Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1195: Chương 1195: Không biết thứ này có thể dùng được không.




Mặt chưởng quầy trung niên ục ịch không đổi sắc, rất có kiên nhẫn hỏi:

- Nếu không có số phiếu thì ta giúp gì được cho người . . .

Chưởng quầy trung niên ục ịch chưa nói hết . . .

Một thanh âm vênh váo ở bên cạnh Đinh Hạo cười nhạo:

- Đúng là vô tri, không có cả phiếu số mà dám bước vào cửa Thánh Nguyên tiền trang? Ngó bộ dáng ngươi nghèo rớt mồng tơi, soi nước tiểu đi, không biết xấu hổ chạy đến Thánh Nguyên tiền trang mất mặt. Cút mau!

Đinh Hạo quay đầu nhìn.

Một thanh niên mặc áo gấm biểu tình coi rẻ đi hướng hắn, bốn, năm người đi theo bên gã. Trong đó một ngời là Đinh Sát, một trong các thiên tài tuyệt thế của Thần Đình phương đông.

Một thiếu nữ xinh đẹp tóc dài màu vàng đi bên cạnh Đinh Sát, đó là công chúa nhân ngư hải tộc.

Thanh niên áo gấm càng kiêu căng hơn:

- Nhìn cái gì? Ta đang nói ngươi!

Thanh niên áo gấm là một trong các tùy tùng theo đuôi Đinh Sát, biểu tình kiêu căng, biểu tình trên cao nhìn xuống hung dữ trừng Đinh Hạo.

Đinh Hạo định nói gì thì nghe Đinh Sát mất kiên nhẫn phất tay nói:

- Đừng gây sự. Thất công chúa, nơi này là tiền trang lớn nhất Thạch Chủy thành, nếu nàng muốn bán chút báu vật biển sâu tin tưởng bọn họ có thể mua được.

Công chúa nhân ngư hải tộc gật đầu, mỉm cười nói:

- Đa tạ Đinh thiếu hiệp giúp đỡ.

Đinh Sát cười cười:

- Nếu thất công chúa cần huyền tinh thạch thì cứ nói một tiếng, tuy Đinh Sát không phải phú khả địch quốc nhưng có chút tài sản. Thất công chúa cần cứ lấy, đến tiền trang đổi đồ làm gì?

Công chúa nhân ngư hải tộc từ chối:

- Không dám nhận lợi mình không làm.

Mắt công chúa nhân ngư hải tộc lóe tia sáng nhìn Đinh Hạo, trong lòng dâng lên cảm giác kỳ dị. Hơi thở người này làm công chúa nhân ngư hải tộc thấy rất quen, dường như đã gặp ở đâu.

Công chúa nhân ngư hải tộc không quá để ý, bước tới gần quầy. Công chúa nhân ngư hải tộc giơ tay lên lấy ra mấy thứ, cả quầy hàng tỏa sáng lấp lánh.

- Cái này . . .

Chưởng quầy trung niên ục ịch nhìn lướt qua, rung động nói:

- Mấy thứ này quá quý giá, ta là chưởng quầy nho nhỏ không thể tự quyết định. Xin các vị khách quý chờ chút, ta đi mời đại chưởng quầy ra.

Công chúa nhân ngư hải tộc bình tĩnh, trang nhã nói:

- Làm phiền.

Chưởng quầy trung niên ục ịch vội chạy đi.

Đinh Hạo nhìn lướt qua quầy hàng, thầm giật mình.

Không uổng là công chúa nhân ngư hải tộc, ra tay rộng rãi. Thứ công chúa nhân ngư hải tộc bán ra rất hiếm thấy, trừ mười nội đan tinh nguyên thần giao, san hô hải hoàng, mai long quy vạn năm năm còn có mấy tinh hoáng đáy biển hiếm thấy ẩn chứa lực lượng kinh khủng, phát ra hơi thở kỳ dị.

Mấy thứ này đều là vật báu vô giá.

Hèn gì công chúa nhân ngư hải tộc đến tận Thánh Nguyên tiền trang, chỗ khác chắc không ai nuốt nổi nhiều bảo bối hải tộc. Nhưng không biết công chúa nhân ngư hải tộc đổi nhiều huyền tinh thạch làm cái gì.

Giây lát sau chưởng quầy trung niên ục ịch mang một lão nhân vàng vọt bước tới.

Lão nhân vàng vọt người như gậy tre, khuôn mặt không giận tự uy, phát ra khí thế. Lão nhân vàng vọt nhìn lướt qua quầy hàng, biểu tình không thay đổi.

Lão nhân vàng vọt chắp tay, thong dong nói:

- Thì ra là tiểu vương gia Thần Đình và công chúa hải tộc, hai vị khách quý ghé đến, không từ xa tiếp đón, có lỗi có lỗi.

Thanh niên áo gấm ban đầu kiêu căng thấy vậy đắc ý nói:

- Xem như lão già nhà ngươi có ánh mắt, thất công chúa muốn đổi mấy trân bảo này, ngươi mau báo giá đi.

