Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 783: Chương 783: Ngươi có tin ta mù đường không?




Từng giọt máu xanh biếc từ trên bầu trời rơi xuống.

Nhiều cường giả võ đạo hiểu rằng yêu hoàng của yêu tộc đã bị thương.

Phát hiện này khiến bọn họ mừng rỡ như điên.

Trong mặt trời xanh biếc phát ra tiếng rống to:

- Grao! Nhân loại, ngươi là ai? Dám phá hư việc lớn của yêu tộc ta?

Thanh âm như sấm rền quanh quẩn trong thiên địa.

Thư sinh áo xanh không đáp, kiếm khí vô cùng kỳ dị phát ra từ hai tay hắn như luồng thần quang bạc bay lượn trong không trung, cắt đứt trời đêm. Nơi kiếm khí đi qua không gì chắn nổi, kiếm ý mạnh mẽ có thểp há hủy tất cả.

Đoàn sáng xanh biếc rất e ngại kiếm quang bạc này, liên tục né tránh, không dám cứng đối cứng.

- Nhân loại, ngươi không phải người Quắc thành, hay mau lùi lại, đừng để bị cuốn vào. Nếu không thì dù ngươi có thực lực mạnh mẽ cũng khó thoát khỏi cái chết!

Yêu hoàng bí ẩn lên tiếng khuyên nhủ Đinh Hạo, hiếm khi thể hiện thấp người như vậy.

Cuối cùng thư sinh áo xanh cũng chịu mở miếng nhưng đáp án là lạnh lùng không nể mặt:

- Chết đi.

Thư sinh áo xanh tuấn tú lắc người, một đoàn sáng trắng đỏ chớp lóe, thân hình phong độ như ngọc bỗng trướng to ra chớp mắt cao vài trăm thước, biến thành một con vượn to lớn ba đầu sáu tay, toàn thân lông trắng tuyết. Khí lưu trắn mắt thường trông thấy bao phủ quanh thân thư sinh áo xanh tuấn tú, sáu cánh tay đều cầm vũ khí kỳ dị, bốn thanh kiếm, hai thanh đao, lưỡi chớp lóe hoa văn kỳ lạ.

Ba cái đầu của thần vượn màu trắng ba đầu sáu tay cùng gầm lên như ba tiếng sét giữa trời xanh.

Nhiều người cảm giác màng tai ù vang, đầu óc trống rỗng.

Chớp mắt thần vượn màu trắng ba đầu sáu tay di chuyển, tốc độ nhanh nhẹn không tương xứng với thân hình khổng lồ lao vào đoàn sáng màu xanh. Từng đoàn năng lượng kình khí cực kỳ khủng bố dao động, giống như sóng vỗ bờ biển liên miên bất tận.

Chiến đấu trong khoảnh khắc này trở nên khủng bố hơn.

- Có chuyện gì? Tại sao thư sinh áo xanh tuấn tú biến thành cự thú? Chẳng lẽ hắn cũng là yêu ma sao?

- Ngươi thì biết gì, đây là thần thông nhân vương biến, thủ đoạn của cường giả thật sự. Xem ra thư sinh áo xanh tuấn tú quyết giết chết con yêu hoàng này, yên tâm đi, lần này Quắc thành của chúng ta không gặp nguy hiểm gì.

- Thần thông nhân vương biến? Con vượn to màu trắng này trông giống với Ma Sát Bạch Vượn trong thượng cổ bảy mươi hai địa sát thần thú. Nhưng Ma Sát Bạch Vượn không có thần thông ba đầu sáu tay. Loại lực lượng, hơi thở này vượt xa phẩm cấpv Ma Sát Bạch Vượn.

- Mặc kệ là cái gì, chỉ cần hôm nay thư sinh áo xanh tuấn tú xoay chuyển được tình thế cứu Quắc thành thì sau này ta lạy hắn như thân, tạc tượng kim thân cho hắn, mỗi ngày đốt nhang cúng.

Vô số người cầu nguyện, hy vọng cường giả kiếm thuật như kỳ tích đột ngột xuất hiện sẽ cứu được Quắc thành.

Trong vô số cặp mắt nhìn chăm chú, nhiều người cầu nguyện, chiến đấu trên bầu trời bắt đầu có kết quả.

Tiếng gào thét kinh hoàng giận dữ vang lên, một cái chân dị thú to lớn dính máu xanh biếc rớt xuống từ đoàn sáng màu xanh.

Đó là chân thú quái dị to như ngọn núi nhỏ, lông xanh cứng như cương mâu chớp lóe ánh sáng kim loại như đúc bằng kim loại nào đó, vô cùng sắc bén. Dù chân đứt lìa khỏi bản thể vẫn phát ra hơi thở hung ác không gì sánh bằng, dù là cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh nếu đến gần sẽ bị lệ khí nghiền nát.

- Con yêu hoàng đó bị thương!

Có người reo lên, thầm thở pahò.

