Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 673: Chương 673: Liều mạng




Một cảm giác mất mát thoáng dâng lên trong lòng thiếu nữ yếu đuối này.

Trong nháy mắt tiếp theo, lại nghe có tiếng hét. Tạ Giải Ngữ trở tay nắm chặt. Hộp kiếm phía sau nàng lại lần thứ hai rung động. Một thanh tiểu kiếm chỉ dài hơn một thước, rộng chừng một ngón tay nhìn vô cùng hoa lệ, tự động từ trong đó bắn ra. Nó không đến trong tay của nàng. Sóng kiếm một lớn một nhỏ giao nhau. Trong nháy mắt nàng lại xuất kích!

Hỏa diễm đáng sợ lan ra khắp bầu trời.

Một huyễn ảnh phượng hoàng hỏa diễm cao tới ngàn mét xuất hiện ở sau lưng nàng, che phủ nửa bầu trời.

- Ha ha, nữ nhân, ngươi đã bị trọng thương, cần gì phải kiên trì nữa. Ngươi hãy nhanh chóng rời khỏi đây đi!

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng hét lớn.

Lần đầu tiên nhìn thấy dung nhan tuyệt thế của Tạ Giải Ngữ, mặc dù thân là Yêu tộc, mặc dù đã thấy qua rất nhiều mỹ nữ trên thế gian, mặc dù là một trái tim đã sớm không hề bận tâm tới những điều này, nhưng giờ phút này, trong lòng hắn vẫn không tránh khỏi cảm giác tiếc nuối, không muốn một nữ Chiến Thần tuyệt thế như vậy chết vì Đinh Hạo.

Đây là lần đầu tiên hắn phát sinh tình cảm như vậy đối với một nữ tử Nhân tộc.

- Ha ha, không ngờ thì ra là một tuyệt thế đại mỹ nhân như vậy...

Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng cũng lớn tiếng tán thưởng.

Dung nhan khí chất của Tạ Giải Ngữ, quả nhiên khó có thể dùng từ ngữ để hình dung.

Đáng tiếc tất cả những điều này đối với nàng mà nói, lại cũng không quan trọng.

Nữ Chiến Thần mỹ lệ này vung song kiếm lên, không để ý tới chuyện sống chết của mình, đồng thời đối phó với công kích do hai đại Yêu Hoàng phát động.

Ầm ầm ầm!

- Phụt...

Tạ Giải Ngữ há miệng phun ra một búng máu, ngã bay ngược ra ngoài. Nàng bị thương không nhẹ.

Trên thực tế, lúc trước vội vàng đỡ cho Đinh Hạo một chiêu Ngân Nguyệt Huyết Sát, nàng đã thương tổn tới nội phủ thần hồn. Dù sao đó là một chiêu ra tay toàn lực của Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng, chuẩn bị đầy đủ. Mà chính nàng lại vội vàng chống đỡ. Hơn nữa vì không muốn làm ảnh hưởng đến Đinh Hạo, nên nàng cứng rắn dùng thân thể mềm mại của mình nhận lực phản chấn, khiến nàng thổ huyết.

Hiện tại, liên tục đối mặt với sự công kích của hai đại Yêu Hoàng, Tạ Giải Ngữ rất nhanh rơi vào thế hạ phong.

Chỉ có điều nàng lại hoàn toàn không có ý lui bước. Cho dù liều mạng bị thương, nàng cũng ngăn chặn tất cả sát chiêu công kích về phía Đinh Hạo.

Trong nháy mắt, trên người nàng đã đầy vết thương. Dùng mắt thường có thể thấy được huyễn ảnh phượng hoàng hỏa diễm cực lớn trên bầu trời đã ảm đạm đi rất nhiều.

- Nữ nhân, ngươi không phải là đối của của hai người chúng ta liên thủ lại, cần gì phải khổ sở chống đỡ như vậy. Cho dù ngươi cùng Đinh Hạo có giao tình, cũng đã làm hết chức trách của một vị bằng hữu, không cần liều cả tính mạng của mình như vậy!

Thật hiếm có lúc nào Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng lại mở lời khuyên bảo như vậy.

Tạ Giải Ngữ cười nhạt. nàng nhẹ nhàng hất đầu, khiến sợi tóc này bắn ra từng giọt máu. Nàng mở miệng, dùng hàm răng mỹ lệ trắng như tuyết, cắn một lọn tóc dài đỏ như lửa. Sắc mặt bình tĩnh, chiến ý hiện rõ.

- Ha ha ha, ngươi thật đúng là hạt giống tình, lại có thể nảy sinh thiện cảm với một nữ tử Nhân tộc?

Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng cười nhạt.

- Cho dù là nữ võ giả Nhân tộc mỹ lệ hơn nữa, cũng là kẻ địch và thức ăn của Yêu tộc ta. Cần gì phải nói nhiều như vậy. Ta và ngươi liên thủ, ai bắt được nàng, mang về làm thị thiếp. Như vậy không phải đơn giản hơn sao?

