Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 798: Chương 798: Lâm Liệt.




Ngày càng nhiều tin tức truyền ra.

- Này, các ngươi có biết không? Liệt Thiên Kiếm tông bị tiêu diệt la có liên quan đến đao cuồng kiếm si.

- Đao cuồng kiếm si? Chính là thiên tài thiếu niên Tuyết Châu thời gian trước rất nổi tiếng? Không thể nào, dù gì đao cuồng kiếm si chỉ là một hậu bối, trước siêu thế lực như Liệt Thiên Kiếm tông, Thanh Vân tông, Diệt Tuyệt Kiếm tông không bằng một hạt bụi. Việc lớn như vậy làm sao liên quan đến đao cuồng kiếm si được?

- Ha, ngươi không hiểu. Nghe nói Đinh Hạo và đại ma vương Tống Khuyết mập của Thanh Vân tông, Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy của Diệt Tuyệt Kiếm tông là bằng hữu chí giao. Hai đại tông môn đối phó Liệt Thiên Kiếm tông là vì Liệt Thiên Kiếm tông chọc phải Đinh Hạo.

- Nói bậy bạ! Can qua giữa tông môn quan hệ lớn lao, sao có thể vì tình riêng mà tùy tiện chinh phạt?

- Không biết, dù sao ta nghe nói như vậy, tin hay không thì tùy các ngươi. Hơn nữa đoạn thời gian trước Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy tự mình đến quảng trường vực môn nghênh đón đại nhân vật, nghe đồn chính là Đinh Hạo.

Trong một tửu lâu cổ thành Kiếm Đô, các thực khách vừa ăn uống vừa bàn tán đề tài nóng bỏng nhất.

Có đủ loại tin tức.

Bàn lớn bằng gỗ đó dựa vào cửa sổ tầng hai, một bóng dáng yêu kiều ngồi cạnh bàn nghe mọi người bàn tán, biểu tình buồn rầu đáng thương càng động lòng người. Nàng như tiên nữ lạc vào trần giác, thẫn thờ không biết đang nghĩ gì.

Thiếu nữ ngẩn ngơ thầm nghĩ:

- Chắc chắn rồi, chắc chắn có liên quan đến hắn. Hắn từng nói đến Kiếm Châu là vì làm việc lớn, bây giờ hắn đã làm được. Siêu thế lực như Liệt Thiên Kiếm tông cũng thành mây khói trước mặt hắn . . .

Cạnh bàn bên tay thiếu nữ dựng hai cốt mâu trong suốt như ngọc, hình dạng cổ kính, thoạt trông không có gì đặc biệt.

- Đã thu mua Kiếm Tâm Thảo gần hết, ha ha. Có Diệt Tuyệt Kiếm tông lên tiếng, lần này Đà Linh thương đội lời to, xem tình hình thêm hai, ba ngày sẽ quay về Băng Châu. Đi chuyến này rồi có lẽ về sau vĩnh viễn không thể gặp lại hắn. Có phải ta nên ngừng si tâm vọng tưởng không?

Mỗi khi nhớ đến khuôn mặt tươi cười, bóng lưng kia là thiếu nữ cảm thấy trái tim đau như cắt.

Mấy năm nay thiếu nữ hoạt bát, vui vẻ sống, giờ nàng mới biết thì ra thích một người chính là loại cảm giác này sao?

Mới có mấy ngày ngắn ngủi thiếu nữ hoàn toàn thay đổi thành người khác, đa sầu đa cảm, lòng buồn bã, không còn hoạt bát dứt khoát như ngày xưa.

Khi thiếu nữ đang thẫn thờ thi có người ở sau lưng nhẹ đụng vào nàng.

Một thanh âm lè nhè say rượu trêu chọc:

- Ha ha ha ha ha ha! Vị cô nương này thật là thiên hương quốc sắc, giống như tiên giáng trần, chỉ nhìn bóng lưng đã khiến người muốn ngừng mà không được. Không biết ta có thể ngồi ở đây cùng nàng uống một ly được không?

Cố Tinh Nhi không thèm ngoái đầu lại, bình tĩnh nói:

- Cút đi.

- Cần gì lạnh lùng vậy, nên biết . . .

- Cút đi.

- Tiểu anh đầu, có biết ta là ai không? Đừng không nể mặt! Đừng chọc ta giận, không thì . . .

- Cút đi.

Người phía sau không nhịn được nữa, rất là tức giận. Gã là nhân vật cỡ nào? Vậy mà bị một nha đầu ăn mặc bình thường quát mắng. Gã định nói cái gì. Tiểu nhị tiệm rượu thấy tình hình đó sợ đến mặt trắng bệch, lao nhanh tới kéo người kia lại, nói nhỏ vào tai gã.

Người đó sợ mặt trắng bệch.

Người đó sợ hãi lắp bắp nói:

- Cái này . . . Ta thật tình không biết . . . Người . . . Là người Trương Khả Di đại nhân tự mình đưa tới . . . Tiểu nhân đáng chết, tiểu nhân tội đáng muôn chên. Xin cô nãi nãi đừng để trong lòng, ta . . .

