Đạo Chu

Chương 527: Chương 527: Biến dị Mạn Đà La Xà




Sự xuất hiện đột ngột của con thú này trong bóng đêm làm cho đám người ở đây đều giật mình. Tất cả bọn họ không hẹn mà cũng lựa chọn triệu hồi ra võ hồn của mình. Dưới võ hồn của họ, ánh sáng cũng theo đó toả ra. Mọi người cũng phát hiện được con vật trực tiếp tấn công Hoàng Kim Thánh Long Ra.

Ầm... Tiếng va đập dữ dội khi La Tam Pháo va đập vào con quái vật trong bóng đêm. Cảnh sắc cũng hiện rõ trước mặt mọi người khi ánh sáng xuất hiện.

“Mạn Đà La Xà...” Nguyệt Thần có con mắt tốt nhất nên đã lập tức mở miệng nói chuyện. Bất quá ngay sau đó nàng mở miệng nói: “Không đúng? Nó có hai chi trước và sứng ở giữa đầu. Nhưng nó rất giống Mạn Đà La Xà!”

Thân mình con hồn thú trực tiếp quấn lấy cơ thể La Tam Pháo sau đó há miệng ra trực tiếp ngoạm một cái vào cổ La Tam Pháo. Cổ của La Tam Pháo trực tiếp truyền đến đau đớn làm cho La Tam Pháo phát ra từng tiếng rống giận: “Hống, hống...”

“Biện dị Mạn Đà La Xà!” Đại Sư phát ra từng tiếng kinh hãi. Vẻ mặt của Đại Sư theo đó hoảng loạn. Như thế nào đột nhiên xuất hiện một con biến dị Mạn Đà La Xà. Hiện giờ La Tam Pháo đã tiến hoà thành hoàng kim thánh long, nó hoàn toàn đủ sức đánh với hồn thú nghìn năm. Vậy mà hiện giờ rõ ràng La Tam Pháo đang bị áp chế, Đại Sư bàng hoàng: “La Tam Pháo!”

Hiện giờ Đường Tam đang hấp thu hồn hoàn, mặt hắn nhăn lại. Dường như hắn cũng cảm nhận được sự việc bên ngoài. Tâm tình cũng vì thế trở nên nông nóng và táo bạo hơn. Đại Sư quay đầu nhìn về phía Đường Tam, hắn không có dám rút đi võ hồn của mình vì một khi La Tam Pháo biến mất, con hồn thú rất có thể tấn công Đường Tam.

“Hống!” Biến dị Mạn Đà La Xà trực tiếp tấn công La Tam Pháo, nó đem chất độc của mình tiêm thẳng vào trong cơ thể La Tam Pháo. Độc công kích làm cho La Tam Pháo dãy dụa đau đớn. Sau khi tiến hoà thành hoàng kim thánh long, khả năng miễn dịch La Tam Pháo tăng cực mạnh. Đồng thời phòng ngự nó cũng vô cùng mạnh mẽ. Vậy mà vảy giáp của nó lại bị biến dị Mạn Đà La Xà xé rách đem nọc độc tiêm vào cơ thể mình.

La Tam Pháo trực tiếp dãy dụa liên hồi đồng thời quay đầu cắn lấy biến dị Mạn Đà La Xà. Song biến dị Mạn Đà La Xà lại trực tiếp bám chặt lấy La Tam Pháo dù cho nó có dãy dụa như thế nào cũng không dừng lại. Hai con thú trực tiếp ngã lên đất bắt đầu lăn lộn lên.

Rõ ràng trên đấy lăn lộn khiến cho La Tam Pháo trực tiếp bất lợi. Đại Sư phản ứng rất nhanh quát lên: “Các con lập tức chạy trốn. Ta mang Tiểu Tam đi Đường Tam.” Nói xong Đại Sư lập tức vọt lên. Đồng thời trực tiếp thu hồi La Tam Pháo lại.

Đang cuốn lấy La Tam Pháo, biến dị Mạn Đà La Xà cảm nhận được mình phác vào không khí. Thân thể nó theo đó uốn éo đập mạnh xuống đất. Đôi mắt đỏ ngầu quay ra nhìn về phía Đại Sư. Một đám ánh sáng lấp lánh dung nhập vào Đại Sư. Theo đó khuôn mặt Đại Sư cũng trở nên tái xanh đen lại.

