Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt than thở:
- Đúng là biến thái.
Trong ba ngày ba đêm một hơi phá tan tám huyệt khiếu, đây là kỷ lục yêu nghiệt. Đổi lại thiên tài khác dù có tích lũy sâu cỡ nào cũng sẽ không nhanh như vậy.
Đinh Hạo cảm nhận lực lượng mới trong cơ thể, có cảm giác dùng không hết.
- Nên rời đi. Tin tưởng trong thời gian này dư âm cuộc chiến Hoàng Hạc Lâu đã qua. Nguyệt Hoa Tiên Nữ đã chết, muốn phá giải bí mật lực lượng Ma Kha xuất hiện trong Vô Tận đại lục hì phải tiếp tục điều tra Diệu Dục Trai mới ra manh mối. Nhưng Diệu Dục Trai kinh doanh trong Trung Thổ Thần Châu đã lâu, một mình ta không thể đối phó.
Đinh Hạo suy tư.
Cuối cùng Đinh Hạo quyết định rời khỏi 71t trước, đi Nam Vực tìm muội muội Đinh Khả Nhi.
Điều tra thân thế không chỉ là chuyện cá nhân của Đinh Hạo, tìm Đinh Khả Nhi xem như hoàn thành hứa hẹn cuối cùng với chủ nhân cơ thể Đinh Hạo, khi đó hắn giúp Đinh Khả Nhi quay về Thần Ân đại lục, tìm Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành không rõ tung tích, đây là những chuyện Đinh Hạo cần làm.
- Đi!
Đinh Hạo mang theo mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hóa thành luồng sáng rời khỏi Bạch Đầu sơn.
Sau khi Đinh Hạo, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt rời đi thật lâu, sinh linh quanh Bạch Đầu sơn mấy trăm dặm mới thoát khỏi nỗi sợ. Đặc biệt là con mèo to màu trắng đó là ác mộng của đám dã thú yêu ma xung quanh, mấy hôm nay lăn qua lộn lại hành hạ chúng nó thê thảm.
* * *
Lan Châu gần Nam Vực nhất, thành thị to nhất là Hội Ninh thành, cách biên giới Nam Vực khoảng hơn một vạn dặm.
So với châu vực khác của Trung Thổ Thần Châu thì Lan Châu hẻo lánh một chút. Vì Lan Châu dựa gần Nam Vực, đa số địa khu là rừng rậm nguyên thủy ngàn vạn năm, yêu ma tung hoành, vô số cự thú thượng cổ chiếm cứ, các loại khủng bố tồn tại nhiều không đếm xuể . Rừng rậm liên miên ngàn vạn dặm, hầu như không có cao thủ nhân loại nào dám đi vào một mình.
Hội Ninh thành mới có lịch sử mấy ngàn năm, sau lần trước kết thúc thánh chiến mới nổi lên.
Lúc này là giữa trưa.
Đinh Hạo đến dưới Hội Ninh thành, trông thấy nhiều võ giả đeo vũ khí ra vào cửa thành, số lượng nhiều bất thường. Rất nhiều người phong trần mệt mỏi, rõ ràng là từ xa chạy đến.
Đinh Hạo theo dòng người vào Hội Ninh thành, chậm rãi đi hướng trung tâm thành.
Muốn vào Nam Cương phải qua trận pháp truyền tống trận vực môn trong Hội Ninh thành, đây là nguyên nhân tại sao Đinh Hạo đến Hội Ninh thành.
Một lý do khác tự nhiên là muốn hỏi thăm một ít tin tức. Đã ba tháng từ cuộc chiến Hoàng Hạc Lâu, Đinh Hạo luôn ở trong hoang dã, không tiếp xúc với ai nên không biết chuyện sau này ra sao.
Trên đường người đến người đi, nhốn nháo chộn rộn.
Rất nhiều võ giả khẩu âm thô lỗ người từ ngoài đến, đều là loại liều mạng tụm năm tụm ba. Có một số thương đội lớn, dong binh đoàn, thế lực tông môn cũng xuất hiện trong Hội Ninh thành. Những người này biểu tình cảnh giác, ánh mắt đối địch nhìn mọi người.
- Hình như có gì đó là lạ, bọn họ tập kết tại đây vì cái gì?
Đinh Hạo cảm giác không khí căng thẳng, nôn nóng trong Hội Ninh thành.
Chớp mắt Đinh Hạo đến một tòa lầu bằng gỗ xanh.
Đây là một tửu lâu có tên gọi Đao Kiếm các, mùi thức ăn hấp dẫn bay ra. Bên trong Đao Kiếm các có nhiều khách, buôn bán rất đắc. Nhiều người bị mùi thơm hấp dẫn chạy vào Đao Kiếm các.
Đinh Hạo khịt mũi, bước vào tửu lâu Đao Kiếm các.
