Tôi khúm núm im ỉm trong nhóm chat, Tuế Tuế ở bên cạnh tôi phân tích rằng: “Vị Vụ đối với anh đồng nghiệp Vệ Tân kia của ổng, hơn phân nửa là có tình ý. Với lại trước đây lão Trương cũng từng nhiều lần nói hai Vệ Tân là một, không chừng Vị Vụ cũng đang đoán, rốt cuộc bọn họ có phải là một người hay không, cho nên…”
Tôi cướp lời: “Cho nên lúc trước đại sư huynh cũng là đang thăm dò ảnh?”
Tuế Tuế gật đầu: “Mình cảm thấy đúng vậy, nhưng cần phải chứng thực một chút…”
Tôi một mặt mông lung: “Chuyện này… Làm sao chứng thực được?”
Tuế Tuế chống hông, quay điện thoại di động, nói: “Cuối tuần sau, tụi mình đi Bắc Kinh chơi!”
Tôi: “Hả?”
Tuế Tuế cũng không hi vọng cái đầu mít đặc của tôi hiểu ra, chỉ huy tôi hành động.
Tôi đầu tiên nhắn cho Vị Vụ: Đại sư huynh ơi! Cuối tuần sau em tính đi Bắc Kinh chơi, anh có chỗ nào đề cử không?
Gửi xong câu này, tôi vô cùng thấp thỏm: “Tại sao không trực tiếp hỏi đại sư huynh có rảnh hay không?”
Tuế Tuế chỉ tiếc mài sắt không nên kim, đành dạy học ngay tại hiện trường: “Tính cách của cậu sẽ giống người chủ động làm phiền ổng hả? Cậu hỏi như vậy không phải lộ ra hết?”
Tôi lo âu nói: “Vậy ổng không đến thì làm sao?”
Tuế Tuế nói như đinh đóng cột: “Không có khả năng! Dựa vào tính bao che cho con của ổng đối với cậu, chắc chắn sẽ không để cậu đi chơi một mình.”
Tôi: …
Hèn chi cậu không cho mình nói là cậu cũng đi!
Bút pháp xuân thu này của cậu, cũng quá gian trá rồi!
Vị Vụ: Khi nào em đến? Anh đi đón em.
Tiên nữ Tuế Tuế liệu sự như thần.
Khâm phục khâm phục.
Sau khi hẹn thời gian và nơi tôi muốn đi với Vị Vụ, Tuế Tuế bảo tôi đăng một trạng thái trên vòng bạn bè, nhưng chỉ thiết lập cho Vệ Tân nhìn thấy:
【Thứ bảy tuần sau đại sư huynh sẽ dắt mình đi Cố Cung chơi, dui ghê (*^▽^*)】
Hình đính kèm là biểu cảm mèo con xoay vòng vòng mà tôi chôm được của lão Trương.
Tôi khiêm tốn thỉnh giáo: “Sao không ở trong nhóm hỏi xin thẳng cậu ấy luôn?”
Tuế Tuế lườm một cái: “Vậy nhỡ lão Trương cũng đòi đi theo thì làm sao bây giờ?”
Tôi: …
Vẫn là chị Tuế Tuế suy nghĩ chu đáo!
Sau đó, Tuế Tuế bắt đầu miệt mài lên kế hoạch cho chuyến đi Bắc Kinh, để tôi tự chơi một mình. Tôi tìm lão Trương đánh 22, nhưng tôi không nghĩ tới, mới vừa online đã nhìn thấy acc Minh Giáo【Trương Meo Meo】của lão Trương bị treo giải rồi, hơn nữa bị treo đầu chung còn có một ID rất quen thuộc, là【Mộc Cẩn Hoa Khai】 .
Tôi vội vàng chụp lại quăng vào trong nhóm, gọi mọi người online hỗ trợ. Ý định ban đầu của tôi là muốn triệu hồi tiểu thiên sứ Vệ Tân, tiện thể xem coi có thể làm thức tỉnh ánh sáng nhân tính của Kiếm ca được hay không, đồng thời lay dậy lão cán bộ đang tắm nắng Vị Vụ.
