Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1082: Chương 1082: Ma tinh chuyển thế.




Mặt nam nhân trung niên nghiêm túc nói:

- Không ngờ tuổi ngươi còn trẻ mà thực lực mạnh mẽ như vậy, nhưng tổn thương người Thiên Hoang bộ lạc ta tuyệt đối không dễ dàng bỏ qua. Ngươi phải trả giá lớn!

Khóe môi Đinh Hạo cong lên lạnh lùng nói:

- Trên danh nghĩa lùng bắt A Sơ nhưng sự thật thì mục tiêu của các ngươi là ta đúng không? Ha ha ha ha ha ha! Có lúc quá tham lam không phải chuyện tốt. Bí mật trên người ta sao Thiên Hoang bộ lạc nho nhỏ dám mơ ước? Khuyên các ngươi thành thật ngừng tay lại thì ta sẽ không làm khó dễ các ngươi, nếu không . . .

Nói đến đây khóe môi Đinh Hạo nhếch lên, hàm răng trắng lóe tia sáng sắc lạnh.

Đinh Hạo nói:

- Còn ép ta thì từ nay trong Hãn Hải sâm lâm không còn Thiên Hoang bộ lạc.

Đinh Hạo dứt lời, một đại quân kim loại lửa bỗng nhiên xuất hiện sau lưng Đinh Hạo.

Đây là một quân đội kim loại tử vong khoảng năm trăm người, mỗi chiến ngẫu kim loại cơ thể cao to dữ tợn, sắc lạnh trong ánh nắng. Ngọn lửa rực cháy trên người chiến ngẫu kim loại tăng phần quái dị như thể quân đội tử thần bước ra từ địa ngục, khiến bên cạnh hồ nước yên tĩnh vọt lên khí huyết sát khủng khiếp.

Kinh Diễm Phạt Thiên Quân.

Trong cuộc chiến Thanh Gian trấn Đinh Hạo chiếm được một đại quân kim loại chiến ngẫu lửa tử vong.

Mỗi một chiến ngẫu kim loại đều có sức chiến đấu cảnh giới Võ Đế cảnh, cơ thể chế tạo bằng thần liệu cực kỳ cứng rắn, có sức chiến đấu không gì phá nổi. Đối với thể tu đơn thuần thì đại quân kim loại chiến ngẫu lửa tử vong là lực lượng trời sinh khắc chế bọn họ.

Con ngươi nam nhân trung niên co rút.

Đáy mắt nam nhân trung niên tràn ngập sợ hãi.

Nam nhân trung niên cảm giác được đại quân kim loại chiến ngẫu lửa tử vong đáng sợ cỡ nào.

Hơn năm trăm chiến ngẫu kim loại sức chiến đấu cảnh giới Võ Đế cảnh hợp thành đại quân kim loại chiến ngẫu lửa tử vong đối với Thiên Hoang bộ lạc là kẻ thu đáng sợ. Nguyên Thiên Hoang bộ lạc cộng lại chỉ có mấy chục cao thủ thể tu Võ Đế cảnh, số lượng chênh lệch quá xa.

Thực lực của Đinh Hạo cao thâm khó dò, ai biết bên cạnh hắn còn có bao nhiêu chiến ngẫu kim loại khủng khiếp như vậy?

Lần này thật sự đạp đinh.

Nam nhân trung niên và mấy chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc ngơ ngác nhìn nhau, lưng ướt đẫm mồ hôi.

Đức Bưu vẻ mặt ủ rũ cũng hoảng sợ, nghĩ mà run.

Mãi đến lúc này bọn họ mới hiểu lực lượng của thanh niên bí ẩn này khủng khiếp như thế. Khống chế một đại quân kim loại chiến ngẫu lửa tử vong, đây là những siêu bộ lạc thế lực lớn vô cùng, đại tông môn vực ngoại mới có được sức mạnh đó.

Đối với tồn tại như thế thì Thiên Hoang bộ lạc nho nhỏ không đáng là gì.

Vào lúc này nam nhân trung niên, Đức Bưu, các chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc hiểu ra thanh niên bí ẩn không phải người bọn họ có thể chọc vào.

Đinh Hạo mỉm cười nhìn đám người nam nhân trung niên, Đức Bưu, các chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc, rất vừa lòng hiệu quả này.

- Được rồi, xem ra các ngươi đã hiểu, chuyện này ngừng ở đây, ta sẽ không truy cứu thêm. Ta mang A Sơ, Du Hiệp đi, nếu sau này bọn họ muốn trở về Thiên Hoang bộ lạc thì ta sẽ không ngăn cản. Tốt nhất là các ngươi đừng bám theo gây sự nữa, không thì dù là tộc trưởng cảnh giới thánh nhân cảnh trung giai, một vị trưởng lão thánh nhân cảnh khác của các ngươi cũng không chịu nổi đòn sấm sét của ta!

Đinh Hạo dứt lời, ánh sáng kim loại chợt lóe, Kinh Diễm Phạt Thiên Quân biến mất.

