Đánh Dấu Ngoài Ý Muốn

Chương 51: Chương 51




Lúc Bùi Thiệu Trạch mới xuyên thư đã đọc quyển tiểu thuyết “Đánh dấu ngoài ý muốn”, nguyên tác chưa bao giờ đề cập đến việc Omega mang thai, anh hoàn toàn không ngờ được… Thì ra còn có một thiết lập kỳ quái như “đàn ông mang thai”?!

Anh luôn nghĩ rằng sự khác biệt giữa Alpha và Omega cũng giống như 1 và 0 trong giới đồng tính ngoài thế giới thực, cái trước là công, cái sau là thụ, mùi hương trên cơ thể cũng chính là tin tức tố không quá giống nhau, có thể phân biệt và thu hút lẫn nhau.

Thái độ của anh đối với Trình Hạ trong giai đoạn này, giống như đối xử với một đứa trẻ, một đàn em cùng giới tính, trong mắt anh, tính cách Trình Hạ rất hoạt bát, thực sự là một thiếu niên chăm chỉ, ngay cả khi hai người đã có tiếp xúc thân thể, anh cũng chưa từng có suy nghĩ gì sai khác.

Nhưng hiện tại, người đại diện đột nhiên nói với anh, nam minh tinh Omega mang thai rồi?

Nếu nam Omega khác đã có thể mang thai, phải chăng Trình Hạ cũng có thể? Vậy mà tối qua anh còn để Trình Hạ lên ngủ cùng?

Bùi Thiệu Trạch càng nghĩ càng đau đầu.

Anh phát hiện quy tắc của thế giới này vượt xa sự hiểu biết của mình, anh luôn nghĩ rằng Alpha là 1, Omega là 0, tin tức tố ảnh hưởng lẫn nhau, có vẻ như đều sai hết, có một số thiết lập ẩn mà anh căn bản chưa mở khóa được.

Bùi Thiệu Trạch cau mày tra thông tin trên mạng, càng lúc càng ngạc nhiên. Thế giới này không những có nam Omega, mà còn có nữ Alpha, tra đi tra lại, cuối cùng chương trình “phổ cập sinh lý ABO” khiến Bùi Thiệu Trạch tê cả da đầu.

Alpha nam nữ, Beta nam nữ, Omega nam nữ, nói cách khác, thế giới này có 6 loại giới tính, tất cả Alpha đều không có khả năng mang thai, nhưng có thể làm Beta hoặc Omega mang thai. Tỷ lệ sinh dục của Beta tương đối thấp, nhưng chiếm đại đa số dân số. Omega là hiếm nhất nhưng có tỷ lệ sinh sản cao nhất, đặc biệt là sau khi được Alpha đánh dấu, không dùng thuốc thì rất dễ có thai.

Bùi Thiệu Trạch: “…”

Nói như vậy, Trình Hạ chính là giống loài hiếm có có thể mang thai, có thể sinh em bé?!

Đêm đầu tiên Bùi Thiệu Trạch xuyên thư đã gặp Trình Hạ, Trình Hạ không mặc quần áo, cái anh có Trình Hạ cũng có, nhìn thôi cũng biết là một người đàn ông giống như anh. Đàn ông sao có thể mang thai? Làm sao có thai được? Không lẽ đây không phải là thế giới đô thị, mà là thế giới khoa học viễn tưởng?

Bùi Thiệu Trạch kiên nhẫn đọc hết chương trình phổ cập sinh lý, sau đó anh cuối cùng cũng hiểu được – Vẻ ngoài của nam Omega thực sự vẫn là giới tính nam không sai, nhưng bên trong thì khác, cơ thể họ còn có một không gian vô cùng kỳ diệu, khi Alpha đánh dấu Omega phải thành kết bên trong…

Nghe có vẻ phức tạp.

Bùi Thiệu Trạch cảm thấy nhức não, anh bóp trán muốn bình tĩnh lại, tiêu hóa những kiến thức kỳ lạ đang tràn ngập trong tâm trí.

Khi Bùi Thiệu Ngạn thức dậy thì phát hiện anh trai mình đang ngồi trước máy tính tra cứu thông tin, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, tròng mắt đen sâu thẳm, ánh mắt thoạt nhìn còn có chút mờ mịt, Bùi Thiệu Ngạn tò mò bước qua xem thử, phát hiện anh trai nhà mình đang xem một phần thông tin.