Công chúa nhân ngư hải tộc lộ biểu tình bực mình.

Thanh niên áo gấm quá ngang ngược, không nói năng đàng hoàng, cứ câu mâu châm chích. Thanh niên áo gấm không có giáo dưỡng, làm bạn với kiểu người này là sỉ nhục.

Đinh Sát nhíu mày.

Lão nhân gầy guộc mặt không biểu tình liếc thanh niên áo gấm kiêu căng, nhìn như không nhìn. Lão nhân gầy guộc cẩn thận kiểm tra từng châu báu trên quầy, báo giá hợp lý. Công chúa nhân ngư hải tộc không trả giá, hầu như gật đầu đồng ý.

Lão nhân gầy guộc hỏi:

- Tổng cộng là một trăm ba mươi vạn cực phẩm huyền tinh thạch, không biết công chúa điện hạ muốn thanh toán bây giờ hay làm thẻ khách quý?

Công chúa nhân ngư hải tộc trầm ngâm nói:

- Làm thẻ khách quý đi. Ta ở dưới đáy biển có nghe tiếng Thánh Nguyên tiền trang, trên đại lục phương đông thẻ khách quý của Thánh Nguyên tiền trang còn quý giá hơn cả huyền tinh thạch.

Lão nhân gầy guộc lộ biểu tình kiêu ngạo:

- Công chúa quá khen.

Lão nhân gầy guộc rất tự hào về Thánh Nguyên tiền trang, nói:

- Thẻ khách quý Thánh Nguyên tiền trang chia làm bốn loại trung bình, đỏ, vàng, bạch kim. Mức giá một trăm ba mươi vạn huyền tinh thạch có thể làm thẻ đỏ. Nhưng thân phận của công chúa điện hạ cao quý lại là khách quý tiểu vương Đinh Sát mang đến nên lão hủ tự quyết định làm thẻ vàng, ý của công chúa ra sao?

Lão nhân gầy guộc nói rất khôn khéo, âm thầm nịnh hót công chúa nhân ngư hải tộc, Đinh Sát.

Công chúa nhân ngư hải tộc gật đầu, cười nói:

- Vậy xin đa tạ.

Trong quá trình Đinh Hạo bị lơ một bên. Đinh Hạo ăn mặc vải xanh bình thường, sau khi dịch dung thì mặt mũi, khí chất vô cùng bình thường, nhìn sao cũng không giống nhà giàu nên bị lơ là đương nhiên.

- Người đâu, cẩn thận cất giữ những trân bảo hải tộc.

Lão nhân gầy guộc xoay người ra lệnh tiểu tư Thánh Nguyên tiền trang cẩn thận chuyển kho báu đi.

Lúc này Đinh Hạo luôn im lặng bỗng lên tiếng:

- Khoan đã, xin hỏi đại chưởng quầy, mấy món tinh khoáng thâm hải này quý tiền trang có bán không?

Lão nhân gầy guộc ngẩn ra, liếc Đinh Hạo, gật đầu, nói:

- Nếu có người ra giá cao thi đương nhiên sẽ bán, tiền trang chúng ta không chỉ giao dịch, tất cả chủ yếu thanh toán bằng huyền tinh thạch.

Đinh Hạo gật gù:

- Vậy thì tốt, ta muốn mấy món tinh khoáng thâm hải này.

Lão nhân gầy guộc giật mình, mắt nhìn thẳng vào Đinh Hạo.

Lão nhân gầy guộc nói:

- Có thể bốn tinh khoáng thâm hải tổng cộng một trăm vạn cực phẩm huyền tinh thạch.

Giá cao hơn lúc mua gấp ba, bốn lần, lão nhân gầy guộc sư tử mở miệng rộng.

Đinh Hạo gật đầu, mua giá thấp bán giá cao là nguyên tắc của tiểu thương.

- Xin vị thiếu hiệp này hãy đưa số phiếu của tiệm hoặc thanh toán bằng huyền tinh thạch cũng được.

Lão nhân gầy guộc thấy Đinh Hạo đồng ý ngay món hàng lớn thì biết lai lịch của đối phương không nhỏ, thái độ cung kính hơn.

Đinh Hạo lắc đầu, nói:

- Trong tay ta không có số phiếu hay huyền tinh thạch . . .

Đinh Hạo chưa nói xong thì thanh niên áo gấm kiêu căng đã cười phá lên:

- Ha ha ha ha ha ha! Nhà nghèo kia, bị điên rồi sao? Không có gì mà định nhúng chàm báu vật của công chúa của hải tộc? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Báu vật hải tộc quý giá như vậy ngươi có thể đụng vào sao? Mau cút đi!

Đinh Hạo bỗng ngoái đầu lại, mắt lóe tia sáng khí.

Thoáng chốc mọi người có mặt cảm giác sống lưng ớn lạnh, có thứ gì đáng sợ sắp bùng nổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.