Tuy cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh trong thời gian ngắn không ăn không uống cũng không sao, nhưng Đinh Hạo điên cuồng dưỡng thương tu luyện, trừ uống chút nước suối mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt mang về ra hắn không ăn một hạt gạo. Bỗng ngiwr mùi thơm, Đinh Hạo thấy thèm ăn.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt thì la hét muốn đại khai ăn giới.
Đao Kiếm các buôn bánd quá đắt, Đinh Hạo chờ một chén trà mới có một bàn trống gần cửa sổ.
tiểu nhị tửu lâu đến chào hỏi. Trong ánh mắt mong chờ mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt, Đinh Hạo kêu các loại thức ăn có trong Đao Kiếm các.
Khiến Đinh Hạo bất ngờ là tiểu nhị tửu lâu toàn là thiếu nữ thanh xuân.
Đồ ăn nhanh chóng bưng lên. Đối diện mỹ thực, một người một mèo ăn ngấu nghiến.
Trong đại đường Đao Kiếm các người đến người đi, rất là náo nhiệt.
Đa số là võ giả đeo vũ khí chơi trò đoán số, lớn tiếng ồn ào, cực kỳ ầm ĩ. Thường có xung đột nhỏ, chửi lộn. May mắn nơi đây là thành thị, những võ giả tính tình nóng nảy cũng cố kiềm chế.
- Không ngờ di tích Thánh Đường Thần Điện trong tin đồn ở Lan Châu. Ha ha ha ha ha ha! Lần này dù thế nào cũng phải đi vào trong chia một chén canh!
- Đúng vậy. Trong truyền thuyết Thánh Đường Thần Điện từng là tông môn mạnh nhất nhân tộc Trung Thổ Thần Châu, đứng sau Siêu Thiên Đình. Không biết vì sao mấy ngàn năm trước Thánh Đường Thần Điện bỗng suy sụp, biến mất thên thế giới này. Mấy năm có nay vô số người tìm di tích Thánh Đường Thần Điện, không ngờ nó xuất hiện trong Mai Cốt sâm lâm. Ha ha ha ha ha ha! Cận thủy lâu đài tiên đắc nguyệt, không thể bỏ qua cơ hội như vậy!
Trên cái bàn gần đó, năm người vạm vỡ vừa ăn vừa uống, hưng phấn cười to.
Lòng Đinh Hạo máy động.
Thánh Đường Thần Điện?
Lúc trước Đinh Hạo chưa từng nghe nói đến Thánh Đường Thần Điện, không biết là thần thánh phương nào.
Nhưng nếu dám nói là tông môn đứng sau Siêu Thiên Đình nhân loại Trung Thổ Thần Châu thì chắc cũng là tồn tại tuyệt thế khủng bố. Tại sao Thánh Đường Thần Điện suy đồi?
Đinh Hạo hơi hiểu ra.
Hèn gì Hội Ninh thành xuất hiện nhiều võ giả bặm trợn từ ngoài đến, chắc đều là vì di tích Thánh Đường Thần Điện.
Nhưng thực lực của bọn họ quá tầm thường, hơn phân nửa chỉ đến xem nóa nhiệt. Mai Cốt sâm lâm là cấm địa nhân loại, võ giả Võ Vương cảnh, Võ Hoàng cảnh đi vào còn có khả năng chết. Đám người này chỉ là cao thủ bình thường cỡ Tiên Thiên Võ Tông cảnh, mới vào Mai Cốt sâm lâm không đến trăm dặm sẽ bị dã thú yêu ma bên trong ăn sạch.
Đây là một tin tức rúng động, một khi truyền ra sẽ dẫn đến nhiều tồn tại cao cao tại thượng.
Nếu di tích Thánh Đường Thần Điện thật sự rất hiếm thấy thì toàn Trung Thổ Thần Châu sẽ bị hấp dẫn, vì Lan Châu gần Nam Cương, cao thủ Nam Cương cũng sẽ giáng lâm.
Đinh Hạo định đi thử vận may.
Đây cũng là cơ hội để Đinh Hạo nhìn xem võ lâm đạo Nam Cương.
Nhưng bây giờ Đinh Hạo có được tin tức quá ít, không biết di tích Thánh Đường Thần Điện có gì quý giá, nằm ở đâu, bị người nào phát hiện. Đinh Hạo không vội vã.
Đinh Hạo vừa ăn vừa nghe, từ đám võ giả ồn ào xung quanh nghe được nhiều tin tức hữu dụng.
Có người bỗng nêu đề tài:
- Đã hơn ba tháng trôi qua, thiên tài tuyệt thế Bắc Vực Đinh Hạo mãi không lộ mặt, không lẽ hắn đã rời khỏi Trung Thổ Thần Châu?
Một người khác phụ họa khẽ thở dài:
- Nhân vật thần long thấy đầu không thấy đuôi đó tất nhiên người bình thường sẽ không thể gặp.