– Bước vào nghiên cứu: Qúa trình cụ thể khi Alpha đánh dấu hoàn toàn Omega.

Ánh mắt Bùi Thiệu Ngạn sáng lên, cuối cùng anh trai cũng không nhịn được muốn đánh dấu Trình Hạ rồi! Muốn đến mức phải ôn lại môn sinh lý từ thời cấp 3. Tối qua gọi Trình Hạ đến chăm sóc anh trai rồi rời đi quả thật là một quyết định đúng đắn. Con người ta khi ốm rất dễ dàng buông bỏ phòng bị, Trình Hạ dịu dàng chăm sóc anh trai, anh trai mềm lòng, nói không chừng tình cảm sẽ nồng nhiệt hơn.

Có vẻ bọn họ sẽ hoàn toàn đánh dấu nhau sau khi bộ phim kết thúc. Cơ mà anh trai không nên để Trình Hạ mang thai vào lúc này, dẫu sao thì Trình Hạ cũng mới 18 tuổi, tương lai xán lạn, sự nghiệp diễn xuất cũng chỉ vừa mới bắt đầu. Có thể chờ qua vài năm nữa, tới khi Trình Hạ có chỗ đứng vững chắc trong giới giải trí lại có con cũng không muộn, tới lúc đó, sẽ có một bé cưng gọi mình “chú ơi chú à” đúng không?

Bùi Thiệu Ngạn đã bắt đầu tưởng tượng ra cảnh đưa cháu trai nhỏ tới khu vui chơi.

Bùi Thiệu Trạch rất nhanh đã phát hiện em trai nhà mình đang đứng cạnh, nở nụ cười vô cùng quỷ dị, anh nhìn theo ánh mắt em trai hướng về phía màn hình laptop…

Xong rồi, lần này hiểu lầm càng sâu, căn bản không giải thích rõ được, em trai nhìn thấy những thứ này khẳng định sẽ nghĩ là anh muốn đánh dấu Trình Hạ. Bùi Thiệu Trạch xoa thái dương, thấp giọng nói: “Không phải như em nghĩ đâu, anh chỉ muốn tìm hiểu kiến thức sinh lý một chút.”

Bùi Thiệu Ngạn cười cười: “Em hiểu mà.”

Cậu ta ra vẻ bí mật nói: “Anh, anh muốn xem phim không? Trong ổ cứng của em có nhiều phim hoạt hình, chi tiết và sinh động hơn loại phổ cập kiến thức này nhiều.”

Bùi Thiệu Trạch đanh mặt lại: “… Không cần đâu, cảm ơn.”

Anh không muốn tiếp tục chủ đề quái dị này, đau đầu tắt máy tính, đứng lên rồi nói: “Anh có việc phải ra ngoài, nếu đoàn phim có việc gì thì em nói với họ, công ty có một số rắc rối cần anh giải quyết.”

“Em biết rồi.” Bùi Thiệu Ngạn gật gật đầu, “Vậy chiều em làm gì đây? Đến trường quay à?”

“Ừ, em đến trường quay xem thử đi, có vấn gì thì liên lạc với anh.”

Sau bữa trưa Bùi Thiệu Trạch gọi điện cho Hứa Tư Đồng, hỏi: “Thư Việt hiện tại đang ở đâu?”

Hứa Tư Đồng đáp: “Bùi tổng, hiện tại tôi và cậu ấy đều đang ở khách sạn quốc tế Á An.”

Trước đây Thư Việt tình cờ quay một bộ phim khoa học viễn tưởng ở trường quay Á An, tối qua mới hoàn tất, ngay sau khi tiệc mừng đóng máy kết thúc cậu ta đã thú nhận bí mật của mình với người đại diện, bởi chuyện quan trọng như rời khỏi giới, Hứa Tư Đồng không thể tự quyết định được, vì thế mới gọi cho ông chủ để xin lời khuyên.

Bùi Thiệu Trạch suy nghĩ chốc lát rồi nói: “Vừa đúng lúc tôi đang ở Á An, nói với cậu ta, hiện tại tôi sẽ đến gặp cậu ta nói chuyện.”

