Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 377: Chương 377: Thất bại? Không sao, từ từ đến




Đinh Hạo gật đầu, há mồm nuốt một giọt tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn vào.

Đinh Hạo cảm giác chất lỏng ngọt ngào ngon miệng hòa tan, thành khí nóng vào trong thân thể, giây sau lan nhanh ra tứ chi. Cùng lúc đó, cảm giác nóng cháy chạy trong người Đinh Hạo, đầu óc dâng lên khá vọng giết chóc, phá hủy.

Đinh Hạo cảm thấy hắn biến thành cự thú viễn cổ muốn hủy thiên diệt địa, hận trời, muốn phá hủy tất cả bên cạnh mình.

Giọng Đao Tổ vang lên trong đầu Đinh Hạo:

- Đây là ý thô bạo bẩm ính của Ma Sát Bạch Vượn. Hãy nín thở ngưng thần, hàng phục sát ý hủy diệt này thì ngươi mới luyện hóa được tinh huyết, mượn thần thông, thiên phú của nó.

Đinh Hạo gật đầu, vận chuyển Thắng Tự Quyết.

Đinh Hạo đã tu luyện Thắng Tự Quyết đến đệ tứ giai, cảnh giới như uy như ngục. Thần thức của Đinh Hạo như thủy triều tràn ra thân thể, chớp mắt dễ dàng hàng phục ý bạo ngược giết chóc, áp chế nó lại, từng chút một buộc nó chạy hướng hạt giống viêm diễm huyền khí hạ đan điền ở bụng.

La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong nói Ma Sát Bạch Vượn là dị chủng thần thú chí cương chí dương, cô đọng nó vào viêm diễm huyền khí thuộc tính lửa là thích hợp nhất.

Thần thức nội thị thây một giọt máu trắng chậm rãi thẩm thấu vào hạt giống viêm diễm huyền khí da cam, từ từ dung hợp.

Mắt Đinh Hạo hoa, đầu óc vang vọng tiếng gầm rống kinh trời. Đinh Hạo mơ hồ thấy rừng rậm mênh mông vô bờ có một con ma vượn khổng lồ đứng thẳng gào thét với trời, vỗ ngực bồm bộp. Tiếng vang như nổi trống quanh quẩn trong thiên địa, vạn thú khuất phục, nơm nớp lo sợ, thần phục vương giả. Dãy núi bị chân cự vượn đạp đổ, rừng rậm gãy nát, dù là đại yêu thân cao như núi cũng bị nó dễ dàng xé vụn.

Con cự vượn trắng đứng sừng sững trong thiên địa, vô cùng uy mãnh giống như thần ma.

Đinh Hạo biết thứ hắn nghe và thấy là tin tức ẩn chứa trong một giọt tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn. Tuy rằng đã rất mơ hồ nhưng hoàn chỉnh bày ra hình dạng khủng bố của những thượng cổ địa sát thần thú xưng bá thiên địa mấy trăm vạn năm trước. Thời đại đó một con địa sát thần thú thống trị một châu một vực, là vị vua vô thượng.

Quá trình luyện tinh huyết rất thuận lợi, không có bắn ngược gì.

Trước huyền khí thiên hỏa ngũ hành hợp nhất ngưng luyện từ Huyền Tự Quyết, hơi thở, lực lượng mặt trái chứa trong tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn dễ dàng tan rã, không thể ngăn cản. Nguy hiểm và bình cảnh khi cô đọng tinh huyết thần thú không xuất hiện, khi giọt máu trắng hoàn toàn dung hợp với viêm diễm huyền khí nghĩa là Đinh Hạo đã thành công.

Đinh Hạo chậm rãi mở mắt ra.

- Thất bại rồi?

Vương Tuyệt Phong xấu xa ngây người, thấy Đinh Hạo nhanh chóng tỉnh lại từ nhập định thì an ủi:

- Tinh huyết dị thú vốn rất khó luyện hóa, huống chi ngươi mới vào Tiên Thiên Võ Tông cảnh. Từ từ hãy đến, trong vọng một năm nếu có thể luyện hóa ra một giọt tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn thì đã là rất nhanh. Chờ khi tu vi huyền khí của ngươi vào Đại Tông Sư cảnh có lẽ sẽ cưỡng ép thúc giục được thần thông nhân vương biến.

Đinh Hạo không biết nên nói cái gì.