Cố Tinh Nhi vẫn chỉ dùng câu cũ:

- Cút đi.

Người kia ngây ra, giây sau không dám đi bằng chân mà nằm dưới đất lăn.

Mọi người trong quán thấy vậy rất la kinh ngạc, người quen cái tên say rượu lăn dưới đất đều vô cùng giật mình. Tên say rượu này có chút danh tiếng trong cổ thành Kiếm Đô vậy mà sợ đến mức này, không lẽ nữ nhân xinh đẹp kia có lai lịch rất lớn?

Lúc này một thư sinh áo xanh tuấn tú chậm rãi lên lầu, nhìn bốn phía, mỉm cười đi hướng cái bàn nữ nhân ngồi.

Thư sinh áo xanh tuấn tú mỉm cười hỏi:

- Ta có thể ngồi ở đây không?

Mọi người thấy vậy đều thắp nhang thay thư sinh áo xanh tuấn tú, cho rằng chắc chắn tư sinh sẽ giẫm phải đinh. Tiểu nhị lúc trước chạy lại lắc đầu định kéo thư sinh áo xanh tuấn tú ra, lòng khinh thường ghĩ đầu năm nay sao nhiều người không biết sống chết quá.

Ai ngờ bóng lưng nữ nhân xinh đẹp lạnh tựa băng run lên, lần đầu tiên ngoái đầu lại.

Đó là khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, tinh xảo, trẻ tuổi mà tràn ngập sức sống, anh khí hiếm thấy trong nữ nhân bình thường. Màu da bánh mật khẻo mạnh, có chút dã tính tôn lên nét xinh đẹp, hấp dẫn lại có nga, mạnh mẽn hư báo cái, rất quyến rũ.

Cố Tinh Nhi vội đứng dậy, từ mình kéo ghế cho thư sinh áo xanh tuấn tú:

- Là ngươi . . . A, mời ngồi.

Mọi người nhìn muốn rớt tòng mắt.

Tiểu nhị đứng ngây như phỗng, không hiểu ra sao. Tiểu nhị không biết lai lịch của thư sinh áo xanh tuấn tú, nhớ lời Trương Khả Di dặn, vội vã phái người đi báo cáo cho gã biết chuyện.

* * *

Cố Tinh Nhi tò mò hỏi:

- Sao ngươi đến đây?

Cố Tinh Nhi trở về sức sống ngày xưa.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Mấy ngày nữa ta sẽ rời khỏi Kiếm Châu nên đi dạo trong thành, cảm nhận phong thổ nhân tình chỗ này. Mới rồi ta ở dưới lầu thấy nàng ngồi bên cửa sổ nên đến chào.

Tinh thần Cố Tinh Nhi rung lên:

- A! Ngươi định đi? Quay về Băng Châu sao?

Nếu đúng là vậy thì không chừng bọn họ có thể đi chung đường.

Đinh Hạo lắc đầu, nói:

- Không phải, ta có một chuyện cực kỳ quan trọng, tạm thời rời khỏi Bắc Vực một thời gian.

Mặt Cố Tinh Nhi buồn bã, nàng cúi đầu khẽ nói:

- A! Vậy chúc ngươi thuận buồm xuôi gió.

Lòng Cố Tinh Nhi rối loạn, không biết nên nói cái gì, lòng mới dâng lên chút hy vọng đã vỡ nát.

Cố Tinh Nhi nhớ lúc đi Kiếm Châu Đinh Hạo nói có chuyện quan trọng, kết quả Liệt Thiên Kiếm tông bị xóa sổ.

Bây giờ Đinh Hạo rời khỏi Bắc Vực vẫn là vì làm chuyện quan trọng, không biết hắn sẽ làm việc lớn kinh thiên động địa gì?

Đinh Hạo ngừng một lúc, thử hỏi:

- Tinh Nhi, ta thấy tính cách của nàng không thích hợp làm tiêu sư. Tư chất của nàng không tầm thường, bản lĩnh rất khá, hay là bái vào Diệt Tuyệt Kiếm tông mang nghề theo thầy học, sau này sẽ có thành tựu tốt hơn là cả ngày ra sống vào chết, đi trong hoang dã đầy rẫy nguy hiểm. Nàng thấy sao?

Cố Tinh Nhi ngây người, giây sau mừng như điên.

Hắn quan tâm ta.

Hắn quan tâm ta.

Suy nghĩ này lấp đầy đầu óc Cố Tinh Nhi, khiến nàng chìm trong trạng thái cực kỳ hưng phấn. Cơ hội bái vào Diệt Tuyệt Kiếm tông nếu là trước kia thì Cố Tinh Nhi cảm giác nó là chuyện tốt như mơ, nàng không dám nghĩ.

Bây giờ Cố Tinh Nhi không chút do dự gật đầu ngay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.