Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 707: Chương 707: Đại lôi âm tự Kim Thiền Tử




Vô Niệm Thần Ni gật đầu, nói:

- Như vậy là tốt rồi, làm phiền thánh nhân.

Tăng nhân trẻ tuổi mỉm cười nói:

- Bần tăng pháp hiệu Kim Thiền Tử. Mong thần ni cứ gọi thẳng pháp hiệu của bần tăng là được rồi. Hai chữ thánh giả này, bần tăng không dám nhận!

Vô Niệm Thần Ni nói:

- Kim Thiền Tôn Giả từ Tây Mạc Đại Lôi Âm Tự đến, phật ý tinh thâm. Mỗi buổi sáng khai đàn giảng kinh, phật quang chiếu khắp. Đám đệ tử môn nhân của bần ni nhận được ích lợi không nhỏ. Hai chữ thánh giả này thực sự là danh quy.

Kim Thiền Tử cứ mãi khiêm tốn, lúc này Vô Niệm Thần Ni mới gọi thẳng kỳ danh.

- Ta quan sát người này, mệnh cách kỳ lạ, âm dương hỗn độn, mang đại cơ duyên, có quan hệ với phật môn ta. Không biết lai lịch hắn thế nào?

Kim Thiền Tử chỉ vào thân ảnh đang chữa thương trước đó, tò mò hỏi.

- Hắn tên là Lý Lan, chính là con trai độc nhất của Lý Kiếm Ý chưởng môn nhân Vấn Kiếm Tông tại Tuyết Châu.

Vô Niệm Thần Ni đọc một tràng phật hiệu, than thở:

- Hôm qua có người chăn nuôi ở dưới chân núi phát hiện hắn hôn mê ở trong đồng hoang. Vừa rồi có đệ tử trong môn xuống núi hoá duyên, đúng lúc nhận ra thân phận của hắn, cho nên mới mang lên núi. Hôm nay Vấn Kiếm Tông đã bị diệt. Nghe nói Nhất Ý Kiếm Vương Lý Kiếm Ý cũng đã chết. Hài tử này xem như là nguồn gốc cuối cùng của Vấn Kiếm Tông!

- A di đà phật.

Kim Thiền Tử lắc đầu thở dài.

- Trước hết, ta cứ bẩm báo lại với Đại Lôi Âm Tự. Người được Khuynh Thành và Diệu Âm trồng lưỡng thủ phật kệ ở trong cơ thể, có tên là Đinh Hạo. Hắn cũng là đệ tử Vấn Kiếm Tông. Hắn và Lý Lan này là sư huynh đệ có mối quan hệ cực tốt. Có thể bởi vậy, trên người Lý Lan mới có thể có nhân quả phật môn. Đáng tiếc Khuynh Thành và Diệu Âm còn ở trong chiến trường Bách Thánh chưa trở về. Vậy Kim Thiền Tôn Giả sẽ chờ vậy.

Vô Niệm Thần Ni giới thiệu sơ qua.

- Thì ra là thế.

Kim Thiền Tử gật đầu, dường như có điều suy nghĩ.

- Hôm nay khai đàn giảng kinh đã kết thúc. Bước tiếp theo, Kim Thiền Tôn Giả có tính toán gì không? Là tạm thời ở lại chỗ này, đợi Diệu Âm và Khuynh Thành trở về. Hay...

Vô Niệm Thần Ni có phần không nắm được suy nghĩ của vị tăng nhân trẻ tuổi này. Dù sao hắn cũng là cao tăng đắc đạo đến từ chính Đại Lôi Âm Tự. Tuy rằng tuổi hắn còn rất trẻ, nhưng nàng lại cũng không dám có điều gì sơ sót. Ở đại lục Vô Tận, chỉ cần là tăng nhân có liên quan đến Đại Lôi Âm Tự, đều địa vị cực cao.

- Không bằng đi xem tình hình của Vấn Kiếm Tông trước!

Kim Thiền Tử khẽ cười nói.

- A?

Vô Niệm Thần Ni sửng sốt.

- Nhưng hiện tại Vấn Kiếm Tông đã...

- Không sao, lưỡng thủ phật kệ này, các vị thánh giả phật đà Đại Lôi Âm Tự nghe thấy, cũng đều tán thưởng. Phàm phu tục tử không thể làm ra. Đinh Hạo được đệ tử cửa Phật ta ban tặng cho lưỡng thủ phật kệ như vậy, khác nào kết nhân quả, là một đoạn thiện duyên. Nếu Vấn Kiếm Tông gặp nạn, ta không ngại ra tay trợ giúp bọn họ một tay, coi như đổi một phần nhân tình. Liệt Thiên Kiếm Tông dù sao cũng tùy ý làm bậy, gây hiềm khích ở trong Nhân tộc, cũng nên nhận chút khiển trách.

Kim Thiền Tử nhàn nhạt cười nói.

Giọng điệu hắn cực lớn, hoàn toàn không để Liệt Thiên Kiếm Tông vào mắt. Dường như Kiếm Châu kiếm tu tông môn siêu cấp ở Bắc Châu, ở trong mắt hắn không đáng giá nhắc tới.

Đám người Vô Niệm Thần Ni lại hoàn toàn không cảm thấy kinh ngạc.

