Tôi không ngờ tới, lão Trương lựa chọn rời khỏi đội 55 của tụi tôi, trái lại Vị Vụ và Tuế Tuế đều bình tĩnh, tựa như tất cả đã nằm trong dự đoán.
Tôi có chút không vui, nhưng hình như không có lập trường để không vui —— Lão Trương với tôi là đồng đội danh kiếm, lúc trước là hắn bị đá ra khỏi đội, bây giờ chẳng qua là tự out mà thôi. Tôi luôn có cái cảm giác không giống nhau, nhưng nói không ra được khác nhau ở chỗ nào.
Tôi khều QQ của lão Trương, hỏi: Lão Trương, sao ông out team?
Sau khi gửi xong, tôi cảm giác có vẻ quá ép buộc, nên kèm theo một cái biểu cảm mèo con ngoan ngoãn chôm được từ lão Trương.
Lão Trương: Bà không hiểu.
Ba chữ “Bà không hiểu” này, khiến tôi xóa hết toàn bộ những gì đã gõ xong trong khung chat.
Đã như vậy, thì thôi quên đi…
Nhưng qua một lúc sau, lão Trương lại gửi tin nhắn đến: Mười giờ luyện nhảy Trích Tinh Lâu, đừng quên đó!
Tôi: …
Trai thẳng nhạy cảm tinh tế, thật sự khó hiểu!
Vì giúp tôi farm hết giới hạn danh kiếm tệ mỗi tuần, Tuế Tuế bèn kéo Kiếm ca vào, tạo thành một đội 55 mới cùng tụi tôi, thế là tôi trở thành cục tạ duy nhất của cái team này, bốn cao thủ gánh một con gà đã tiến bộ, cho nên chiến tích đánh đấm 55 của tụi tôi trông xịn xò dã man.
Đây cũng là lần đầu tiên tôi tận mắt cảm thụ Kiếm ca mạnh như thế nào.
Tuy danh ngôn của Kiếm ca là “Kiếm thuần nên đánh kiếm thuần”, nhưng tụi tôi không gặp được mấy trị liệu có thể sống sót qua nổi một bộ kỹ năng của Kiếm ca và Vị Vụ.
Kiếm ca mới vừa bảo: “Trị liệu bị tôi khống chế rồi.”
Khi Kiếm ca nói ra chữ đầu tiên, Vị Vụ đã đến phối hợp với ảnh, còn Vệ Tân cũng lập tức hạn chế các DPS có thể bảo vệ trị liệu của bên kia, Tuế Tuế thì sẽ canh một trị liệu khác hoặc DPS.
Vang lên một tiếng hự.
Trị liệu của đối phương đã bay màu.
Tôi thấy quéo hết cả người —— Nếu tôi mà thuộc team bên kia, phỏng chừng phải bị sang chấn tâm lý.
Bởi vì đồng đội quá mạnh, danh kiếm tệ tuần này nhanh chóng được farm đầy. Lúc kết thúc, Kiếm ca thấy đánh chưa đã nên rủ Vị Vụ: “Chúng ta có thể lập một đội 33, sẽ rất mạnh.”
Vị Vụ: “Tôi muốn đánh danh kiếm với bạn trai, trừ phi cậu muốn đánh thái đao đội (*) với tụi tôi.”
(*) Là không có trị liệu trong team, dùng bạo lực DPS cấp tốc đè chết địch thủ (thái đao nghĩa là dao thái rau).
Kiếm ca nhẹ nhàng từ chối: “Tôi cũng muốn đánh với bạn gái.”
Thế là Vị Vụ với Kiếm ca đồng thanh như một: “Vậy thì thôi đi.”
Hai người lập tức tương thân tương ái, Kiếm ca được vinh dự kéo vào nhóm chat danh kiếm…
Lão Trương nhiệt liệt hoan nghênh Kiếm ca, nịnh hót đến nỗi không hề giống cái tên trông cửa của cái nhóm này.
Tôi:???
Hôm đó, lão Trương với tôi luyện nhảy Trích Tinh Lâu xong, hắn vẫn như cũ dắt tôi qua Tam Sinh Thụ, bắn Triều Thánh Ngôn cho tôi.
Lão Trương bỗng nhiên nói: “Cầu Lông, bà thấy pháo hoa loại nào đẹp nhất?”
Tôi suy tư nửa ngày, đáp: “Vạn Gia Đăng Hỏa đi.”
