Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 546: Chương 546




Chương 546LINH NGHIỆM Người Cố tam thái thái đầy bụi bặm mệt mỏi, rõ ràng là đã bôn ba mấy ngày liền.

Lang Hoa nói: “Tam thẩm đã gặp phải chuyện gì ở bên ngoài?”

Cố tam thái thái nhíu mày: “Đúng là, con vẫn còn nhàn nhã thế được à, tai họa của nhà chúng ta vừa bắt đầu đó.”

Tiêu ma ma nhận trà từ tay A Quỳnh đưa cho Cố tam thái thái: “Tam thái thái có thể còn chưa biết, nhà chúng ta vừa có hỉ sự, Hoàng thượng đã ban hôn Bùi Tứ công tử và Đại tiểu thư.”

Cố tam thái thái hơi kinh ngạc, trên mặt cũng lộ ra vẻ ngại ngùng: “Con xem... ngày đại hỉ này, sao ta lại nói tới chuyện xúi quẩy rồi, đều là thẩm nương không đúng. Lang Hoa con đừng để bụng, thẩm nương cũng là nhất thời sốt ruột...”

Nói tới đây, ánh mất Cố tam thái thái sáng lên: “Vậy thì không sao rồi, không nói nữa, đều không nói nữa.”

Bộ dạng của Cố tam thái thái rõ ràng là chưa nói hết lời.

Lang Hoa nói: “Tam thẩm có phải nghe nói phụ thân đã từ chức quan, cho nên mới tới đạo quán xin bùa không?”

Cố tam thái thái uống mấy ngụm nước mới nói: “Không... lần này không phải ta đi xin, mà là một vị đạo trưởng của Thiên Sư Đạo tìm tới cửa, nói là bùa bình an.”

Nói tới đây trên mặt Cố tam thái thái lộ ra vẻ đắc ý: “Trước đây tam thẩm đã phạm rất nhiều lỗi, nhưng việc này lại là việc tốt, con nên biết, đệ đệ của con lúc nhỏ có chút duyên phận với đạo trưởng của Thiên Sư Đạo, cho nên trong tên húy có chữ ‘Chi’...”

Trưởng tử của tam thúc tên Bính Chi.

Lang Hoa từ chỗ Hàng Đình Chi nghe nói tới Thiên Sư Đạo, liền nghĩ tới Cố Bính Chi.

Cố tam thái thái nói tiếp: “Lần này vốn là muốn mời đạo trưởng vẽ bùa cho đệ đệ của con, để đệ đệ của con có thể chăm chỉ đọc sách, kết quả đạo trưởng nói thế nào cũng không chịu đồng ý, nói việc này không thể cưỡng ép được. Nhưng lại tính được Cố gia chúng ta có vài kiếp nạn, kiếp nạn này e là sẽ đổ lên người trưởng nữ của Cố gia, bảo ta đưa bùa chú về nhà cung phụng, hi vọng có thể giúp chúng ta qua được ải lần này.”

Cố tam thái thái liên tiếp nói: “Không chỉ tặng bùa, còn không chịu lấy bạc, đạo trưởng vừa đi, chúng ta đã nhận được tin, nói là phụ thân con đã từ quan, con nói việc này có trùng hợp không? Cũng chỉ có đạo trưởng mới có thể chưa bói đã biết.”

Lang Hoa cũng cảm thấy rất trùng hợp.

Nàng vừa bảo lão Nhạc đi điều tra đạo trưởng từng tặng dược hoàn cho Hàng thị, tam thẩm vừa hay cũng được đạo trưởng giúp đỡ.

Cố tam thái thái nhìn hành lang, nhìn lồng đèn đỏ lớn chúc mừng, có vài lời cũng không tiện lại nói một lượt: “Chỉ cần bình an là tốt, nói cho cùng ta cũng cầu cho Cố gia có thể hưng thịnh, không có Cố gia, chỉ với tam thúc con và ta, e là đến hương thân cũng không làm được.”

Lang Hoa gật gật đầu nhìn ra ngoài cửa: “Tam thúc thì sao? Cũng trở về rồi chứ ạ?”

“Trở về rồi, trở về rồi,“ Cố tam thái thái cười tươi như hoa, nghĩ một lát bắt đầu kéo tay Lang Hoa, “Lang Hoa, con tuổi còn nhỏ, lại tin phật, không hiểu Thiên Sư Đạo lắm. Những đạo trưởng của Thiên Sư Đạo đó một lòng hướng thiện, mỗi năm Đại Tề có tai ương, họ đều tới phát gạo phát thuốc. Đặc biệt là Trương đạo trưởng viết bùa chú, là đệ tử đích truyền của Chưởng Giáo Tôn Chân Nhân, lời ông ấy nói con phải ghi nhớ trong lòng...”

Đang nói chuyện, Cố tam lão gia cũng vào cửa, Lang Hoa lên trước hành lễ với Cố tam lão gia.

Cố tam thái thái lập tức nói: “Ta đang cùng Lang Hoa nói chuyện của Trương đạo trưởng, ông cũng nói xem, Trương đạo trưởng đó có phải rất lợi hại không.”

Cố Thế Hưng suy nghĩ giây lát mới cẩn thận nói: “Ngày tốt đừng nói những lời đó, dọa sợ Lang Hoa,“ Nói rồi nhìn về phía Lang Hoa, “Nhưng bùa này con dán lên, chỉ có lợi chứ không có hại... Năm đó, sau khi thím con sinh Bính Chi, ngày nào cũng khóc rất nhiều, uống thuốc gì cũng không đỡ, đều nhờ pháp phù của đạo trưởng, mới có thể trị khỏi.”

