Một nam nhân vạm vỡ cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Hoàng Cuồng Cẩu, lần này ngươi nói được câu tiếng người. Lão tử luôn gai mắt loại người như ngươi nhưng lần này phải giơ ngón cái khen ngươi.
Nam nhân vạm vỡ người bị thương, quay đầu nói với bà lão tóc bạc:
- Đao chủ, khi cần đoạn mà không đoạn thì sẽ loạn, Thiên Nguyên thành thật sự không chịu nổi nữa, lão nhân gia mau đi đi.
Ánh mắt mọi người đều tập trung vào người bà lão.
Bà lão tóc bạc lắc đầu, vươn bàn tay gầy guộc nhăn nheo vuốt ve trường đao như thu thủy, chìm trong hồi ức.
Bà lão tóc bạc khẽ nói:
- Thiên địa đã loạn, Trung Thổ Thần Châu là chiến trường, chúng ta có thể đi đâu? Làm võ giả nên che chở bình dân, từ khi ta cai quản Bạt Đao Trai đến nay chiến đấu mấy ngàn trận lớn nhỏ chưa từng lùi bước, hôm nay cũng không thể đi!
- Nhưng mà . . .
- Đao chủ, người . . .
Mọi người sốt ruột muốn khuyên thêm.
Bà lão tóc bạc phẩy tay, kiên quyết nói:
- Các vị đừng khuen nữa, lão đã quyết định cùng sống chết với Thiên Nguyên thành. Là võ giả thì nên chết trên chiến trường, tuy Bạt Đao Trai đều là nữ nhân nhưng không thua tu mi!
Mọi người thấy bà lão tóc bạc đã quyết ý thì không tiện khuyên thêm.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trên đỉnh đầu vang tiếng nổ kịch liệt, không gian chấn động, từng khe nứt mạng nhện ghê người hiện ra trên màn sáng đại trận hộ thành. Trận pháp chống đỡ hơn một tháng không kéo dài lâu hơn được, sắp vỡ nát.
Trận pháp bị phá, thủy triều yêu tộc ùa vào là Thiên Nguyên thành thật sự tiêu đời.
- Các vị, phút cuối cùng đã đến, hãy cùng ta chiến đấu!
Trong mắt bà lão tóc bạc bắn ra ánh sáng kinh người, cơ thể run rẩy bỗng thẳng tắp, lực lượng khó tả phát ra từ thân hình gầy yếu.
Lực lượng thánh nhân cảnh phát ra từ cơ thể già nua suy yếu.
Chuyện kỳ lạ xảy ra. Tóc dài của bà lão tóc bạc vốn vừa rối vừa thưa nhanh chóng biến đen nhánh, rậm rạp. Trên mặt không còn nếp nhăn, làn da bóng loáng như thể thời gian nhanh chóng đảo ngược, bà lão tóc bạc trở về tuổi xanh.
Chớp mắt bà lão tóc bạc biến thành nữ nhân xinh đẹp thanh xuân.
Keng!
Nữ nhân rút trường đao thu thủy cắm trước mặt ra, thân đao to lớn lại bị nàng nhẹ nhàng cầmn hư một cọng cỏ. Nữ nhân giơ đao ngang trước ngực, đẹp như nữ Chiến thần cường đại.
Đây là bí pháp thúc giục tiềm lực cuối cùng trong cơ thể điều chỉnh đến trạng thái đỉnh cao, chiến đấu lần cuối.
Bốn nữ đao khách Võ Đế cảnh xinh đẹp bên cạnh nữ nhân cũng gọi ra vũ khí của mình.
Có người cười cuồng rống to:
- Ha ha ha ha ha ha! Yêu tộc chết tiệt, đến đây!
Hôm nay mấy trăm cường giả xuất hiện ở đầu tường là lực lượng võ giả tinh nhuệ nhất Thiên Nguyên thành, bình thường bọn họ là chư hầu một phương, nắm giữ quyền lực to lớn, có nhiều mâu thuẫn với nhau. Bọn họ tranh giành địa bàn, đánh lộn. Tuy nhiên vào phút tai họa ngập đầu này dù gì cùng một chủng tộc, cường giả nhân tộc đoàn kết lại cười mẫn ân cừu, sóng vai cường đại.
Trên bầu trời, vô số cường giả yêu tộc như phát điên công kích vào vết nứt đại trận hộ thành. Mắt thấy màn sáng hộ trận sắp vỡ ra.
- Đao chủ, Hoàngta đi trước một bước, ha ha ha ha ha ha!
Nam nhân trung niên cao gầy mắt tam giác lắc người bay lên cao định đồng quy vu tận với yêu tộc.
Chính lúc này . . .
Chủ Bạt Đao Trai chợt nhìn thấy điều gì, giơ tay lên bắn ra lực lượng kéo nam nhân trung niên cao gầy mắt tam giác trở về:
- A? Không đúng, chờ một chút, hình như hậu phương yêu tộc rối loạn.