Hứa Tư Đồng vui mừng khôn xiết, vội đáp lời: “Bùi tổng, vậy giờ tôi sẽ gọi Thư Việt, chúng tôi đợi ngài ở quán cafe tầng 3 khách sạn.”

“Được, từ chỗ tôi qua đó mất khoảng một tiếng.” Bùi Thiệu Trạch cúi đầu nhìn đồng hồ: “2 rưỡi chiều nay gặp ở quán cafe.”

Khách sạn quốc tế Á An nằm ở gần phim trường, các minh tinh nổi tiếng thường sẽ lựa chọn ở khách sạn năm sao này khi đoàn làm phim tới phim trường quay phim. Bùi Thiệu Trạch bảo tài xế tăng tốc, vừa tới cổng khách sạn đã thấy lối vào chật kín phóng viên.

“Chị Hứa, có đúng là Thư Việt có thai không?!”

“[Hành trình giữa các vì sao] sẽ trở thành bộ phim điện ảnh cuối cùng của cậu ấy phải không?”

“Cô Từ, Alpha đã đánh dấu Thư Việt là ai, cô có thể tiết lộ một chút không?”

Hứa Tư Đồng đang lúc tuyệt vọng vì bị phóng viên bao vây, đột nhiên một Alpha cao lớn đi xuyên qua đám phóng viên tới gần cô, anh rất bình tĩnh liếc qua các phóng viên rồi nhẹ nhàng nói: “Về chuyện của Thư Việt, chúng tôi sẽ tổ chức một buổi họp báo, trước tiên các vị cứ về đi.”

Anh nói xong thì đưa Hứa Tư Đồng ra khỏi vòng vây của phóng viên.

Là ông chủ của một công ty giải trí, trường hợp này anh đã thấy quá nhiều. Đám phóng viên lăng lăng nhìn Alpha xa lạ, chỉ phút chốc đã có người nhận ra: “Bùi tổng, ngài là Bùi tổng của Thiên Toàn phải không?”

“Bùi tổng, xin hỏi ngài có điều gì muốn nói với Thư Việt không…”

Bùi Thiệu Trạch cau mày yêu cầu bảo vệ đóng cửa khách sạn, ngăn lại âm thanh ồn ào bên ngoài.

Hai người cùng đi vào thang máy.

Hứa Tư Đồng còn đang hoảng hồn, mãi đến khi Bùi Thiệu Trạch hỏi “Có chuyện gì?” cô mới bừng tỉnh rồi trả lời: “Thư Việt đến bệnh viện khám thai, không biết tại sao trên mạng lại có thông tin, tôi vừa chạy ra ngoài đón ngài đã bị đám phóng viên bao vây. Tôi cũng không ngờ sau khi biết tin Thư Việt mang thai bọn họ lại đến khách sạn nhanh như vậy.”

Bùi Thiệu Trạch thấy đối phương rất tự nhiên khi nói tới một người đàn ông “mang thai”, vẫn cảm thấy không quen lắm.

Nhưng cần phải nghĩ cách giải quyết vấn đề trước mắt đã. Anh cau mày hỏi: “Thư Việt thì sao?”

Hứa Tư Đồng đưa Bùi Thiệu Trạch tới quán cafe tầng 3.

Một người đàn ông đẹp trai đang ngồi ngay hàng ghế trước, khoảng trên dưới 25 tuổi, da rất trắng, mặc áo phông trắng và quần tây màu cafe nhạt, đôi giày da sạch sẽ, dáng người thanh mảnh cân đối, trông rất dịu dàng và có khí chất.

Bùi Thiệu Trạch không thể liên tưởng được hai từ “nam tính” và “mang thai” xếp cùng một chỗ. Ánh mắt anh không khỏi quét về phía bụng đối phương, rất bằng phẳng, căn bản không có dấu hiệu phồng lên, chỗ này, trong vài tháng tới sẽ lớn lên ư? Bùi Thiệu Trạch cực kỳ nghi hoặc.

Hứa Tư Đồng và Bùi Thiệu Trạch đi tới, Thư Việt lịch sự gật đầu chào hỏi: “Bùi tổng.”

Bùi Thiệu Trạch ngồi xuống đối diện cậu ta. Sau một lúc im lặng, anh ngập ngừng hỏi chuyện: “Cậu… thật sự mang thai?”