Lão Trương: “get!”
Tôi đầy đầu chấm hỏi hỏi chấm: “Ông muốn làm gì?”
Lão Trương thần bí bảo: “Đến tối thứ bảy tuần sau bà sẽ biết.”
Tối thứ bảy tuần sau? Đó là… Sinh nhật tôi?!
Chẳng lẽ là…
Tôi do dự hỏi Tuế Tuế, có thể bán cho tôi một ít pháo hoa mà cô nàng trữ trong kho hay không.
Tuế Tuế nghi ngờ nhìn tôi cả buổi, cuối cùng bảo tôi tự log acc cổ lấy, thích cái nào thì lấy cái đó. Tôi thở phào nhẹ nhõm —— May mà Tuế Tuế không hỏi nhiều, nếu không thì tôi rất ngại nói ra.
Tôi mở kho của tiên nữ Tuế Tuế, bên trong chứa thật nhiều pháo hoa các loại, tôi chọn mấy cái mình thấy đẹp, sau đó giao dịch số vàng mà bản thân đánh bí cảnh tích góp được cho acc của Tuế Tuế, kết quả nhận được nhắc nhở ——
Số lượng vàng được phép mang theo đã đạt giới hạn tối đa!
(*) Mỗi nhân vật được mang tối đa 200 cục gạch vàng. Giá vàng hiện nay thì 10 cục = 500~530k, max 200 cục thì tầm 10 triệu thôi.
Đậu xanh rau muống!
Trong miệng tôi sặc cơm chó, mà vẫn ngứa mồm hỏi Tuế Tuế: “Tuế Tuế ơi, Kiếm ca lại mua vàng cho cậu nữa hả?”
Tuế Tuế cong ngón tay mới vừa lau sạch sơn xong, cứ giơ lên như vậy, đi đến trước màn hình của tôi nhìn liếc qua, nói: “Ờ, chắc là vậy đó.”
Tôi chỉ vào dòng thông bảo (*) đến mấy trăm ngàn số dư, cắn khăn, hâm mộ gớt nước mắt: “Tại sao Kiếm ca lại nạp thông bảo cho cậu nữa vậy…”
(*) Thông bảo là tiền nạp vào để mua ngoại trang hoặc thời gian chơi. Theo tỉ giá hiện nay thì 10.000 thông bảo = 100 tệ = 350.000 VNĐ. (100k thông bảo thì cỡ 3 triệu 5 thôi)
Tuế Tuế thổi thổi móng tay: “Có thể là vì hai ngày trước sinh nhật ảnh, mình tặng quà xịn quá chăng.”
Tôi: “…”
Xin lỗi, tôi đã quên tiên nữ Tuế Tuế mới thật sự là đại gia.
Tôi: “Cho nên năm nay Kiếm ca cũng chưa học được cách chọn quà?”
Tuế Tuế cười lạnh một tiếng: “Đúng đó.”
Ngoại trừ chuyện chọn quà, Kiếm ca ở điểm nào cũng là bạn trai tốt, mỗi năm tổ chức sinh nhật, Kiếm ca luôn nhìn xem Tuế Tuế đưa cho ảnh cái gì, rồi sau đó tặng tiền lại cho Tuế Tuế. Tuế Tuế đành chịu với cái tính thích tặng tiền của ảnh, chỉ có thể tự nghĩ cách, để Kiếm ca đổi trò khác.
Dùng lời của Tuế Tuế để nói thì chính là: “Đừng làm cho em giống như người mua hộ quà sinh nhật cho hai đứa, rồi anh mỗi năm lại mua lại quà từ em với giá cao ấy.”
Sở dĩ Tuế Tuế sẽ nói câu này, bởi vì sinh nhật của hai người chung một ngày.
Bây giờ vàng của Tuế Tuế được Kiếm ca mua đầy rồi, tôi không có cách nào trả tiền pháo hoa.
Tuế Tuế thưởng thức bộ móng mới làm xong của mình, nói: “Vậy cậu bao mình một tháng cơm đi.”
Tôi: “Gối nè cậu nằm xuống mơ tiếp đi! Mình chuyển tiền cho cậu vậy.”
Sau khi chuẩn bị pháo hoa rồi, tôi dung dăng dung dẻ đến YY của Vị Vụ, đúng lúc Vị Vụ và Vệ Tân đang ngọt ngào đánh 22, nếu không phải trong lời ve tiếng vãn của hai ảnh còn có thông báo kỹ năng, tôi sẽ không nghe ra được là cả hai đang đánh danh kiếm.
