Đạo Chu

Chương 205: Chương 205: Làng Cát mong chờ




Đứng trên toà nhà cao của làng Cát, hai người thanh thiếu niên một tóc đen mặt có săm những hoa văn cùng với một người thiếu niên tóc đỏ đang ôm ngực nhìn xuống phía dưới. Một đám ninja làng Cát được người thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp dẫn đường.

Người thiếu nữ độ tuổi khoảng mười bảy, mười tám với làn da trắng sáng. Nàng mặc một chiếc áo màu đen cụt tay ở phía trên. Phía dưới là váy xẻ tà ở hai bên để lộ ra đôi chân trắng nõn và một chiếc tất lưỡi từ cẳng chăn đến bàn chân. Hai chân đạp trên một đôi dép xăng đan. Thế nhưng khuôn mặt xinh đẹp trong lúc này mang theo vẻ thất tha thất thểu giống như người không hồn.

“Đội trưởng... chúng ta đi thôi!” Một người ninja làng Cát đối với thiếu nữ lên tiếng nói.

“À... ừ...” Người thiếu nữ rũ mí mắt xuống sau đó vội vã đi tới. Thế nhưng nàng vừa đi được vài bước thì dừng lại vì âm thanh người ninja làng Cát đã vang lên.

“Đội trưởng, cô đi nhầm đường rồi! Đường này kia mà...” Người ninja làng Cát cảm giác kỳ quái vội vàng lên tiếng hỏi. Bàn tay hắn quơ quơ đối với thiếu nữ. Thiếu nữ nghe được thây thế hơi ngẩn ra một cái sau đó cũng xoay người vội vã đi theo sau đám người ninja làng Cát.

“Chị ấy... tâm trạng chị ấy không được tốt lắm!” Gaara ôm hai tay trước ngực sau đó mở miệng nói. Đôi mắt hắn nheo lại, hắn cũng không có hàng lông mày mà nhăn. Giọn nói người thiếu niên mang theo khó hiểu: “Em chưa từng bao giờ thấy được chị ấy như vậy?”

“Ây...” Kankuro nghe được thì âm thầm gật đầu vài cái. Miệng hắn xuất hiện nụ cười gượng gạo và trên trán xuất hiện từng hạt mồ hôi to như hạt đỗ: “Có lẽ tại Temari không được đến thủ đô tham gia buổi phỏng vấn nên mới như vậy?”

Ngay lập tức Kankuro vừa kết thúc câu nói thấy được ánh mắt chằm chằm của Gaara nhìn về phía mình. Kankuro cảm giác được bản thân mình có chút chột dạ. Thân thể hắn không khỏi hơi lùi về phía sau nửa bước. Thế nhưng hắn vẫn là tươi cười nhìn về phía Gaara.

“Anh không nên nói cho chị ấy thân phận thật sự của Dan!” Gaara lạnh nhạt đối với Kankuro mở miệng nói. Sau đó hắn xoay người nhìn về phía người thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp dẫn theo người đi ra ngoài làm nhiệm vụ.

“Ách...” Kankuro hơi cứng lại cả cổ họng của mình. Cổ họn hắn giống như mắc nghẹn một cái xương cá không có cách nào nuốt trôi. Đến bây giờ hắn đánh thở dài ra một hơi: “Có lẽ em nói đúng! Anh không nên để lộ ra thân phận của ngài Dan. Đối với Temari có lẽ là điều tốt hơn.”

“Nhưng...” Gaara trầm mặc nhìn chăm chú về phía bước chân Temari đang rời đi hỏi: “Chị ấy đã biết không phải sao?” Kankuro lại lâm vào trầm mặc. Hắn thực sự không biết nói gì cho phải nữa. Mọi việc lấy im lặng là vàng. Đôi mắt Gaara theo đó nhíu mày lại, bàn tay hắn đưa lên sờ ngực trái của mình: “Anh Kankuro, tình cảm chị ấy dành cho Naruto là loại tình cảm yêu sao? Yêu là như thế nào vậy? Em thực sự không hiểu?”

“Cái này... cái này sao!?” Kankuro nghe thấy thế có chút hoảng hốt. Hắn nhớ được Gaara cũng đã sắp có mười sáu tuổi rồi đi. Đến cái tuổi tác này hẳn đã bắt đầu tiếp xúc với yêu. Thế nhưng nghĩ đến Gaara nói chuyện biết yêu đương khiến cho Kankuro cảm giác được rùng cả mình. Cái cảnh Gaara đi cùng với một cô gái và hai người cười nói bên nhau, Kankuro chưa từng bao giờ nghĩ đến cảnh như thế. Đầu Kankuro theo sau đó lắc lắc. Hắn thở ra một hơi: “Yêu sao!? Ách... anh cũng không biết nữa!”

