Vấn Kiếm tông bây giờ đã có bản lĩnh, lực lượng đối kháng cùng bất cứ siêu tông môn nào của Bắc Vực, dù ngay mặt đối kháng tông môn như Tình Xuyên Điện cũng không thua, là thời cơ báo thù cực tốt. Tưởng tượng nghiền nát Tình Xuyên Điện, làm nguyên Bắc Vực kinh hoàng, các đệ tử Vấn Kiếm tông nghĩ đến thôi là nóng trong người.
Ai cũng muốn đi theo Đinh Hạo trở về Vấn Kiếm sơn mạch Vô Tận đại lục.
Có thể sóng vai chiến đấu với thần tượng tông môn như Đinh Hạo là cơ duyên vô số đệ tử Vấn Kiếm tông khao khát.
Quả nhiên trong tông môn mở ra cuộc so đấu diễn võ quy mô lớn.
Đây là đại tái tỷ võ tập thể, bao gồm tát cả mọi người trong tông môn. Rất nhiều cao thủ thế hệ trước cùng tham gia, trong lòng mọi người đốt cháy ngọn lửa, muốn giành một danh ngạch quay về Vấn Kiếm sơn mạch.
Tỷ võ kiểu này kéo dài nửa tháng.
Cuối cùng ba ngàn đệ tử, cao tầng Vấn Kiếm tông được chọn tập hợp thành đoàn viễn chinh, hội hợp cùng một ngàn thể tu chọn lựa sàn lọc từ Thiên Tôn trở về Vô Tận đại lục, xây dựng lại Vấn Kiếm tông ở đó.
Có thể tưởng tượng khi lực lượng này giáng xuống Tuyết Châu Bắc Vực sẽ tạo thành trùng kích khó tin cỡ nào.
Không chút nghi ngờ, khi dó thế lực toàn Bắc Vực sẽ xáo trộn.
Thậm chí với nguyên Vô Tận đại lục thì Vấn Kiếm tông có thực lực, tư cách xếp vào hàng tông môn đỉnh cao.
Ngày hôm nay Đinh Hạo xuất hiện trước mặt toàn bộ đệ tử Vấn Kiếm tông.
Khoảnh khắc đó tiếng hoan hô như sóng, tiếng kêu gào vang vọng khắp sơn môn tạo hóa. Vô số đôi mắt tôn sùng gần như điên cuồng nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo. Khi Đinh Hạo mỉm cười, phất tay với đám đệ tử tông môn thì tiếng reo hò khủng bố lên cao đến đỉnh điểm.
Vô số các cường giả trên Tiên Thiên Võ Tông cảnh hò reo là hình ảnhm à người không trải qua nó suốt đời không thể cảm nhận được.
Lý Lan mặc váy dài cung trang màu trắng, tươi cười đứng bên cạnh Đinh Hạo.
Nữ vương đại nhân cực kỳ vừa lòng Đinh Hạo có uy vọng với toàn tông môn, nàng say mê sự nghiệp Vấn Kiếm tông nhưng càng hy vọng phu quân của mình đứng ở trên mây. Lý Lan không quan tâm uy vọng của Đinh Hạo hơn chưởng môn như nàng, ngược lại nàng rất thích điều này.
Tồn tại như Đinh Hạo là dị loại với bất cứ tông môn nào.
Ngày thường không thấy bóng dáng Đinh Hạo đâu, không quan tâm quyền thế, địa vị, người như vậy rất khó tọa uy vọng cho mình. Nhưng với tông môn gặp nhiều tai nạn như Vấn Kiếm tông, mỗi lần gặp nguy hiểm là Đinh Hạo sẽ trở thành kẻ xoay chuyển thế cục mà mọi người mong chờ.
Cho nên Đinh Hạo trở thành hình tượng gần như thần thoại, có uy vọng nóng cháy, lừng lẫy hơn đám cao tầng, chưởng môn Lý Lan.
Đám người Cuồng Đao Trương Phàm, Lý Y Nhược, Nhậm Tiêu Dao đứng bên cạnh Đinh Hạo.
Bảy năm không quá dài nhưng đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông ngày xưa đã thành trung tâm của tông môn, đây là kỷ lục đệ tử vượt bậc trong thời gian ngắn nhất, là cao tầng có thực lực mạnh nhất trong lịch sử Vấn Kiếm tông.
Lý Vân Kỳ lầm bầm:
- Ta rất sốt ruột muốn quay về Tuyết Châu.
Cuồng Nhân Lữ Cuồng nói:
- Ta cũng vậy.
Trong lòng mỗi người đốt cháy chiến ý.
Dưới ánh nắng sáng sủa, nghi thức xuất chinh được cử hành. Dựa theo truyền thống cổ xưa trong tông môn, bài vị các đời tổ tiên tiền bối xếp phía trước, các cao tầng tông môn Đinh Hạo, Lý Lan, Cuồng Đao Trương Phàm, Lý Y Nhược, Nhậm Tiêu Dao quỳ bái.