Điều này nói lên cường giả nhân loại bí ẩn kia sau khi thi triển thần thông nhân vương biến đã chiếm ưu thế.

Trong phút chốc tiếng gào thê lương liên tục vang trên bầu trời.

Từng phần cơ thể, móc xanh biếc chảy ào ào như mưa xối trong trời đêm rơi trên vòng bảo hộ minh văn Quắc thành, không ngừng trượt xuống ngoài thành. Giọt máu rơi xuống đất kêu xèo xeo ăn mòn, hòa tan mặt đất thành từng cái hố sâu không thấy đáy.

Trong trời đêm, đoàn sáng màu xanh rực rỡ như mặt trời dần tối đi.

Mơ hồ thấy thần vượn màu trắng ba đầu sáu tay vung đao kiếm, thân hình nhanh nhẹn, một chiêu một thức dạt dào cổ ý, không tinh diệu nhưng cho người cảm giác đại xảo không công, đại đạo chí giản. Lực lượng khủng khiếp, sát khí trắng âm u khuếch tán áp chế yêu ma hình dạng con nhện toàn thân tỏa yêu quang xanh. Mỗi một đao, mỗi một kiếm đều cắt vào người quái thú này, xẻo từng miếng thịt.

Rào rào rào!

Máu đổ ào ào, lại một chân thú bị chém đứt rơi xuống.

- Nhân loại, ta nhớ kỹ ngươi!

Trong tiếng gào giận dữ, yêu hoàng không chịu được nữa liều bị đâmm ột kiếm lại đứt một cái chân to, nó hóa thành luồng sáng xanh biếc chạy hướng tây, tốc độ siêu nhanh, chớp mắt đã biến mất.

Thần vượn màu trắng ba đầu sáu tay không đuổi theo.

Thần vượn màu trắng ba đầu sáu tay lắc người, thân hình khổng lồ như ngọn núi bỗng nhiên thu nhỏ, lại trở về bộ dạng thư sinh áo xanh tuấn tú tuấn tú. Thư sinh áo xanh tuấn tú đứng trong không trung phất tay, ba cái chân to của yêu hoàng bị cắt đứt hóa thành luồng sáng bay vào tay hắn. Thư sinh áo xanh tuấn tú lắc người biến mất tại chỗ.

Trời đêm vốn tràn ngập tiếng chiến đấu, yêu ma gào thét bỗng nhiên yên tĩnh trở lại.

Tiếng thú gầm như thùy triều xung quanh Quắc thành, tiếng mặt đất rung rinh trong khoảnh khắc rút đi.

Nếu có ai đứng trên đài cao nhìn xuống sẽ thấy lấy Quắc thành làm trung tâm, mấy ngàn vạn yêu ma cự thú vào lúc yêu hoàng bỏ trốn thì chúng cũng hoảng hốt thụt lùi, không dám ở lại lâu.

Một cường giả cảnh giới Võ Hoàng cảnh của nhân loại đủ đồ diệt mấy ngàn vạn yêu ma cấp thấp.

Đây chính là sức uy hiếp của siêu cường giả.

Qua một lúc sâu toàn Quắc thành ầm ĩ tiếng hoan hô.

Nhưng mọi người không còn thấy thư sinh áo xanh tuấn tú kia.

* * *

Trong con hẻo không bóng người.

Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ, Võ tiên sinh mặt chữ điền liếc nhau, trong mắt tràn ngập vui mừng và rung động.

Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ, Võ tiên sinh mặt chữ điền nghĩ mà run, dòng điện chạy dọc sống lưng tê dại.

Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ, Võ tiên sinh mặt chữ điền nghĩ lại lúc trước bọn họ không biết sống cehét đi Địa Hổ khách sạn gây sự với thư sinh áo xanh tuấn tú đó. Đặc biệt là Võ tiên sinh mặt chữ điền, gã còn muốn dùng kiếm thuật nhục nhã thư sinh áo xanh tuấn tú.

Bây giờ xem ra lúc trước thư sinh áo xanh tuấn tú đánh nhau với Võ tiên sinh mặt chữ điền là đùa chơi, nếu hắn thi triển thần thông lúc quyết đấu với yêu hoàng thì có một ngàn, một vạn Võ tiên sinh mặt chữ điền cũng không đủ một ngón tay thư sinh áo xanh tuấn tú nghiền.

Trong bụng Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ đầy oán hận, định bụng sẽ nhờ vào lực lượng phủ thành chủ trả thù.

Nhưng lúc này Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ sợ hãi bay mất ba hồn bảy vía, gã không ngờ lỡ khiêu khích siêu cường giả như vậy. Chỉ đứt một bàn tay mà còn sống sót đúng là mộ tổ tiên Chu Hoành bốc khói.

- Đi, chuyện tối nay vĩnh viễn mục trong bụng của chúng ta.

Võ tiên sinh mặt chữ điền nghĩ mà run, dìu Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ bay đi.

Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ đã sợ không nói nên lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.