Khóe mắt Thư Việt cong cong, nhìn rất vui vẻ: “Đúng vậy, bạn trai tôi đã đánh dấu tôi, mà tôi lại quên uống “thuốc”, không lâu sau đó tôi vào đoàn làm phim, mãi tới tháng trước mới phát hiện mang thai. Tôi muốn quay cho xong bộ phim này nên không nói với chị Hứa. Chắc ngài cũng biết, sau khi Omega mang thai không thể làm việc cường độ cao, hơn nữa anh ấy cũng đã cầu hôn tôi, tôi muốn kết hôn sinh con rồi rời khỏi giới giải trí.”

Bùi Thiệu Trạch:“…”

Tôi nên biết điều đó à? Tôi thực sự không biết gì cả!

Trước đây trong giới giải trí cũng có nữ minh tinh vì mang thai sinh con mà tạm thời lui giới, nhưng tới thế giới này, ngay cả nam minh tinh cũng có thể vì mang thai sinh con mà lui giới sao?

Vẻ mặt Bùi Thiệu Trạch phức tạp, anh im lặng vài giây rồi mới nói: “Với thiên phú của cậu, cộng thêm tài nguyên mà Thiên Toàn cung cấp, cậu có thể đạt được những thành tựu cao hơn, hiện tại giải nghệ không cảm thấy tiếc sao?”

Thư Việt lắc đầu: “Bùi tổng, ngài có từng thực sự yêu ai chưa?”

Bùi Thiệu Trạch lắc đầu.

Thư Việt cười nhẹ, dịu dàng nói: “Trên đời này vốn dĩ khó có thể vẹn toàn cả đôi việc. Chờ tới khi anh thực sự yêu một ai đó, chắc chắn anh có thể vì người ấy mà từ bỏ một vài chuyện. Diễn viên quả thực là nghề nghiệp mà tôi rất thích, nhưng nếu công việc này khiến tôi và người yêu một năm chẳng gặp nhau được mấy lần, gặp thì ít mà xa cách thì nhiều, thậm chí sau này còn khiến tôi gặp khó khăn khi chăm sóc con cái, vậy tôi thà từ bỏ.”

Cậu ta dừng một chút rồi nói thêm: “Số tiền tôi kiếm được những năm này chắc cũng đủ rồi, hơn nữa vị hôn phu của tôi là bác sĩ phẫu thuật, thu nhập không thấp. Tôi chỉ muốn sống cùng anh ấy, rồi chăm sóc đám nhóc của chúng tôi. Tôi sẽ bồi thường khoản tiền vi phạm hợp đồng, hai người không cần phải khuyên tôi nữa.”

Bùi Thiệu Trạch nghe những lời dịu dàng của cậu ta, im lặng rất lâu.

Những năm này Bùi Thiệu Trạch chỉ tập trung vào công việc. Theo quan điểm của anh, đàn ông nên có sự nghiệp vững vàng mới có thể kiếm tiền nuôi gia đình, thực tế anh cũng đã rất nỗ lực làm việc, khiến công ty của Bùi gia trở thành gã khổng lồ trong ngành giải trí, đào tạo ra vô số minh tinh. Khi tới thế giới này anh cũng chuyên tâm với công việc, muốn nâng Trình Hạ thành một minh tinh nổi tiếng.

Nhưng một đời của anh, không thể chỉ có sự nghiệp, còn cần tình cảm.

Anh chưa từng yêu ai, cũng không hề có trải nghiệm khi yêu một người. Nhưng những lời của Thư Việt khiến lòng anh bỗng chấn động, anh không nhịn được nghĩ tới Trình Hạ… Một ngày nào đó trong tương lai, nếu Trình Hạ cũng có người yêu, bị người đó đánh dấu rồi mang thai, phải chăng Trình Hạ sẽ lựa chọn tương tự? Phải chăng cũng muốn rời khỏi giới giải trí như Thư Việt?

Vừa nghĩ tới Trình Hạ sẽ từ bỏ tất cả vì một Alpha nào đó, trong lòng Bùi Thiệu Trạch bỗng khó chịu không nói thành lời.

Không được, anh quyết không thể để Trình Hạ bị Alpha nào khác đánh dấu, anh phải bảo vệ Trình Hạ thật cẩn thận.

