Đạo Chu

Chương 524: Chương 524: Tiến rừng liệp hồn




Khi đám người Tiểu Linh xuống ngựa, họ hoàn toàn cũng hiểu vì sao mấy bé gái cần phải đeo mặt nạ. Nơi này họ phát hiện Liệp hồn sâm lâm hoàn toàn không giống với trong tưởng tưởng của mình. Nó hoàn toàn khác biệt so với rừng rậm mà họ biết, ngay cả rừng Lạc Nhật cũng vô cùng khác biệt. Liệp hồn sâm lâm trước mắt này, ít nhất là tại ngoài sâm lâm, nhưng lại cảm giác như là một cái chợ rộng lớn.

Ngoài sâm lâm, xây dựng rất nhiều phòng ốc, hoặc là nói cửa hàng, các loại âm thanh hỗn tạp vang lên, người người đi qua đi lại qua các cửa hàng đơn giản trên một con đường nhỏ, không khí huyên náo không khỏi làm mọi người nhíu mày.

“Có thủ lệnh, lực lượng nhóm liệp sát hồn thú, còn thiếu hai người.”

“Liệp sát nhanh hình hồn thú, bảy người, đợi thủ lệnh. Mười kim hồn tệ.”

Những âm thanh cùng loại vang lên, trong các cửa hàng rậm rạp phần lớn là bán một ít vũ khí, áo giáp và các loại thực vật tiếp tế.

Đại sư mang theo mọi người đi vào trấn nhỏ giống như cái chợ lớn này: “Có biết tại sao ta tại Nặc Định thành đã mua hết những đồ này không?”

“Hẳn là chênh lệch giá cả đi!” Lộng Ngọc mở miệng nói chuyện: “Một nơi tấp lập náo nhiệt như vậy lại tồn tài rất nhiều hồn sư. Nơi này tồn tại các loại quan hệ phức tạp rắc rối. Vì hồn sư là một nghề cao quý nên rất nhiều người cho rằng hồn sư rất có tiền. Sẽ có rất nhiều người đánh chủ ý vào hôn sư. Chính vì vậy mà giá cả ở nơi này hẳn rất cao so với nơi khác.”

“Đúng là phàm nhân!” Hiểu Mộng khẽ liếc mắt nhìn về phía đám người đang tấp nập này rồi nói: “Chỉ theo đuổi những thứ phàm tục nhất!”

“Con rất thông mình, Lộng Ngọc!” Đại Sư chỉ ngón tay vào bảng giá ở trong cửa hàng: “Giá cả ở nơi này so với nơi khác cao quý gấp đôi.” Vừa nói thì giọng Đại Sư nhỏ xuống: “Ta biết các con không thiếu chút tiền lẻ này nhưng lộ mặt mình là người giàu có trước đoàn thể hồn sư không phải là một ý kiến tốt. Ta cho rằng là như vậy?”

“Sư phụ, đám người này ồn ào thật đấy?” Hồng Liên chán ghét mở miệng hỏi: “Vừa rồi cái gì đoàn thể ấy nhỉ?”

“Là tổ đoàn săn giết hồn thú!” Diễm Linh Cơ ở một bên nhẹ giọng nhắc nhở: “Em gái Hồng liên!”

Nguyệt Thần nheo mắt lại nhìn về phía đám người hồn sư này. Nàng cũng nhận ra được điều gì đó. Miệng khe khẽ lẩm bẩm nói: “Một đám cát rời rạc tụ lại thành tán sa!”

Diễm Phi gật đầu nói: “Xác thật là một đám cát tụ lại nhưng nó cũng giúp đỡ được rất nhiều cho những người muốn liệp hồn hoàn!”

“Tử Nguyệt, Phi Yên các con nói không sai!” Đại Sư gật đầu mở miệng nói: “Nguyên nhân vì hồn thú cũng không phải dễ dàng liệp sát như vậy. Có một ít hồn thú trời sinh cường đại, sợ là tu luyện thời gian không dài, nhưng lực công kích vẫn rất mạnh. Loại tổ đoàn liệp sát hồn thú này, chính là do nhiều người phối hợp với nhau. Phân biệt liệp sát hồn thú mà mình cần để thu được hồn hoàn. Có những người khác trợ giúp, chỉ cần bản thân tới công kích hồn thú một kích cuối cùng là có thể được. Là trên đại lục phổ biến nhất liệp sát hồn thú cũng là phương pháp an toàn nhất. Chỉ là, tổ đoàn là dễ dàng vậy sao?”

