Vì sao ngươi lại là người đàn ông?
Điều càng làm cho người ta kinh ngạc hơn là, mối quan hệ giữa Đinh Hạo và cô gái này. Mọi người nhìn ra được, Đinh Hạo đặc biệt chiếu cố nàng.
Bây giờ nghe thấy Đinh Hạo nói ra một tin tức tốt như vậy, mọi người mới chợt hiểu ra. Hóa ra là vì trên người tiểu cô nương này có một tấm bia đá địa đồ.
Đây là một phần vốn liếng.
Đồng thời mọi người lại cảm thấy tiểu cô nương này thật may mắn. May mà nàng gặp phải Đinh Hạo. Nếu như gặp phải người khác, sợ rằng cho dù là cường giả Nhân tộc cũng sẽ giết người đoạt bảo. Nàng chỉ là một nữ tử yếu đuối như vậy, làm sao có thể vẫn còn giữ được tấm bia đá địa đồ?
- Ha ha ha, điều này thật sự là quá tốt. Như vậy, mười một mảnh địa đồ, đã có thể tập hơp đầy đủ.
Đám người Tống Khuyết mừng rỡ kêu lên.
Đinh Hạo mỉm cười, nói:
- Đúng vậy, địa đồ trong tay Anh Khởi chính là mảnh địa đồ cuối cùng. Kết hợp lại, như vậy vấn đề tìm được di chỉ thần bí đã không thành vấn đề nữa. Chỉ có điều Đinh Hạo ta nói trước, nếu trong tay của vị bằng hữu này cầm địa đồ, như vậy nàng có tư cách tiến vào di chỉ thần bí, được phân chia một phần thần tàng. Không biết ý của mọi người như thế nào?
Mọi người chợt im lặng.
Người nắm địa đồ trong tay, không có người nào không phải là cao thủ cường giả một phương. Về tình về lý, đúng lầ nên được phân chia thần tàng. Nhưng Kỷ Anh Khởi chỉ là một tiểu nữ tử yếu ớt, hoàn toàn không có chút thực lực nào. Muốn nhận được đại ngộ như các bậc chí cường giả, điều này... điều này thật sự khiến người ta hâm mộ đố kị.
Tống Khuyết cũng không do dự, cười ha ha nói:
- Đây là điều tất nhiên. Mặc dù mọi người đã hẹn trước, sau khi vừa tiến vào di chỉ thần bí, tất cả đều dựa vào bản lĩnh của mình. Nhưng nếu là bằng hữu của Đinh huynh, trong tay lại có tấm bia đá địa đồ, vậy nên được phân chia thần tàng. Tống Khuyết nguyện ý để ra một phần.
Bạch Tuyền Thủy cũng tỏ thái độ, tuyệt đối ủng hộ.
Nếu hai người này đều lên tiếng, hơn nữa còn có Đinh Hạo cường đại, kiên định đứng ở phía bên cạnh Kỷ Anh Khởi, vậy người khác còn có thể nói được gì nữa?
Không người nào dám phản đối ba vị đại lão này. Mọi người thương nghị một hồi, rất nhanh đã đạt được nhận thức chung.
Kế tiếp cần phải tiến hành thương lượng với phía bên Yêu tộc một hồi. Nếu một mảnh địa đồ cuối cùng xuất hiện ở trong tay Nhân tộc, vậy sẽ phải mượn cơ hội này, thu thêm nhiều lợi ích cho phía bên Nhân tộc. Muốn một lần nữa xác định phương án phân chia thần tàng, chuyện này, cứ giao cho hai người Tống Khuyết và Bạch Tuyền Thủy đi xử lý.
Tất cả mọi người đều cực kỳ hưng phấn.
Sau một hồi chúc mừng, tất cả đều tận dụng thời gian, tiến hành những chuẩn bị cuối cùng trước khi tiến vào di chỉ thần bí.
