Đạo Chu

Chương 308: Chương 308: Kết thúc cũng là bắt đầu




“Ngươi... ngươi muốn làm gì!?” Cửu vĩ kĩnh hãi mở miệng nói. Tất cả đám vĩ thú trong lúc này đều sợ hãi nhìn về phía Dan. Bọn chúng đều hơi khom người, ánh mắt mang theo đề phòng cùng với cả vẻ lo lắng đối với người thanh niên này. Từ trên cơ thể người thanh niên này, họ cảm nhận được một loại sức mạnh vô cùng đáng sợ.

“Hừ...” Một tiếng rên khe khẽ từ miệng Dan phát ra. Ngay lập tức chín con vĩ thú đều trúng ảo thuât. Tất cả con mắt chúng đều xuất hiện một đám hình dạng giống như dải ngân hà xinh đẹp. Chúng đã bị ảo thuật Dan tiến hành thao túng.

Bùm! Bất chợt một đám vĩ thú biến mất trước mặt Dan làm cho Dan nhăn lại hàng lông mày. Hắn ngay lập tức hừ lạnh một tiếng. Giọng khẽ lẩm bẩm nói: “Mấy con súc sinh này, là ai đem chúng thông linh đi. Ai có khả năng thông linh ra chúng vậy?” Ngay lập tức Dan sử dụng đồng thuật không gian lập tức rời đi khỏi nơi này.

Lúc này, một lão già lơ lửng trong không khí. Một đồ án đặc biệt với hoa văn xuất hiện. Nếu như đem đồ án này thu nhỏ lại thì đồ án này chắc chắn chính là thuật thông linh. Ở nơi này chỉ có ba người sống không phải nói hai người sống, một người uế thổ chuyển sinh cùng với những bóng ảnh lờ mờ. Những người này tồn tại giống như linh hồn hơn là người sống.

Những con ví thú lập tức xuất hiện ở xung quanh đồ thuật triệu hồi. Đám vĩ thú thấy được mình bị triệu hồi ngay lập tức nhìn về phía lão già. Chúng đều không hẹn mà cùng mở miệng nói: “Ông già là ông!?”

“Chính là ông đã triệu hồi chúng tôi sao?” Cửu vĩ nhìn về phía ông lão đang lơ lửng trong không khí. Con mắt Rinnegan trong mắt lão đập vào mắt của cửu vĩ. Dường như đối với vĩ thú thì ông lão này khá quen thuộc. Cửu vĩ hơi xúc động biểu lộ ở đôi mắt mình những con vĩ thú khác cũng như vậy: “ông già Lục Đạo!?”

“Thì ra là đám súc sinh các ngươi đã trốn ở nơi này...” Một giọng điệu vang lên làm cho đám vĩ thú lập tức giật mình kinh hãi. Tất cả bọn họ nhìn về phía âm thanh phát ra thấy được một người thanh niên với mái tóc màu trắng. Đôi mắt xinh đẹp giống như một dải ngân hà đẹp đến mê hồn. Giọng nói vang lên làm cho tất cả vĩ thú đều sợ hãi và lo lắng.

Tất cả đều làm ra hành động phòng ngự. Chúng đều chuẩn bị tiến công đối với người thanh niên này. Ngay lập tức âm thanh vang lên làm cho người thanh niên hơi dừng lại. Hai người phụ nữ không hẹn mà đồng thời hô lên tên hắn: “Dan...” Ngay sau đó hai người nhìn về phía nhau với con mắt cực kỳ quỷ dị.

“Truyền nhân của Ashura...” Lão già nhìn về phía Dan khẽ mở miệng. Ngay lập tức Dan bị những lời này chú ý đến. Hắn nhìn chăm chú về phía lão già thấy được lão già không phải thực thể. Đó chỉ là một đoàn chakra tụ họp với nhau.

“Chính ông đã đem đám súc sinh này triệu hồi ra bên ngoài sao?” Người thanh niên mở miệng lên tiếng nói. Dáng vẻ người thanh niên có vài phần cao ngạo nhìn về phía lão già rồi nói: “Ông muốn gì đây hay cũng giống như Madara hay một nữ nhân tên Kaguya đem chakra cướp đoạt riêng về cho mình!”

“Xem ra cậu rất khác biệt so với những Ashura đời trước...” Ông lão đặt hai tay mình trên đùi mỉm cười nhìn về phía Dan. Hắn mở miệng lên tiếng nói: “Không nghĩ tới cậu lại là người đánh bại Madara, ngay đến cả mẹ ta, cậu cũng có thể đánh bại. Lúc này thực lực của cậu đã không kém lão phu rồi. Lão phu cùng tất cả mọi người ở đây cảm ơn cậu vì cậu đã cứu lấy thế giới này!”

“Vậy...” Hai vai Dan nhún nhún, hắn nhìn về phía lão già mở miệng hỏi: “Con mắt đó... Đừng nói với tôi ông là Lục Đạo Tiên Nhân trong truyền thuyết đấy nhé!”

