Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 426: Chương 426: Đinh Hạo kinh tài tuyệt diễm (thượng)




Diệu Âm nữ ni cô mỉm cười nói:

- Diệu Âm tự biết không phải đối thủ của Đinh sư huynh nhưng nghe Thính Thiền sư tỷ rất ngưỡng mộ Đinh sư huynh, Diệu Âm vô cùng vinh hạnh có cơ hội được Đinh sư huynh chỉ giáo.

Diệu Âm nữ ni cô mặc áo tăng trắng, da thịt như ngọc, mắt sáng ngời như suối trong. Áo tăng rộng thùng thình bay theo gió dán sát thân hình nhỏ xinh, minh diễm vô song.

Nhiều người xung quanh than thở giai nhân như vậy lại chọn làm bạn với chuông mõ đúng là phí của trời.

- Diệu Âm sư phụ quá khiêm nhường. Tuyệt học phật gia của Vô Niệm phái tinh diệu tuyệt luân, so với Vấn Kiếm tông ta mỗi người có sở trường riêng, chúng ta chỉ học hỏi lẫn nhau.

Tay phải Đinh Hạo phất giữa hư không, vạn chuyển Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên, thân hình như kiếm bén phát ra kình khí sắc bén.

Nếu là đại hội luận phẩm tông môn thì Đinh Hạo muốn dùng công pháp của Vấn Kiếm tông tỷ thí.

Diệu Âm nữ ni cô luôn mỉm, cần cổ đẹp như thiên nga cắm một cây phất trần luyện chế bằng thiên tàm ti, đôi tay tinh xảo trắng nõn vươn ra từ ống tay áo rộng. Hai tay Diệu Âm nữ ni cô bắt ấn phật gia, mi mắt rũ xuống lầm rầm phạn âm, bảo tướng trang nghiêm, toàn thân tỏa ánh sáng vàng. Ảo ảnh tượng phật hiện ra sau lưng Diệu Âm nữ ni cô, tràn ngập hơi thở từ bi thánh khiết.

Giọng Kiếm Tổ đăm chiêu vang trong đầu Đinh Hạo:

- A? Là nhật quang Bồ Tát chân ngôn phối hợp với bất động Minh vương như thị ấn, đó là chiến kỹ công pháp phật gia rất xuất sắc. Lạ thật, phật gia chính thống đạo Nho khởi nguồn ở Tây Mạc, Vô Niệm phái chỉ là một tiểu tông Bắc vực Tuyết Châu thế nhưng nắm giữ thần thông phật gia tinh diệu thế này, thú vị.

Biểu tình Đinh Hạo bình tĩnh cẩn thận quan sát công pháp phật gia Diệu Âm nữ ni cô thi triển.

Bây giờ Đinh Hạo tu luyện Thắng Tự Quyết đến cảnh giới thân xác hồng lô, giác quan thứ bảy rất nhạy bén, mức lĩnh ngộ khác với người thường. Nhiều công pháp Đinh Hạo nhìn qua một lần là thấu bí ẩn. Tuy Nhật Quang Bồ Tát Chân Ngôn, Bất Động Minh Vương Như Thị Ấn tinh diệu nhưng Đinh Hạo hy vọng sẽ nhìn thấu một, hai phần, lĩnh ngộ nó.

Đây là một trong những nguyên nhân chính Đinh Hạo tham gia đại hội luận phẩm tông môn.

Gặp gỡ một số cao thủ tán tu, đại môn phái không chỉ làm Đinh Hạo mở rộng tầm mắt mà còn nghiên cứu áo nghĩa tuyệt học của tông môn khác, nghiền ngẫm nó cho mình dùng. Tụ tập tinh hoa trăm nhà, không ngừng tu sửa, khắc sâu võ học cho mình. Đinh Hạo muốn trở thành Võ Vương cảnh, Võ Hoàng cảnh thì đây là con đường hắn phải đi.

Người ta tuyệt đối sẽ không ngờ Đinh Hạo lén tu luyện công pháp biến thái như Huyền Chiến Thắng quyết, đại hội luận phẩm tông môn lần này là cơ hội ngàn năm khó gặp cho hắn.

Trận tỷ thí kéo dài một canh giờ.

Diệu Âm nữ ni cô thi triển Nhật Quang Bồ Tát Chân Ngôn, Bất Động Minh Vương Như Thị Ấn siêu phàm, phạn âm không dứt, phật chưởng vàng từ hư không đánh ầm ầm, uy lực bất phàm làm nguyên lôi đài lắc lư dữ dội. Đinh Hạo cầm thần binh hàn sương màu bạc liên tục thi triển bộ Truy Điện Trung Cung Kiếm lù lù bất động trong phạn âm đầy trời, phật quang vô tận va chạm như cột chống trời.

Cuối cùng Diệu Âm nữ ni cô thấy khó thể đến gần Đinh Hạo một thước, nàng đành kêu một tiếng phật hiệu, bất đắc dĩ nhận thua.