Bất kỳ ai cũng không biết được trong di chỉ sẽ có nguy hiểm thế nào. Nếu sơ ý một chút, nói không chừng sẽ nguy hiểm tới tính mạng. Cho dù là đám chí cường giả như Tống Khuyết Đinh Hạo cũng hoàn toàn không dám có bất kỳ sơ suất nào.
Đinh Hạo tạm thời ở lại trong lều lớn.
Trước hết, hắn phải trị liệu thương tích bên trong cơ thể của Lý Lan, để tránh khỏi sau khi tiến vào trong di chỉ thần bí gặp phải nguy hiểm.
- Cái gì? Phải... Phải cởi áo ngoài sao?
Lý Lan nghe Đinh Hạo nói xong phương thức trị liệu, có chút khẩn trương.
- Đúng vậy. phương thức nhanh nhất chính là lấy thiên hỏa huyền khí của ta truyền vào trong cơ thể của huynh, luyện hóa chỗ kinh mạch ngừng trệ, lại loại trừ âm hàn độc, đại khái một canh giờ, có thể hoàn toàn khôi phục, còn có thể trợ giúp huynh luyện hóa dược lực của một gốc huyền thiên thần thảo vạn năm trong cơ thể này. Bằng không, dùng thuốc trị liệu, chỉ sợ mười ngày nửa tháng cũng không cách nào khỏi hẳn.
Đinh Hạo cười hì hì nói.
Nói xong, thấy Lý Lan có chút do dự, hắn chau mày có phần kỳ quái nói:
- Thế nào? Không được sao? Tiểu Lan, ta biết huynh có bệnh sạch sẽ thái quá, chỉ có điều mọi người đều là nam nhân, huynh sợ cái gì? Nữ nhân giang hồ còn không câu nệ tiểu tiết...
Trên trán Lý Lan xuất hiện một vạch đen, nói:
- Không được, ta không thích để thân thể trần truồng ở trước mặt người xa lạ.
Đinh Hạo kinh ngạc nói:
- Không phải chứ? Chúng ta đã thân quen như vậy, vẫn tính là người xa lạ sao?
- Chuyện này... Dù sao cũng không được. Ta...
Lý Lan có chút lắp bắp.
- Nói đi nói lại, như một người đàn bà.
Đinh Hạo có chút không nhịn được nói:
- Tiểu Lan, đừng làm ầm ĩ nữa. Tranh thủ thời gian chữa thương, nếu không huynh ở trong tình trạng này tiến vào di chỉ thần bí sẽ khiến ta lo lắng không yên.
Đinh Hạo nói xong, trở tay phất một cái. Một lực lượng ôn hòa tuôn ra, ấn Lý Lan ngồi xuống.
Đinh Hạo trở tay kéo một cái, dễ dàng giật áo khoác của Lý Lan ra. Hắn khoanh chân ngồi sau lưng Lý Lam, vận chuyển thiên hỏa huyền khí. Bàn tay hắn đỏ đậm như máu, cẩn thận đặt ở phía sau lưng Lý Lan.
- Ngươi...
Lý Lan vừa vội vừa giận.
- Nắm hai tay với nhau, nín thở ngưng thần!
Trong giọng nói Đinh Hạo có một ma lực kỳ dị, khiến Lý Lan yên tĩnh lại. Việc đã đến nước này, tiếp tục phản kháng đã không có ý nghĩa gì nữa. Hắn phải thôi động hạt giống huyền khí trong cơ thể, phối hợp với Đinh Hạo, đem dòng huyền khí ấm áp này, dẫn về phía thông đạo huyền khí của mình, loại trừ sự ngưng trệ tắc nghẽn trong đó.
Toàn thân Đinh Hạo bắt đầu khởi động quang diễm kim sắc tràn ngập ra ngoài. Ngay cả Lý Lan cũng bị bao phủ ở trong đó.
Trên đoạng đường tây du Cổ Lộ này, tuy rằng tu vi huyền khí của Đinh Hạo nâng cao cũng không nhiều, nhưng khả năng khống chế đối với lực lượng, đã sớm luyện đến trình độ xuất thần nhập hóa. Huyền khí chảy nhỏ giọt từ thiên quan ở phía sau lưng Lý Lan, tiến vào hai khiếu huyệt thần môn, ở thông đạo kinh mạch trong cơ thể hắn chậm rãi đi về phía trước.
