Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1051: Chương 1051: Băng bình huyết ngọc.




Chưởng môn Duyên Sinh tông khẽ thở dài:

- Từ nay về sau Tuyết Châu hoàn toàn là thiên hạ của Vấn Kiếm tông.

Chưởng môn Vô Niệm phái buồn bã lắc đầu, nói:

- Thời và vận đến, không thể đối kháng.

Một tông môn vật khổng lồ sinh ra không chỉ có thực lực cường đại mà còn có sức hiệu triệu. Có thể tưởng tượng sau này những hạt giống thiên tài nhân loại có thiên ph tốt nhất, đỉnh cao nhất Tuyết Châu thậm chí là mấy chục châu xung quanh sẽ ưu tiên vào Vấn Kiếm tông. Các đại tông môn khác muốn phát triển mở rộng chỉ có thể chọn đệ tử sau khi Vấn Kiếm tông bỏ lại.

Cứ thế mãi thì còn ai địch lại Vấn Kiếm tông?

Nhìn biểu tình đệ tử các môn phái khác là biết đệ tử thế hệ trẻ các tông môn Tuyết Châu trong mắt đầy hâm mộ nhìn đồng bạn cùng thế hệ mặc trang phục Vấn Kiếm tông đứng bên cạnh mình.

Tại sao tông môn chúng ta không xuất hiện thiên tài tuyệt thế như Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm, Tạ Giải Ngữ?

Nếu có thể tham gia vào Vấn Kiếm tông thì tốt biết mấy.

Ý nghĩ có trong đầu các đệ tử tông môn nhân loại Tuyết Châu khác.

Giọng chí tôn nhân tộc vang lên:

- Đinh Hạo đến gặp ta.

Chí tôn nhân tộc trực tiếp kêu Đinh Hạo, điều này khiến mọi người hâm mộ suy đoán.

Ngay cả chí tôn nhân tộc Bắc Vực cũng tự mình triệu kiến Đinh Hạo, điều này có nghĩa là chí tôn đều cho rằng tương lai hắn rất có thể là chí tôn nên đặc biệt đối xử sao?

* * *

Đinh Hạo bước xuống lôi đài màu vàng.

Xung quanh Đinh Hạo rộ lên tiếng hoan hô, kêu gào không dứt.

Rất nhiều Vấn Kiếm tông sốt ruột vây quanh lôi đài màu vàng.

Đinh Hạo trước tiên chắp tay với Lý Lan, cười nói:

- Chưởng môn.

Lý Lan ra vẻ uy nghiêm gật đầu, trước mặt bao người nàng không thể tỏ ra thục nữ rúc vào ngực Đinh Hạo, dù gì nàng là chưởng môn của Vấn Kiếm tông.

Đinh Hạo cười gian, không nói gì.

Lý Lan thứ gì cũng tốt nhưng khi có người ngoài luôn bày ra tôn nghiêm chưởng môn. Đinh Hạo nhìn Lý Lan lạnh lùng, kiêu ngạo như Thiên Sơn huyền nữ là lòng hắn ngứa. Đinh Hạo nhớ đến nửa đêm không người Lý Lan mềm mại quyến rũ nằm trong ngực hắn.

Cuồng Đao Trương Phàm cười chào hỏi:

- Đinh sư huynh!

Ngay từ lúc trước kia Cuồng Đao Trương Phàm đã tưởng tượng có một ngày cùng Đinh Hạo sóng vai đứng trên chiến trường, nhưng Trương Phàm lúc đó tư chất bình thường, tu luyện mấy tháng thậm chí không thể ngưng tụ đầy hạt giống huyền khí. So với Đinh Hạo đệ nhất nhân năm viện Thanh Sam Đông Viện, Tử Sam Nam Viện, Hồng Sam Tây Viện, Hoàng Sam Bắc Viện, Bạch Sam Trung Viện thì chênh lệch quá xa, không ai tin tưởng nămn ăm sau Cuồng Đao Trương Phàm sẽ có thực lực như hiện giờ.

Hôm nay Cuồng Đao Trương Phàm đã chứng minh bản thân.

Đối với Cuồng Đao Trương Phàm có lẽ danh chấn thiên hạ không là gì, điều gã để ý là có thể đứng bên cạnh Đinh Hạo, dùng đao trong tay chia sẻ một phần áp lực cho hắn.

Đinh Hạo cười to ôm siết Đinh Hạo.

Vết thương trên người thiếu niên thợ săn không đáng lo, có thần tài bảo dược dồi dào, thuật luyện đan của Vấn Kiếm tông chỉ cần tĩnh dưỡng ba, năm ngày là Cuồng Đao Trương Phàm sẽ khẻo mạnh.

Chưởng môn từ bả vai Vương Tuyệt Phong nhảy lên đầu Đinh Hạo, hưng phấn tuyên bố lãnh địa của mình:

- Meo meo, tên này là nhân sủng của meo, ha ha ha ha ha ha! Ánh mắt của meo thật tốt!

Nữ hài tử Đinh Thiên Sương trừng nó:

- Mèo mập, đừng làm rối kiểu tóc của phụ thân.

Đại ma vương Tà Nguyệt hậm hực ngồi xổm trên vai Đinh Hạo.

- Meo bàn ội nó, meo càng lúc càng không địa vị.

