Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Mỗi ngày ta chỉ có thể dạy bọn họ một canh giờ, thời gian còn lại do gian thương nhà ngươi phụ trách. Cái tên ăn xương còn muốn hút khô tủy nhà ngươi không phải miễn phí làm chuyện tốt đúng không? Chắc chắn có thu phí từ phụ huynh.
Mặt gian thương lão nhân xấu xa Thiên Xu lão sư ủ rũ.
- Mỗi tháng Thiên Xu lão sư thu mười đồng tiền.
Mặt cô bé Hoan Hoan còn ngấn lệ kéo vạt áo Đinh Hạo, cười vạch áo lão nhân xấu xa cho người xem lưng.
Mười đồng tiền, không nhiều. Lúc trước Đinh Hạo quan sát thấy gian thương lão nhân xấu xa này không qua loa cho xong, rất nghiêm túc huấn luyện bọn nhỏ, tuy rằng cách hơi thô lỗ nhưng dùng được.
Đinh Hạo nhìn lão nhân xấu xa, cười nói:
- Tạm được, lần này xem như gian thương nhà ngươi có lương tâm.
Lão nhân xấu xa Thiên Xu lão sư trợn mắt nói:
- Cha nó, lão tử luôn có lương tâm!
Đinh Hạo mặc kệ lão nhân xấu xa phản đối, cười nói:
- Tốt, cứ quyết định vậy đi. Bắt đầu từ ngày mai, một canh giờ trước khi mặt trời mọc ta sẽ đến đây dạy bọn nhỏ, những lúc khá do ngươi phụ trách huấn luyện. Học phí thì . . .
Đinh Hạo ngẫm nghĩ, nói:
- Mỗi tháng ngươi thu mười đồng tiền đúng không? Ta trả thay, hàng tháng mỗi người hai mươi đồng tiền, ngươi chăm sóc bọn nhỏ thay ta.
Lão nhân xấu xa Thiên Xu lão sư gian thương định nói gì nhưng nghe câu sau cùng thì mắt tỏa sáng, cười tủm tỉm nói:
- Hai mươi đồng tiền? Ha ha ha ha ha ha! Tốt, tốt, hoàn toàn không thành vấn đề. Đinh gia yên tâm đi, ta chắc chắn sẽ chăm sóc bọn họ, đối xử như tôn tử, tôn nữ ruột của mình.
Đinh Hạo gật đầu.
Lúc này, hai mươi đứa nhóc vui sướng không biết nên nói cái gì, nhảy nhót quanh Đinh Hạo, hưng phấn sắp bay lên.
Đinh Hạo ở lại trong sân hàng rào một lúc rồi từ biệt, đám nhóc lưu luyến vẫy tay chào. Đinh Hạo rời khỏi xóm nghèo.
* * *
Khi Đinh Hạo đến võ xá Thanh Sam Đông Viện thì các đệ tử ký danh đã luyện tập buổi sáng xong.
Buổi sáng có một môn thảo dược cơ bản của Tây Môn Thiên Tuyết.
Đinh Hạo đặt mèo con màu trắng tai gập đáng yêu trong nhà mình, định đút cho nó miếng sữa vừa mau ai ngờ con mèo có bệnh công chúa, trông rất đói nhưng không thích sữa có sẵn. Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu không chịu uống, Đinh Hạo bất đắc dĩ đặt nó ở trong nhà, hắn vội vã đi học.
Lúc đi học Đinh Hạo phát hiện ngự tỷ Tây Môn giáo sư xinh đẹp phớt lờ hắn, trong lớp học không thèm nhìn hắn cái nào, có vẻ nàng vẫn còn giận.
Đinh Hạo mặc kệ, cùng Đao Tổ thảo luận các tri thức thảo dược đan thuật trong đầu.
người ngoài thì thấy Đinh Hạo lại bắt đầu thẫn thờ.
Chớp mắt đã xong một tiết học.
Tan học rời khỏi võ xá, lúc Tây Môn Thiên Tuyết đi ngang qua Đinh Hạo lạnh lùng hừ một tiếng, mặt lạnh băng rời đi.
Vương Tiểu Thất thập thò tới gần, vẻ mặt tò mò hỏi:
- Này Đinh sư huynh, không lẽ sư huynh làm gì với giáo sư Thiên Tuyết rồi? Hay là sư huynh từ chối giáo sư Thiên Tuyết tỏ tình, sao ta thấy thái độ của giáo sư với ngươi đã thay đổi?
Đinh Hạo cú trán Vương Tiểu Thất nhiều chuyện một cái:
- Từ chối cái đầu ngươi.
Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện cười to.
Lý Lan ngồi ngoài đám đệ tử ký danh liếc Đinh Hạo, ánh mắt kỳ dị không biết đang nghĩ gì.
Một ngày nhanh chóng trôi qua.