La Tam Pháo trúng độc khiến cho Đại Sư cũng theo đó trúng độc. Song Đại Sư cũng trực tiếp cắn răng hai tay hợp lại một lần nữa triệu hồi ra La Tam Pháo: “Ra đi La Tam Pháo!” Lập tức La Tam Pháo xuất hiện lần nữa. Song lần này nó trông có vẻ cực kỳ uể oải không tràn đầy sức sống giống như trước kia.

Biến dị Mạn Đà La Xà ngay lập tức há miệng ra. Một luồng khí độc từ trong miệng Mạn Đà La Xà xuất hiện. Nó ngay lập tức phún hừng hực biến thành một đoàn khói đen mùi vị tanh hôi đánh thẳng về phía La Tam Pháo.

Đoàn người Tiểu Linh cũng động lên. Họ không có chạy trốn mà vọt lên hướng về phía Đại Sư mà đi. Đại Sư thấy vậy hoảng hốt và kinh ngạc hô lên: “Các con...” Hắn chỉ nói đến được những lời này thì cũng đã hoàn toàn không có nói tiếp vì đám người Tiểu Linh cũng trực tiếp sử dụng vũ khí và võ hồn của mình.

Hồng Liên vọt tới bên cạnh Đại Sư, đôi tay uốn lượng, thanh kiếm Xích Luyện biến thành uyển chuyển như rắn đem Đại Sư cùng với Hồng Liên bao bọc vào bên trong. Tiểu Linh đôi tay tụ lại một đoàn nước nhanh chóng xuất hiện. Chiếu Mỹ Minh lập tức vươn bàn tay trực tiếp điều động sức mạnh. Dòng nước nhanh chóng dựng lên tạo ra một bức tường chắn đòn tấn công này.

Rắc, rắc, rắc... Tuyết Nữ nhanh chóng đẩy bàn tay ra trực tiếp khiến cho mặt nước hoá thành một tấm băng sừng sững xuất hiện. Ngay sau đó nàng trực tiếp nhảy lui lại đồng thời giữ vững vị trí của mình. Đám người nhanh chóng tập hợp thành một vị trí nhất định.

Minh Châu đưa tay đẩy ra, chiếc đại đỉnh lập tức bay ra hoá lớn trực tiếp mở nắp chắn trước đoàn khí độc. Đồng thời sức hấp dẫn của đại đỉnh trực tiếp đem một đám khói độc trực tiếp hút vào trong đỉnh. Song vẫn còn tàn dư của độc đen đánh thẳng lên trên tấm băng.

Xèo, xèo, xèo... Khói độc phun lên tấm băng trực tiếp đem tấm băng ăn mòn. Bất quá cũng ăn món hoàn toàn không có hết tấm băng. Song biến dị Mạn Đà La Xà lập tức vọt vào trong đám khói đen. Nó trực tiếp húc bay chiếc đỉnh ba chân.

Đinh! Chiếc đỉnh phát ra từng trận rung động, nó trực tiếp bị húc bay. Đồng thời cùng lúc đó con biến dị Mạn Đà La Xà húc nát tường băng lao về phía La Tam Pháo. Nó lại dựa vào đám khói độc màu đen mà che chắn thân mình của mình. Trong bóng đêm, La Tam Pháo rất khó phát hiện được sự tồn tại của biến dị Mạn Đà La Xà.

Rắc... Cùng lúc đố biến dị Mạn Đà La Xà đã phá tan băng, thân hình vọt thẳng về phía La Tam Pháo. Thân hình uể oải La Tam pháo miến cưỡng nắm mới trực tiếp đỡ được đòn tấn công của biến dị Mạn Đà La Xà. Trong khi đó một đám châm lửa trực tiếp bắn thẳng về phía biến dị Mạn Đà La Xà.

Keng, keng, keng... Âm thanh vang lên khi phi châm lửa đánh vào thân mình biến dị Mạn Đà La Xà phát ra từng tiếng vang dội dung động. Nó trực tiếp làm cho Mạn Đà La Xà cảm thấy đau phát ra tiếng tiếng rú: “Hống, hống...”

