Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1318: Chương 1318: Hội hợp (hạ).




Lúc này thấy Phương Thiên Dực trở về, nhiều người chạy lại ôm gã. Là nam nhi nhưng mọi người khóc vì kích động, Vấn Kiếm tông xảy ra quá nhiều chuyện, vì kinh nghiệm đó mà họ càng quý trọng tình nghĩa sư môn hơn.

Tình huống rất cảm động.

Mọi người bỗng tách ra một con đường.

Phương Thiên Dực ngoái đầu lại, thấy người mặc áo xanh tươi cười nhìn mình.

- Đinh sư huynh!

Phương Thiên Dực kích động chạy lại ôm chặt Đinh Hạo. Tình cảm giữa nam nhân biểu hiện rõ ràng vào lúc này. Nam nhân áo xanh trước mắt vừa là thầy vừa là bạn của Phương Thiên Dực, là người ảnh hưởng lớn nhất đến đời võ giả của gã, là người gã tin tưởng, dựa dẫm suốt đời.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Về là tốt rồi.

Hốc mắt Đinh Hạo ướt nước, nói:

- Ta biết ngay ngươi sẽ về. Mấy năm nay đi đâu? Làm mọi người rất lo lắng, khiến Thiên Âm sư muội xinh đẹp của chúng ta chảy cạn nước mắt vì ngươi. Tiểu tử, nếu ngươi về muộn một chút có lẽ Thiên Âm sư muội đã bị người cướp mất.

Phương Thiên Dực cười hì hì, gãi đầu.

Một thanh âm dịu dàng chân chất vang lên:

- Đây là động tác của ta, bị ngươi bắt chước rồi.

Phương Thiên Dực vụt ngoái đầu, trông thấy hai người cười đứng sau lưng mình. Phương Thiên Dực cười phá lên, bỗng nhào qua ôm chặt hai người, lắc mạnh.

Phương Thiên Dực cười to bảo:

- Hai tiểu tử này, sao giờ mới đi ra?

Hai người bị Phương Thiên Dực lắc đến đầu váng mắt hoa chính là thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Vương Tiểu Thất.

Nhóm bốn người Thanh Sam Đông Viện trải qua nhiều chuyện, từ đệ tử ký danh tầng chót nhất bắt đầu phấn đấu, lần đầu tiên gặp mặt không đánh không quen biết nhưng đến cuối cùng là bằng hữu tri tâm nhất.

Chỉ có cùng nhau trải qua ngày tháng sống chết mới hiểu bốn người Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm, Phương Thiên Dực, Vương Tiểu Thất an toàn đứng chung một chỗ như bây giờ là đáng quý biết bao.

Mọi người hỏi han, Phương Thiên Dực kể lại chuyện mình trải qua.

- Nói vậy là ngươi rớt xuống địa huyệt thâm uyên sau núi, bởi vì cơ duyên xảo hợp bi long khí cực độ bùng phát xé rách hư không đưa thẳng đến Thần Ân đại lục?

Đinh Hạo gật gù, đây là giải thích duy nhất, gần giống với suy đoán của hắn.

Mấy ngày nay Phương Thiên Dực tìm hiểu nhiều chuyện xảy ra sau khi gã rời khỏi Vấn Kiếm tông, trò chuyện với mọi người một lúc mới biết cái gọi là tiên giới chính là Thần Ân đại lục.

Phương Thiên Dực nói:

- Sau khi ta đến Thần Ân đại lục phát hiện thực lực của mình tăng siêu nhanh nghe rợn người. Mới đầu ta cho rằng Thần Ân đại lục là tiên giới chẳng qua bị nhốt ở chỗ kỳ dị, mãi khi đến cuộc chiến Thập Vạn Đại Sơn mạch, ta được truyền thừa ba ngàn tuyệt kiếm của sư tôn và công lực ẩn chứa bên trong nên phá giam cầm chyạ ra.

- Ba ngàn tuyệt kiếm? Đó là tuyệt học của tiền bối Thạch Nhất Hoàng, thì ra ngươi có được nó?

Đinh Hạo rất ngạc nhiên, khi đó nhiều người muốn tìm ba ngàn tuyệt kiếm ai ngờ rơi vào tay Phương Thiên Dực.

Năm xưa Thạch Nhất Hoàng được gọi là vua kiếm đạo, ngang ngửa với song kiêu Thần Đình phương đông, là thiên tài tuyệt thế đại lục phương đông, truyền thừa bí ẩn, không ai biết lai lịch sư thừa. Thạch Nhất Hoàng là một truyền kỳ, tuyệt học ba ngàn tuyệt kiếm hiển hách một thời. Một mình Tam Thiên Tuyệt Kiếm Thạch Nhất Hoàng đã là thế lực bất hủ, các tông môn không dám trêu vào.

Phương Thiên Dực được tuyền thừa ba ngàn tuyệt kiếm đúng là cơ duyên muôn thuở.

