Là Chu Cương Liệt.
Con heo mập quay về.
Phùng Ninh không cần xoay người cũng biết chuyện sau lưng, khóe môi giật giật cố nén không hét to lên. Phùng Ninh xoay người, cố nặn nụ cười.
Phùng Ninh hỏi:
- Sao ngươi quay về?
Chu Cương Liệt nghiêm túc nói:
- Ta chợt nhớ lỡ như ta cướp được thuốc dẫn tiên dược, ăn nó vào nhưng không thể đột phá bình cảnh 'thiên cương tam thập' thần thông thì làm sao? Khi đó vẫn phải dùng cách đánh nhau cùng ngươi. Cho nên không thể để ngươi chạy, ngươi cùng ta đi chung, ta muốn trông chừng ngươi.
Trong minh văn trận pháp, dây thần kinh của Đinh Hạo đứt cái phựt.
Phùng Ninh cúi đầu, hai tay siết chặt, hít sâu mấy lần nhưng không nhịn được nữa. Phùng Ninh ngẩng đầu lên như con sư tử giận dữ.
Phùng Ninh chửi um sùm:
- Bà nội nó ngươi bị khùng sao? Đồ thần kinh!
Chu Cương Liệt nhe răng cười nói:
- Sao ngươi biết?
Phùng Ninh ngây người:
- Gì?
Chu Cương Liệt cười tủm tỉm nói:
- Lúc ta còn nhỏ đầu bị thương nặng, sư phụ bảo để lại di chứng, thần kinh phản ứng có chút vấn đề, thật là có bệnh. Các sư huynh đệ đều gọi ta là tiểu bệnh thần kinh.
Đinh Hạo ở trong minh văn trận pháp sắp hộc máu.
Phùng Ninh nổi điên:
- A a a a a a!!!
Phùng Ninh lảo đảo như bị động kinh, đầu gục xuống, thở hắt ra.
Phùng Ninh bất đắc dĩ nói:
- Ta phục ngươi. Nói thật đi, nếu ta có thể đánh chết ngươi thì ngươi đã chết một vạn lần. Đi, ta cùng ngươi đi chiến trường Lạc Thánh sơn mạch.
Phùng Ninh thầm gào thét:
- Sư phụ ơi sư phụ, lúc trước sư phụ làm chuyện gì người thần căm giận với cường giả tộc heo? Tại sao cường giả tộc heo bồi dưỡng ra đồ đệ quái thai như vậy đến trả thù ta?
Chu Cương Liệt chân thành nói:
- Đa tạ ngươi, chờ ta đột phá 'tam thập thiên cương' thần thông rồi sẽ đáp tạ ngươi hậu hĩnh.
Phùng Ninh câm nín.
Hai luồng sáng chợt lóe, Phùng Ninh, Chu Cương Liệt đã bay khỏi sân.
Đinh Hạo không thể tin nổi nhìn Chu Cương Liệt, Phùng Ninh rời đi, dở khóc dở cười.
Chu Cương Liệt đúng là quái thai, thực lực mạnh đáng sợ. Trực giác Thắng Tự Quyết nói với Đinh Hạo thực lực Chu Cương Liệt ngang sức với Tiểu Viên Vương, chắc là một trong các thiên tài tuyệt thế của thú nhân tộc phương bắc nhưng không biết xảy ra chuyện gì với Phùng Ninh. Có vẻ Phùng Ninh nổi khùng nhưng không đặc biệt ghét Chu Cương Liệt.
Đinh Hạo cảm thán rằng:
- Không ngờ Phùng Ninh đến Thần Ân đại lục, còn là tuyền nhân của Kiếm Tà.
Đinh Hạo thấy hơi tiếc vì không kịp lộ mặt ra, hắn đắn đo cũng đúng. Đinh Hạo đã biết thân phận của Phùng Ninh, sau này muốn tìm gã dễ hơn nhiều. Đinh Hạo quyết định chờ Tạ Giải Ngữ lành vết thương nàng sẽ tìm Phùng Ninh.
- Phải rời khỏi đây, e rằng sẽ còn có ngưu quỷ xà thần đuổi theo.
Đinh Hạo ngẫm nghĩ, biết thanh niên áo trắng như tuyết truyền nhân Bích Lạc tiên tông, truyền nhân của U Minh Quỷ tông để lại hơi thở sẽ dẫn đến thế lực khác chú ý, lát nữa sẽ có người đến. Tuy Đinh Hạo không sợ nhưng ruồi bọ nhiều thì rất phiền, còn ảnh hưởng Tạ Giải Ngữ lành vết thương.
Đinh Hạo ngẫm nghĩ, quay về nhà tranh, kêu ra xe ngựa kim loại lửa to lớn, nâng Tạ Giải Ngữ vào trong rồi giục xe ngựa rời đi.
Đinh Hạo đi chưa đến nửa nén nhang quả nhiên lại có người đến đây.
Đến dầu tiên là binh sĩ Hắc Giáp Quân tinh nhệu do bốn cường giả bán thần cảnh của Thần Đình phương đông dẫn dắt.
