Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 635: Chương 635: Anh minh




- Thật là sắc bén!

Đinh Hạo cũng thấy khiếp sợ.

Một đòn toàn lực của mình cũng không thể đánh nát nham thạch. Nhưng thanh mâu đá này thoạt nhìn mục nát lại có thể cắm vào trong nham thạch dễ dàng dường như cắm vào khối đậu hũ. Mức độ sắc bén này quả thực có thể so sánh với bảo khí cực phẩm. Quả nhiên là một bảo vật hiếm có.

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng tiện tay ra một chiêu, thạch mâu hóa thành một đạo bạch quang, một lần nữa trở lại trong tay hắn.

Yêu khí bắt đầu khởi động. Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng cẩn thận quan sát một hồi, khẽ gật đầu, cúi đầu hỏi:

- Ngươi tên là gì, xuất thân từ bộ tộc nào?

Yêu Vương Yêu Vương thân người đầu chó kia vừa nghe hắn nói vậy, nhất thời mừng rỡ, cung kính nói:

- Khởi bẩm thiếu chủ, tiểu yêu tên là Tiểu Toàn Phong, là con thứ sáu mươi tư của Khiếu Thiên Yêu Hoàng tại Tàn Huyết Sơn trong Bổ Thiên Quyết Vực.

- Được, chờ sau khi trở lại Bắc Vực, ngươi có thể tới kho vũ khí thứ ba của Bổ Thiên Quyết xem thử. Sau đó có thể tiến vào hàng ngũ thiếp thân của bản hoàng. Từ nay về sau, Yêu tộc Tàn Huyết Sơn miễn cống hiến mười năm.

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng tiện tay đưa thanh mâu gãy cho Tiểu Toàn Phong, nói:

- Bản hoàng đã rót yêu khí vào thanh mâu đá này kiểm tra. Trong đó cũng không có cấm chế khác, ban tặng ngươi làm vũ khí!

- Chuyện này... Đa tạ Thiếu chủ!

Yêu Vương đầu chó thân người mừng như điên.

- Yêu tộc ở trong Bổ Thiên Quyết Vực ta nghe lệnh, đã tiến vào nơi đây, tất cả dựa vào cơ duyên, bản lĩnh của mình. Ai là người đầu tiên nhận được bảo vật, chính là của người đó. Nếu có người dám cùng cùng tộc cùng vực tàn sát cướp giật, bị bản hoàng biết được, sẽ không dễ dàng bỏ qua... Đương nhiên, nếu có kẻ không phải tộc của ta giết chóc cướp giật, bản hoàng cũng sẽ làm chủ thay cho các ngươi!

Giọng nói của Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng như sấm, nói năng có khí phách.

- Thiếu chủ khoan dung độ lượng! Thiếu chủ anh minh!

Một vài cường giả Yêu tộc đều bắt đầu hoan hô.

Trong lòng Đinh Hạo cũng có phần tán thưởng.

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng ra chiêu thức ấy chơi thực sự rất đẹp, thoáng cái đã thu phục yêu tâm, thu được sự ủng hộ của đông đảo cường giả Yêu tộc. Mặc dù chỉ là ơn huệ nhỏ, nhưng thân phận của hắn cao quý, điểm ân huệ như vậy, cũng đủ khiến cho những thiên tài Yêu tộc mang ơn. Sau này chờ tới khi hắn nắm giữ Bổ Thiên Quyết, những người này cũng đã trở thành thiên tài cường giả nắm quyền trong mỗi gia tộc, tuyệt đối sẽ một lòng ủng hộ thuần phục cho hắn.

Xem ra, chính mình trước kia đã luôn xem thường Yêu tộc, cho rằng bọn họ là chủng tộc dã man ăn tươi nuốt sống, nhưng lại quên mất ở trong lịch sử đại lục dài vô tận, Yêu tộc vẫn luôn chiếm vị trí chủ đạo. Bọn họ cũng đã thành lập các loại trật tự và kết cấu xã hội, thành lập một xã hội văn minh không giống với Nhân tộc. Bọn họ có trí khôn, hoàn toàn không khác so với nhân loại.

Trong lòng Đinh Hạo âm thầm cảnh giác.

Đoàn người tiếp tục đi tới.

Các thế lực lớn vẫn chưa tách xa nhau. Giữa bọn họ vẫn đang kiêng kỵ lẫn nhau.

Liên tục có phát hiện mới.

Có người phát hiện thạch đao sứt mẻ. Có người phát hiện nỏ cơ tao nhã không cách nào bắn được. Cũng có người tìm được một con dao làm bếp thủng, hoặc là một cái cán bộ bằng đá. Thậm chí là một vài vũ khí với t thiên hình vạn trạng tương tự với nông cụ...

Những vũ khí này không có gì ngoài uy lực của nó, nhưng mỗi một thứ đều vô cùng sắc bén, không thua gì thanh mâu gãy được tìm thấy trước đó.