“Tri nhân tri diện bất tri tâm...” Tuyết Nữ nghiêng cằm, giọng nói non nớt vang lên: “Một tổ đội như vậy chưa chắc là việc tốt!”

Đại Tư Mệnh cười nhẹ đáp: “Tuyết Nữ, cô nói không sai. Nhưng đâu có cách nào khác. Nếu như một người muốn săn giết hồn thú, quá khó khăn!”

Đại sư nhìn những Hồn sư đang mời gọi, trong mắt toát ra một tia kinh thường: “Chính thức mà vĩ đại liệp hồn đoàn thể, ít nhất phải do năm bộ phận tạo thành, thực vật hệ Khí hồn sư phụ trách bổ cấp, khôi phục hệ Khí hồn sư phụ trách trạng thái, hồn lực khôi phục. Mẫn tiệp hệ Chiến hồn sư phụ trách trinh sát, lực lượng hệ Chiến hồn sư phụ trách ngăn cản, công kích hệ Chiến hồn sư phụ trách tiêu diệt. Đoàn thể có năm bộ phận này tạo thành, mới được tính là một đoàn thể đầy đủ. Hơn nữa trong lúc phối hợp với nhau, cũng không phải ngày một ngày hai là có thể hình thành.Chỉ riêng quá trình để không ảnh hưởng lẫn nhau, thì phải qua không ít năm phối hợp. Càng trọng yếu chính là, thành viên trong đoàn thể phải đồng nhất, nhất định phải tín nhiệm lẫn nhau. Tuyệt đối tín nhiệm. Nếu không, trong khi gặp phải nguy hiểm, rất dễ dàng bại trong nháy mắt.”

“Sư phụ, ngài nói không sai!” Tiểu Linh gật đầu nói: “Chúng ta không biết mấy hồn sư này sẽ như thế nào? Ai có biết họ sẽ tấn công ta khi ta hấp thu hồn hoàn hay không? Hoặc giả bỏ chạy khi gặp phải hồn thú nguy hiểm!” Tiểu Y đứng bên cạnh Tiểu Linh khe khẽ gật đầu coi như đồng ý với ý kiến này.

Đại sư hơi gật đầu, lạnh nhạt nói: “Tương lai, các ngươi có lẽ cũng có cơ hội lập một đoàn thể như vậy. Trong khi tổ kiến một đoàn thể, các ngươi phải tạo lòng tin cho nhau và giao cho nhau lưng của mình. Các ngươi cũng phải sẵn sàng bảo vệ phía sau cho đồng đội của mình. Đó là tất cả những điều ta muốn nói!”

Nghe Đại Sư nói, mấy đứa bé đều nhìn nhau rồi gật đầu một cái. Mọi người bắt đầu hướng về phía trong chợ đi qua. Cây cối cao lớn biểu hiện tuổi của chúng, bên ngoài sâm lâm, có một hàng rào lớn bằng sắt, chạy hướng một bên của sâm lâm, lộ ra lượng lớn gai nhọn. Độ cao của hàng rào vượt qua mười thước, nhìn qua cực kỳ vững chắc.

Đây là còn chưa tính, bên ngoài hàng rào, một đội trăm người đang tuần tra tới lui ở nơi này, tất cả những binh lính này toàn thân mặc một bộ áo giáp bằng tinh thiết, cầm trong tay trường thương, quân dung nghiêm chỉnh, trăm tên cương thiết chiến sĩ đứng một chỗ làm cho người ta có một loại cảm giác ớn lạnh.

Đại sư thấp giọng nói: “Liệp hồn sâm lâm không phải ai cũng đều có thể đi vào. Chỉ có Hồn sư thu được Vũ hồn điện phát cho thủ lệnh, mới có thể tiến vào liệp hồn sâm lâm liệp sát hồn thú. Mặc dù cũng có người vào trộm, nhưng những người đó rất khó có kết quả tốt. Những binh lính này chỉ phòng ngự bên ngoài, tại trong liệp hồn sâm lâm, còn có Chấp pháp đoàn của Vũ hồn điện chuyên môn, tùy thời kiểm tra thủ lệnh. Những người đó sẽ không nói đến tình.”

“Kỳ quái!” Hồng Liên tò mò đi bên cạnh Đại Sư hỏi: “Sư phụ, ta thường nghe nhắc đến Võ Hồn Điện. Giống như tổ chức này không phải thuộc về bất cứ quốc gia nào đi. Theo lý mà nói thì Võ Hồn Điện không được can thiệp vào những nơi như thế này mới đúng. Vì nơi này là thuộc về đế quốc Thiên Đấu!”