Nhưng tôi không nghĩ đến, Vị Vụ đột nhiên nổi giận ngay lập tức: @Lão Trương sao cậu lại chơi cùng Mộc Cẩn Hoa Khai? Trước đây cậu không phải cướp tiêu của cô ta à?
Trong game, lão Trương từ chối không gọi tôi qua, nhưng tôi vẫn cố chấp tìm tới hắn, hắn và Mộc Cẩn Hoa Khai bị một đám tên đỏ giết đến nỗi không ngồi dậy được.
Lão Trương hình như không có thời gian trả lời trong nhóm chat, tôi voice call QQ hắn cũng không nhận, trong game cũng không thấy hắn gõ chữ nói chuyện, chat mật cũng không đáp.
Vị Vụ cấp tốc đăng nhập trò chơi, sau khi xác nhận vị trí của lão Trương, Vị Vụ bảo tôi gọi ổng qua đó, cũng kêu tôi ngay lập tức chạy lên YY. Lão cán bộ Vị Vụ lại trông hùng hổ như thế, chứng minh chuyện này tuyệt đối không bình thường, tôi khều Tuế Tuế, sau đó vào YY của Vị Vụ.
Lúc tôi vào, thì lão Trương đã ở sẵn trong đó rồi.
Tôi gửi nhiều tin nhắn như đổ bùn vô biển, vẫn là Vị Vụ có tác dụng…
Vị Vụ: “Cậu giải thích rõ cho anh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Lão Trương mạnh miệng nói: “Anh đừng xen vào! Không phải anh nói em đánh danh kiếm không cần xin ý kiến của anh đó sao?”
Lửa giận của Vị Vụ càng lớn hơn: “Anh khi nào nói câu này hả?!”
Tôi hòa giải nói: “Lần trước sư huynh uống say, có lẽ không nhớ đâu.”
Vị Vụ: “Nếu cậu còn coi anh là bạn bè, thì sau này đừng giao tiếp với Mộc Cẩn Hoa Khai nữa!”
Lão Trương không biết đang cáu kỉnh cái gì: “Anh dựa vào cái gì quản quan hệ giao thiệp của em! Anh cũng không phải bố em!”
Tôi nghe thấy rõ hai tiếng hít sâu của Vị Vụ ở đầu bên kia.
YY trầm mặc vài giây.
Như thể yên lặng mấy thế kỷ.
Tôi muốn nói chuyện, nhưng nói không thành lời. Tôi bỗng dưng mong ngóng một lão Trương hay cợt nhả vào lúc này hơn bao giờ hết.
Vị Vụ phá vỡ tình hình căng thẳng đầu tiên: “Cậu nói đúng.” Sau đó thoát YY.
Tôi nhất thời không biết nên làm thế nào, không biết nên đuổi theo truy hỏi Vị Vụ trước, hay là nên an ủi lão Trương trước.
Mà lão Trương lại đột nhiên mở miệng: “Cầu Lông, bà nói thử, trong lòng bà, tui với Vị Vụ giống nhau sao?”
Tôi ngập ngừng một lát, vừa định trả lời, thì bị lão Trương cắt ngang: “Bà không cần nói, tui biết rồi. Tui vẫn luôn tưởng rằng ba người chúng ta là bạn tốt với nhau, nhưng từ đầu đến cuối lại không phải.”
Tôi: “Lão Trương à…”
Lão Trương nói đùa một câu quen thuộc: “Thế nhưng con mèo nhỏ, không phải mỗi lần đều có năng lực tự chữa lành bản thân.”
Tôi muốn gọi hắn lại, nhưng không kịp, tôi bấm vào xin tổ đội với hắn, lại bị Mộc Cẩn Hoa Khai từ chối.
Lần đầu tiên tôi bỗng sinh ra cảm xúc chán ghét Mộc Cẩn Hoa Khai.
Vào lúc tôi đang bối rối, vẫn là Tuế Tuế giúp tôi hỏi rõ ngọn nguồn —— Đám người kia là bị lão Trương cướp tiêu, vì vậy lại đây trả thù, Mộc Cẩn Hoa Khai giúp đỡ lão Trương, cho nên cũng bị đánh.
