Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 717: Chương 717: Chữa thương




Khi so sánh xuống, bản thân đều là sủng vật, nhưng con mèo mập Tà Nguyệt này lại không đáng tin cậy hơn rất nhiều. Nó không có một chút giác ngộ nào về thân phận sủng vật của mình. Gần như mỗi ngày nó đều xuất quỷ nhập thần. Phần lớn thời gian nó gây ra chuyện thị phi, trộm đồ. Hiển nhiên nó cũng không quá coi trọng Đinh Hạo.

Lý Y Nhược nhẹ nhàng nâng Tây Môn Thiên Tuyết đang nằm yên dậy.

Đinh Hạo lấy ra một viên Linh Tê Huyền Tâm Đan lớn chừng bằng trái long nhãn, lộ ra quang sắc hỏa diễm. Hắn lấy chút nước ấm cẩn thận cho vào trong miệng Tây Môn Thiên Tuyết.

Muốn hiệu quả của thuốc được nhanh chóng phát hủy, cần mượn ngoại lực, đẩy thuốc tiến vào từng thông đạo kinh mạch và khiếu huyệt. Còn phải làm thần hồn ôn nhuận, mới có thể trợ giúp Tây Môn Thiên Tuyết hoàn toàn khôi phục.

Yêu cầu nghiêm khắc như vậy, nếu để Lý Y Nhược làm, tất nhiên sẽ không cách nào thực hiện được.

Đinh Hạo chỉ có thể tạm thời gạt bỏ chuyện phân biệt nam nữ sang một bên. Hắn khoanh chân ngồi ở trên giường, đưa hai tay ra xuyên qua lớp lụa mỏng, đặt ở trên làn da lưng trắng nõn của Tây Môn Thiên Tuyết.

Đinh Hạo vận dụng toàn bộ huyền khí thiên hỏa trong đan điền. Toàn thân hắn tản ra hào quang kim sắc ấm áp, bao phủ cả mình và Tây Môn Thiên Tuyết ở trong đó.

Khí tức ấm áp này không ngừng theo bàn tay Đinh Hạo, vận chuyển tiến vào trong cơ thể Tây Môn Thiên Tuyết.

...

Dường như ta đang đi ở trong bóng tối trải dài vô cùng vô tận. Có đôi khi, ta có thể cảm giác được sự vật xung quanh.

Ngày hôm nay, cuối cùng ta lại cảm thấy được có khí tức nam nhân vừa ấm áp lại vừa quen thuộc.

Không biết trong thế giới hiện tại, bây giờ là lúc nào rồi? Thời gian đã trôi qua bao lâu rồi?

Một năm? Hai năm... hay vài chục năm đã trôi qua?

Có lẽ ta đã già hơn một chút? Mái tóc của ta liệu đã điểm bạc hay chưa? Năm tháng rốt cuộc đã lưu lại những dấu vết gì ở trên thân thể của ta?

Trong lòng Tây Môn Thiên Tuyết đang tự hỏi mình những điều như vậy.

Khi đôi bàn tay ấm áp kia đặt ở trên lưng mình, nàng cảm giác được rõ ràng tất cả mọi thứ xung quanh.

Trên bàn tay này có hơi nóng phả ra, giống như làn hơi ấm áp nhất trên thế giới, đang cuồn cuộn không ngừng truyền vào trong thân thể của mình. Cảm giác của nàng đối với bên ngoài vốn đang mơ hồ lại xa xôi, dường như đã khôi phục lại từng chút một.

Tất cả mọi chuyện đều đang phát triển theo chiều hướng tốt.

Xem ra tiểu nam nhân kia cuối cùng đã luyện chế thành Linh Tê Huyền Tâm Đan!

Chỉ có điều, muốn chế luyện đan dược thần cấp như vậy, nhất định phải cần một thời gian rất dài, đồng thời cũng cần các loại phối liệu trân hiếm. Chúng thật sự rất khó có được. Chắc hẳn tiểu nam nhân kia đã tốn rất nhiều thời gian mới gom được chúng?

Trong lòng Tây Môn Thiên Tuyết đột nhiên có chút khiếp sợ.

Nàng không cách nào xác định được trong khoảng thời gian mình hôn mê, bên ngoài thế giới hiện thực kia đã xảy ra những chuyện gì. Nàng cũng không có cách nào xác định được khi mình mở mắt ra, điều đầu tiên mình nhìn thấy sẽ là cái gì. Hay là tất cả mọi thứ bên ngoài đã biến hóa. Mình biết rõ rất nhiều chuyện đều đã thay đổi. Hình dạng của mình đã biến thành lão bà bà tóc trắng xoá. Hoặc bỏi vì mình đã hôn mê trong một khoảng thời gian dài dẫn đến cơ thể mình trở thành người quái dị?

Bản thân là một luyện đan sư, nàng biết rất rõ nếu như rơi vào trong tình trạng hôn mê lâu sẽ có biến hóa và tác hại thế nào đối với thân thể.

Không biết vì sao, vào giờ phút này, Tây Môn Thiên Tuyết bắt đầu không tránh khỏi miên man suy nghĩ.