Nếu Đinh Hạo nói đã hoàn toàn luyện hóa ra một giọt tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn có phải là rất khủng bố không?

Lúc này trên bầu trời bỗng vang tiếng nổ điếc tai trời sụp đất nứt, từng đốm lửa chớp lóe nhanh phía chân trời. Giọt máu ẩn chứa năng lượng khủng bố rớt ào ào xuống xen lẫn cánh tay, xương trắng vỡ vụn. Lại có cường giả chết!

Chiến đấu sắp có kết quả rồi sao?

Trái tim mọi người treo cao.

Một luồng sáng lửa từ khung trời xông tới chạy nhanh hướng tây, cùng lúc đó, một vệt sáng đỏ đuổi theo, thoáng chốc bắt kịp ánh sáng lửa kia. Vang tiếng nổ điếc tai sấm sét ầm ầm, dư âm năng lượng khủng bố tứ tán, mỗi một luồng năng lượng đủ để nghiền nát cường giả đẳng cấp Tiên Thiên Võ Tông cảnh.

Thanh âm vừa kinh vừa giận văng vẳng trên bầu trời:

- Khí Thanh Sam, ngươi đã thắng rồi cần gì đuổi tận giết tuyệt?

Giọng lão quái vật Khí Thanh Sam vang lên:

- Phi, thua thì hèn? Muộn rồi!

Ánh sáng đỏ càng rực rỡ hơn. Bùm một tiếng, đoàn năng lượng khủng bố trên bầu trời nổ tung sinh ra gió lốc khuếch tán bốn phương tám hướng. Lửa rơi xuống, đoàn lửa lúc trước định chạy trốn tan rã bốn, năm mảnh, đại biểu cho một siêu cường giả chết.

Ánh sáng đỏ chợt lóe trở về chiến trường trên bầu trời.

Đinh Hạo thở phào.

Chiến trường trên bầu trời truyền đến sóng năng lượng càng lúc càng kịch liệt, ánh sáng đủ màu chớp lóe liên tục như đánh nát cả khung trời. Năng lượng tràn ra khiến người hoảng loạn, Đinh Hạo quan sát từ xa tim đập chân run.

Chiến đấu đẳng cấp này quả nhiên không phải người như Đinh Hạo có thể tham gia, con đường Đinh Hạo không có cuối, hắn cần cố gáng gấp đôi.

Một đống xương trắng, máu không ngừng rớt xuống.

Ngày càng nhiều cường giả chết đi.

Đinh Hạo hiểu rằng người tham gia trận chiến không phải năm người Đường Phật Lệ phong chủ Thiên Kiếm phong ban đầu. Cường giả các phương tham gia cỡ ba, bốn mươi người, cảnh giới ít nhất là cao giai Đại Tông Sư cảnh. Các cường giả đánh nhau trên bầu trời, mỗi lần xương và máu rơi xuống đại biểu cho một vị siêu cấp cường giả chết đi.

Không biết qua bao lâu, mặt trời dần lặn hướng tây.

Chiến trường trên bầu trời dịu bớt, ngẫu nhiên có luồng sáng tràn đầy huyền khí bắn ra cường đại khủng khiếp. Mạnh thắng yếu thua, lúc này người còn sống là cường giả trong cường giả, bọn họ quyết đấu cũng càng thêm đáng sợ.

Chiến đấu vẫn đang tiếp tục.

Chớp mắt một đêm qua đi, buổi sáng hôm sau.

Mèo ác quỷ Tà Nguyệt vô tâm vô phế chống cằm ngủ gật:

- Meo, chán quá, lâu như vậy còn chưa xong, bọn họ có mệt không? Meo nhìn mệt mỏi.

Dị biến sinh ra.

Một đoàn lực lượng ánh sáng vàng rực rỡ thoát khỏi chiến trường trên bầu trời kéo đuôi dài như ngôi sao rơi lao hướng Ẩn Kiếm Phong, tràn ngập hơi thở hủy diệt.

- Ha ha ha ha ha ha! Dù có chết ta cũng phải làm ngươi hối hận suốt đời. Khí Thanh Sam, ta muốn ngươi chính mắt thấy đồ đệ, phong tọa của mình bị hủy!

Trong đoàn sáng vàng mơ hồ có tiếng người, tiếng cười cuồn loạn.

- Ngươi dám!?

Giọng lão quái vật Khí Thanh Sam ẩn chứa nôn nóng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.