Tôi cảm thấy có chút kỳ quái, lão Trương kỳ thực thường xuyên cướp tiêu, thế nhưng chưa từng bị ai ghét đến độ canh xác, bởi vì hắn gà tới mức đánh ai cũng không chết, còn luôn chat ở kênh cận đùa giỡn với người ta, cho nên thường bị châm chọc, những ai hay áp tiêu thuộc trận doanh đối địch đều biết, có một tên Minh Giáo thần kinh chuyên đi cướp tiêu gọi là Trương Meo Meo, có người rảnh ruồi cũng sẽ đến chọc hắn chơi.
Cho nên không đúng lắm…
Không chờ tôi nghĩ ra lý do, Vệ Tân đã vào YY, sau khi hỏi rõ tình huống, ảnh còn nói xin lỗi, bởi vì đi tắm nên tới trễ.
Vệ Tân đúng là một mặt trời nhỏ, ảnh vừa đến đã xua tan đi hết thảy mù mịt.
Tôi thậm chí được voi đòi tiên, không nhịn được “oán trách” ảnh, nếu như Vệ Tân đến sớm một chút, Vị Vụ và lão Trương có phải là sẽ không cãi nhau? Nhưng tôi biết, đây hoàn toàn không phải lỗi của ảnh.
Sau khi Vệ Tân tới nơi, nửa câu tào lao cũng không nói nhiều, dùng Hám Địa (*) đập tới bên cạnh lão Trương, dựng Thuẫn Lập lên cho hắn, đẩy tên đỏ bốn phía ra.
(*) Hám Địa: Kỹ năng lao tới vị trí chỉ định, sau khi dập xuống đất có thể làm choáng 3 giây các mục tiêu trong bán kính 5 thước.
Tôi nhân lúc không ai đánh mình, điên cuồng thêm máu cho Vệ Tân. Thế nhưng đối phương nhanh chóng phát hiện ra tôi, cái gọi là bắn người trước bắn ngựa, đoàn chiến trước đánh nãi, tôi rất nhanh bị dồn chết. Khi tôi hồi sinh tại chỗ chưa đầy hai giây, lại nằm.
Lần đầu tiên tôi chán ghét sự cùi bắp của mình như thế.
Trong lúc đợi hồi sinh, tôi nhận được tin nhắn QQ của lão Trương: Bà out đi, đừng tham dự vào.
Chắc là do chút xíu quan tâm này của lão Trương, làm tôi có dũng khí tủi thân, tôi nói: Vừa nãy ông bơ chat mật của tui.
Lão Trương gửi cho tôi một tấm ảnh chụp trong game, trên kênh mật đầy tiếng chửi rủa: Đã hiểu chưa? Tui không nhìn thấy chat mật của bà.
Tôi suy nghĩ một lát, đáp lại hắn bằng một biểu cảm sờ đầu.
Tôi nhìn thấy Quạt Giấy ở bên cạnh thêm máu cho lão Trương và Mộc Cẩn Hoa Khai, nghĩ đến thân phận “Chuyên viên hóng drama” của cổ, cho nên tôi giả vờ không quen biết Quạt Giấy. Nhưng đối phương người đông thế mạnh, tụi tôi hoàn toàn không chống cự lại nổi. Lúc này, một Thuẫn thái có ID rất quen mắt đi ngang qua, một lúc sau, cậu ta lại quay trở về.
Thuẫn thái chat mật với tôi rằng: “Ơ? Đây không phải Cầu Lông si đa hả? Một trái cầu lông không màng sự đời như thím, sao lại bị đánh thế kia?
Tôi lịch sự chào hỏi cậu ta, sau đó nói: Cầu lông không phải là để bị đánh sao!
Không ngờ tới tôi chưa nói xong câu này, Thuẫn thái cũng Hám Địa đập vào đám tên đỏ, dựng Thuẫn Tường bên cạnh tôi, mật tôi nói: Thím dậy đi.
Tôi dựa vào sự giúp đỡ của Thuẫn thái, vững vàng đứng dậy.