Một lão nhân mũi ưng tóc hoa râm nhắm mắt cảm ứng giây lát, đột nhiên mở to mắt nói:
- Là hơi thở của hai hậu bối đó, bọn họ từng đánh nhau tại đây nhưng đã đi. A . . . Hình như có người đánh gãy cuộc chiến . . .
- Đuổi theo, nhiều năm qua khó khăn lắm mới có chút manh mối của bọn họ, phải lần mò nguồn gốc tìm đám dư nghiệt này. Minh Kính đại nhân đã lén sắp xếp, một khi tìm được chỗ U Minh Quỷ Điện, Bích Lạc Tiên Điên ra đòn sấm sét, hoàn toàn tiêu diệt hai dư nghiệt đối đầu với Thần Đình.
- Đi!
- Đuổi theo!
Lão nhân mũi ưng tóc hoa râm phát ra ánh sáng bao phủ mấy trăm người, chớp mắt tập thể biến mất.
Giây lát sau.
Lại có mấy nhóm người lần lượt tiến đến.
Bọn họ xem xét quanh sân nhỏ, phán đoán xong nhanh chóng rời đi.
Người cuối cùng xuất hiện trong sân nhỏ toàn thân bao phủ trong khói đen. Người này siêu cường đại, khí thế khủng bố mênh mông như biển. Người đó vươn tay chỉ, hư không trước mắt tách ra biến thành một mặt kính, bóng người hiện ra.
Thần thông 'tố nguyên hồi lưu'.
Trên mặt kính diễn biến chuyện xảy ra lúc trước.
Mặt kính có truyền nhân của U Minh Quỷ tông, thanh niên áo trắng như tuyết truyền nhân Bích Lạc tiên tông đánh nhau, có Đinh Hạo cầm kiếm xuất hiện. Truyền nhân Kiếm Tà, Chu Cương Liệt đến, các cường giả Thần Đình phương đông đều hiện ra.
Chỉ có điều khác là trừ thân hình, khuôn mặt các cường giả Thần Đình phương đông và thế lực đến sau cực kỳ rõ ràng ra, mặt gương hiện hình đám người Đinh Hạo, Phùng Ninh bao phủ trong khối không khí mỏng manh mờ ảo, chỉ mơ hồ nghe đối thoại.
- Đáng tiếc, trên người mục tiêu có trọng bảo che lấp thiên cơ, không thể thấy mặt mũi.
Trong khói đen phát ra thanh âm trầm thấp nhỏ giọng nói:
- Ba ngời kia cũng có trọng bảo sao? Tại sao không thể ngược dòng tìm đến mặt mũi của bọn họ? Thú vị, thú vị.
Thần thông 'tố nguyên hồi lưu' không phải loại hiếm thấy, nhiều cường giả thánh nhân cảnh đều thi triển được nó.
Nhưng nếu đối tượng 'tố nguyên hồi lưu' là cường giả thực lực trên cơ mình sẽ mơ hồ, vài người mang trọng bảo hoặc dùng thần thông khác che lấp thiên cơ sẽ không thể 'tố nguyên hồi lưu'.
Người bí ẩn trong khói đen thi triển 'tố nguyên hồi lưu' thậm chí thấy rõ mặt mũi cường giả bán thần cảnh của Thần Đình phương đông, có thể thể thấy thực lực trên đám người kia gấp mười lần, siêu khủng bố.
Người trong khói đen dứt lời đã biến mất tại chỗ.
* * *
Đinh Hạo điều khiển xe ngựa kim loại lửa to lớn trung tâm Kinh Diễm Phạt Thiên Quân đi quanh ngoài rìa Lạc Thánh sơn mạch.
Rất nhanh Đinh Hạo tìm theo dấu hiệu Thiên Tôn cận vệ doanh tìm đến đám người Kim Khả Ngôn, thể tu Hãn Hải sâm lâm.
Thấy Đinh Hạo xuất hiện, đám thể tu Hãn Hải sâm lâm phấn chấn tinh thần chạy lại vái như tìm ra cột trụ chống tinh thần.
- Bái kiến Thiên Tôn đại nhân!
Đinh Hạo chỉ chính giữa Lạc Thánh sơn mạch, hỏi:
- Tình hình bên trong sao rồi?
Kim Khả Ngôn quỳ một gối xuống đất, nói:
- Khởi bẩm Thiên Tôn, từ ba ngày trước tiên khí bạo phát đã có mấy ngàn thế lực khác nhau vào trong, chém giết không dứt, mãi đến lúc này chưa thấy có ai trốn ra. Hai ngày trước có mấy siêu thế lực bày kết giới lớn tại đây, chỉ vào chứ không ra được. Bọn thuộc hạ làm theo lệnh lúc trước đại nhân ra không vào trong, chỉ được một ít tin tức. Nghe nói thuốc dẫn tiên dược đã xuất thế, tranh đoạt không rõ ràn . . .
Đinh Hạo gật gù.
Hai ngày trước Đinh Hạo rời khỏi Lạc Thánh sơn mạch, khi đó chưa có cấm chế kết giới gì. Xem ra các đại thế lực phòng ngừa có người hôi của nhặt được thuốc dẫn tiên dược nên dứt khoát đóng cửa đánh chó, tiêu trừ vài khả năng, tránh cho thuốc dẫn tiên dược rơi vào tay tiểu thế lực.