Đại ma vương Tà Nguyệt cảm thấy thương tâm, nhớ năm đó nó là người duy nhất bên cạnh Đinh Hạo, bây giờ thì sao? Đại ma vương Tà Nguyệt không đánh lại Tiểu Điệp thái cổ tiên điệp, chó con lông đen, Nhậm Ngã Hành, Đinh Thiên Sương thì nó phải nhường nhịn con nít . . .

Ài, đời mèo sống khó khăn.

Trong tiếng hoan hô của các đệ tử Vấn Kiếm tông, đại nhân vật tông môn nhân loại Bắc Vực ùa tới tay bắt mặt mừng với Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm. Dù sao thì phải kiếm cớ quen biết với chí tôn tương lai của nhân loại, chuyện này trăm lợi không có hại,

Đinh Hạo nhức đầu giao tiếp.

- Ta đi gặp chí tôn.

Đinh Hạo kiếm cớ chạy trối chết.

Nghe nói Đinh Hạo phải đi gặp chí tôn nhân tộc thì mấy người khác không tiện dây dưa, nhưng thiếu niên thợ săn Cuồng Đao Trương Phàm bị các đại nhân vật nhiệt tình bao vây kín.

* * *

Đinh Hạo đi tới chỗ trú Tuần Sát Sử Tuyết Châu, Trần bá tóc bạc đã chờ sẵn trước cửa đại điện.

Đây là lần thứ hai Đinh Hạo tới đây, mọi thứ ngày xưa không hề thay đổi.

Nhưng Đinh Hạo hơi bất ngờ khi thấy Trần bá tóc bạc. Vị người hầu thâm tàng bất lộ này chẳng phải luôn theo bên cạnh Đinh Hồng Lệ sao? Tại sao Trần bá tóc bạc xuất hiện ở đây? Không lẽ Đinh Hồng Lệ cũng ở trong thần điện?

- Đi theo ta.

Mặt Trần bá tóc bạc vẫn không biểu tình, dẫn đường đi trước.

Đinh Hạo theo Trần bá tóc bạc đi sâu vào trong, mọi cảnh tưởng thật quen mắt. Đinh Hạo như trở lại lần đầu tiên gặp Trần bá tóc bạc, lần này cũn là Trần bá tóc bạc dẫn đường, nhưng so với lúc trước thấp thỏm thì hắn bây giờ ung dung hơn nhiều.

- Vào đi.

Trần bá tóc bạc đứng ở cổng vòm ngoài điện chỉ bên trong.

Người chờ đợi hắn bên trong sẽ là nữ nhân bí ẩn Đinh Hồng Lệ sao?

Đến bây giờ Đinh Hạo vẫn không hiểu được Đinh Hồng Lệ có thân phận, địa vị gì trong Huyền Sương Thần Cung. Đinh Hồng Lệ có thể lấy lệnh bài Trọng Tài trong phòng ngủ của Bắc vực Huyền Sương Chiến thần, điểm này làm nhiều người tưởng tượng.

Đinh Hạo hít sâu, gật đầu, nói:

- Đa tạ Trần bá.

Mặt Trần bá tóc bạc luôn cứng ngắc khóe môi cong lên, nhẹ gật đầu.

Đinh Hạo bước vào cổng vòm.

Cảm giác như xuyên việt thời không ập đến, cổng vòm này là biên giới một kết giới vô cùng cường đại. Đinh Hạo cảm thấyc mắt hoa lên, mùi thơm ngát ập vào mặt. Bên tai nghe tiếng oanh yến cười, mềm mại ngọt ngào đang hát điệu dân gian.

Đinh Hạo nhìn qua.

Đinh Hạo thấy hơn hai mươi nữ nhân yểu điệu mặc áo lót mỏng màu đỏ, chân trắng nõn lộ ra ngoài lười biếng hoặc ngồi hoặc nằm. Có nữ nhân thổi ngọc tiêu, có người vỗ trống, có người đánh đàn. Có nữ nhân đi chân trần múa điệu quyén rũ trên thảm đỏ rực mềm mại, thân hình ưu mỹ như Cửu Thiên Huyền Nữ giáng trần.

Cảnh tượng vô cùng hương diễm.

Đinh Hồng Lệ ngồi trên ghế Bạch Hổ chính giữa sân, mặc quần rộng màu đỏ, tay trái chống cằm, ngón tay phải cầm trái vải to cỡ long nhãn lột vỏ lộ ra thịt trắng mềm. Đinh Hồng Lệ chậm rãi mút trái vải.

Thật là vô cùng xinh đẹp, Đinh Hồng Lệ có khí chất thiếu phụ trưởng thành quyến rũ.

Thấy Đinh Hạo bước vào, Đinh Hồng Lệ cười cười, phất tay nói:

- Được rồi, các muội muội, tỷ tỷ có khách đến, tất cả giải tán đi.

- Hì hì, tuấn ca nhi lại tới.

- Tiểu ca này thật là tuấn tú như rồng, sáu năm không cặp làn da ngày càng trắng làm người ta hâm mộ quá!

Các nữ nhân to gan đùa giỡn Đinh Hạo sau đó biến thành khói đỏ nhập vào ngọc bình đỏ rực bên cạnh Đinh Hồng Lệ.

Đinh Hạo trợn to mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.