Chu Bích Cầm vốn cho rằng chuyện này sẽ nhanh chóng có thể kết thúc, nhưng nàng thật sự không hiểu sao sự tình đến nước này, sau khi bị nữ tử này can thiệp một phen thì chính là biến thành tình huống bất lợi cho nàng như vậy, nàng cũng không cho phép rẽ ngoặt ra như vậy, nếu như thừa nhận Vạn Thục Tuệ vẫn là đương gia chủ mẫu Vân gia, như vậy nàng coi như xảy ra chuyện gì, là chuyện cười cho cả Ung đô sao?
Chu gia không gánh nổi nhục nhã này, mà Chu Bích Cầm nàng càng thêm xấu mặt không xong.
Chu Bích Cầm cắn răng, nàng tính toán lâu như vậy, bây giờ vị trí phu nhân Hầu gia chỉ gần trong gang tấc rồi, sao nàng có thể tình nguyện thất bại trong gang tấc như vậy!
Nàng nhìn Vạn Thục Tuệ, trong ánh mắt kia lại có vài phần dứt khoát, nàng chậm rãi nói: “Đại nhân, thật ra thì Vạn thị không phải bởi vì ghen tuông mà bị hưu, trong này còn có một chút nội tình khác, thật ra thì Vạn thị bởi vì dâm mà bị hưu, hiện giờ còn thêm lỡ lầm mang thai, chỉ có điều chuyện này vốn là chuyện riêng, Hầu gia cũng không tình nguyện truyền ra ngoài, chỉ có điều không nghĩ tới ác phụ này lại ác độc như vậy, thế mà lại kiện cáo Hầu gia…”
Một câu nói này của Chu Bích Cầm ra ngoài miệng, dân chúng vây xem ngoài công đường đều xôn xao ồn ào lên, rối rít không nghĩ tới tình huống sẽ biến thành tình hình như bây giờ.
“Tình huống này thật đúng là đủ quanh co khúc khuỷu.” Lý Đàn Việt nói với Tạ Hoài Ẩn đứng bên cạnh, “Bây giờ vừa ra, mấy gánh hát ngoài kia nào có thể so sánh được chút nào!”
Tạ Hoài Ẩn đặt mình ở tiền đường, xung quanh đều là dân chúng chen lấn cực kỳ chật kín, nhưng hắn có vẻ dương dương tự đắc, giống như mình không ở trong ồn ào không chịu nổi này, “Ta ngược lại có nghe nói một chút, nha đầu này chính là nữ nhi của Tĩnh Viễn Hầu?”
“Ừ, chính là ác nữ nổi danh mấy ngày gần đây trong Ung đô.” Lý Đàn Việt nói, “Chỉ sợ sau ngày hôm qua, cái danh ác nữ này sẽ sâu hơn.”
“Ta thấy miệng lưỡi nha đầu này vô cùng bén nhọn, bây giờ dám làm ra một chiêu này, chỉ sợ sau đó còn có hậu chiêu!” Tạ Hoài Ẩn nhìn Vân Thù đứng trong nội đường, , trong mắt ngược lại có vài phần hứng thú, tiểu nha đầu kia xem ra chắc không phải là người đơn giản như vậy, nàng đã dám kiện có hình dáng như vậy, vậy thì sẽ dự đoán ra làm chút ứng đối mới đúng.
“Cứ nhìn xem!” Tạ Hoài Ẩn nói.
Khi Vân Hoằng nghe được Chu Bích Cầm nói như vậy, ông cũng có vài phần kinh ngạc, tuy rằng ông hết sức chán ghét hai người Vạn Thục Tuệ và Vân Thù, nhưng trong luật pháp Đại Khánh quy định nếu phụ nhân phạm phải dâm tội, phải lột đồ chịu trượng, nghĩ đến điểm này, Vân Hoằng cũng cảm thấy hơi không đành lòng.
Chu Bích Cầm thấy Vân Hoằng im lặng, trên khuôn mặt lại hiện lên vẻ hơi không đành lòng, nàng vội vàng kéo Vân Hoằng nói: “Hầu gia, ngài nói đúng hay không?”