Phương Thiên Dực than thở:

- Sau này ta có đi Thạch Chủy thành, bị cuốn vào Thần Điện Hoàng Kim, tranh giành thuốc dẫn tiên dược, tiên khí. Tiếc rằng ta không hiểu nhiều về thế giới kia, không được cơ duyên. Vực môn mới xuất hiện, ta biết tin Vô Tận đại lục nên lẫn vào dong binh, khó khăn lắm mới trở lại Vấn Kiếm sơn mạch lại biết được các ngươi đều đi tiên giới.

Phương Thiên Dực vốn tưởng rằng ngày gặp lại rất xa xôi ai ngờ đến nhanh như vậy.

Mọi người nghe kinh tâm động phách.

Đinh Hạo nhớ lúc trong Thần Điện Hoàng Kim, màn hình thủy tinh chính giữa đại điện có chiếu hình Phương Thiên Dực đổi dạng, tiếc rằng hắn không nhận ra. Đinh Hạo không ngờ thực lực của Phương Thiên Dực tăng trưởng mau đến thế, gã gần như là chí tôn.

Sau khi Phương Thiên Dực vào Thần Ân đại lục luôn bị nhốt trong một bí cảnh không thoát ra được, mỗi ngày chỉ có thể tu luyện. Sau này Phương Thiên Dực được thần thông ba ngàn tuyệt kiếm mới thoát khỏi. Hèn gì Phương Thiên Dực không hiểu rõ về Thần Ân đại lục, không biết chỗ đó là tiên giới mà người Vô Tận đại lục hay đồn. Nếu không thì Phương Thiên Dực sẽ lợi dụng vực môn mới khổng lồ mới quay về Thần Ân đại lục tìm đám Đinh Hạo, đệ tử Vấn Kiếm tông.

Cuồng Đao Trương Phàm vui vẻ cười nói:

- Lần này tốt rồi, huynh đệ chúng ta lại tụ họp, chấn hưng tông môn.

Tâm tính Cuồng Đao Trương Phàm đơn thuần, không ham muốn gì. Tuy nhiên thấy Phương Thiên Dực về khiến Cuồng Đao Trương Phàm mừng rỡ ra mặt.

Phương Thiên Dực gật đầu, hưng phấn hỏi:

- Đúng vậy.

Rốt cuộc chờ đám người Đinh sư huynh trở về, có thể thoải mái hoạt động.

Phương Thiên Dực ngẩng đầu thấy Tạ Giải Ngữ đứng sau lưng Đinh Hạo không xa, chắp tay chào hỏi:

- Tạ sư tỷ.

Tạ Giải Ngữ cười cười, gật đầu.

- Nhưng thế uccj Tuyết Châu gần đây không quá tốt . . .

Phương Thiên Dực giới thiệu thế cục Tuyết Châu, Bắc Vực cho mọi người nghe.

Đám người rất giật mình kêu lên:

- Đã rối loạn như vậy?

Vực môn mới khổng lồ mới này năng lực truyền tống có hạn, không thể đưa nhiều dong binh Thần Ân đại lục đến đây vậy mà trong thời gian ngắn đã khiến nguyên Vô Tận đại lục rơi vào hỗn loạn, tối tăm?

Phương Thiên Dực nói:

- Đáng hận nhất là đám võ giả bại hoại, cấu kết với dong binh ngoài địa lục tàn sát đồng bào. Một số tông môn nổi tiếng lâu năm hoàn toàn thành phụ thuộc của dong binh đoàn, bọn họ đã mất vinh diệu võ giả bảo vệ chủng tộc, sa đọa không thuốc cứu chữa . . .

Đinh Hạo nghe Phương Thiên Dực nói xong dứt khoát quyết định:

- Trấn áp Tuyết Châu trước rồi khuếch trương Bắc Vực, không thể để nó tiếp tục loạn.

Lý Lan không trở về Vô Tận đại lục, nàng ở lại Thần Ân đại lục quản lý sơn môn tạo hóa, thể tu Hãn Hải sâm lâm. Cho nên mọi chuyện trong Vấn Kiếm tông tạm thời Đinh Hạo do toàn quyền phụ trách chỉ huy.

Mọi người đồng ý quyết định của Đinh Hạo.

- Dàn xếp xong tông môn đã, mở sơn môn ra cho mọi người biết chúng ta trở về.

Đinh Hạo cười nói:

- Truyền tin liên lạc với minh hữu trước kia, chia nhau hành động. Phải thanh trừ các thế lực tội ác chồng chất trong Tuyết Châu!

Vương Tuyệt Phong cười hưng phấn hỏi:

- Tốt, sớm nên hoạt động thân thể!

Cuồng Đao Trương Phàm nói:

- Ta về Bách Man sơn nhìn xem.

Lý Vân Kỳ nói:

- Ta đi Thanh Giang trấn.

Đinh Hạo định nói gì thì có lông phượng xẹt qua không trung.

Tạ Giải Ngữ biến sắc mặt nói:

- Tiên Hoàng cung báo tin gấp, Hạo ca ca, ta đi về nhìn xem.

Đinh Hạo gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.