truyện tổng thể và cố gắng không để tình tiết sai lệch, cô nghĩ sao?”
Ninh Mông Thảo ngay lập tức đồng ý: “Được!” Cô mỉm cười nhìn Bùi Thiệu Trạch, ánh mắt đầy chân thành: “Bùi tổng, thành thật mà nói, khi Thiên Toàn mời tôi đến tham gia buổi thử vai, tôi không ngờ rằng thái độ của mọi người đối với bộ phim này lại nghiêm túc như thế này. Nhìn thấy đoạn biểu diễn của Trình Hạ hôm nay, tôi cảm thấy cậu ấy giống như Tần Niên bước ra từ sách vậy. Tôi sẵn sàng tham gia chuyển thể với tư cách cá nhân. Hy vọng mọi người có thể cùng nhau thực hiện tốt vở kịch này. Cảm ơn Bùi tổng đã cho tôi cơ hội.”
Bùi Thiệu Trạch rất phong độ đưa tay ra: “Cô khách khí rồi, phải nói cảm ơn cô đã tạo nên một nhân vật đáng yêu như Tần Niên mới phải, cho Trình Hạ cơ hội để cậu ấy biểu diễn.”
Sau một bữa cơm đã chọn ra diễn viên chính quan trọng và các vai phụ, hơn nữa mọi diễn viên đều phù hợp với hình tượng nhân vật của họ. Tầm nhìn, sự hiệu quả và quyết đoán của Bùi Thiệu Trạch trong vai trò nhà sản xuất khiến mọi người thầm ngạc nhiên.
Ngày hôm sau, Lưu Học Nghị liên lạc với Thân Khải, người từng làm việc với anh ta, Thân Khải nhặt được chiếc bánh từ trên trời rơi xuống, kích động đến mức gửi một dãy biểu cảm ôm ôm: “Đạo diễn Lưu, hoá ra anh vẫn còn nhớ tôi, tôi cảm động quá đi mất!”
Lưu Học Nghị nghĩ thầm, thật ra suýt chút nữa tôi đã quên cậu rồi, người cậu nên cảm ơn là Bùi tổng mới đúng.
Về phía Diệp Minh Khiêm, ban đầu người đại diện không muốn cậu ta đóng nam phụ, nhưng Bùi Thiệu Trạch thản nhiên nói rằng, nếu diễn tốt vai nam phụ phim thần tượng thì đảm bảo lượng fan sẽ không kém gì so với nam chính, ngoài ra thiết lập của nhân vật này trong phim vô cùng tốt, còn có nhiều cảnh diễn chung với nhân vật chính, hai Omega đẹp trai đứng cùng nhau, chắc chắn sẽ rất hút fan.
Hơn nữa tiền lương anh trả cho vai nam phụ không hề thấp, người đại diện suy nghĩ kỹ lưỡng rồi đồng ý.
Ngày 10 tháng 2 là Tết âm lịch, Bùi Thiệu Trạch đưa ra quyết định để sáu diễn viên chính tới Thiên Toàn ký hợp đồng trước Tết. Quyết định sớm hơn dự kiến cũng là để phòng ngừa sau kỳ nghỉ có biến cố bất ngờ.
Chu Nhan vui đến mức muốn xuống tầng chạy mấy vòng. Cả bốn nghệ sĩ cô dẫn dắt vậy mà đều được chọn!
Trình Hạ được chọn vào vai chính Tần Niên, Tề Tiểu Phi đóng bạn nối khố của Tần Niên, Tiết Linh đóng em gái Tần Niên, Chu Gia Văn thì lại đóng vai bạn thân Lục Phong Dương, đây đều là những vai phụ rất quan trọng trong bộ phim.
Phải biết rằng có rất nhiều người mới trong giới giải trí bắt đầu sự nghiệp bằng vai diễn nha hoàn người hầu, vệ sĩ, người qua đường, thậm chí còn không có nổi một câu thoại nào, vậy mà bọn họ đã có thể đóng những vai phụ quan trọng, có nhiều lời thoại và cơ hội diễn cùng những người khác không nói, lại còn được ghi tên ở credit cuối phim nữa!
Đây là cơ hội từng trải khó được, kỹ năng và kinh nghiệm diễn xuất cũng cần từ từ tích lũy.
Những người mới cực kì vui mừng, ba người lần lượt chúc mừng Trình Hạ, theo người đại diện đi ký hợp đồng.
Trình Hạ trông thấy Diệp Minh Khiêm trong văn phòng của Bùi tổng.
Diệp Minh Khiêm mặc một chiếc áo khoác trắng rất đẹp, Trình Hạ mỉm cười với anh ta, Diệp Minh Khiêm đáp lại bằng một nụ cười dịu dàng.
Người đại diện Diệp Bình có hơi không vui, dù sao vai chính cũng là bị người mới tên Trình Hạ này cướp mất, cô không hiểu tại sao, bất luận là về danh tiếng hay kỹ năng diễn xuất thì rõ ràng Diệp Minh Khiêm đều hơn người mới này rất nhiều. Tại sao cuối cùng lại chọn Trình Hạ?
Diệp Minh Khiêm không ngại việc bị cướp vai, còn hào phóng duỗi tay ra: “Trình Hạ, hợp tác vui vẻ.”
Trình Hạ cũng bắt tay cậu ta, cười nói: “Mong được quan tâm nhiều hơn.”
Diệp Minh Khiêm xoay người rời đi, Chu Nhan dẫn theo bốn người mới vào ký hợp đồng. Catse của người mới không cao, khởi điểm là 100 nghìn tệ, không thể sánh kịp catse hàng chục triệu của những ngôi sao hạng nhất, nhưng đối với những sinh viên đại học như bọn họ mà nói thì đó đã là một khoản tiền rất lớn rồi.
Những người mới vui vẻ ký tên, Bùi Thiệu Trạch dặn dò: “Hai ngày nữa là đến Tết âm lịch, mọi người có thể về nhà nghỉ ngơi đón năm mới, điều chỉnh trạng thái, sau Tết âm lịch sẽ khởi động máy, thời gian cụ thể người đại diện sẽ thông báo cho mọi người sau.”
Bốn người lần lượt cảm ơn Bùi tổng
Sau khi ký hợp đồng, Chu Nhan dẫn bọn họ ra ngoài, Bùi Thiệu Trạch đột nhiên nói: “Trình Hạ, cậu ở lại đây.”