Mắt thành chủ Mạc Vân Thông mờ mịt, cố gắng giãy dụa nhưng cuối cùng từ bỏ, trong mắt đầy hối hận.
Thành chủ Mạc Vân Thông gượng dậy, hai đầu gối quỳ trên mặt đất, rơi lệ như mưa:
- Nghiệp của ta nặng, tội không thể tha, ta rất hối hận. Ta đã làm nhiều chuyện thương thiên hại lý, đôi tay dính đầy máu tươi, ta nên xuống mười tám tầng địa ngục . . .
Thành chủ Mạc Vân Thông khóc lóc không hề giả dối, sám hối từ tận linh hồn.
Đinh Hạo ngạc nhiên liếc nữ ma tinh đứng bên cạnh.
Thuật công kích tinh thần thật khủng khiếp, có thể tan rã ý chí, linh hồn của một người.
- Tội của ta đáng chết vạn làn!!!
Thành chủ Mạc Vân Thông bỗng nhảy lên tự vỗ vào đầu, sọ não nát bấy như dưa hấu, óc văng ra. Thành chủ Mạc Vân Thông ngửa người ra sau, đã tắt thở.
Tim Đinh Hạo run lên.
Đinh Hạo chợt nghĩ nếu nữ ma tinh có tu vi, thần thông sâu như vậy tại sao lúc trước không thi triển, mặc cho thành chủ Mạc Vân Thông hành hạ nàng nhiều ngày? Không lẽ nữ ma tinh luôn chờ đợi cái gì?
Nữ ma tinh dựng thẳng một bàn tay thi lễ:
- A di đà phật, Đinh sư huynh, thật lâu không gặp.
Đinh Hạo cảm thán khẽ thở dài:
- Thính Thiền sư muội, năm xưa từ biệt ở Tuyết Châu nghe nói sư muội vào chiến trường bách thánh. Quý sư từng đi khắp nơi tìm tin tức của Thính Thiền sư muội nhưng bặt vô âm tín, vốn tưởng sư muội đã chết trong chiến trường bách thánh không ngờ Thính Thiền sư muội đến thế giới này, thật khiến người ngạc nhiên.
Đúng vậy, nữ ma tinh tóc đen như suối, xinh đẹp dịu dàng chính là đệ tử Vô Niệm phái lúc trước bị mất tích, Lệ Thính Thiền.
Đinh Hạo không thể ngờ Lệ Thính Thiền xuất hiện trên thế giới này.
Đại môn phái Tuyết Châu đồng khí liên chí, Vô Niệm phái lại là một trong các minh hữu của Vấn Kiếm tông nên Đinh Hạo gọi Lệ Thính Thiền một tiếng sư muội cũng hợp tình hợp lý.
Lệ Thính Thiền cúi đầu cảm ơn:
- Đa tạ Đinh sư huynh cứu mạng.
Mắt Đinh Hạo lóe tia kỳ dị, hỏi:
- Thật ra Thính Thiền sư muội có thể tự mình rời đi, không cần ta giúp đúng không?
Lệ Thính Thiền lắc đầu, nói:
- Người xuất gia không nói dối, cách Thính Thiền tu luyện 'khổ hải từ hàng' chỉ mới hơi đột phá. Nếu không phải Đinh sư huynh ra tay kiềm chế ác ma này thì ta sẽ không được tự do, huống chi trong lao tù nước ngầm còn có năm mươi binh sĩ.
Đinh Hạo gật đầu, nhìn năm mươi binh sĩ Hắc Giáp Quân nằm ngã ngửa, nhíu mày. Hắn nên giải quyết đám người này như thế nào? Nếu để binh sĩ Hắc Giáp Quân sống thì sức chiến đấu, khuôn mặt của Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền sẽ bị ghi nhớ. Khi thần tướng của Thần Đình đến thì Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền sẽ bị truy sát. Nếu điều tra cặn kẽ thì hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp cũng gặp vạ lây.
- A di đà phật, để ta đến.
Lệ Thính Thiền nhìn thấu suy nghĩ của Đinh Hạo, hai tay chắp vào nhau, cúi đầu, mắt trang nghiêm, khẽ thở dài:
- Ngã phật từ bi, gột rửa nghiệp!
Từ người Lệ Thính Thiền tỏa ánh sáng vàng rực rỡ, khi nàng ngẩng đầu lên thì đôi mắt đã có màu hoàng kim như mắt phật đà. Ánh mắt từ bi mà vô tình quét qua năm mươi binh sĩ Hắc Giáp Quân trên mặt đất như tách ra từ gì trên người bọn họ.
Ánh sáng vàng phật quang thu về, Lệ Thính Thiền nói:
- Được rồi, bọn họ sẽ quên hết mọi chuyện tối hôm nay.
Thật là thần thông khiến người kinh thán.
Đinh Hạo lấy làm lạ. Lệ Thính Thiền xuất thân từ Vô Niệm phái tông môn Tuyết Châu, xem như môn phái nhỏ trong toàn Bắc Vực. Vô Niệm phái không thể nào truyền thừa thần thông phật gia thần diệu như vậy, Lệ Thính Thiền học ở đâu ra?