Mọi người nghe vậy phấn chấn tinh thần.
Các cường giả nhân tộc ngẩng đầu nhìn, từ khi nào đại quân yêu tộc rậm rạp bỗng nhiên hỗn loạn từ đằng sau. Có kiếm quang to bay lên cao như lưỡi thần khuấy động yêu tộc.
Huyền khí cường đại dao động như thủy triều ập đến, nhiều cường giả yêu tộc rớt lịch bịch xuống đất.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ánh sáng xanh xẹt qua không trung như tia chớp, nơi nó đi qua chiến hạm yêu tộc nổ tung, trận hình rối loạn.
Chủ Bạt Đao Trai cảm thán rằng:
- Lực lượng thật cường đại, khí thế quá đáng sợ.
Có người vừa mừng vừa sợ nói:
- Chẳng lẽ là viện quân tới rồi?
- Chắc không phải.
Mắt chủ Bạt Đao Trai bắn ra thần mang, cẩn thận quan sát giây lát, nói:
- Chỉ có hai người tập kích hậu phương yêu tộc.
- Hai người?
- Ít vậy?
- Hai người thì có thể làm cái gì?
Trong lòng cường giả nhân tộc mới dâng lên một tia hy vọng lại chìm xuống. Đại quân yêu tộc vây thành nhiều vô tận như thủy triều, hai người làm sao gây nên sóng gió gì?
Khóe môi chủ Bạt Đao Trai cong lên, bà lão tóc bạc trở về tuổi xuân có sức hấp dẫn mê người.
Chủ Bạt Đao Trai cười nói:
- Đây không phải hai cao thủ bình thường, Thiên Nguyên thành có hy vọng rồi. Các vị, hãy theo ta xuất chiến, đừng để bằng hữu của chúng ta một mình anh dũng chiến đấu!
Chủ Bạt Đao Trai kéo ngược trường đao thu thủy nhanh như tia chớp phóng lên cao giết vào trận doanh yêu tộc trên bầu trời.
- Giết!
Bốn mỹ nữ đao khách cũng hành động.
Nam nhân vạm vỡ cười to bảo:
- Sinh tử tồn vong trong khoảnh khắc này, nếu sau khi chiến đấu mà mọi người còn sống thì Cảnh ta nhất định sẽ mời tất cả uống một ly!
Nam nhân vạm vỡ hóa thành luồng sáng xông vào trận doanh yêu tộc.
Trên thành lâu cửa trước Thiên Nguyên thành, từng luồng sáng huyền khí phóng lên cao như bươm bướm lao vào lửa xông hướng đại quân yêu tộc hơn bên mình gấp vài trăm lần, khí thế ngút trời.
* * *
- Ha ha ha ha ha ha! Tốt, cường giả Thiên Nguyên thành ra tay rồi!
Trên bầu trời, Thiên Xu đại gia giơ cái nồi đen đập bẹp một cường giả yêu tộc cảnh giới yêu hoàng, cười to bảo:
- Tiểu tử, hôm nay đã thấy người sống, chúng ta thoải mái giết đi!
Thiên Xu đại gia thể hiện khí phách hơi phóng khoáng.
Thiên Xu đại gia cưỡi trên Bạch Hổ cái xông vào chiến trường.
- Tốt, hôm nay sẽ đại sát tứ phương!
Chiến ý sôi trào trong lòng Đinh Hạo, tay trái cầm thanh ma đao đen, tay phải siết thanh kiếm rỉ sét, hắn hóa thành luồng sáng lao vào trận doanh yêu tộc thoải mái chém giết.
Vù vù vù vù vù!
Đao quang xé gió, mấy chục cường giả yêu tộc không né kịp bị chém thành máu bay đầy trời.
Keng!
Kiếm khí giơ ngang, một chiếc chiến hạm to dài mấy chục thước bay trên cao của yêu tộc bị chém thành hai khúc. Cường giả yêu tộc trên chiến hạm cùng với yêu tộc bình thường điều khiển nó la hét rơi xuống.
Tiếng gầm chấn động thiên địa vang lên:
- Kẻ nào dám công kích trận doanh Huyết Uyên của ta?
Một yêu đế tức giận lao ra, yêu khí khí đầy trời. Vô số cột sáng yêu khí như xúc tua đánh hướng Đinh Hạo.
Khóe môi Đinh Hạo cong lên, tay trái cầm thanh ma đao đen chém góc khó tin ẩn chứa đao ý nóng cháy như ngày hè.
Đao Nhị Thập Tứ, Đao Tam!
Phụt!
Máu phun ra, yêu đế không thể tránh khỏi đao kia. Cơ thể to như bọ ánh cứng bị chém làm hai khúc, mảng lớn máu xanh rơi như mưa.