Tay Vân Hoằng bị Chu Bích Cầm nắm chặt, ông nhìn vẻ khẩn cầu trong mắt Chu Bích Cầm, ông suy nghĩ một phen, dứt khoát độc ác nói: “Đúng vậy.”
Ông chợt ngẩng đầu lên, nhìn về phía trước: “Đây vốn là việc xấu trong nhà, thật sự không muốn nói ra trước mặt người khác, chỉ có điều hôm nay không thể không nói…”
Vạn Thục Tuệ nhìn Vân Hoằng, bây giờ khi bà nhìn Vân Hoằng trong mắt đã không còn thiết tha như ban đầu, ngày đó ở trong tiệm trà bà vốn còn tưởng rằng Vân Hoằng còn bao nhiêu nhân tính, nhưng hiện giờ xem ra chính xác theo như lời Vân Thù nói, quả thật không hề có dù chỉ một chút nhân tính, hùm dữ còn không ăn thịt con. Tình nghĩa phu thê nhiều năm như vậy hiện giờ rơi vào mức độ như thế.
“Ta không phạm phải dâm tội, trong lòng của ngươi rành rẽ nhất. Nếu ngươi nói ta phạm phải dâm tội, như vậy, ngươi nói ra đó là ngày nào lúc nào cùng với ai, ngươi bắt kẻ thông dâm tại chỗ hay chỉ nghe bóng nghe gió tin đồn vu vơ, nếu ngươi có thể nói ra từng điểm, ta không cãi lại được, ta liền đụng chết ngay tại trên công đường này kết án cùng ngươi Vân Hầu gia!” Vạn Thục Tuệ tức giận đến gương mặt đỏ bừng, bà nhìn về phía Vân Hoằng hỏi.
Vân Hoằng bị Vạn Thục Tuệ linh hoạt hỏi, ngay tại chỗ còn không thốt nên lời.
Vạn Thục Tuệ vốn không suy nghĩ nhiều gì, chuyện lên công đường hôm nay, vốn là chủ ý của Vân Thù, bà trái phải không xong lúc này mới tới. Nhưng hiện giờ xem ra, Vạn Thục Tuệ cảm thấy Vân Thù nói hết sức có đạo lý, nam nhân này có thể không cần, nhưng mặt mũi bị mất nhất định phải kiếm trở lại! Bây giờ bà chính là đòi mặt mũi đã bị Vân Hoằng đánh rớt ngày đó trở lại.
“Ngươi đã nói như vậy, ngươi có dám để đại phu tới bắt mạch cho ngươi không, ngươi dám nói miếng thịt trong bụng của ngươi kia là của Hầu gia?” Chu Bích Cầm nói, nàng nhìn sắc mặt Vạn Thục Tuệ coi như không tệ, không giống như sắc mặt nên có sau khi bỏ cái thai, nghĩ đến thứ trong bụng kia còn chưa bỏ đi, Chu Bích Cầm cảm thấy chỉ cần để đại phu bắt mạch xác định bà ta có thai, hơn nữa Vân Hoằng sống chết không chịu nhận hài tử này là của ông ta, chuyện này tự nhiên không thành vấn đề gì.
“Cũng có thể, vậy thì mời đại phu đi!” Vân Thù nhàn nhạt nói, “Chỉ có điều nhị tiểu thư Chu gia, ngươi đừng hối hận mới tốt.”
Vân Thù dùng đuôi khóe mắt liếc nhìn Chu Bích Cầm, cái nhìn kia lạnh lẽo như băng sương, khi Chu Bích Cầm bị cái nhìn kia liếc qua thì chỉ có cảm giác trên người mình giống như bị khóe xuống một miếng thịt lớn.
Điền Bằng cho người đi mời đại phu tới, bên cạnh huyện nha chính là một tiệm thảo dược, cho nên đại phu này tới cực nhanh.
Đại phu thi lễ với Điền Bằng, chính là theo ý tứ của Điền Bằng đi tới chẩn mạch cho Vạn Thục Tuệ, vừa nói: “Ấn trôi chảy, tròn trịa như ấn hạt châu, đây là điềm báo hỉ mạch. Chỉ có điều phu nhân yếu ớt, thai dường như hơi không ổn, vẫn phải thoải mái bớt lo nghĩ tu dưỡng nhiều mới được.”
