Đám ong độc màu đen này càng khủng khiếp hơn Xích Viêm Kiếm Xỉ Hổ, thần long màu đen.
- Chu Tước thần tiễn!
Tay trái Đinh Hạo giương ucng, tay phải di động nhanh như đang khảy đàn tỳ bà tạo ra một mảnh tàn ảnh. Dây cung chấn động kêu vù vù, chớp mắt Đinh Hạo bắn mấy trăm mũi tên.
Mỗi một mũi tên là một ảo ảnh Chu Tước lửa.
- Gri!!!!
Chu Tước lửa hú dài che trời.
Trong thoáng chốc không gian bên trên lôi đài thánh chiến trnà ngập ánh lửa đỏ, tiếng nổ đì đùng vang lên. Người khổng lồ A Nặc triệu háon ra ong độc màu đen bị lửa của Chu Tước đốt nổ.
Đinh Hạo một hơi bắn ra hàng trăm lên, tuy không cần nhắm nhưng tiêu hao hai phần ba huyền khí lửa của Tất Phương trong cơ thể Đinh Hạo.
Lửa tán đi.
Ong độc màu đen đầy trời đều bị đốt chết.
May mắn Đinh Hạo có vũ khí như Tứ Thần Thú Cung phát huy uy lực lửa của Tất Phương đến cực độ, không thì hắn sẽ tốn nhiều công sức đối phó với ong độc màu đen không chỗ không ở.
Người khổng lồ A Nặc ngẩn ngơ sau đó cười phá lên:
- Tiểu tử giỏi, không ngờ tên mặt trắng nhà ngươi lợi hại đến thế. Hãy xem tuyệt chiêu của ta đây!
Người khổng lồ A Nặc gồng người, hình xăm xanh đen toàn thân gã tỏa sáng như từng sợi mạch máu không ngừng chạy lên đầu trọc của gã.
Hình xăm to cỡ bàn tay trên đầu người khổng lồ A Nặc bỗng tỏa ánh sáng đen chói lòa.
Đó là hình xăm phức tạp, kỳ dị nhất trên cơ thể người khổng lồ A Nặc, tinh xảo khó tin. Với diện tích cỡ bàn tay không biết xăm bao nhiêu hoa văn rậm rạp, khi người khổng lồ A Nặc thúc giục thì hơi thở đáng sợ tràn ngập ra.
Tim Đinh Hạo run lên.
Trực giác Thắng Tự Quyết nói với Đinh Hạo lần này người khổng lồ A Nặc triệu hoán ra tồn tại vô cùng khủng bổ, vượt qua sự tưởng của hắn.
Đinh Hạo vận dụng lực lượng toàn thân điên cuồng kích phát lửa của Tất Phương trong trung đan điền phần ngực. Đinh Hạo kéo Tứ Thần Thú Cung căng nhất, đây là mũi tên mạnh nhất hắn có thể bắn ra. Đinh Hạo không dám lơ là.
Nhưng chính lúc này . . .
Người khổng lồ A Nặc kêu lên:
- A? Chuyện gì đây? Sao ta không thể vận dụng thú lực hình xăm?
Ánh sáng đen hình xăm sắp tụ tập lên đầu người khổng lồ A Nặc bỗng tán đi, khối hình xăm trên đầu gã tỏa ánh sáng đen chói mắt nhanh chóng tối sầm. Hơi thở đáng sợ khuếch tán bốn phương tám hướng chớp mắt biến mất.
Người khổng lồ A Nặc vô cùng kinh ngạc, gã liên tục thử mấy lần nhưng đều thất bại.
Đinh Hạo ngẩn ngơ, chậm rãi thu về huyền khí, thả dây cung ra.
Chắc chắn là lôi đài thánh chiến áp chế lực lượng, hai bên chiến đấu bị áp chế cùng một cảnh giới. Người khổng lồ A Nặc thi triển tuyệt chiêu gì đó chắc vượt qua hạn chế mà thanh âm uy nghiêm cao quý công nhận nên không thể thi triển ra.
Tức là ngay cả thanh âm bí ẩn, cao quý kia đều xác nhận nếu người khổng lồ A Nặc sử dụng chiêu này sẽ vượt qua cảnh giới hiện tại của Đinh Hạo.
Là chiêu gì mà đáng sợ như vậy?
Tim Đinh Hạo run lên rồi lại thấy tò mò.
- Có chuyện gì? Sao A Nặc không thể thi triển chiêu này? Mặt trắng nhỏ, có phải là ngươi phá rối không?
Người khổng lồ A Nặc nghi ngờ sờ da đầu trơn bóng của mình.
Đinh Hạo lắc đầu.
- Hết cách, A Nặc không đánh lại ngươi. Mặt trắng, ngươi thật lợi hại.
Người khổng lồ A Nặc ủ rũ vỗ mạnh trán mình, buồn bực nói:
- A Nặc vô dụng, A Nặc là phế vật, A Nặc đáng chết. Tiểu thư, A Nặc không đánh lại mặt trắng nhỏ, không thể đi chỗ đó bảo vệ tiểu thư. A Nặc phải làm sao đây?
