Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1199: Chương 1199: Chân thân của Đao Tổ.




Giọng Kiếm Tổ kích động vang lên:

- Chắc đó là kiếm linh kiếm hồn của thanh kiếm rỉ sét, cẩn thận tới gần đi.

Lòng Đinh Hạo máy động phóng lên cao, chớp mắt đã đi tới đỉnh kiếm phong băng tuyết. Đỉnh núi nhọn như kiếm châm, không thể đứng trên nó.

Một đoàn sáng bạc như ánh hoàng hôn chớp lóe trên đỉnh núi.

Đinh Hạo nheo mắt lại quan sát cẩn thận.

Đoàn sáng này có đường kính khoảng hai, ba thước, hình trứng, lơ lửng trên đỉnh kiếm phong băng tuyết, nhấp nháy lúc sáng lúc tối. Hơi thở yếu ớt co bóp, đã không còn ý thức dao động, hoàn toàn là vật chết.

Kiếm Tổ khẽ thở dài:

- Nó đã chết.

Kiếm linh kiếm hồn của thanh kiếm rỉ sét không còn dao động ý thức sinh mạng nói lên nó sớm chết, đoàn sáng bạc này là dấu vết cuối cùng kiếm linh kiếm hồn trong tiểu thế giới thanh kiếm rỉ sét, chứng minh nó đã từng tồn tại. Kiếm linh kiếm hồn đã không thể khống chế thanh kiếm rỉ sét.

- Ánh sáng trắng này là kiếm linh chi phôi ban đầu, là cơ ở nguyên thủy nhất thần kiếm sinh ra kiếm lịnh, không có ý thức linh hồn, chỉ là một đoàn linh vận chi khí, là thể hiện sức sống của kiếm.

Kiếm Tổ giải thích rằng:

- Chỉ thần kiếm có thể sinh ra kiếm linh chi phôi mới tạo thành ý chí thật sự. Một khi kiếm chủ có liên kết, cộng minh với ý chí này là sẽ đạt đến cảnh giới người kiếm hợp nhất, tùy tâm khống chế thần kiếm, phát huy uy lực lớn nhất của kiếm.

Giọng Kiếm Tổ nặng nề vang lên, bóng sáng một thanh niên tuấn tú điển trai hiện ra trước mắt Đinh Hạo.

Đầu nam nhân đội cao quan, trâm gài tóc hình rồng hoàng kim xuyên qua quan miện như tơ vàng. Trên trán cột dây khảm mỹ ngọc cổ, trường bào bay bay, vạt áo theo gió. Nam nhân như một nho sinh bác học, khí chất phiêu phiêu, nở nụ cười như gió xuân ấm áp.

Đinh Hạo ngây người giây sau hiểu ra, trợn mắt há hốc mồm:

- Người . . . Là . . . Kiếm Tổ tiền bối?

Nho sinh mỉm cười nói:

- Đúng vậy. Đúng là ta.

Đinh Hạo há to miệng, không biết nên nói cái gì.

Đinh Hạo từng ngàn vạn lần tưởng tượng lão quái vật xấu xa hay kéo thù hận sẽ có hình tượng gì, hắn không ngờ sẽ là thanh niên tuấn tú có khí chất đại nho thế này, cảm giác hoàn toàn không hợp phong cách nói chuyện lúc trước!

Kiếm Tổ mỉm cười hỏi:

- Có phải rất bất ngờ không?

Mắt Kiếm Tổ lóe tia đắc ý, nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Thiếu niên, đừng bị khí chất tiêu sái tuấn tú bề ngoài của ta mê hoặc, ta là một người vô cùng bình thường.

Đinh Hạo:

- . . .

Ta bị ngươi mê hoặc hồi nào? Ta chỉ cảm thấy hình dạng ngươi thế này không hợp với khí chất xấu xa đáng đánh!

Đinh Hạo nói thầm trong bụng.

Chính lúc này . . .

Giọng Đao Tổ bỗng vang lên:

- Ta phi! Không uổng là lão già đến chết vẫn muốn mặt mũi, đã mấy vạn tuổi rồi, ngươi dám dùng mặt thật gặp người không?

Đao Tổ lạnh lùng cười:

- Vì lòng hư vinh tội nghiệp kia lấy bề ngoài của chủ nhân lừa gạt Tiểu Đinh Tử, ta thấy ngứa mắt!

Kiếm Tổ nổi khùng lên:

- Bà điên chết tiệt, lại phá rối ta? Lão tử già mấy vạn tuổi thì sao? Hả? Chính ngươi cũng hơn một vạn tuổi! nam nhân một vạn tuổi vạm vỡ như tháp, nữ nhân một vạn tuổi là bã đậu, ngươi tự lo thân mình đi!

Kiếm Tổ dứt lời bùm một tiếng, bóng sáng nho sinh tuấn tú biến mất.

Thay thế là một tên mập mặt đen, to mọng, thoạt trông cỡ mười mấy tuổi, cạo trọc nửa đầu, sau gáy để một cái bím dài. Tên mập trợn to mắt, nghiến răng giậm chân cãi nhau với Đao Tổ, nhưng bộ dạng vừa buồn cười vừa đáng yêu.