Khi Chu Bích Cầm nghe được đại phu nói Vạn Thục Tuệ là hỉ mạch, khóe miệng câu lên nói; “Đại nhân, dân nữ cũng không nói sai, bà ta…”
“Xin hỏi đại phu, theo mạch tượng của mẫu thân ta, vậy có thai được bao lâu?” Vân Thù cắt đứt lời Chu Bích Cầm nói, ngược lại hỏi đại phu.
“Mạch tượng này của phu nhân chỉ hơn một tháng, chính là lúc suy yếu, còn hai tháng còn lại cũng phải thật cẩn thận mới được.” Đại phu ôn hòa nói, “Trước ba tháng, phải chú ý nghỉ ngơi mới tốt.”
“Tạ đại phu.” Vân Thù nói một tiếng cám ơn, “Đại nhân, theo lời đại phu nói thì mẫu thân tiểu nữ mới chỉ có thai hơn một tháng, ấn theo thời gian mà suy đoán, bây giờ là đầu tháng hai, thời điểm có thai chính là vào cuối năm tháng giêng. Khi đó trong phủ chính là lúc bận rộn, tế tự lễ mừng năm mới tất cả mọi chuyện lớn nhỏ đều qua tay mẫu thân tiểu nữ, mẫu thân tiểu nữ bận rộn mệt mỏi không chịu nổi, đại môn không ra cổng trong không bước, nha hoàn ma ma trong phủ đều có thể làm chứng. Nếu đại nhân không tin, chính là gọi nha hoàn ma ma những người liên quan trong phủ Tướng Hầu gia tới để hỏi cho rõ.”
“Ngược lại nhị tiểu thư Chu gia, ngươi còn chưa qua cửa chính chưa được coi là người của Vân gia, nếu như mẫu thân ta thật sự phạm phải dâm tội, chuyện không lên được mặt bàn như vậy sao Vân Hầu gia lại nói cho ngươi nghe?” Vân Thù nhìn chằm chằm Chu Bích Cầm, nàng cười lạnh một tiếng, “Đại nhân, không bằng gọi người trên dưới Vân phủ tới hỏi, nếu hỏi ra mẫu thân tiểu nữ vô tội, như vậy nhị tiểu thư Chu gia hôm nay chính là vu cáo, nếu không hỏi ra được cũng không có gì gấp gáp, chính là phải khiến Vân Hầu gia và nhị tiểu thư Chu gia nhẫn nại chờ thêm một đoạn thời gian, chờ mẫu thân tiểu nữ mười tháng sinh con ra sau đó trích máu nhận thân chính là có thể biết được có phải là huyết mạch của Vân Hầu gia hay không. Dâm tội là một trong mười tội trong đại, vì danh dự của mẫu thân tiểu nữ, hủy đi danh tiết của người không khác gì ép người đi tìm chết, không biết nhị tiểu thư Chu gia có gánh chịu nổi trừng phạt của luật hình này không!”
Điền Bằng nghe vậy cũng vỗ kinh đường mộc một cái, ông nói: “Chu Bích Cầm, ngươi có chắc chắn ngươi nói là sự thật không? Nếu bổn quan tra ra không có chuyện đó, theo luật lệ, ngươi chính là phải chịu năm mươi côn!”
“Không đánh được, không đánh được -” Van Hoằng vội vàng lên tiếng che chở, trong ánh mắt của ông mang theo vài phần hốt hoảng, còn Chu Bích Cầm thì lảo đảo muốn ngã, dáng vẻ sắp bất tỉnh.
Vân Thù đẩy đại phu đứng ở bên cạnh một cái, “Đại phu, lại đi kiểm tra cho nhị tiểu thư Chu gia xem, sắc mặt này nhìn khó coi như vậy, nếu như chết ở trên công đường sẽ không được tốt.”
Đại phu này bị Vân Thù đẩy, cũng theo ý tứ đi về phía Chu Bích Cầm, Chu Bích Cầm hốt hoảng không để cho đại phu bắt mạch, nhưng vẫn bị đại phu nắm lấy rồi, sau khi đại phu kiểm tra mạch tượng xong, sắc mặt của ông biến đổi nói: “Đại nhân, Chu nhị tiểu thư có thai rồi!”