“...” Gaara nghe thấy lời này hơi ưm một tiếng. Đôi mắt hắn lại nhìn về phía Temari đã đi khuất bóng ở phía xa. Đối với tình yêu, Gaara thực sự thật tò mò. Mỗi khi Gaara nhìn về phía Temari khi mà nàng ở một mình, Temari thi thoảng thì nở nụ cười một cách ngây ngô khi thì lại buồn rầu giống như mất đi thứ gì đó rất quan trọng, khi thì thở dài... Tình yêu sẽ khiến cho con người trở nên như vậy sao? Gaara thực sự rất muốn biết cái cảm xúc này là gì. Từ nhỏ thiếu thốn tình yêu như hắn, hắn rất muốn tình yêu nam nữ là như thế nào.

“Anh thật sự rất muốn đến thủ đô một chuyến tham gia vào buổi phỏng vấn!” Kankuro đứng ở trên toà sân thượng thở ra một hơi dài. Nói đến đây hắn buồn bã mất mát, vẻ mặt cũng trở nên khó chịu: “Ai bảo làng cần có ninja trông giữ đây. Nếu không anh nhất định sẽ đến thủ đô một chuyến cùng với ngài Kazekage đệ ngũ...”

“Em cũng muốn đi!” Gaara khẽ liếc mắt nhìn về phía Kankuro: “Thế nhưng làng cần phải có ninja phòng hộ. Hơn nữa, chúng ta còn cần phân phối một số ninja tham gia làm nhiệm vụ. Không thể để cho nhiệm vụ đình trệ được. Đây là không có cách nào mới phải làm như vậy.”

Kankuro trầm ngâm một chút sau đó gật đầu. Hắn hít một hơi thật sâu sau đó tiếp tục nói: “Anh thực sự không nghĩ ra Naruto, không ngài Dan có ý định gì nữa. Đặc biệt là cao tầng làng chúng ta, cũng cả những người làng Sương Mù nữa. Dù chúng ta đã ký kết một hiệp ước đồng minh với họ. Thế nhưng họ muốn làm cái gì đây? Phong quốc phế đi lãnh chúa và thay đổi chế độ dân chủ. Chúng ta chẳng phải trở thành cái đích bị nhắm vào của cả thế giới Shinobi sao?”

“Đặc biệt khi mà thời gian gần đây, làng Cát chúng ta vừa khôi phục mối quan hệ giao hảo với các nước đồng minh. Đặc biệt việc đào tạo người mới thông qua hệ thống luyện tập của làng Lá cũng gặt hái nhiều kết quả tốt. Hiện giờ, quan hệ chúng ta với những nước đồng mình trở nên rất căng thẳng.” Kankuro lo lắng lên tiếng nói: “Chế độ không có lãnh chúa, anh chưa từng bao giờ nghĩ đến một chế độ như vậy!”

“Naruto...” Gaara hơi trầm ngâm một cái tên. Sau đó khoé miệng người thiếu niên hơi kéo lên: “Có lẽ cậu ấy là người mang biến cách cho thế giới này không chừng!? Một chế độ người người bình đẳng ư...” Đôi mắt Gaara mang theo hy vọng và chờ mong, khoé miệng hơi xuất hiện nụ cười.

“Chế độ dân chủ, người người bình đẳng!?” Kankuro lại phát ra tiếng thở dài.

Trong hội bàn tròn với nhau, một số ninja cao tầng của làng Cát họp lại với nhau. Ở đây tất cả đều là những bô lão trong làng nắm giữ chức vụ cao thâm.

Một người nam nhân tầm trung tuổi chống tay ở cằm, cái miệng rộng khẽ nhếch lên: “Thời gian qua có một số cuộc nổi loạn nhỏ ở khăp nơi nhưng đều dễ dàng bị trấn áp. Cuộc tuyển cử lần này sắp kết thúc rồi. Hi vọng lần bầu cử này kết thúc một cách tốt đẹp.”

“Tôi thực chờ mong vào cuộc tổng tuyển cử này!” Một lão già mấp máy khuôn mặt mình, đôi mắt nhỏ của lão híp lại: “Không biết ai sẽ trúng cử lần tổng tuyển cử này và trở thành chủ tịch nước chúng ta nhỉ?”