Nam nhân trung niên há mồm không nói nên lời.

Đinh Hạo vạch ra tu vi ba người có thực lực mạnh nhất Thiên Hoang bộ lạc nói lên hắn biết rõ sức chiến đấu mạnh nhất của Thiên Hoang bộ lạc và không thèm để vào mắt. Giọng điệu, tư thế như vậy đánh nát chút may mắn cuối cùng trong lòng nam nhân trung niên.

Tay trái Đinh Hạo kéo Nạp Lan Sơ, tay phải dắt Nạp Lan Du Hiệp quay người, chậm rãi rời đi.

Đinh Hạo đi vài bước chợt nhớ điều gì, xoay người hỏi:

- Đúng rồi, thuận tiện cho hỏi thăm một câu, muốn ra khỏi Hãn Hải sâm lâm trong thời gian ngắn nhất nên đi hướng nào.

- A? Cứ đi thẳng hướng đông là được.

Nam nhân trung niên ngẩn ra, không hiểu tại sao Đinh Hạo đột nhiên hỏi câu này, bản năng chỉ mấy cây to quái dị ven hồ nhỏ.

Nam nhân trung niên nói:

- Ngọn loại cây này vĩnh viễn chỉ hướng đông, rất dễ phân biệt.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Đa tạ.

Chớp mắt ánh sáng chợt lóe, bóng dáng Đinh Hạo, Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp biến mất bên bờ hồ.

Gió nhẹ thổi, các cao thủ, chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc rùng mình.

Nam nhân trung niên run lên, trong lòng vừa sợ vừa tức giận. Vào phút cuối cùng nam nhân trung niên là Hãn Hải sâm lâm Võ Thánh cảnh nhưng bị ánh mắt của thanh niên chấn nhiếp, như đứa con nít làm sai chuyện gặp người lớn. Nam nhân trung niên không thể thốt lời hăm dọa.

Gã bị một hậu bối chấn nhiếp?

Bỗng có luồng sáng xẹt qua, Lãnh Vân xuất hiện trước mặt mọi người.

Các chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc cùng cúi đầu hành lễ, nói:

- Tham kiến Lãnh Vân trưởng lão.

Lãnh Vân sốt ruột hỏi:

- Người đâu?

Nam nhân trung niên thở dài kể lại chuyện đã xảy ra, không chút giấu giếm.

Cuối cùng nam nhân trung niên nói:

- Bạn già, xem ra ta nên nghe lời ngươi.

Lãnh Vân ngẩn ngơ, cảm thán rằng:

- May mắn không tạo thành hậu quả nghiêm trọng. Tuy ta biết ngươi vì tốt cho bộ lạc nhưng nên sửa lại tật xấu xúc động, may mắn lần này không đến nỗi không thể điều hòa. Thanh niên đó lai lịch bí ẩn, không phải vật trong ao, Thiên Hoang bộ lạc chúng ta không thể trêu vào. Lần này hắn mang A Sơ đi cũng nằm trong dự đoán của ta. Trong cơ thể nha đầu đó chảy dòng máu tộc Nạp Lan, sớm muộn gì sẽ rời đi. Thả nha đầu đó đi xem như bán một nhân tình cho Đinh Hạo, có lẽ sau này sẽ là một đoạn cơ duyên.

Nam nhân trung niên gật đầu, khiêm tốn nghe dạy.

Tên của nam nhân trung niên là thanh, địa vị trong Thiên Hoang bộ lạc ngáng ngửa với Lãnh Vân, cùngx là bối phận trưởng lão. Tính tình nam nhân trung niên rất xúc động, nóng nảy, người gặp người sợ lần này ăn bồ hòn trước mắt Đinh Hạo, nam nhân trung niên bắt đầu suy nghĩ lại.

Lãnh Vân ra lệnh:

- Được rồi, trở về đi, truyền mệnh lệnh của ta, ngày sau nếu có chiến sĩ trong bộ lạc gặp nhóm Đinh Hạo, A Sơ thì phải lễp hép đối xử, không được tranh chấp. Ai vi phạm sẽ bị phạt nặng. Đi!

Lãnh Vân mang theo các chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc quay về bộ lạc.

* * *

Bên tai nghe tiếng gió thổi vù vù, dãy núi nguy nga dưới lòng bàn chân nhanh chóng trôi tuột ra phía sau.

Nạp Lan Sơ túm chặt tay áo Đinh Hạo, ánh mắt cực kỳ tôn sùng nhìn Đinh Hạo. Nạp Lan Sơ không ngờ nàng congx thanh niên trở về từ hoang dã sau khi hôn mê ba tháng tỉnh lại có lực lượng cường đại như vậy, trưởng lão Thanh, một trong các chiến sĩ mạnh nhất Thiên Hoang bộ lạc đều bị Đinh Hạo trấn áp.

Lần này nguện vọng rời khỏi Hãn Hải sâm lâm tìm phụ thân của Nạp Lan Sơ có thể hoàn thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.