- Thật sao? Tại sao thân thể Tiểu Lan lại gầy gò và nhỏ bé...
Hai tay Đinh Hạo đặt ở phía sau lưng Lý Lan, tuy rằng cách một lớp nội y, nhưng lớp sợi bông này thật mỏng, căn bản không cách nào ngăn cản được sự nhận biết của Đinh Hạo. Hắn chỉ cảm thấy khi bàn tay của mình ấn lên trên lưng, thân thể nhỏ bé và yếu ớt trước mắt dường như dinh dưỡng không đầy đủ, thật ra lại có lớp da cực kỳ mềm mại trắng mịn, giống như nữ tử.
Góc cổ áo của nội y hơi thấp, Đinh Hạo có thể nhìn thấy vị trí cổ của Lý Lan. Lớp da hắn trắng giống như được khắc bằng ngọc dương chi, trắng một cách tuyệt mỹ, không có chút tì vết nào.
Nếu như không phải Lý Lan có hầu kết, lại ngực bằng phẳng, nói không chừng Đinh Hạo thật sự sẽ cho rằng hắn là một nữ tử.
Chỉ có điều mặc dù như thế, bàn tay áp ở lưng Lý Lan lại cho cảm giác cực kỳ mềm mại. Điều này khiến trong lòng Đinh Hạo không tránh khỏi có chút rung động.
- Ta đối với một người nam nhân, trong lòng lại có thể có một xúc động sao? Đây cũng không phải là hiện tượng tốt đẹp gì. Lẽ nào thân thể này lại đến kỳ sinh lý sao?
Đinh Hạo cảm thấy mình sắp trở thành biến thái.
Chương 621: Sao ngươi lại là nam nhân
Thời gian trôi qua từng giây từng phút. Tròn một canh giờ trôi qua, Đinh Hạo mới chậm rãi thu hồi huyền khí, thở hắt ra một hơi.
Lúc này toàn thân Lý Lan lóe ra khí tức kim ngọc. Khí tức suy nhược âm trầm trước đó lập tức bị quét sạch. Thần dược lực tích tụ trong cơ thể mấy ngày nay, ở trong quá trình vừa rồi, dưới sự hướng dẫn của Đinh Hạo đã luyện hóa sạch sẽ. Dược lực vô cùng dồi dào này chuyển hóa thành huyền khí. Huyền khí kim ngọc kích động, ở trong thông đạo huyền khí giống như sông lớn trường giang vỡ đê gào thét lao nhanh, sinh động một cách khó tin.
Trong lòng hắn thoáng động, dứt khoát điều khiển huyền khí này, thừa dịp nó phát ra dao động cường thịnh, trùng kích một khiếu huyệt. Đinh Hạo mở mắt ra, thấy vậy cũng không tránh khỏi cảm thấy sửng sốt.
Trong khí tức kim ngọc trước mắt bao phủ, dáng người Lý Lan yểu điệu, thon gầy lả lướt, thân thể ưu mỹ, tuyệt đối giống như một vị nữ chiến thần từ trên trời rơi xuống. Từ khi sinh ra tới giờ mình thật sự khó thấy. Thân hình giống như ảo mộng, cao quý không thể xâm phạm.
- Ách? Tiểu Lan sẽ không phải thật sự là một nữ nhân chứ?
Đinh Hạo có chút hoài nghi.
Kết hợp với một ít phản ứng và hành động kỳ quái của Lý Lan trước đó, Đinh Hạo thật sự có phần không chắc chắn lắm về điều này. Chỉ có điều sau khi hắn thoáng cẩn thận quan sát, lại loại bỏ suy đoán này của chính hắn. Bởi vì hầu kết của Lý Lan hiện ra đặc biệt rõ ràng. Hơn nữa phía trước ngực...