“Cái này khó nói lắm...” Một người nam nhân ngoài năm mươi có khuôn mặt béo và trên mặt có hai cọng ria nói: “Thế nhưng ông Ebizo vẫn có khả năng trúng cử rất cao. Dù sao ông ấy có danh vọng rất lớn với làng Cát và Phong quốc. Đặc biệt ông ấy có rất nhiều cống hiến trong ba cuộc chiến tranh. So với hai đối thủ còn lại thì Ebizo rất có khả năng trở thành chủ tịch lần này. Mà tôi cũng hy vọng ông ấy trở thành chủ tịch vì ông ấy đại biểu cho đảng Bảo Thủ chúng ta!”

“Khó mà nói...” Một người nam nhân thanh niên có chút trẻ tuổi nói: “Ngài Ebizo đã quá lớn tuổi để trở thành chủ tịch nước. Hơn nữa, gần đây có vài tin tức chúng ta nhận được. Thực sự tôi lo lắng về những tin đồn như vậy?”

Lời nói này lập tức làm cho Baki, một Jounin trong làng. Người này là một trong những ninja lãnh đạo đội Kankuro, Temari cùng với Gaara tham gia cuộc thi Chuunin tại làng lá. Vẻ mặt hắn có chút lo lắng và đôi môi dày mấp máy: “Tin tức gì?”

“Đây là tin tức mà chúng ta rất khó khăn mới có thể đạt được!” Người thanh niên tóc đen hơi chìa môi ra nói bằng giọng nghiêm túc: “Thời gian trước các vị hẳn biết đến tổ chức Akatsuki của Vũ quốc khi Thổ quốc tiến công Vũ quốc. Tôi từng nghĩ rằng rất có khả năng cuộc chiến tranh ninja lần thứ tư sẽ diễn ra. Thế nhưng mọi việc không diễn ra theo ý nghĩ tôi khi mà Akatsuki bộc lộ ra thực lực khó lường đủ sánh ngang với năm đại quốc.”

“Đặc biệt khi mà ninja Thổ quốc lặng lẽ rút lui. Dường như có một giao dịch nào đó giữa Tsuchikage đệ tam cùng với thủ lĩnh Akatsuki...” Hai tay người thanh niên đan xen vào nhau: “Hơn nữa, chúng ta đều nhận được tin tức từ làng Sương Mù. Tổ chức Akatsuki rất có thể nhắm vào các vĩ thú. Họ cũng mất đi tam vĩ vào tay Akatsuki. Rất có khả năng Akatsuki nhắm đến jinchuriki nhất vĩ Gaara. Đám người Akatsuki có thể hành động trong lần bầu cử này. Vì vậy chúng ta không thể nơi lỏng được. Tôi đề nghị siết chặt phòng thủ cho đến khi cuộc bầu cử kết thúc và Kazekage đệ ngũ trở về.”

“Cuộc họp kết thúc rồi sao!?” Gaara cùng với Kankuro đi cùng nhau. Họ thấy được một đám người từ phía trong phòng hợp đi ra.

Hai người nam nhân đi song song ngang qua hai người Kankuro và Gaara. Người nam nhân tầm trung tuổi cười với người thanh niên: “Anh tài thật đấy, Yura... Vậy mà anh dám trong cuộc họp trực tiếp đưa ra lệnh siết chặt phòng thủ khi mà người trong làng đang thiếu như vậy.”

“Cũng là nhờ tôi được giao giữ nhiệm vụ cao trong suốt bốn nắm qua!” Yuri thở ra một hơi dài: “Tuy có hơi tuỳ tiện nhưng tôi nghĩ phải làm càng sớm càng tốt. Đây là thời gian cuối của cuộc bầu cử rồi. Chúng ta không...” Đột nhiên đầu Yuri đau nhói một cái làm cho hắn sựng người lại.

“Sao... sao vậy!?” Cảm nhận được Yuri bất thường, người nam nhân trung tuổi lo lắng hỏi.

“Không, không có gì...” Yuri đưa tay sờ đầu của mình, vẻ mặt vặn vẹo nói: “Có lẽ do tôi thiếu ngủ thôi!”

“Phải chú ý tới sức khoẻ chứ?” Người nam nhân trung tuổi thở ra một hơi dài rồi nói.

“Ra là vậy! Ra là vậy sao!?” Người thanh niên Yuri nhăn mày lại, trên trán hắn xuất hiện một giọt mồ hôi trong lúc ngẫm nghĩ. Hắn quay lại nheo mắt nhìn về phía bóng hình Gaara và Kankuro đang tiến vào ngã rẽ. Đôi mắt hắn loé ra tinh quang không biết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.