Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 596: Chương 596: Miệng quạ đen




Chúng giống như cung mạnh nỏ cứng, chỉ cần có võ giả tiến vào trong đó, chỉ sợ sẽ lập tức bị bắn thành cái sàng.

Đinh Hạo vận đủ huyền khí, tạo ra một vòng bảo hộ ngân sắc đường kính hơn hai thước, bảo vệ Kỷ Anh Khởi và hai tiểu sủng vật ở trong đó, lại từng bước tiến về phía trước.

Những mảnh đồng thau rỉ rét này đập vào phía trên vòng bảo hộ, phát ra những tiếng kim loại va chạm, bắn lên từng tia lửa.

Đinh Hạo cũng không tránh khỏi cảm thấy kinh hãi.

Không nói khác, riêng cửa ải này, chỉ sợ sẽ khiến không ít cường giả Nhân tộc và Yêu tộc may mắn đi tới đoạn tây du Cổ Lộ này phải chùn bước. Đây vẫn chỉ là phía sát ngoài của dãy núi mà thôi, đã khủng khiếp như vậy. Nếu như thâm nhập vào sâu bên trong đó, chỉ sợ ngay cả cường giả cảnh giới Vũ Vương đỉnh phong, đều sẽ bị cắt nát.

Hoàn cảnh của nơi này quả nhiên là vô cùng ác liệt.

Lấy thị lực của Đinh Hạo, cũng chỉ miễn cưỡng có thể xuyên qua cuồng phong màu đỏ, nhìn thấy không quá một trăm thước. Nếu muốn nhìn xa hơn nữa, phải dựa vào thần thức để thăm dò.

- Theo khe núi này, tiếp tục đi về phía trước...

Kỷ Anh Khởi nhắm mắt lại cảm ứng một hồi, sau đó đưa tay chỉ. Đinh Hạo theo lời nàng đi về phía trước.

Vèo!

Trong gió mạnh, một đạo ánh sáng màu đỏ bắn tới trước mặt. Lại là một binh khí ẩn chứa chiến ý linh khí. Lực lượng ẩn chứa trong đó cực kỳ kinh khủng, tương đương với một đòn toàn lực của cường giả cảnh giới thất khiếu Vũ Vương.

Đinh Hạo đã sớm có kinh nghiệm, không tránh né, ung dung đợi cái búa lớn đến trước người, mới vươn tay chộp lấy. Trong giây lát, khi vừa nắm được cán búa điên cuồng lao đến, tâm niệm vừa động, ngón tay trái song song với nhau giống như thanh đao, liên tục vẽ ra minh văn chữ Hán, phong ấn chiếc búa lớn này xuống.

Toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong nháy mắt mà thôi.

Đinh Hạo tiếp tục đi về phía trước.

Trong dãy núi, dưới chân đều là do các loại binh khí đao tàn kiếm gãy chồng chất tạo thành. Mặt đất dưới chân thậm chí còn giống như cành cây khô, đều do binh khí đao kiếm tạo thành, khiến người ta một loại ảo giác vô cùng kỳ lạ. Kèm theo cuồng phong vô biên vô tận và một vài mảnh vụn kim loại bị cuồng phong cuốn vào trong đó. Quang cảnh ngọn núi thật sự đáng sợ vô cùng. Đinh Hạo cũng đi rất chậm chạp.

Mới vào núi không đầy ba bốn km, Đinh Hạo liền nhìn thấy một vài thi thể và xương trắng còn mới.

Những thi thể huyết nhục mơ hồ, bị cuồng phong thổi lên rơi vào trên cây do một vài đao kiếm kim loại tạo thành, thân thể bị đâm xuyên qua giống như một con nhím. Xem ra bọn họ đều là cường giả Nhân tộc và Yêu tộc tiến vào trong núi mà chết.

Đi lại khoảng chừng nửa ngày, Đinh Hạo mới vượt qua được hai ngọn núi.

Dọc đường đi, hắn lại bị hơn mười thanh binh khí có chiến ý linh khí công kích. Tất cả đều bị hắn phong ấn xuống.

Tà Nguyệt vỗ vào túi không gian nhỏ trên bụng, dương dương đắc ý nói:

- Ha ha, xem thử sau này còn có ai dám chọc ta. Ép Miêu gia ta nóng nảy, ta sẽ thả tất cả binh khí phong ấn bên trong ra ngoài. Cho dù là cường giả cấp Vũ Hoàng, cũng phải ném đi nửa cái mạng nhỏ...

Đinh Hạo lắc đầu không nói gì.

Mấy ngày nay, mèo ác ma không biết đã ăn hết bao nhiêu thần thảo bảo dược, không biết nuốt vào bao nhiêu máu và thịt của di chủng hồng hoang, lại cắn nuốt mấy hồn thể đại Yêu Hoàng. Theo lý mà nói, nó hẳn có thể tiến hóa lần nữa. Nhưng gia hỏa này ngoại trừ thân thể lại mập thêm một vòng, không còn có biến hóa nào rõ ràng.