- Kiếm pháp của Đinh sư huynh tinh diệu, tu vi thâm hậu, Diệu Âm nhận chỉ dạy.

Diệu Âm nữ ni cô áo tăng bay bay, một tay hành lễ, thua tiêu sái.

Nhiều người cảm thấy trong trận tỷ võ này Đinh Hạo có thực lực cao hơn Diệu Âm nữ ni cô rất nhiều dùng cách này chừa mặt mũi cho nàng. Nếu không thì Đinh Hạo hành động mạnh mẽ, một kiếm hất bay nàng đi. Diệu Âm nữ ni cô cũng cho rằng như vậy, nên nàng nói chuyện, thái độ đối với Đinh Hạo cực kỳ thành khẩn tôn kính.

Đinh Hạo thầm nhủ hổ thẹn, mỉm cười trả lễ.

Ai ngờ Diệu Âm nữ ni cô nói một câu làm Đinh Hạo suýt té ngửa.

- Mấy ngày trước Đinh sư huynh và Thính Thiền sư tỷ sóng vai đấu với hai đại yêu vương, từng dùng thần thông minh văn viết hai phật kệ thể hiện tạo nghệ phật lý cao thâm. Hai phật kệ này đã lưu truyền ra, trở thành giai thoại. Sư trưởng của phái ta rất là tôn sùng phật kệ của Đinh sư huynh, chưởng môn khẳng định Đinh sư huynh có phật tính, là người đại trí tuệ. Hôm nay Diệu Âm có duyên gặp Đinh sư huynh, lớn gan xin Đinh sư huynh ban cho một bài phật kệ, Diệu Âm vô cùng cảm kích.

Diệu Âm nữ ni cô khom người, lời nói chân thành.

- Cái này . . .

Đinh Hạo thừ người, hắn không ngờ Diệu Âm nữ ni cô sẽ thỉnh cầu như vậy.

Hai bài phật kệ là Đinh Hạo nổi hứng sao chép, hắn cũng không ngờ nó sẽ có uy lực kinh người như vậy. Đinh Hạo vốn tưởng rằng sự việc thế là xong ai ngờ hôm nay Diệu Âm nữ ni cô lại xin phật kệ. Không lẽ phật kệ rất quý giá trong Vô Tận đại lục?

Đinh Hạo không biết rằng đối với người tu hành phật môn trên Vô Tận đại lục có được một phật kệ thuộc về mình thường là chỉ ngộ chứ không thể cầu. Trong thần thoại truyền thuyết một bài phật kệ thành tựu một vị phật môn thánh giả không phải lời khoa trương.

Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền được hai hật kệ, mấy ngày nay cố gắng cảm ngộ, thực lực phật lý có tăng tiến, trở thành đối tượng nhiều đệ tử Vô Niệm phái hâm mộ. Hôm nay Diệu Âm nữ ni cô có cơ hội chiến đấu với Đinh Hạo làm sao chịu bỏ qua cơ duyên như vậy?

Nếu ngay cả chưởng môn Vô Niệm phái cũng tôn sùng hai phật kệ, khen Đinh Hạo có phật tính, là người đại trí tuệ thì Diệu Âm nữ ni cô muốn xin thử, nó sẽ có tác dụng rất lớn cho nàng tu hành.

Diệu Âm nữ ni cô thấy biểu tình Đinh Hạo khó xử, vẻ mặt 21e buồn bã nói:

- Đinh sư huynh thấy khó xử thì thôi. Diệu Âm xin chuyện này đúng là hơi làm khó, nếu Đinh sư huynh thấy khó xử thì xem như Diệu Âm chưa từng nói.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Diệu Âm sư phụ hiểu lầm. Không phải Đinh sư huynh khó xử nhưng phật kệ vốn là tự nhiên, vô tình có được. Vậy đi, hôm trước tại hạ có chút cảm ngộ, tính được vài câu thô thiển, ta viết ra mời Diệu Âm sư phụ đánh giá.

Xem như bồi thường đã học trộm chiến kỹ phật môn của người ta đi. Đinh Hạo thầm nhủ, viết trong hư không.

Kiến thân vô thực thị phật thân.

Tâm như huyễn thị phật huyễn.

Đắc thể xác và tinh thần bản tính không.

Tư nhân cùng phật hà thù biệt.

Hai mươi tám chữ phật kệ lấp lánh ánh lửa viết bằng minh văn chữ hán nở rộ ánh phật quang sáng rực giữa hư không. Người ta không nhận ra chữ hán nên không biết phật kệ có ý gì nhưng phật lý ẩn chứa bên trong đối với cao thủ phật môn càng cảm nhận càng thấy vô cùng thâm ảo.

Ngay cả các cao thủ không tu luyện công pháp phật môn cũng nhìn phật kệ đó, đăm chiêu.

Dường như có một cổ phật không thể đo lường ngâm xướng phạn âm trong hư không. Các cao thủ chưởng môn chín môn phái thấy ảo ảnh cổ phật mơ hồ kia cũng cảm giác nghẹt thở.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.