Đáng tiếc là tất cả công năng của chúng cũng chỉ là sự sắc bén mà thôi, không cách nào rót vào huyền khí hoặc là yêu lực, không thể phát sinh hiệu quả khác.

Nhưng cũng không thể vì vậy mà coi thường những binh khí bằng đá này.

Bởi vì chúng sắc bén một cách vô cùng biến thái. Chỉ sợ ngay cả phòng ngự của của cường giả cảnh giới Vũ Hoàng đỉnh phong cũng có thể phá vỡ. Nếu sử dụng thoả đáng, đây cũng là một con bài chưa lật có lực uy hiếp.

Trong lúc này, Đinh Hạo cũng có thu hoạch.

Hắn phát hiện một thạch cung hoàn chỉnh, ngay cả dây cung cũng vẫn còn, chỉ có điều đã hoàn toàn cứng đờ, không cách nào kéo cung được.

Nắm thạch cung, cầm theo tay vung lên, một lần nữa đập nát bức tường đá rất nặng nề. Uy lực của nó không tầm thường. Đinh Hạo cất nó đi. Nếu như sau đó có biện pháp mềm hoá nó, nói không chừng có thể khôi phục lại nguyên trạng của thạch cung này. Tới lúc đó, nó cũng là một vũ khí rất tốt.

Ngoại trừ thạch cung ra, Đinh Hạo còn phát hiện một ít thạch đao thạc kiếm, có chừng bảy tám món.

Mấy thứ này đối với hắn mà nói, so sánh ra kém xa thanh kiếm rỉ và ma đao. Tuy rằng không có ích lợi gì, chỉ có điều dù sao cũng coi như là tiểu bảo bối, cầm mang về Vấn Kiếm Tông, cũng có thể cho là một trong những bảo khí của tông môn.

Đoàn người đi khoảng chừng nửa ngày, những cấu trúc đổ nát phía trước dần dần nhiều hơn.

Thành thị đổ nát giống như một mê cung. Đường đi về bốn phía đều thông suốt. Từng tòa công trình kiến trúc sụp đổ. Lòng sông khô cạn. Cây cối hóa đá, cát phủ dày...

Ở đây giống như một tòa thành lớn thời thượng cổ bị rơi vào trong dòng chảy của thời gian và không gian. Đáng tiếc chính là từ đầu đến cuối cũng không nhìn thấy bất kỳ bóng người nào. Thậm chí ngay cả bộ xương khô cũng không thấy!

- Đúng không vậy?

Đinh Hạo ngẩng đầu, lại nhìn về phía xa. Hắn cảm ứng được một mùi cây cỏ thoang thoảng.

Đó là... mùi của thần thảo bảo dược.

Trong nháy mắt tiếp theo, đám người Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng, Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng, Tống Khuyết và Bạch Tuyền Thủy cũng có phát hiện.

Bóng người lóe lên.

Mấy đại chí cường giả gần như phát động cùng lúc. Trên mặt đất lưu lại từng ảo ảnh, chạy về phía trước.

Mùi cây cỏ có nghĩa là thần dược.

Theo truyền thuyết kể lại, trong di chỉ thần bí có một vườn thuốc do các thần để lại. Có thể tìm được bất kỳ lại thần thảo bảo dược nào đã biến mất trong hiện tại. Nhận được một gốc cây trong đó, đủ để đạp đất thành thánh, cũng có thể cải tử hồi sinh. Cho dù là những cường giả tuổi thọ vốn đã hết, cũng có thể sống lại thêm thứ hai, nhận được một tính mạng mới.

Đối với võ giả mà nói, đây quả thực là sự quyến rũ khó có thể chống cự.

Mùi cây cỏ thoang thoảng trong gió, sợ rằng vườn thuốc thần linh này ở ngay phía trước.

Trong chốc lát, phía trước mơ hồ có thể thấy được một mảnh xanh um tươi tốt.

Từng gốc cây bảo dược thần tài được trồng giống như rau trong vườn, như rau dại, tùy ý có thể thấy được.

Từng gốc cây có hình dáng cực lớn, nói rõ chúng chí ít đã mọc mấy vạn năm. Có gốc đã mọc ra hình người. Điều này là dấu hiệu chúng sắp thông linh thành tinh. Chỉ sợ không cần mấy năm nữa, sẽ tiến hóa ra trí tuệ.

Đây vẫn chỉ là phía bên ngoài mà thôi.

Có thể tưởng tượng được, ở sâu trong vườn thuốc này rốt cuộc sẽ có bảo dược nghịch thiên thế nào tồn tại.

Cường giả hai tộc trong mắt bắn ra ánh lửa, giống như mấy con tiểu bạch thỏ thấy được được vườn hành ngon miệng. Tất cả càng chạy như điên. Mắt từng người đều hồng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.