“Dan, đừng có nói bậy!” Senju Tsunade mở miệng lên tiếng nói: “Ông ấy thực sự là Lục Đạo Tiên Nhân!” Âm thanh quen thuộc rơi vào tai Dan. Hắn nhìn về phía hai nàng, lúc này hắn mới để ý thấy được hai người đã có được Rinnegan. Một người ở mắt trái và một người ở mắt phải.

Dan im lặng không có trả lời vì hắn không biết đối mặt sao với Senju Tsunade. Ngay sau đó hắn ôm ngực lẳng lặng quen mắt nhìn về phía đám vĩ thú làm cho cả đám vĩ thú lạnh cả người. Hắn nghe được lão già mở miệng nói chuyện: “Ta là Ootsutsuki Hagorôm được biết đến với cái danh hiệu Lục Đạo Tiên Nhân!”

“Ồ... xem kìa!” Một lão già tóc ngắn với bộ râu được cạo sạch sẽ mở miệng nói chuyện: “Có vẻ mọi chuyện đều tốt đẹp nhỉ!?”

“Thế giới Shinobi hỗn loạn hơn cả thời của chúng ta...” Một lão già khác mở miệng nói chuyện: “Thật là...”

Một lão già khác quét mắt nhìn về phía đám vĩ thú: “Đây là lần đầu tôi thấy tất cả vĩ thú quy tụ một nơi đấy!”

“Lục Đạo Tiên Nhân à...” Một người nam nhân lớn tuổi khác rẻ vẻ kinh ngạc: “Nghe cứ như chuyện cổ tích vậy.”

“Dan... đây là tên gọi của cậu hiện giờ đi!?” Lão già Lục Đạo Tiên Nhân nhìn về phía người thanh niên. Hắn chống lên cây gậy sau đó hỏi: “Ta muốn biết cậu sẽ thay đổi thế giới shinobi như thế nào! Đồng thời cậu sẽ quyết định số phận các vĩ thú như thế nào?”

“Hê...” Lập tức tiếng cười nhạo từ miệng Dan phát ra. Hắn nhìn về phía hai người Hokage đệ nhất và Đệ Nhị. Hiện tại, hắn để ý thấy được đệ nhất đã biến hoá thành hình linh hồn hư ảo. Trong khi đó đệ nhị lại đã thoát khỏi thuật uế thổ chuyển sinh. Xem ra Đệ Nhị được Lục Đạo Tiên Nhân giúp một tay. Song Dan chẳng thèm để ý nói: “Tất nhiên trước đó phải huỷ diệt làng Lá, huỷ diệt Hoả quốc rồi!”

“Dan...” Senju Tsunade nghe được những lời này, nàng lại một lần nữa cảm giác trái tim mình như thiết chặt lại. Cảm giác đau đớn lan tràn khắp toàn thân nàng khiến cho nàng hít thở không thông.

“Thằng nhóc con...” Senju Tobirama mở miệng lên tiếng nói: “Làng Lá là nơi nuôi lớn ngươi trưởng thành. Dù cho nó có không tốt với ngươi đi nữa nhưng ngươi vẫn cần phải cống hiến cho nó. Vì nếu không có nó, ngươi đã không còn tồn tại trên thế giới này rồi.”

Vụt, vụt... Mấy thanh sắt màu đen trực tiếp bắn ra đánh thẳng vào người Senju Tobirama. Chúng trực tiếp đâm xuyên Senju Tobirama làm cho thân thể Tobirama hoàn toàn không còn có cự động. Lập tức Senju Tsunade tỉnh dậy, đôi mắt nàng chảy ra hai dòng lệ. Giọng nói nàng khó chịu lớn tiếng phát ra: “Dan... anh làm gì vậy? Ông ấy là ông hai của em!”

“Già nua si ngốc!” Dan chẳng để ý đến việc Senju Tsunade có tức giận hay không. Đôi mắt hắn vẫn nhìn chừng chừng về phía Senju Tobirama. Cho dù Tsunade lúc này đã đem những cây gậy sắt rút khỏi cơ thể Tobirama đi nữa. Dan vẫn mở miệng nói: “Nếu như theo ông nói thì trên đời này chẳng có ninja phản bội.”

“Xem ra ngươi đã đi sâu vào con đường hắc ám và tội lỗi!” Senju Tobirama mở miệng lên tiếng nói: “Tsunade, chúng ta không thể nhìn thằng nhóc này phá huỷ làng Lá. Còn chần chờ gì nữa, chúng ta lập tức phải tiêu diệt nó!”