Địa vị của Đại Lôi Âm Tự ở Tây Mạc tương đương với Huyền Sương Thần Cung ở Bắc Vực, có vốn để kiêu ngạo.

Lúc này đây, nếu không phải bởi vì lưỡng thủ phật kệ kinh tài tuyệt diễm, Đại Lôi Âm Tự cũng sẽ không phái người tới Vô Niệm Phái yếu ớt như vậy. Bấm ngón tay tính toán, trong gần năm trăm năm qua, lần đầu tiên có cao tăng đắc đạo của Đại Lôi Âm Tự tới Vô Niệm Phái.

- Cũng tốt.

Vô Niệm Thần Ni gật đầu, thoáng nhìn về phía Lý Lan vẫn đang ở trong trạng thái kỳ lạ, nói:

- Đã như vậy, không ngại mang cả Lý Lan theo chứ.

Kim Thiền Tử gật đầu, đang muốn nói gì đó, đột nhiên biến sắc.

- Được lực lượng mạnh mẽ, lực lượng kiếm ý kỳ dị...

Hắn đứng ở trên đỉnh núi tuyết chọc trời, trong hai mắt dường như có hai đạo kim quang từ phía xa bắn ra, xuyên qua hư không. Một lát sau hắn thở dài nói:

- Không ngờ Tuyết Châu lại có ngọa hổ tàng long, có người nắm giữ lực lượng kiếm ý tinh thuần như thế. Không thể khinh thường. Nếu thêm một thời gian nữa, tất nhiên sẽ trở thành một vị cao thủ khiến cả thiên hạ phải khiếp sợ!

Vô Niệm Thần Ni nhìn theo ánh mắt của Kim Thiền Tử, trong lòng không khỏi chấn động.

Hướng đó chính là hướng của Vấn Kiếm Tông.

Bất kỳ người nào có thể khiến cho Kim Thiền Tôn Giả chú ý, tất nhiên phải là một nhân vật cực giỏi. Nếu là kiếm ý, cái này...

Chẳng lẽ đó chính là Đinh Hạo hay sao?

Trong lòng Vô Niệm Thần Ni biết, trước đây trên đại hội luận phẩm tông môn, Đinh Hạo thật sự đã nắm giữ kiếm ý sơ đẳng.

Chẳng lẽ Đinh Hạo đã quay trở lại tông môn hay sao?

Trong lúc nói chuyện, tất cả đã được chuẩn bị thỏa đáng.

- Đi!

Kim Thiền Tử hình như có chút lo lắng gấp gáp. Toàn thân hắn chợt lóe lên phật quang, bao vây mọi người vào trong một cái túi ở bên cạnh người. Trong nháy mắt hắn lập tức biến mất, hóa thành một đạo lưu quanh, di chuyển nhanh như tia chớp bắn về phía xa.

...

...

Đinh Hạo một đường đi thẳng về phía đại điện chưởng môn, cũng không gặp phải bất kỳ sự ngăn cản nào.

Lúc trước, khi Đường Phật Lệ phản bội tông môn, không phải tất cả mọi người đều kiên trinh bất khuất. Một tông môn đông như Vấn Kiếm Tông, dù sao vẫn có một vài kẻ thuộc loại nhu nhược. Khoảng chừng hơn một trăm người cuối cùng vẫn lựa chọn thần phục Đường Phật Lệ, trở thành tay sai của hắn, bình thường xử lý một vài chuyện trong tông môn, giúp Đường Phật Lệ nắm giữ tông môn.

Chỉ có điều hiện tại, những kẻ phản bội cũng không xuất hiện.

Tông môn vừa khôi phục, trăm phế chờ hưng, có vô số chuyện cần lập tức bắt tay vào làm.

Ban đầu, tất cả mọi người muốn lao về phía đại điện chưởng môn, tận mắt nhìn thấy Đường Phật Lệ, kẻ phản bội nghiêm trọng nhất trong lịch sự Vấn Kiếm Tông bị thiên đao vạn quả. Thậm chí có người nghĩ ra các loại hình phạt tàn khốc nhất, muốn khiến Đường Phật Lệ nếm thử sự đau khổ khủng bố nhất nhất trên thế giới rồi mới chết. Mỗi đệ tử Vấn Kiếm Tông con sống sót, không có người nào không hận hắn.

Cảm giác căm hận này thật sự đã vượt xa so với sự căm hận đối với đám người Hàn Dưỡng Kiếm của Liệt Thiên Kiếm Tông.

Tất cả mọi người đều tin tưởng, một khi có Đinh Hạo ở đây, Đường Phật Lệ tuyệt đối sẽ khó có thể thoát khỏi cái chết.

Chỉ có điều, cuối cùng Đinh Hạo vẫn ngăn cản, không cho mọi người đi theo hắn tới trước đại điện chưởng môn. Thậm chí ngay cả đám người Vương Tuyệt Phong, Quan Phi Độ cũng bị Đinh Hạo sai đi chịu trách nhiệm tu sửa và chuẩn bị công việc khác.

Đinh Hạo lựa chọn một mình đi tới trước đại điện chưởng môn. Hắn muốn một mình đi gặp Đường Phật Lệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.