Luôn bật nhắc nhở của YY, Vệ Tân nhanh chóng phát hiện ra tôi: “Cầu Lông đến rồi nè!”
Tôi vui vẻ chào hai người bọn họ.
Vệ Tân: “Ngày hôm nay sao tâm trạng của Cầu Lông vui quá vậy?”
Vị Vụ: “Nhi đồng thiểu năng thường hay vui vẻ, có ngày nào tâm trạng con nhóc này không vui?”
Vệ Tân: “Ngày hôm nay tâm trạng cực kỳ vui.”
Vị Vụ: “Vậy thì ngày hôm nay cực kỳ thiểu năng.”
Tôi: “…”
Cầu Lông không có tôn nghiêm hả!
Anh bảo em khờ thì thôi, còn chê em là nhi đồng thiểu năng nữa!
Có lẽ do tâm trạng tôi rất vui, cả người to gan hơn, cũng dám trả treo lại Vị Vụ: “Vậy gần đây tâm trạng anh cũng vui vẻ đó, anh cũng bị thiểu năng à.”
Vị Vụ: “Không, anh là bởi vì có bạn trai.”
Ba câu không rời hai chữ bạn trai, tôi thấy ổng ước gì viết in hoa nguyên câu “ANH CÓ BẠN TRAI” dán lên mặt luôn!
Tôi vỗ bàn đứng dậy: “Vệ Tân à! Anh mặc kệ không quản bạn trai của anh có phải không!”
Vệ Tân thoải mái bật cười.
Vị Vụ cũng hừ cười: “Cậu ấy quản anh mà, quản anh chặt muốn chết.”
Vệ Tân: “Em không có vậy đâu.”
Vị Vụ: “Không có chỗ nào? Ngày hôm nay anh mới nhìn cái cậu trợ lý vừa vào làm lâu một chút thôi, thì em đã dỗi nguyên ngày rồi.”
Vệ Tân: “Em không có dỗi.”
Vị Vụ: “Ồ? Không dỗi? Vậy sao nguyên một ngày lại không thèm gọi tên anh. Cứ Tần tổng giám Tần tổng giám suốt…”
Vệ Tân không nói gì cả.
Mà tôi thì đương nhiên cũng im nốt, tôi tắt mic, ngụy trang thành một cọng cỏ đuôi chó yên tĩnh vô hại, nhưng nụ cười thì dần dần thiếu đạo đức!
Vị Vụ nói tiếp: “Em đã không dỗi, vậy thì kêu một tiếng Tần ca ca cho anh nghe thử.”
Vệ Tân thẹn quá thành giận: “Lúc em không dỗi cũng sẽ không gọi anh là Tần ca ca! Anh đừng được voi đòi tiên nhé!”
Ái chà chà, tôi xem như phát hiện ra rồi, người đàn ông nào cũng có bản chất diễn sâu tiềm tàng, quan trọng là diễn sâu với ai, vào lúc nào thôi.
Nhìn Vị Vụ đi, lúc này ổng tự dựng giả vờ tủi thân nói: “Ngày cả một tiếng Tần ca ca cũng không muốn gọi, em còn dám nói là mình không dỗi.”
Vệ Tân: “Tần! Duy!”
Vị Vụ ngọt ngào trả lời: “Ai~ Anh đây!”
Chu cha mạ ơi!
Đại sư huynh xin anh nhặt tí liêm sỉ lên đi! Anh không phải lão cán bộ hả, sao tự dưng giống một thằng cha lưu manh quá dậy!
Hả?!
Vệ Tân: “Anh đàng hoàng chút đi, Cầu Lông vẫn còn ở đây đó! Ai ai ai anh làm gì thế! A ——”
Sau đó tôi phát hiện mình bị đá đít khỏi YY rồi.
Tôi trợn mắt há mồm nhìn màn hình máy tính, chậm rãi gỡ tai nghe xuống.
Cơm chó ngày hôm nay, sao tự dưng thoang thoảng mùi thịt sống thế này?
Editor lảm nhảm: Phiên ngoại sẽ giải thích vì sao Vệ Tân hay ngại ngùng với xù lông khi bị bắt gọi Vị Vụ là Tần ca ca nha. (~= v=)~