- Cho dù là sân bay, cũng không có khả năng bằng phẳng đến mức độ như vậy. So với tiểu man đầu vượng tử còn nhỏ hơn... Ha ha, nhất định là ta đa nghi.
Đinh Hạo lắc đầu cười cười.
Cuối cùng hắn đã ném hoài nghi trong lòng ra sau đầu. Tất cả đều không nghĩ tới nữa.
Thừa dịp Lý Lan đang trùng kích một khiếu huyệt, Đinh Hạo suy nghĩ một chút, sau đó lập ra một trận pháp minh văn nhỏ ở trong lều lớn. Bản thân hắn ngồi ở trong đó, lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một ít dược thảo, lại lấy ra hơn mười mảnh địa măng Cửu Hoàng Hộ Tâm tưới đẫm máu của Kỷ Anh Nam, lần lượt xếp chúng thành một hàng. Sau đó, hắn bấm thủ ấn, bắt đầu chế luyện Cửu Dương Hoạt Tâm Đan.
Kế tiếp, rất nhanh sẽ phải vào trong di chỉ thần bí. Khi vào trong đó, bọn họ phải đối mặt với nguy hiểm thế nào, không ai biết được. Đinh Hạo cũng không chắc nhất định có thể sống sót trở về.
Cho nên hắn chế luyện ra Cửu Dương Hoạt Tâm Đan trước, coi như là một công đạo đối với Kỷ Anh Nam đã chết.
Mấy ngày nay Kỷ Anh Khởi dùng Thảo Mộc Sinh Cơ Đan, tuy rằng sẽ không tiếp tục chịu thống khổ dằn vặt, nhưng cửu âm tuyệt mạch lại mỗi ngày một nặng thêm. Nếu sớm trị được bệnh, đối với tiểu nha đầu mà nói, chẳng khác nào sớm ngày trốn thoát khỏi vòng tay của tử thần ngoài.
Một ngọn lửa màu vàng, ở trong lòng bàn tay Đinh Hạo nổi lên. Cửu Dương Hoạt Tâm Đan là một loại đan dược cao cấp. Để chế luyện loại đan dược này, cần Luyện Đan Sư đã đạt phẩm cấp ngoài lục giai mới có khả năng chế luyện.
Hiện tại, Đinh Hạo ước chừng cũng chỉ đạt được tiêu chuẩn luyện đan sư nửa bước ngũ giai. Chỉ có điều hắn đã nghe Đao Tổ và Kiếm Tổ nói qua về phương pháp điều phối và chế luyện loại đan dược này. Bản thân hắn lại có thiên hỏa huyền khí, chính là một trong những dị hỏa mồi lửa có tiếng trong luyện đan. Đinh Hạo lại nắm giữ vài loại thủ thuật luyện đan đã thất truyền. Nếu chế luyện Cửu Dương Hoạt Tâm Đan, chắc không có vấn đề.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Vị trí trái tim trên thân thể Lý Lan đột nhiên bắn ra một cột ánh sáng kim ngọc. Cột ánh sáng lóe lên rất nhanh rồi biến mất.
Một đốm sáng kim ngọc vừa lóe ra, ánh sáng từ trong thân thể hắn phóng ra chợt dần dần biến mất. Chỉ có điều từ trong thân thể hắn chậm rãi phóng ra lực lượng cũng cường mạnh hơn gấp vô số lần. Phía sau lưng hắn mơ hồ có hình ảnh hư ảo của tiên vương chiến cửu thiên, xuất hiện giống như thật, phóng ra thần uy, khiến Lý Lan giống như thần vương giáng trần, có một ma lực kỳ dị khiến người ta không thể kháng cự.
Lý Lan chậm rãi mở mắt ra, thu liễm khí tức kim ngọc toàn thân.