Người khổng lồ A Nặc rất sốt ruột, cuối cùng bật khóc như con nít.
A?
Đinh Hạo dở khóc dở cười.
Người khổng lồ A Nặc nghĩ đến điều gì, ngẩng đầu nhìn Đinh Hạo với cặp mắt tràn ngập mong chờ:
- Mặt trắng nhỏ, ta không đánh lại ngươi, ngươi giúp ta một việc được không?
Đinh Hạo cười gật đầu, hỏi:
- Ngươi nói là chuyện gì trước đi.
Đinh Hạo cảm thấy người khổng lồ xăm mình có chút giống con nít, rất đáng yêu, đơn thuần, trái ngược hẳn với bề ngoài cao to dữ tợn.
- Ngươi lợi hại như vậy chắc chắn sẽ vượt qua tất cả lôi đài đến thần điện cuối cùng trong di tích. Ngươi gặp tiểu thư nhà ta ở đó, nếu nàng gặp rắc rối gì thì ngươi giúp một tay được không?
Biểu tình người khổng lồ A Nặc trông mong nhìn Đinh Hạo, vỗ ngực nói:
- Chỉ cần ngươi đồng ý thì A Nặc thiếu ngươi một mạng, không, ba mạng cũng được. Ngươi kêu A Nặc làm cái gì, dù là lên núi đao xuống biển lửa thì A Nặc quyết không từ chối.
- Cái này . . .
Đinh Hạo ngần ngừ, tò mò hỏi:
- Sao ngươi chắc chắn tiểu thư ành ngươi se đến được cuối cùng trong di tích? Bản thân ngươi cũng không thể đi đến bước cuối cùng.
Biểu tình của người khổng lồ A Nặc tràn ngập tự hào, đương nhiên cười nói:
- Tất nhiên, trong thiên địa này không có chỗ nào là tiểu thư nhà ta không đi được.
Đinh Hạo lại hỏi:
- Nếu tiểu thư của ngươi cường đại như vậy thì chắc không cần ta giúp đỡ.
- Lần này thì khác, mấy đại thế lực Nam Hoang mặt dày hợp tác muốn đốip hó tiểu thư nhà ta.
Người khổng lồ A Nặc nói đến đây thì nóng nảy lên:
- Hừ! Cái đám không bằng súc sinh đó, trước kia luôn tính kế tiểu thư nhà ta. Mặt trắng nhỏ, rốt cuộc ngươi có đồng ý không?
Đinh Hạo cúi đầu nghiêm túc ngẫm nghĩ, nói:
- Được, ta hứa với ngươi. Nếu tiểu thư của ngươi gặp nguy hiểm thì ta sẽ giúp nàng.
Người khổng lồ A Nặc mừng rỡ miêu tả bề ngoài, tính cách tiểu thư nhà gã, chưa nói xong thì thanh âm lạnh lùng, cao quý vang trong không trung.
- Chiến đấu lôi đài số chín mươi tám kết thúc, người thắng tiến, người thua lui.
Một luồng sáng bạc chợt lóe truyền tống người khổng lồ A Nặc đi, không biết gã đến đâu.
Trên bầu trời lại có một quầng sáng to cỡ ngón cái rơi uống.
Lại một khối ngọc trong thạch.
Lần này vẫn là loại bình thường trong mười bảy phẩm tướng chứ không phải mười bảy tuyệt phẩm.
Nhưng đối với Đinh Hạo đã là đưa than sởi ấm trong mùa đông, tính luôn Tử Hoàng Ngọc Trong Thạch, Âm Dương Ngọc Trong Thạch thì hắn được năm ngọc trong thạch. Một khi Đinh Hạo hòa tan hết các ngọc trong thạch là một trăm khối trong ba trăm bốn mươi khối xương toàn thân sẽ cô đọng lại, cách mục tiêu gom đủ mười bảy loại ngọc trong thạch luyện bất tử bất diệt kim thân lại gần một bước.
Trước khi truyền tống chiến đấu trận tiếp theo, Đinh Hạo như mọi lần ngồi trên mặt đất bắt đầu khoanh chân điều dưỡng.
Mới rồi Đinh Hạo chiến đấu cùng người khổng lồ A Nặc sử dụng Tứ Thần Thú Cung tiêu hao nhiều huyền khí lửa. Đinh Hạo phải nhanh chóng hồi phục, nếu lỡ lần sau gặp đối thủ càng cường đại thì rắc rối to.
May mắn trong môi trường này thiên địa huyền nguyên chi khí sung túc, hắn hồi phục khá nhanh.
Khoảng một canh giờ sau, cột sáng bạc lại từ trên trời giáng xuống bao phủ Đinh Hạo, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt, chó con lông đen, truyền tống đi.
Trong hai ngày tiếp theo Đinh Hạo trong vòng tuần hoàn chiến đấu.
Mỗi cuộc chiến là một lần thử thách sống chết.