Lang Hoa không bình luận thêm về những cái này, nhưng tam thúc khác với tam thẩm, ông ấy rất ít nói chuyện, cũng rất ít lừa dối người khác, có thể thấy Trương đạo trưởng đó thật sự có chút danh tiếng bên ngoài.

“Được rồi,“ Cố Thế Hưng nói, “Chúng ta nên đi thỉnh an mẫu thân rồi.”

Cố tam thái thái lúc này mới đứng lên đi theo Cố Thế Hưng ra ngoài.

Lang Hoa nhìn về phía tấm bùa kia, nếu có cơ hội, nàng nên đi gặp vị Trương đạo trưởng đó xem.

Tiêu ma ma thấp giọng nói: “Đại tiểu thư, người đừng để tâm, tam thái thái xưa nay chính là luôn hốt hốt hoảng hoảng như vậy, lời bà ấy nói, cũng không nên coi là thật.”

Lang Hoa gật gật đầu: “Ta không tin.”

Nói cho cùng cầu thần phật chẳng bằng cầu bản thân, Lang Hoa đưa bùa cho A Quỳnh: “Cầm đi đốt đi.”

Bùa vàng vứt vào chậu than, ánh lửa lóe lên lập tức hóa thành tro bụi.

A Quỳnh đang ngây ra nhìn tàn tro vừa đen vừa đỏ đang cháy đó, ngoài cửa có tiếng hô hoán, khiến nàng ta giật mình một cái.

“Đại tiểu thư, Hồ tiên sinh bảo người tới tìm người, mời người đến Dưỡng Tế Viện một chuyến...”

Tiêu ma ma mặt mũi lo lắng: “Sao lại tới tìm Đại tiểu thư vào lúc này...”

“Sợ là người đó,“ Lang Hoa nghĩ kĩ, “Nhưng tính ra ngày đó còn chưa tới.”

“Bùi Tứ công tử vẫn ở trong nhà,“ Tiêu ma ma nhẹ giọng nói, “Đại tiểu thư cứ như thế bỏ đi, có phải không tốt không.”

Lang Hoa nhìn quần áo trong giỏ một cái: “Huynh ấy sẽ không để bụng, bảo A Mạt đến phòng tổ mẫu bẩm báo một tiếng.” Như vậy Bùi Khởi Đường cũng sẽ biết rồi.

...

Lang Hoa xuống xe ngựa ở Dưỡng Tế Viện.

Hai bà bà đã đợi ở cửa, nhìn thấy Lang Hoa lập tức lên đón.

Lang Hoa hỏi: “Bà ấy thế nào rồi? Là bị người ta kinh động à?”

Bà bà lập tức nói: “Đại tiểu thư từng giao phó, không được tiết lộ thân phận của nàng ta, thường ngày chúng ta cũng chỉ là ở bên cạnh chăm sóc, có lúc những người bên ngoài đó vào tìm nàng ta, chúng ta cũng giúp che giấu. Vốn luôn yên ổn, cũng không biết là chuyện gì, hôm nay đột nhiên trở nên khó chịu, còn chảy máu, chúng ta thấy không ổn, mới bảo người mời Hồ tiên sinh, lại tìm hai bà bà biết đỡ đẻ, đến giúp đỡ.”

Lang Hoa nói: “Bà đỡ nói thế nào?”

Bà bà nói: “Hai người đó đều nói, với tháng như vậy, dù có sinh ra, tám chín phần mười là không nuôi được.”

Lang Hoa đi tới trong hậu viện, liền nghe thấy tiếng rên đau đớn, bà bà bên cạnh nói: “Như vậy đã mấy canh giờ rồi, cứ tiếp tục vậy cũng không được.”

Bà bà lên trước đẩy cửa, Lang Hoa đi vào, nhìn thấy Hồ Trọng Cốt đang đứng bên cạnh.

Nữ nhân sinh nở, Hồ Trọng Cốt không giúp được, chỉ là dặn dò hai bà đỡ: “Xoa bụng cho nàng ta, không được dừng, đem thuốc cho nàng ta uống...”

Nghe thấy tiếng bước chân, Hồ Trọng Cốt quay người, nhìn thấy Lang Hoa tới liền thở phào: “Người mau tới xem xem, dùng châm với nàng ta... cái khác ta cũng không có cách nào.”

A Mạt mở hòm thuốc, lấy ra ngân châm, Lang Hoa đi vào nhà trong.

Hai bà đỡ nhìn thấy Lang Hoa lập tức cúi người: “Đại tiểu thư.”

Người phụ nữ trên giường nghe thấy giọng nói cũng mở mắt ra, môi nàng ta run rẩy, muốn nói chuyện lại không nói ra được, trên mặt toàn là khẩn cầu.

Lang Hoa nghĩ tới tình hình lần đầu tiên gặp người phụ nữ này, so với hiện giờ đã có khác biệt rất lớn.

Lúc đó người phụ nữ này vẫn là Hàn phu nhân, giờ...

“Vân Nương,“ Lang Hoa nói, “Tình hình hiện giờ của ngươi rất nguy hiểm, ta giúp ngươi châm cứu, ngươi phải nghe lời của bà đỡ, mới có thể sinh được đứa bé ra.”

Vân Nương gật gật đầu, cắn chặt môi.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.