Miệng Đinh Hạo tròn vo, khóe môi sắp toét tận mang tai.

Chết tiệt!

Cái tên như chiêu tài này là hình tượng thật của Kiếm Tổ? Không thể nào, thật khiến người khó chấp nhận. Tại sao một lão quái vật sống mấy vạn năm lại có bộ dạng trẻ con? Đùa hơi lố rồi.

Kiếm Tổ hầm hừ nói:

- Nhìn cái gì? Kiếm linh kiếm hồn chúng ta không như nhân loại các ngươi sẽ trưởng thành theo tuổi tăng lên, kiếm linh kiếm hồn vĩnh viễn giữ hình tượng ban đầu. Hừ hừ, đây là trường sinh bất lão, ngươi hâm mộ cũng không được!

Kiếm Tổ mặc kệ Đinh Hạo, biến thành đoàn sáng bạc chậm rãi bay hướng đoàn kiếm linh chi phôi trên đỉnh kiếm phong băng tuyết. Kiếm Tổ chậm rãi dung hợp với đoàn kiếm linh chi phôi, khi đã hoàn toàn dung nhập sau đó trải qua năm tháng và cơ duyên rèn luyện có lẽ Kiếm Tổ sẽ hợp nhất với thanh kiếm rỉ sét, trở thành kiếm linh kiếm hồn của kiếm thần.

Nhưng trước mắt Kiếm Tổ chỉ có thể cưu chiếm thước sào, ốc mượn hồn sống nhờ trong đoàn kiếm linh chi phôi thanh kiếm rỉ sét đã mất kiếm linh kiếm hồn, nghỉ ngơi lấy sức lâu dài.

Đến bước này là Đinh Hạo đã hoàn thành điều cần làm.

Sau lưng Đinh Hạo chợt vang tiếng nổ, bão tuyết vốn ngừng lại phóng lên cao. Cái xác khổng lồ dường như là tiên nhân bắt đầu phun ra uy nhiếp. Bão tố đáng sợ giống như hỗn độn loạn lưu mạnh hơn lúc đầu bùng nổ gấp vô số lần, muốn hủy diệt mảnh thiên địa này.

Đinh Hạo quát to:

- Tiền bối, ta đi đây!

Đinh Hạo biết thần thức của hắn không thể chống lại nổi uy nhiếp bão tố trình độ này.

Giọng Kiếm Tổ vang lên:

- Đi đi.

Đinh Hạo thúc giục khẩu quyết bí pháp lúc trước Kiếm Tổ dạy cho, tinh thần chuyển đổi, thân hình hắn hòa tan.

* * *

Chớp mắt.

Trong mật thất luyện công, Đinh Hạo từ từ mở mắt ra.

Đinh Hạo thở hắt ra:

- Phù!

Trán Đinh Hạo toát mồ hôi hột. Quá trình hữu kinh vô hiểm, rốt cuộc Đinh Hạo thành công đưa Kiếm Tổ vào thanh kiếm rỉ sét.

Bởi vì hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ ở trong thức hải của Đinh Hạo, không có năng lực tự hành động nên cần thần thức hắn vào trong thanh kiếm rỉ sét mới đưa Kiếm Tổ vào được.

Quá trình này cực kỳ tiêu hao thần thức.

Đinh Hạo rút tay khỏi thanh kiếm rỉ sét, lòng bàn tay hiện lên một vệt máu băng giá, không quá đau. Nửa khối nguyên mẫu tinh khoáng đã hoàn toàn biến mất, dung hợp với thân thanh kiếm rỉ sét như vết loang lổ rỉ sét.

Đinh Hạo ngoái đầu nhìn kỹ thanh kiếm rỉ sét, nó không có biến đổi gì.

Không biết sau khi Kiếm Tổ dung hợp hợp với kiếm linh chi phôi sẽ có hiệu quả gì.

Đinh Hạo thả lỏng người, sau đó ôm nguyên thủ nhất vận chuyển Thắng Tự Quyết hồi phục thần thức. Khoảng một nén nhang sau tinh thần Đinh Hạo lại tràn đầy, thần thức căng bóng, có thể làm giai đoạn tiếp theo.

Đinh Hạo vẫn thúc giục bí pháp trước đó.

Tay trái Đinh Hạo còn ấn trên thanh ma đao đen, máu chảy ào ạt cùng nửa miếng nguyên mẫu tinh khoáng thủy hệ thấm vào thân đao. Máu đỏ rực nhanh chóng thấm vào thanh ma đao đen, trông rất kỳ dị.

Đinh Hạo hỏi:

- Đao tỷ, ta bắt đầu đây, sẵn sàng chưa?

Đao Tổ trầm giọng nói:

- Bắt đầu đi.

Đinh Hạo chậm rãi nhắm mắt lại.

* * *

Tiểu thế giới bên trong thanh ma đao đen.

Thế giới lửa.

Lực lượng triều tịch nguyên tố hỏa cực kỳ đậm đặc giống như chất lỏng chảy trên không trung, dưới đất là dung nham sôi trào, thỉnh thoảng có bong bóng lam bắn ra. Hỏa diễm xanh thẳm phun ra uy lực còn mạnh hơn cả huyền khí lửa của Tất Phương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.