Nhưng vào lúc đó, bên kia lại đến thêm mấy người nữa.
Tôi cuống quýt khuyên Thuẫn thái mau đi đi, nhưng cậu ta lại rất kiên định từ chối tôi: “Aiyo, tui đang chán như gián đây, không dễ gì có kèo đánh nhau, thím cho tui chơi với!”
Khiến tôi giật mình hơn nữa là, chỉ trong chốc lát sau Kiếm ca cũng tới.
Không biết có phải Vệ Tân muốn hóa giải bầu không khí hay không, ảnh nói đùa với Kiếm ca là: “Kiếm Thuần không rành đánh dã ngoại cũng lại hỗ trợ chơi hội đồng, tình nghĩa anh em chắc có bền lâu ha!”
Kiếm ca thần bí khó lường nói: “Đợi lát nữa sẽ cho các cậu mở mang kiến thức, cái gì gọi là thay da đổi thịt.”
Mấy người tụi tôi tổ đội với nhau.
Trong tay Kiếm ca cầm một cây vũ khí sáng lấp lánh, đằng sau dẫn theo sữa bò Nội Mông Cổ Tuế Tuế, tới đây giúp tụi tôi.
Mà cây vũ khí kia, chính là thần binh.
Thần binh cũng không phải vật phẩm gì hiếm lạ, nhưng cái lạ ở đây là, trong tay Kiếm ca, không phải thần binh của tâm pháp Kiếm Thuần ảnh hay chơi, mà là của một tâm pháp khác trong môn phái —— Thần binh Khí Thuần. Sự khác nhau giữa Kiếm Thuần và Khí Thuần, nói là hai môn phái, cũng không quá đáng. Thế nhưng chỉ thích “Kiếm Thuần đánh Kiếm Thuần” như Kiếm ca, lại làm thần binh Khí Thuần, thật sự không thể tưởng tượng nổi!
Hèn gì ảnh mới bảo muốn cho tụi tôi mở mang kiến thức, cái gì gọi là thay da đổi thịt…
Kiếm ca bảo tụi tôi ôm đoàn, ảnh quăng cho tụi tôi cái Trấn Sơn Hà (*), rồi xông vào nhanh chóng giật chết một trị liệu bên kia, tụi tôi có Tuế Tuế gia nhập, nên thanh máu ổn định rất nhiều. Trong nháy mắt tôi thấy thoải mái hơn, không nhịn được hỏi: “Kiếm ca ơi, sao anh lại làm thần binh Khí Thuần thế?”
(*) Trấn Sơn Hà: Kỹ năng vô địch của tâm pháp Tử Hà Công (aka Khí Thuần), khi sử dụng sẽ sinh ra một vòng khí trường 4 thước kéo dài 8 giây, đồng đội và bản thân đứng trong đó sẽ được miễn dịch mọi sát thương và hiệu quả bất lợi.
Kiếm ca bình thản đáp: “Ờ thì, Tuế Tuế nói cây này khá đẹp. Sẵn tiện anh cũng luyện chơi Khí Thuần luôn, nhỡ đâu sau này lại xảy ra tình huống như hôm nay, anh còn có thể cắm Trấn Sơn Hà bảo vệ cho Tuế Tuế.”
Tôi: …
Tôi thật sự lắm miệng!
Thật sự!
Đêm hôm khi không chủ động tìm cơm chó đớp!
Đối phương phát hiện bên tụi tôi đông hơn, cho nên bọn họ lại gọi thêm người đến. Tuế Tuế tức đến độ muốn chửi lộn —— Tụi tôi cũng không có nhiều bạn bè, thành viên bang hội cũng không có mấy ai, nên muốn gọi người cũng không biết gọi ở chỗ nào.
Bởi vì nhân số cách biệt, đối phương bắt đầu đè tụi tôi ra đánh. Bọn họ dường như cảm thấy spam chửi lão Trương không đã ghiền, còn lên kênh thế giới mắng tụi tôi, đầu tiên chửi tôi là đồ con gà, tiếp theo bịa đặt Tuế Tuế là gái phò, rồi sau đó nói xấu Vệ Tân là liếm cẩu.