Linh vị của Lý Kiếm Ý, Khí Thanh Sam, Đường Phật Lệ lóe ánh sáng vàng.
Ba vị cao tầng tông môn đời trước có ảnh hưởng lớn nhất với vận mệnh tông môn, bọn họ dùng máu thịt, trí tuệ của mình bảo vệ Vấn Kiếm tông sống tiếp. Nếu không có Lý Kiếm Ý, Khí Thanh Sam, Đường Phật Lệ thì Vấn Kiếm tông đã sớm không tồn tại.
Lý Lan dập đầu trước linh vị, lòng thầm thề:
- Phụ thân, sư bá, sư thúc tổ, các người trên trời có linh thiên xin hãy ở trong vòng tay tinh thần nhìn kỹ Vấn Kiếm tông quân lâm thiên hạ như thế nào.
Trên Ngọc Long Tuyết Sơn.
Nữ hài tử ngồi bên cạnh Mục Thiên Dưỡng, nghiêng đầu, mắt to tròn ngây thơ tò mò nhìn gã.
Nữ hài tử nói:
- Đại ca ca, sao ta cảm thấy ca ca rất cô đơn.
Khóe môi Mục Thiên Dưỡng cong lên.
Không hiểu sao Mục Thiên Dưỡng rất có kiên nhẫn với nữ hài tử ngây thơ này, mở rộng cõi lòng ra, không chứa chút đề phòng như thể nữ hài tử là người thân ruột thịt. Đây là duyên phận rất kỳ diệu giữa người với người mà ngôn ngữ khó giải thích.
Mục Thiên Dưỡng mỉm cười nói:
- Đúng vậy. Ta không có bằng hữu, không có thân nhân.
Trừ nữ hài tử ra đã nhiều năm qua không ai thấy nụ cười trên mặt Mục Thiên Dưỡng.
- A! Ta cũng không có người thân, mẫu thân, phụ thân đều chết rồi.
Trên khuôn mặt phấn điêu ngọc mài lộ nét đau buồn, nhưng dù sao là con nít, nỗi đau sinh ly tử biệt trên thế gian không sâu đậm, nữ hài tử không thể cảm nhận được hết nỗi đau khi mất người thân.
Nữ hài tử kéo tay áo Mục Thiên Dưỡng, nói:
- Đại ca ca, ta làm người thân của ca ca được không? Vậy là sau này ca ca sẽ không cô đơn nữa.
Mục Thiên Dưỡng mỉm cười nói:
- Người thân là iên kết huyết mạch bẩm sinh, trước kia ngươi không biết ta thì sao làm thân nhân của ta được?
Nữ hài tử khó xử, cúi đầu ngẫm nghĩ, chợt nảy ý hay.
Nữ hài tử ngẩng đầu lên, vô cùng nghiêm túc nói:
- Vậy chờ ta lớn lên gả cho ca ca, làm thê tử của ca ca được không? Trước kia phụ thân và mẫu thân cũng không quen nhau, sau đó phụ thân cưới mẫu thân, bọn họ là người thân.
Mục Thiên Dưỡng giật mình hỏi:
- Tên ngươi là gì?
Nữ hài tử nói:
- Lưu Linh Túy, phụ thân thích uống rượu nên đặt tên này cho ta, ta cảm thấy nó rất êm tai.
Mục Thiên Dưỡng cười cười nói:
- Được, vậy ta chờ ngươi lớn lên, vật nhỏ.
Mục Thiên Dưỡng không để bụng chuyện này.
Nữ hài tử Lưu Linh Túy rất vui vẻ.
Có lực lượng huyền khí của Mục Thiên Dưỡng bảo vệ, tuy đỉnh núi Ngọc Long Tuyết Sơn khí lạnh rít gào, tuyết bay đầy nhưng Lưu Linh Túy không thấy lạnh chút nào. Trải qua một ngày ác mộng, Lưu Linh Túy mệt mỏi ngủ say.
Mục Thiên Dưỡng thẫn thờ nhìn gió tuyết phía xa.
Mục Thiên Dưỡng đã đi qua Thanh Bình học viện.
Khi đi Thanh Bình học viện Mục Thiên Dưỡng không gây náo động, gã núp trong bóng tối cẩn thận quan sát thay đổi mấy năm qua. Khiến Mục Thiên Dưỡng bất ngờ, kinh ngạc là Thanh Bình học viện bây giờ không giống trong trí nhớ của gã.
Viện trưởng ngày xưa đã chết, những người Mục Thiên Dưỡng từng gặp vẫn sống, như cảnh còn mà người đã đổi thay.
Thanh Bình học viện do Khổng Diệc Nho từng là lão nho giả và nữ thánh tên Kỷ Anh Khỉ cùng cai quản, thay đổi nhiều quy tắc, chế độ. Thanh Bình học viện không còn tranh giành, âm mưu nặng nề, không có bá đạo, kiêu căng, thô bạo, không còn chế độ đẳng cấp nghiêm ngặt, không còn hình phạt chế tài tàn khốc. Thanh Bình học viện trở thành học viện thật sự, tràn ngập bình tĩnh, yên ả.