Đinh Hạo vung tay lên thu về một trăm Kinh Diễm Phạt Thiên Quân, nói:
- Nơi này không phải chỗ nói chuyện, đi trước rồi tính.
Đinh Hạo lại lấy ra áo lót trắng và áo xanh sạch sẽ từ trữ vật giới chỉ đưa cho Lệ Thính Thiền.
Cà sa phật quang trên người Lệ Thính Thiền là do thần thông biến ra, không phải vải thật.
- Đa tạ Đinh sư huynh.
Lệ Thính Thiền không khách sáo, nhanh chóng thay đồ sau lưng Đinh Hạo. Lệ Thính Thiền mò ra mấy công cụ trữ vật trên xác thành chủ Mạc Vân Thông, dễ dàng phá mở cấm chế trên nó. Lệ Thính Thiền lấy ra vài thứ của mình, còn lại đưa cho Đinh Hạo.
Đinh Hạo nhận lấy.
Lúc này Lệ Thính Thiền biến thành nữ nhân tóc đen như suối, xinh đẹp tuyệt trần, băng cơ ngọc cốt. Mắt Lệ Thính Thiền có vằn nước mông lung, eo nhỏ chân dài, áo xanh rộng thùng thình không thể che đi đường cong quyến rũ. Lệ Thính Thiền có hơi thở thánh khiết từ bi tăng thêm phần xinh đẹp bí ẩn.
- Đi.
Đinh Hạo đi trở về đường hầm.
Lúc Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền bước ra đại điện thì bầu trời vẫn tối đen, còn gần một canh giờ là đến bình mĩnh. Giờ là lúc trời tối nhất. Đám thủ vệ không phát hiện lao tù nước ngầm có khác lạ, bọn họ vẫn tới lui tuần tra. Trạm gác ngầm đã đổi người mới, phủ thành chủ vẫn canh phòng nghiêm ngặt.
Tuy nhiên đối với cao thủ như Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền thì không khó gì lặng lẽ chuồn ra ngoài.
Mãi khi Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền đi vào khách điếm trong nội thành phố chợ vẫn không có ai phát hiện bất cứ dị tượng gì.
Khi trời sang, hộ vệ nhà tu đổi ca mới phát hiện đám người tiểu thư phủ thành chủ kiêu ngạo, độc ác, Vinh bà bà ngất xỉu, đánh vỡ bình tĩnh trong phủ thành chủ. Mãu thân của tiểu thư phủ thành chủ kiêu ngạo, độc ác, Lưu thị tức giận muốn tìm thành chủ Mạc Vân Thông yêu cầu chủ trì công đạo. Trưởng hộ vệ phủ thành chủ vào lao tù nước ngầm, phát hiện xác chết của thành chủ Mạc Vân Thông.
Biến đổi lớn kinh thiên.
Nguyên phủ thành chủ rối loạn.
Tiểu thư phủ thành chủ kiêu ngạo, độc ác nghe nói phụ thân chết không đau buồn bao nhiêu, nàng bị hù ngu ra mới hiểu rằng đã trêu vào ma vương đáng sợ gì. Thanh niên dám giết cả thành chủ được Thần Đình sai phái đến thì giết nàng dễ như làm thịt gà con, nàng sống được đã là ông trời phù hộ.
Tiểu thư phủ thành chủ kiêu ngạo, độc ác ném ý nghĩ báo thù lên chín tầng mây.
Khi phủ thành chủ gà bay chó sủa thì Thần Đình phái Thần Tướng đã đến.
Thần Tướng tức giận quát:
- Cái gì? Thành chủ chết rồi? Nữ ma tinh cũng bị cứu đi?
Thành chủ Mạc Vân Thông chết không dính dáng gì đến Thần Tướng, nhưng nữ ma tinh trốn thoát nghĩa là gã không thể hoàn thành nhiệm vụ, hỏi sao Thần Tướng không tức giận?
Trong cơn tức giận, thần tướng xử tử hơn một trăm thủ vệ phủ thành chủ.
- Phong thành điều tra, đào ba thước đất cũng phải tìm ra manh mối! Phái Thần Đình Vệ lục soát phạm vi năm ngàn dặm quanh Bắc Địa thành cho ta, bất cứ ai đáng ngờ đều bắt giữ. Nếu dám chống đối thì giết không tha!
Tiếng gầm gừ của Thần Tướng vang vọng toàn phủ thành chủ.
Tiểu thư phủ thành chủ kiêu ngạo, độc ác nơm nớp lo sợ quỳ trong đám đông, ngần ngừ một lúc bước lên vài bước kể ra những gì mình biết, bao gồm bộ dạng đám người Đinh Hạo, khách sạn bọn họ ở.
- A? Ngươi rất lanh lợi.
Thần Tướng bóp cằm tiểu thư phủ thành chủ kiêu ngạo, độc ác, cẩn thận nhìn nữ nhân xinh đẹp.