Đột nhiên, Vị Vụ từ trên trời giáng xuống, Bình Sa khống chế một DPS bên đối phương, giết chết cái tên đã chửi Vệ Tân là liếm cẩu, xong ổng dán ID của tên đó lên kênh cận, hỏi: Mày lặp lại lần nữa, ai là liếm cẩu?
Góc game của editor:
Thần binh là vũ khí cam xịn xò nhất game, và cũng sáng lấp lánh rất đẹp, mỗi một tâm pháp sẽ có một cây thần binh riêng biệt. Để làm một cây thần binh thì cần 1 cục đại thiết và 200 cục tiểu thiết:
Tiểu thiết có thể kiếm trong bí cảnh 10/25 người, đánh xong mỗi boss sẽ có tỉ lệ rớt ra tiểu thiết.
Đại thiết chỉ rớt trong bí cảnh 25 người, đánh xong boss cuối cùng của bí cảnh sẽ có tỉ lệ rớt đại thiết. Nếu vào đầu mùa giải thì tiền đấu giá đại thiết sương sương 10 ngàn tệ thôi (~34 triệu tiền việt), cuối mùa giải thì giá đại thiết sẽ rẻ hơn.
Nói chung là thần binh chỉ dành cho các đại gia, dân nghèo như ngộ chỉ có thể ngắm hình.
Dưới đây là ảnh thần binh cấp 100 của Trường Ca, Thương Vân, Minh Giáo, Ngũ Độc và Thuần Dương.
Sẵn tiện mình cũng muốn chia sẻ chút fun fact về Kiếm Thuần với Khí Thuần lun:
1, Hai tâm pháp này ghét nhau như chó với mèo í. Bởi vì kiếm thuần có một kỹ năng tên là Nhân Kiếm Hợp Nhất, có thể làm nổ khí trường của đồng đội lẫn địch thủ. Thế nên khí thuần khi đi danh kiếm mà gặp bên địch có kiếm thuần, là toàn bị kiếm thuần canh me nổ trấn sơn hà thôi. Trong team mà có cả kiếm với khí là thể nào thằng khí cũng sẽ hạnh họe thằng kiếm là mài đừng có nổ khí trường của tau. =)) Nói chứ mình ship cp đồng môn tiêu thụ Kiếm Khí đó, phúc hắc kiếm thuần công x ôn nhuận khí thuần thụ mlem mlem, yêu hắn thì nổ trấn của hắn!
2, Tuy hình thể đại nam của Thuần Dương Cung trông rất giống đạo trưởng, rất tiên phong đạo cốt, nhưng khí thuần hay bị gọi là tra nam, còn kiếm thuần thì bị gọi là lốp xe dự phòng.
Tại sao nói khí thuần là tra nam? Do đạo trưởng khí thuần là một hình thể trông cao lãnh đẹp trai đúng gu các em gái, không hiểu sao chứ khi chơi khí thuần sẽ có cảm giác mình đẹp trai hẳn lên =)), cộng thêm có cái trấn sơn hà cực dễ thả thính, nguyện chỉ cắm trấn cho riêng mình em để bảo vệ em gì gì đó… khiến các em gái dễ dàng liêu xiêu. Thành thử ra tỉ lệ tra nam chơi khí thuần cũng tương đối nhiều.
Còn kiếm thuần tại sao lại là lốp xe? Đầu tiên phải nói đến typical stereotype của kiếm thuần là tu tiên thẳng nam, chỉ quan tâm đến luyện kiếm không màng gái gú, độ tra không bằng khí thuần. Thứ hai, kiếm thuần là class để đánh danh kiếm rất tốt, khống chế nhiều sát thương cao. Cho nên tuy nhiều em gái không thích kiếm thuần vì tính cách thẳng nam, nhưng lại thích tìm đến kiếm thuần với mục đích là được gánh danh kiếm, bởi vậy kiếm thuần mới mang danh lốp xe dự phòng.
“Hễ khi cô ấy nói yêu tôi, thì tôi biết mùa giải mới lại sắp bắt đầu rồi.”
– Trích tâm sự của một kiếm thuần.