Nhưng thật ra Manh Manh xuất hiện một vài biến đổi khác thường. Lớp ngoài thân thể cá heo nhỏ vốn phát ra quang hoa cực kỳ chói mắt, dần dần bắt đầu mọc ra từng lớp vảy cá kim sắc nhạt, giống như long lân. Hoa văn rõ ràng. Hai vây cá đầy thịt mọc ra cốt trảo sáng bóng trong suốt. Ngoại hình của Manh Manh lại có thêm vài phần khí tức hung hãn.

- Hắc hắc, thế nào lại luôn phong ấn có một vài binh khí cấp thấp như vậy. Nếu có binh khí có chiến ý linh khí tương đương với cấp Vũ Hoàng, Vũ Đế xuất hiện, thật tốt biết bao nhiêu?

Mèo ác ma còn chưa thấy đủ, nói:

- Ta cảm thấy chúng ta hẳn phải tìm kiếm một vài binh khí cường đại hơn để phong ấn. Cứ như vậy, đợi tới lúc ra khỏi đây, chúng ta có thể xông pha ngang dọc!

- Hắc hắc hắc!

Manh Manh sử dụng vây cá đây thịt giơ ngón giữa lên phía trước, thể hiện sự khinh bỉ của mình.

- Ta dựa vào, ngươi làm vậy là có ý gì?

Tà Nguyệt tức giận nói.

- Vậy còn không nhìn ra được sao? Cá nhỏ đang giễu cợt ngươi...

Đinh Hạo giơ tay lên đánh cho Tà Nguyệt một cái, nói:

- Cái đầu ngươi đầy bã đậu không. Nếu quả thật binh khí có chiến ý linh khí có thể tương đương với chiến lực của Vũ Đế xuất hiện. Lấy thực lực của chúng ta, trong nháy mắt phải hóa thành đống cặn bã, phong ấn thế nào được?

Tà Nguyệt ngẩn ngơ:

- Ách, vậy cũng đúng. Chỉ có điều...

Lời còn chưa dứt.

Ầm ầm!

Núi non xung quanh chấn động một chút. Một sát ý bạo ngược không gì sánh kịp chợt xuất hiện ở phía trước, dường như lướt qua, ép về phía đám người Đinh Hạo.

- Đây là... sát khí của cảnh giới tứ khiếu Vũ Hoàng!

Đinh Hạo thất kinh, trong lòng nhất thời trở nên ngưng trọng. Hắn phóng thích ra thần thức, quan sát tới huyễn ảnh trong đầu. Đó là một thanh đại kiếm với hỏa diễm thiêu đốt hừng hực, từ trong một ngọn núi phía xa bắn mạnh ra, mang theo khí tức vô cùng hung hãn, giống như một vị Vũ Hoàng thật sự tới, giống như tia chớp bắn về phía bên này.

- Ta chỉ nói một chút thôi, không ngờ thật sự có binh khí với chiến ý linh khí cấp Vũ Hoàng sao?

Tà Nguyệt rùng mình một cái.

- Ngươi thật đúng là một cái miệng quạ đen.

Sắc mặt Đinh Hạo đại biến, huyền khí trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, giống như tia chớp tránh sang một bên.

Loại binh khí với chiến ý linh khí cấp như vậy, lực công kích quá mức đáng sợ. Càng kinh khủng hơn nhiều so với đám cường giả cảnh giới dưới nhị khiếu như Tống Khuyết, Yêu Hoàng. Hắn tuyệt đối không có cách nào cứng rắn đỡ được. Còn muốn phong ấn sao, vậy căn bản không có khả năng. Đinh Hạo cõng Kỷ Anh Khởi trên lưng, trước tiên chỉ có thể né tránh.

Ầm ầm!

Một lực lượng vô cùng cường đại, nhanh như chớp lướt qua bên cạnh Đinh Hạo.

Lực lượng đáng sợ trực tiếp đánh vào vị trí Đinh Hạo vừa đứng trước đó, tạo thành một hố sâu không thấy đáy. Các loại mảnh kim loại do đao tàn kiếm gãy tạo thành, bị cuồng phong cuốn lấy, quả thực giống như từng cơn lốc mảnh vỡ kim loại xông tới.

Ầm ầm ầm!

Đinh Hạo khởi động vòng bảo hộ huyền khí ở phía trước người, không ngừng bị các mảnh kim loại đánh vào, liên tục bắn ra các tia lửa, thật giống như đồng thời đối mặt với hơn mười cao thủ cường giả cùng công kích vậy.

Đinh Hạo cũng không có thời gian để ý tới những điều này. Hắn lại né tránh.

Bởi vì một thanh đại kiếm với hỏa diễm thiêu đốt này, sau một đòn thất bại, lại có thể không bị hủy diệt. Tuy rằng khí tức giảm xuống rất nhiều, nhưng lại có thể phát ra lực lượng công kích lần thứ hai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.