Vụt! Một đoạn dây kim thằng màu vàng kim bắn ra. Nó trực tiếp hoá lớn và hoá dài nhanh chóng cuốn lấy Mạnh Đà La Xà sau đó trực tiếp đem Mạn Đà La Xà bó lại. Ngay lập tức La Tam Pháo như chớp lấy thời cơ trực tiếp tung ra một cú cắn cực mạnh vào đầu Mạn Đà La Xà.

Ầm! Cú cắn phát ra âm thanh vang dội, nó làm cho Mạn Đà La Xà trực tiếp bị cắn rách một mảnh vảy trên đầu của mình. Mạn Đà La Xà bị đau lần nữa, hung tính trở nên dữ dội hơn. Nó nhanh chóng hung hăng quẫy mạnh sau đó đầu trực tiếp đâm mạnh vào ngực La Tam Pháo đem nó đẩy lui.

“Nhanh lên chút!” Hồ Mị Nhi hét lên một tiếng nói: “Ta không chịu được nữa rồi!”

Đám người Diễm Phi đã tụ tập với nhau tám người xếp thành một đồ án tạo ra một ánh sáng mạnh mẽ. Ngay lập tức trên người phát ra ánh sáng rực rỡ. Ánh sáng vọt thẳng lên không trung làm nơi này sáng rực. Đồng thời ánh sáng đang có xu thế giao hoà với nhau. Đại Sư nhắm một mắt, cắn răng kinh ngạc hô lên: “Hồn kỹ dung hợp... võ hồn dung hợp kỹ!” Bản thân Đại Sư còn nói sai vài từ vì giờ hắn đã trúng độc, đôi mắt cảm giác hoa lên, cảnh vật có chút mờ ảo.

Mạn Đà La Xà dãy dụa làm cho Hồ Mị Nhi cắn chặt hàm răng lại. Chiếc dây màu vàng không có chống được vài giây đã biến nhỏ trở lại. Song Đại Sư cũng chớp thời cơ nhanh như cắt. Đôi cánh La Tam Pháo vẫy động, nó trực tiếp ôm lấy con biến dị Mạn Đà La Xà bay về phía trước. Thân hình nó húc mạnh vào vách đá phát ra tiếng trầm thấp.

Rầm! Ngay cả La Tam Pháo cũng theo đó bị thương nặng nề. Hai hàm răng Đại Sư cắn chặt, hắn mở miệng quát nhẹ: “Phóng thí như yên vụ, thôi miên trầm thụy La tam pháo.” Đại sư lại phóng đại chiêu, La tam pháo tại không trung vỗ đôi cánh xoay một cái, “phốc” một tiếng, một chùm khí thể màu vàng từ phía mông phun ra, tràn ngập trong không trung.

Vụt! Vậy mà Mạn Đà La Xà lại vọt ra khỏi vùng sương khói màu vàng, nó hoàn toàn bất chấp cái gọi là khói gây hôn mê kia. Có lẽ nó cũng không bị hôn mê mà tốc độ thoáng chốc dừng lại. Tốc độ trực tiếp vọt về phía đám người Diễm Phi. Đại Sư lập tức hét lên: “La Tam Pháo chặn nó lại!”

Song ngay lúc này đây La Tam Pháo vỗ mạnh cánh, thân hình vọt tới bay đằng sau Mạn Đà La Xà. Tuy nhiên tốc độ của nó rõ ràng chậm hơn so với Mạn Đà La Xà một chút. Mạn Đà La Xà đã há to cái miệng trực hướng về phía đoàn người Diễm Phi phóng tới.

Phanh! Minh Châu lại lần nữa điều khiển cái đỉnh chắn trước Mạn Đà La Xà nhưng bị nó lần nữa húc bay. Thế đi của nó chỉ giảm một chút nhưng cũng trực tiếp phóng về phía đoàn người Diễm Phi. Vì trên người những người này, nó cảm giác được nguy hiểm chí mạng đối với nó.

“Khè...” Thời gian như chậm lại khi mà Mạn Đà La Xà há cái miệng to tướng lao về phía đoàn người Diễm Phi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.