- Ha ha ha ha ha ha!
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc cười nhạt, vừa hả hê vừa tiếc vì không thể tự tay ngược sát tiểu tử này. Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc khẳng định khi chân Đinh Hạo đạp vào phạm vi cảnh giới hai mươi thước sẽ bị cấm chế cường đại của Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu nổ nát nhừ. Kẻ tội nghiệp cảnh giới Đại Tông Sư cảnh mà cũng mơ khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu bản thân Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc còn không dám đụng vào, đúng là tìm chết.
Khi mấy thanh âm vang lên thì Đinh Hạo dứt khoát bươcVõ sĩ vào phạm vi cảnh giới.
Răng rắc!
Thanh âm trong trẻo vang lên.
Một cục đá nhỏ dưới đất bị Đinh Hạo đạp lên.
Bình thường thì thanh âm nhỏ bé đó không là gì nhưng trong khoảnh khắc làm trái tim nhiều cường giả thiên tài suýt nhảy khỏi lồng ngực. Biểu tình đám người khác nhau nhìn qua, kinh ngạc phát hiện trừ cục đá nhỏ bị giẫm lên không có chuyện gì xảy ra.
Đinh Hạo bước ra mấy bước, cực kỳ thoải mái đi tới cửa Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.
Không có công kích ánh sáng phóng lên cao, không có vầng sáng minh văn chớp lóe dâng trào, không có trạch viện động phủ buông xuống, không có tay chân cụt máu phun trào, không chút dao động. Mọi chuyện không hề xảy ra, Đinh Hạo ung dung như đi vào nhà mình.
- Chuyện . . . Gì đây?
Mọi người tưởng tượng lực lượng bùng nổ nhưng không thấy, lòng hụt hẫng, đặt dấu chấm hỏi.
Quá kỳ dị.
Dù Đinh Hạo có thực lực khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu nhưng tốt xấu cũng cần quá trình đi? Dù là đẳng cấp Võ Đế cảnh, Võ Thánh cảnh, muốn phá mở cấm chế đánh lui khôi lỗi chiến ngẫu cũng cần tốn chút thời gian. Nhưng bây giờ là sao? Cấm chế minh văn không bùng nổ, khôi lỗi chiến ngẫu không xuất hiện.
Tuyệt đối không bình thường!
Đinh Hạo cảm giác điều gì, xoay người dặn dò một câu:
- Y Nhược, Tiểu Phàm, các ngươi chờ ta ở đây.
Đinh Hạo chậm rãi cất bước đi vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, biến mất trên thềm đá ngọc.
Đám người Trầm Bất Hồi, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc trợn tròn mắt.
Lâm Thiên Vũ, lão lục Vương Lăng Hạc liếc nhau nhìn thấy sự kinh ngạc từ mắt đối phương.
Mắt tam giác của Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc suýt lồi ra. Tuyệt đối không thể nào. Một kẻ đáng thương tu vi huyền khí chỉ cỡ cảnh giới Đại Tông Sư cảnh lông tóc không thương đi vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu từ khi tòa thành trì Cửu Trọng Thiên sáng tạo đến nay không ai bước vào, chẳng lẽ những truyền thuyết là giả? Chỗ này không phải phủ đệ trạch viện trên cả tám cấm địa?
Qua chốc lát chắc chắn tên kia sẽ leo lên đỉnh lâu đốt đèn đá.
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc không thể chấp nhận điiều đó.
Lúc trước Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc từng nói: Nếu như ngươi có thể khai khẩn một trong tám cấm địa thì ta sẽ gọi ngươi một tiếng gia gia.
Thanh âm còn quanh quẩn bên tai, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc không ngờ Đinh Hạo có thể vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu trên cả tám cấm địa, đây là tát sưng mặt, làm sao gã chịu nổi?
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc không cam lòng, gã chợt nghĩ đến một khả năng.
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc hét to một tiếng:
- Không đúng, chắc chắn là cấm chế Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu mất hiệu lực!
Trầm Bất Hồi, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm nghe Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc nói thì giật mình.
Đúng rồi, rất có thể.
- Ta không tin một tiểu tử cảnh giới Đại Tông Sư cảnh có thể đi vào mà ta đường đường là Võ Hoàng cảnh . . .
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc cắn răng, dày vò suy nghĩ hồi lâu, ngần ngừ giây lát cuối cùng bước vào phạm vi cảnh giới hai mươi thước của Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.
Mọi ánh mắt tập trung vào người Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc.
Răng rắc!
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc bước vào phạm vi cảnh giới hai mươi thước của Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, chân gã đạp đất, cũng không có chuyện gì xảy ra.
Trán Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc toát mồ hôi lạnh giây sau mừng như điên, gã biết mình thành công, quả nhiên cấm chế đã mất đi hiệu lực, bất cứ người nào đều có thể vào đây. Tên thấp hèn kia chỉ là kẻ may mắn bước vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu đầu tiên.
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc khó kiềm nén mừng như điên, ngửa đầu cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Ta đã nói rồi, quả nhiên là vậy. Tiểu tử kia may mắn mèo mù vớ cá rán, ha ha ha ha ha ha! Ta giết hắn rồi đốt thạch đăng Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, ta chính là vạn cổ đệ nhất nhân . . .
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc chưa nói xong bỗng có dị biến.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Như thần linh ngủ say bị đánh thức.
Lực lượng hùng hồng khủng bố khiến người ta tuyệt vọng đột nhiên không chút dấu hiệu bùng phát, như viễn cổ hồng hoang cự thú há to mồm máu hoặc như thần linh tức giận giáng thầnp hạt. Một chân Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc đứng trong phạm vi cảnh giới hai mươi thước chớp mắt thành đốm máu, sau đó như băng tuyết trong dung nham nhanh chóng tan biến.
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc như bị điện giật run run văng ra ngoài.
- Phụt.
Suối máu phun ra từ miệng Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc.
- Sao có thể . . . Sao có thể . . . Tại sao . . . Lại như vậy . . .
Miệng mũi Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc ọc máu, biểu tình khủng bố, mắt tràn ngập khó tin và không cam lòng hét to, té cái bịch xuống đất. Người Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc co giật, cánh tay duỗi hướng Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu rũ xuống, hộc máu ngất xỉu.
Toàn trường tĩnh lặng.
Đám người Trầm Bất Hồi, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm ngây người tại chỗ như chơi trò bắt chước nhau. Đám người cùng há to mồm như nuốt quả trứng vịt, biểu tình trống rỗng, đầu óc không thể hiểu nổi chuyện xảy ra.
Mới rồi đã xảy ra chuyện gì?
Lực lượng từ đâu ra?
Lực lượng đó mạnh cỡ nào?
Chớp mắt đánh gục cường giả đẳng cấp Võ Hoàng cảnh như Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc?
Đám người Trầm Bất Hồi, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm ngẩng đầu nhìn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, hết thảy gió êm sóng lặng như không có chuyện gì xảy ra. Lực lượng trong chớp mắt đó cuồng bạo đủ xé nát hủy diệt thế giới biến mất, nếu không phải Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc hốc máu nằm dưới đất thì đám người Trầm Bất Hồi, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm cho rằng tất cả chỉ là ảo giác.
Lông tóc Đinh Hạo không tổn hao gì.
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc thì bị thương nặng ngất xỉu.