Senju Tsunade im lặng, thân thể lập tức rơi vào trầm thấp. Song Terumi Mei đứng ở nơi đó, con mắt chừng chừng quan sát về phía Tsunade. Một khi Tsunade động, nàng cũng không khách khí với đối phương. Một giọng giễu cợt vang lên: “Buồn cười, làng Lá các ngươi lúc nào cũng đứng trên cái gọi là chính nghĩa phê phán người khác. Thật đáng buồn! Ngươi rõ ràng đã nghe kế hoạch của ta mà đúng không, Tobirama! Chỉ cần huỷ diệt làng Lá, dùng Hoả quốc như lợi thế đàm phán với bốn quốc. Sau đó dùng lực lượng của ta tiến hành cưỡng ép. Định ra chế độ tổng tuyển cử để toàn bộ thế giới shinobi tiến vào chế độ dân chủ, chẳng phải hoà bình sẽ đến sao? Làng Lá các ngươi không phải lúc nào cũng tuyên truyền hoả chí, tuyên truyền hoà bình sao? Chỉ cần các ngươi chịu hy sinh chịu bị huỷ diệt để cả thế giới shinobi đạt đến hoà bình lâu dài đó không phải điều các ngươi luôn mong chờ hay sao?” Vừa nói đến đây cằm Dan hơi hếch lên: “Một đám đạo đức giả!”

“Thằng nhóc, đừng cho ta không biết trong lòng ngươi đang suy nghĩ gì!” Senju Tobirama mở miệng nói với giọng lạnh lùng: “Ngươi chỉ đang muốn lợi dụng cái danh nghĩa hoà bình thế giới shinobi để trả thù làng Lá thôi!”

“Vậy thì sao!?” Dan cười nhạo nhìn về phía Senju Tobirama rồi nói: “Dù mặt ngoài ngươi không muốn công nhận nhưng trong lòng ngươi rõ ràng biết rõ kế hoạch của ta có thể đem cả thế giới shinobi tiến vào hoà bình chân chính. Cho dù ta đang lợi dùng cái gọi là danh nghĩ hoà bình để huỷ diệt làng Lá, không phải sao?”

“Thằng nhóc, xem ra trong đầu ngươi đầy bị trả thù bao phủ...” Senju Tobirama đã hoàn toàn bị tức giận. Hắn quay ra nhìn về phía Senju Tsunade mở miệng nói: “Tsunade, hắn đã không còn thuốc cứu chữa. Cháu còn chần chờ gì nữa. Chúng ta chỉ có cách hoàn toàn huỷ diệt hắn mới đảm bảo cho làng Lá, đảm bảo cho thế giới shinobi an toàn!”

“Thế nào...” Đôi mắt Dan nhìn về phía Senju Tsunade mở miệng hỏi: “Em cũng muốn ra tay với anh sao, Tsunade!?”

“Dan...” Senju Tsunade mở miệng quát lớn: “Anh thực sự hận làng Lá như vậy sao!?”

“Em nói đi!” Dan lập tức nhìn về phía Tsunade mà trả lời một câu khó hiểu: “Tsunade!?”

“Dan...” Giọng nói Senju Tsunade phát ra một tiếng khá lớn: “Em biết anh rất hận làng Lá nhưng làng Lá là nơi em sinh ra và lớn lên. Em đã được dạy dỗ hoả chí ngay kể khi từ nhỏ. Dù nó đã gây nhiều đau thương cho anh nhưng em không thể trơ mắt nhìn anh phá huỷ làng Lá được. Đến đây đi, Dan! Anh hãy chút mọi căm thù lên em nếu như điều đó làm cho hận thù trong anh đối với làng Lá được giảm bớt. Em nguyện ý gánh vác mọi tội lỗi làng Lá đã gây ra cho anh.” Vừa nói nói nàng kéo ra bắp tay của mình, Tsunade tỏ ra khí vũ hiên ngang nhìn về phía Dan: “Em không phải là một nữ nhân yếu đuối! Anh biết rõ điều đó ở em mà, Dan!”

Phanh! Ngay lập tức một cú chặt trực tiếp đánh lên gáy Senju Tsunade một cách bất ngờ. Senju Tsunade lập tức ngất đi vì đòn đánh này. Nàng hoàn toàn không tin tưởng được mọi việc lại diễn ra nhanh như vậy.

Bàn tay Dan đưa lên vỗ bộp vào mặt mình một cái, hắn nhìn về phỉa cửa không gian đang mở rộng. Bàn tay Mei đang tiến vào bên trong tiến hành một đòn tấn công chớp nhoáng khiến cho Senju Tsunade hoàn toàn phản ứng không kịp bị đánh ngất đi. Mei chỉ mỉm cười nhìn về phía Dan nói: “Ara... xin lỗi nha, tôi hơi mạnh tay với cô rồi, Hokage đệ ngũ!”

Senju Tobirama lập tức muốn hành động thì Dan đã xuất hiện ở bên cạnh hắn. Ngay lập tức bàn tay Dan trực tiếp đưa lên đấm thẳng vào đầu Tobirama đem đầu Tobirama đánh nát thành một đám giấy tàn toái. Miệng Dan phát ra âm thanh châm chọc: “Mọi việc nên kết thúc ở đây! Tôi sẽ mở ra một kỷ nguyên mới cho thế giới shinobi này!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.