Bùi Thiệu Trạch hít sâu một hơi, nhìn thẳng vào Omega đối diện, nói: “Tôi tôn trọng lựa chọn cá nhân của cậu, hủy hợp đồng theo thủ tục pháp lý. Nếu sau này cậu hối hận muốn quay lại, có thể đến Thiên Toàn tìm chúng tôi.”

Thư Việt cười đáp: “Cảm ơn Bùi tổng”

Vẻ mặt Hứa Tư Đồng ngạc nhiên, cô vốn cho rằng Bùi tổng sẽ giúp thuyết phục nghệ sĩ của mình, kết quả lại là đến chấm dứt hợp đồng?

Sau khi ra khỏi quán cafe, cô nhịn không được hỏi: “Bùi tổng, cứ để cậu ấy đi như vậy sao?”

Bùi Thiệu Trạch bình tĩnh nói: “Cậu ta đã hạ quyết tâm rồi, không cần phải miễn cưỡng giữ người. Thiên Toàn có rất nhiều người mới có tiềm năng, Thư Việt đi rồi vẫn còn những người khác.”

Hứa Tư Đồng suy nghĩ một chút, hiểu ý của Bùi Thiệu Trạch: “Được rồi, vậy tôi sẽ đưa cậu ấy về công ty gặp bộ phận pháp lý.”

Bùi Thiệu Trạch gật đầu: “Được, đám phóng viên bên đó các cô chọn thời gian thích hợp rồi tổ chức họp báo, giải thích rõ mọi chuyện, tránh để những suy đoán bên ngoài ảnh hưởng đến danh tiếng của Thư Việt. Những năm gần đây Thư Việt cũng kiếm được rất nhiều tiền cho Thiên Toàn, đừng làm cậu ta khó xử, hảo tụ hảo tán.”

Hứa Tư Đồng: “Tôi đã biết.”

Trên đường trở về, Bùi Thiệu Trạch một lần nữa chìm trong suy nghĩ.

Omega sau khi bị Alpha đánh dấu sẽ mang thai, Trình Hạ hiển nhiên cũng vậy, nhìn bề ngoài là giới tính nam nhưng bên trong vẫn có khác biệt. Trước đây anh luôn coi Trình Hạ là một “đàn em cùng giới”, làm chuyện gì cũng không đúng mực, chẳng hạn như xoa đầu Trình Hạ, ôm Trình Hạ đi ra ngoài, để Trình Hạ ngủ cùng mình gì gì đó.

Từ góc nhìn của Trình Hạ, anh hành động như vậy, phải chăng có hơi… biến thái?

Thảo nào Trình Hạ đỏ mặt.

Đây căn bản không phải là do tin tức tố, mà là hành vi của anh đã hoàn toàn vượt qua ranh giới.

Hai tai Bùi Thiệu Trạch nóng bừng, trong lòng cảm thấy xấu hổ… Tuyệt đối không thể để người khác biết chuyện anh và Trình Hạ đã ngủ chung giường, việc này nếu nói ra, tất cả mọi người sẽ nghĩ Trình Hạ đã là người của anh. Chắc chắn sẽ hiểu lầm, cảm thấy anh đã làm gì đó với Trình Hạ.

Phải chăng nên xin lỗi Trình Hạ?

Nhưng loại chuyện này thực sự không tiện mở miệng. Cũng không thể nói rằng “tôi không biết một người đàn ông cũng có thể mang thai, là tôi sơ ý, thật xin lỗi” được.

Trình Hạ sẽ nghĩ đầu óc anh có vấn đề mất?

Cả thế giới này, có lẽ chỉ có anh là ngoại lai nên mới không biết loại kiến thức bình thường như nam Omega cũng có thể mang thai.

Hiểu lầm càng ngày càng lớn, có giải thích cũng sẽ càng xóa càng đen.

Bùi Thiệu Trạch ôm trán bất lực.

Anh nghĩ đi nghĩ lại vẫn không thể nghĩ nổi cách giải quyết, xem ra chỉ có thể đâm lao phải theo lao, từ từ sửa chữa hiểu lầm của những người xung quanh. Anh làm ông chủ đã nhiều năm, đây là lần đầu tiên gặp phải tình huống vô cùng lúng túng như thế này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.