Hắn tu luyện huyền khí, trên thực tế cũng là một loại huyền khí biến dị, chính là từ huyền khí kim mộc dị hoá thành, cũng có lực lượng kỳ lạ. Mỗi loại huyền khí biến dị đều vô hình và lợi hại hơn nhiều so với huyền khí bình thường. Ví dụ như ngục băng huyền khí của Đinh Hạo, trên thực tế đó là huyền khí có thuộc tính thủy trong ngũ hành.
Cảm nhận lực lượng trong cơ thể mới tăng lên, nhất là tốc độ vận chuyển huyền khí đạt tới một trình độ mới, Lý Lan có chút kinh ngạc.
- Đây không phải là lực lượng của Đại Tông Sư hai khiếu nên có. Thực sự đã vượt quá rất nhiều. Sao có thể như vậy được?
Lý Lan nhíu mày suy tư.
Con đường võ đạo, mỗi một bước đều phải bước đi kiên định vững chắc. Thực lực đột nhiên tăng lên một cách khó hiểu cũng không nhất định là một chuyện tốt. Rất có thể điều này sẽ lưu lại tai họa ngầm nào đó. Chỉ có điều hắn suy nghĩ một hồi cũng không ra kết quả đặc biệt nào. Nghi vấn duy nhất là ở chỗ huyền khí của Đinh Hạo vừa rồi đã dần dần tiến vào trong cơ thể của mình...
- Chẳng lẽ là vì nguyên nhân này sao? Lẽ nào giữa guyền khí của A Hạo và huyền khí của ta nảy sinh sự cộng hưởng và kích phát, đạt được hiệu quả nào đó tương tự với song tu sao?
Sắc mặt Lý Lan biến đổi. Hắn quay đầu nhìn lại.
Cách đó không xa, Đinh Hạo đang lẳng lặng ngồi ở trong trận pháp minh văn nhỏ. Toàn thân hắn bắt đầu phát động quang diễm, hai tay không ngừng bấm độn.
Ngón tay khép mở tạo ra huyễn ảnh, lưu lại tàn ảnh, giống như nhiều đóa hoa sen rực rỡ nở ra, vô cùng đẹp mắt. Từng đốm lửa kim sắc ẩn chứa lực lượng cực kỳ kinh khủng, đủ khiến một vị cường giả cảnh giới Vũ Vương hóa thành tro tàn trong nháy mắt. Lúc này đây, chúng lại giống như những tinh linh tinh hoạt, thân mật vây quanh Đinh Hạo, dưới sự điều khiển của mười ngón tay hắn, bao quanh hơn mười bảo dược.
Động tác của Đinh Hạo cực kỳ ưu mỹ.
Ở dưới nhãn quang kim sắc chiếu xuống, gương mặt thanh tú này càng lộ vẻ anh tuấn.
- Ông trời thật sự quá yêu mến A Hạo. Bất kỳ chuyện gì tốt đẹp, dường như đều tập trung trên người hắn.
Lý Lan khẽ thở dài.
- Tại sao có ngươi?
Hắn lẳng lặng nhìn khuôn mặt Đinh Hạo, biểu tình trên mặt quả nhiên cực kỳ phức tạp. Một hồi nghiến răng nghiến lợi, một hồi chau mày, một hồi lại lộ ra nụ cười mỉm.
Bầu không khí trong lều lớn lộ ra một chút quỷ dị.
Thời gian trôi qua. Trên trán Đinh Hạo lộ ra từng giọt mồ hôi hột. Mười ngón điều khiển hỏa diễm dần dần trở nên yếu ớt. Một mùi thuốc tràn ngập khôn gian. Chỉ thoáng hít một hơi, cũng làm cho người cảm thấy tinh thần sảng khoái. Từng luồng quang diễm màu xanh mỏng manh tuôn ra, giống như là từng xúc tua rất nhỏ, bao vây lấy Đinh Hạo.
- Du tẩu thiên địa, Cửu Dương Hoạt Tâm... thành đan!
Đinh Hạo đột nhiên mở mắt, trong hai tròng mắt bắn ra thần quang. Hai tay kéo khẽ, ống tay áo xoè ra, xẹt qua hư không vô cùng nhanh chóng.