Đại sư sắc mặt hơi đổi, hướng Hồng Liên xuất ra một cái dấu tay im lặng: “Ở bên ngoài không nên hỏi lại vấn đề cùng loại. Về quan hệ của Vũ hồn điện và quốc gia, sau này ta sẽ nói cho các ngươi. Thu được một cái thủ lệnh cũng không khó, đầu tiên phải được sự thừa nhận của Vũ hồn điện, xác nhận thực lực của các ngươi quả thực đạt tới đỉnh của một giai đoạn, cần hồn hoàn để tiến giai. Tiếp theo, cần phải có sự đảm bảo của ít nhất là ba gã quý tộc.”

Vừa nói, trong tay đại sư đã có thêm một khối lệnh bài, lệnh bài màu đen không biết làm bằng chất gì, đồ án phía trên do ba loại đồ hình hợp lại mà thành, ở giữa là một thanh lợi kiếm có mũi hướng xuống dưới, hai bên lợi kiếm phân biệt là một thanh chuy tử và một đầu quái thú mà đám người Tiểu Linh nhìn có chút quen thuộc.

Đại sư nhìn ra sự tò mò trong mắt Đường Tam, đưa tấm lênh bài tới tay Đường Tam: “Nhớ kỹ tiêu chí này, đây là dấu hiệu đặc hữu của Vũ hồn điện. Trong Vũ hồn điện, có sáu loại dấu hiệu. Phương thức phân biệt mỗi một loại lệnh bài rất đơn giản, chính là nhìn các hình đồ án phía trên. Trên lệnh bài đê đẳng nhất chỉ có một thanh kiếm, nó tượng chưng cho một vị Thánh điện thủ tịch của Vũ hồn điện Vũ hồn chấp chính quan, trên lệnh bài cao hơn một đẳng thì bên cạnh trường kiếm có thêm một thanh chuy tử. Tượng chưng một gã trưởng lão cực kỳ cường đại của Vũ hồn điện.”

“Sư phụ...” Diễm Linh Cơ hơi nghiêng cằm nheo mắt: “Xem ra sư phụ ở Võ Hồn điện có địa vị không thấp. Giống như trước đây sư phụ từng giữ vị trí ở nơi đó?”

Ngón tay nắm lấy lệnh bài, Đại Sư hơi lắc nhẹ nó: “Khối thủ lệnh này của ta, là thủ lệnh đệ tam đẳng của Vũ hồn điện. Có nó, trên cơ bản có thể tiến vào đại bộ phận liệp hồn sâm lâm của Thiên Đấu đế quốc. Tiêu chuẩn thì liệp hồn sâm lâm này không có xuất hiện qua ngàn năm hồn thú. Hơn nữa không giống hai loại lênh bài trước, khi hoàn thành hồn thú liệp sát phải trả lại Vũ hồn điện, cái này của ta có thể giữ lại bên người. Trên khối lệnh bài này có hơn một con Lam điện phách vương long, trong Thú vũ hồn, nó là tồn tại cao nhất. Mặc dù chủ nhân của nó không phải người trong Vũ hồn điện, nhưng đại biểu của gia tộc lại được Vũ hồn điện hết sức tôn kính.”

“Xin lỗi...” Diễm Linh Cơ nhắc nhẹ nói: “Đã làm sư phụ nhớ lại chuyện thương tâm!”

“Không có gì!” Đại Sư cười có chút thê lương: “Ba loại lệnh bài càng cao cấp phía sau, phân biệt chính là lại thêm một dấu hiệu của vũ hồn nữa. Sáu loại vũ hồn dấu hiệu này, phân biệt đại biểu cho gia tộc của sáu Hồn sư cường đại. Trong đó, ba tại Thiên Đấu đế quốc của chúng ta, mặt khác có ba tại Tinh La đế quốc.”

Vừa nói, Đại sư mang theo đoàn người tới lối vào của Liệp Hồn sâm lâm. Đội trưởng đội lính phụ trách kiểm tra thủ lệnh vừa nhìn thấy ba loại dấu hiệu trên lệnh bài, trên mặt nhất thời toát ra quang mang tôn kính, nhanh chóng ra lệnh cho binh lính tránh ra một lối đi, mời Đại sư mang theo đám người tiến vào. Thậm chí cũng không có hỏi tại sao nhỏ như đám người cũng muốn tiến vào Liệp hồn sâm lâm. Xuyên qua hàng rào sắt tiến vào bên trong sâm lâm, tất cả tiếng ồn ào tựa hồ như đã biến mất, rốt cục không khí cũng trở nên thanh tân làm người thư thái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.