- Mở miệng không được lời nào hay. Tên mãng phu như ngươi thì hiểu được cái gì... Nhanh lên, giết Đinh Hạo quan trọng hơn!

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng nhíu mày nói.

- Thế nào? Ngươi không thích sao? Vậy tiểu tiện nhân kia thuộc về ta...

Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng cười ha ha. Một mặt trăng bạc lại hiện lên, so với lần trước càng rõ ràng chân thật hơn. Trong đó ẩn chứa yêu lực đáng sợ, khiến khắp thiên địa cũng bắt đầu run rẩy.

Đúng lúc này…

- Hai tên súc sinh chuyên ăn tươi nuốt sống, cũng dám lớn lối như vậy sao!

Một giọng nói rõ ràng đột nhiên vang lên ở trong tai của mọi người.

Chỉ thấy một thân ảnh phát ra kim quang, trong nháy mắt lóe lên. Trong tay hắn cầm một kiếm quang với ánh sáng màu đỏ. Hắn trở tay rạch một cái.

Ầm.

Một tiếng động nhỏ vang lên. Ngân Nguyệt Huyết Sát này ẩn chứa lực lượng hủy diệt giống như một đoạn gỗ mục, vô thanh vô tức phân thành hai, bắn ra ngoài, khiến mặt đất trên quảng trường phía xa xuất hiện hai hố sâu!

Ra tay dễ dàng hóa giải được một chiêu tất sát như vậy, khiến Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng nhìn thấy được cũng hít một hơi lạnh.

Ngân Nguyệt Huyết Sát tuyệt đối không phải chỉ là một công kích đơn giản như vậy. Bằng không cũng không có khả năng một đòn đánh Tạ Giải Ngữ bị thương nặng như vậy. Đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, có người có thể đủ khả năng dễ dàng phá hỏng tuyệt học trấn tộc của mình.

- Đinh Hạo!

Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng thét một tiếng kinh hãi.

- Đinh sư huynh!

- Đinh đại ca!

- Meo...

Đám người Kỷ Anh Khởi, Nhâm Tiêu Diêu vừa nhìn thấy Đinh Hạo, tất cả đều bắt đầu vui mừng hân hoan.

Người xuất hiện vào thời khắc mấu chốt này mặc y phục màu xanh, trong tay cầm thanh kiếm rỉ, tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, gương mặt tuấn tú như ngọc, tóc đen thả dài như thác nước. Đó không phải là Đao Cuồng Kiếm Si Đinh Hạo sao?

Đinh Hạo nhìn đám người Kỷ Anh Khởi mỉm cười gật đầu, đi tới bên cạnh Tạ Giải Ngữ. Một bàn tay áp ở phía sau người nàng chậm rãi rót vào thiên hỏa huyền khí, giọng nói có phần trách cứ:

- Chịu vết thương nặng như vậy, cần gì phải cứng rắn chống đỡ. Nếu thật sự đánh không lại, sao không ôm ta chạy cho nhanh. Thật đúng là một tiểu ngu ngốc!

Tạ Giải Ngữ trừng mắt, nhưng không có lên tiếng.

Chỉ có điều ánh mắt, tư thái một nữ nhi này lại khiến mọi người xung quanh đều chấn động, có một cảm giác thất hồn lạc phách.

Thiên hỏa huyền khí của Đinh Hạo, bị vây trong huyền khí cực phẩm thuộc tính hỏa, phù hợp với tu vi thuộc tính hỏa của Tạ Giải Ngữ, trong nháy mắt áp chế thương thế trong cơ thể Tạ Giải Ngữ.

Lúc này, trong thiên địa biến đổi khác thường, đã nghiêm trọng tới cực điểm. Phóng tầm mắt nhìn ra, ngoại trừ vị trí trung tâm quảng trường và tòa tháp lớn kim sắc ra, các nơi khác trong thành thị Ngụy Thần gần như đều đã hoàn toàn sụp xuống. Tất cả di tích đều bị chìm ngập ở bụi bặm và lửa dưới lòng đất phun lên...

Hai người Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng và Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng vừa thấy tình hình không ổn, lập tức thối chí.

Nếu Đinh Hạo đã tỉnh lại, cũng không biết hắn đã nhận được lợi ích gì, tiếp tục chiến đấu tiếp cũng không có khả năng giết chết được hắn, ngược lại sẽ làm lỡ chuyện quan trọng khác.

Ánh mắt hai người nhìn những tiểu tháp thần hỏa trên tháp lớn kim sắc, hiểu rõ tầm quan trọng của chúng. Trong lòng thoáng động, yêu khí bắt đầu được phát động. Trong nháy mắt hai người mang đi mấy trăm tiểu tháp, bỏ vào trong túi càn khôn, thân hình lắc một cái, đã phóng lên trời cao rời khỏi đó...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.