Lần đầu tiên nàng quan tâm tới dung mạo của mình như vậy. Lần đầu tiên trong lòng nàng lại cảm thấy lo lắng về những điều này như vậy.

Thân là luyện đan sư, mấy năm trước đây thời gian luyện búa trong lòng nàng thản nhiên không hề bận tâm, ở thời khắc này dường như trong nháy mắt đã tan thành mây khói.

Tây Môn Thiên Tuyết đột nhiên nhớ tới, sư tôn của mình đã từng nói, mình sẽ gặp một trận kiếp nạn, phúc họa khó đoán. Nhưng có lẽ đó chính là một cơ duyên. Chỉ cần thuận lợi vượt qua kiếp nạn lần này, sẽ giống như phượng hoàng trùng sinh, một lần bay lên trời. Sẽ có một nam tử thay đổi cuộc đời mình...

Chẳng lẽ người sư tôn nói tới chính là tiểu nam nhân này sao?

Ngay khi nàng không khống chế được mình suy nghĩ lung tung, trong đầu đột nhiên vang lên một giọng nói quen thuộc lại trấn định.

- Giáo viên Tây Môn, ngưng tâm tụ thần, dẫn đạo huyền khí. Thời khắc cuối cùng...

...

Đinh Hạo có thể cảm giác được khí tức trong cơ thể Tây Môn Thiên Tuyết có chút hỗn loạn, hắn vội vàng nhắc nhở một tiếng.

Hắn muốn toàn lực thôi động thần thức Thắng Tự Quyết tầng thứ bảy cảnh giới Thần Ý Thiên Địa, cẩn thận khống chế huyền khí mình, cẩn thận ngưng tụ ở vị trí đan điền của Tây Môn Thiên Tuyết. Đinh Hạo không chỉ muốn Tây Môn Thiên Tuyết thức tỉnh, còn muốn một lần hành động giúp đỡ Tây Môn Thiên Tuyết khôi phục thực lực, một lần nữa ngưng tụ ra hạt giống huyền khí.

Tây Môn Thiên Tuyết tư chất cực kỳ đặc biệt.

Huyền khí của nàng thuộc tính hỏa biến dị, có thể thôi phát ra Tử Minh Ly Hỏa là loại hỏa diễm cực phẩm.

Tử Minh Ly Hỏa bất luận là luyện đan hay công kích, đều đứng trong mười hỏa diễm biến dị đứng đầu, uy lực phi phàm. Dưới sự dẫn dắt thận trọng của Đinh Hạo, quả nhiên dần dần có thể cảm ứng được một luồng nhiệt lực yếu ớt từ trong đan điền của Tây Môn Thiên Tuyết từ từ ngưng tụ lại.

Để bảo đảm không có gì bất ngờ xảy ra, sau một hồi do dự Đinh Hạo cuối cùng vẫn cắn răng, thần thức chậm rãi lan tràn đến bên trong đan điền của Tây Môn Thiên Tuyết.

Điều này chẳng khác nào nhìn kỹ bên trong thân thể mình.

Đinh Hạo có thể thấy rõ tất cả biến hóa trong cơ thể cùng với trong đan điền của Tây Môn Thiên Tuyết.

Từ mức độ nào đó mà nói, chẳng khác nào thân thể băng thanh ngọc khiết của Tây Môn Thiên Tuyết trần truồng thành khẩn ở trước mặt Đinh Hạo.

Chuyện gấp phải tùy quyền. Đinh Hạo luôn do dự, cuối cùng vẫn chỉ có thể làm như thế.

Dưới sự dẫn dắt thận trọng của Đinh Hạo, có thể thấy rõ, trong đan điền của Tây Môn Thiên Tuyết, một ngọn lửa nhỏ màu tím nhạt, cuối cùng càng lúc càng sáng chói, phóng ra quang hoa màu tím chói mắt, trong suốt giống như hổ phách màu tím, hoàn mỹ không tỳ vết.

Đinh Hạo lấy thiên hỏa huyền khí ôn hòa không ngừng làm lớn mạnh ngọn lửa màu tím này.

Thật ra đây là một quá trình đặc biệt nghịch thiên.

Lấy huyền khí của bản thân kích thích dẫn phát lực trong đan điền Tây Môn Thiên Tuyết đang rối loạn. Cũng may là Đinh Hạo. Đổi lại thành bất kỳ một người nào khác, không nắm giữ Thắng Tự Quyết, cũng không nắm giữ thiên hỏa huyền khí loại lực lượng hỏa diễm bản thân đã chứa thần địa mạch, tinh hoa của thiên địa, căn bản làm không được điểm này.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Tây Môn Thiên Tuyết đã hoàn toàn thức tỉnh, có thể cảm giác được cực kỳ rõ ràng tất cả mọi thứ bên ngoài.

Lúc này nàng cũng hiểu rõ trong cơ thể mình đang phát sinh điều gì. Nàng càng chấn động hơn, không dám lười biếng chút nào, ngưng thần phối hợp với sự dẫn dắt của Đinh Hạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.