Buổi chiều trong môn thực chiến Đinh Hạo bị Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong dùng cái cớ vô sỉ 'ngứa tay mà người khác không chịu nổi một kích' lôi đi đánh tơi bời.
Đinh Hạo kéo lê thân tàn về nhà, phát hiện mèo con màu trắng tai gập đáng yêu yên lặng nằm trên giường của hắn, cuộn lại thành cục tròn đang ngủ.
Ánh trăng trong trẻo xuyên qua song cửa sổ chiếu trên người mèo con màu trắng tai gập đáng yêu lấp lánh ánh sáng trắng, bí ẩn mà thánh khiết, khiến căn nhà mát mẻ thoải mái hơn.
Đinh Hạo nhìn mèo con màu trắng tai gập đáng yêu một lúc rồi quay về phòng khách, xếp bằng trên bồ đoàn bắt đầu bài tập mỗi đêm phải làm
Đầu tiên là vận công trị liệu bầm tím trên người, dùng tâm pháp Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên vạn chuyển huyền khí băng sương phong tuyết ở hạ đan điền, huyệt khiếu tuần hoàn ba mươi sáu chu thiên trong năm huyệt khiếu, không ngừng củng cố cảnh giới đang có, lần lượt chiết xuất ra huyệt khiếu, gột rửa huyệt khiếu.
Chỉ có đường kinh mạch và huyệt khiếu đạt đến trình độ 'Không bụi bẩn, trong suốt lóng lánh', đóng nền móng rồi Đinh Hạo mới trùng kích lục khiếu Võ Đồ cảnh.
Đợi khi Đinh Hạo tu luyện xong hàng loạt bài tập quen thuộc thì đã là nửa đêm.
Đinh Hạo xách thanh kiếm rỉ sét đi vào sân bắt đầu tu luyện chiến kỹ, chiêu thức. Đối với võ giả thì tâm pháp, chiêu thức quan trọng như nhau, không thể thiếu một thứ.
Đinh Hạo diễn luyện Long Vương Ly Thủy kiếm pháp một lần, rất nhanh tiến vào trạng thái không minh. Hôm nay trạng thái của Đinh Hạo rất tốt, bất giác hoàn mỹ thi tỉnẻ năm chiêu trong Long Vương Ly Thủy kiếm pháp là Long Vương Hiện Thế, Long Vương Kinh Không, Long Vương Tham Trảo, Long Vương Hấp Thủy, Long Vương Xuất Hải.
- Phù.
Đinh Hạo thu kiếm đứng thẳng, huyền khí trong người cuồn cuộn, lực lượng ngưng mà không phát. Đinh Hạo cảm thấy vui mừng vô cùng.
Lòng Đinh Hạo máy động, cất thanh kiếm rỉ sét vào trữ vật giới chỉ. Đinh Hạo bắt đầu tu luyện Long Vương Ly Thủy kiếm pháp.
Bộ pháp môn khinh thần này Đinh Hạo đã nắm giữ tự quyết yên, đào đến trình độ thân nhanh như khói, nhẹ như giọt nước, như sóng. Tiếp theo là tự quyết mê và ly, Đinh Hạo nắm giữ được hai tự quyết đó sẽ làm được cảnh giới thân pháp như mê huyễn, thân ly thể. Lúc đối chiến Đinh Hạo sẽ không thua.
Chớp mắt hai canh giờ đã qua.
Đinh Hạo ở dưới ánh trăng như ảo ảnh không thể nắm bắt, vượt qua phạm vi mắt người trông thấy, lúc đông lúc tây, chợt nam chợt bắc. Đinh Hạo để lại một chuỗi cái bóng như câu đố cao thâm, ngươi tuyệt đối không đoán ra đáp án, không thể bắt được chân thân.
Tự quyết mê tiểu thành!
Đinh Hạo đứng lại trong sân, vừa lòng gật gù.
Đinh Hạo vạn công hít thở tại chỗ, mệt mỏi tan mất, Đinh Hạo bày ra đệ tam băng thức, hấp thu thái âm chân khí cực lạnh trong thiên địa, tu luyện đệ tam tầng Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân. Đêm qua trong hang động bí ẩn, Đinh Hạo lấy viêm diễm huyền khí tu luyện xong đệ tam hỏa thức, lúc này là thời gian lạnh nhất trong đêm, thời gian tốt nhất để tu luyện đệ tam băng thức.
Thời gian chậm rãi trôi qua, làn da Đinh Hạo lộ ra ngoài hơi nhấp nhô, từng tia sương bạc cực kỳ lạnh không ngừng ngưng tụ, hòa tan ngoài lớp da, cứ thế lập lại.
Mặt Đinh Hạo dần hiện vẻ thống khổ.
Băng hỏa luyện thể, cái loại thống khổ đó không phải người bình thường có thể chịu được.