Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1281: Chương 1281: Tiếng trời.




Một người đeo mặt nạ vàng nhạt đứng bên cạnh Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngần ngừ nói:

- Nhưng thân thể đứa trẻ đó không thể chịu nổi tất cả lực lượng Long Ngâm Thiên Biến Trận, nếu hoàn toàn khởi động thì sợ là sẽ phá hỏng cơ thể.

- Ha ha ha ha ha ha! Ta chỉ cần kết quả, mặc kệ quá trình. Nếu không chịu đựng nổi thì để hắn chết đi.

Giọng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức tàn nhẫn nói:

- Đây chẳng phải là giá trị của hắn sao?

Người đeo mặt nạ vàng nhạt hết sức khuyên ngăn:

- Nhưng hắn . . . Dù gì là nhi tử của ngươi.

Một trung niên mỹ phụ đầu đeo trâm phượng, hình dáng yêu kiều lạnh lùng cười:

- Hừ! Một tạp chủng đê tiện sao có thể là người của Nạp Lan thế gia ta? Chết cũng tốt, dùng dòng múa dơ bẩn của hắn tẩy rửa sỉ nhục Nạp Lan thế gia ta.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức cười tàn nhẫn:

- Phu nhân nói đúng, ta mang hắn về là vì việc lớn hôm nay, nếu không thì hắn sống hay chết liên quan gì ta? Lại nói hắn là con của ta, máu thịt sinh mạng đều là ta ban cho hắn. Hắn nên báo đáp ta, ha ha ha ha ha ha! Ngươi đường đường là Nê Bồ Tát, tính hết thiên cơ thì nên hiểu thiên đọa vô hình. Trận pháp này do ngươi bày ra, lúc này do dự là sao? Mau hết sức khởi động trận pháp đi.

Người đeo mặt nạ vàng nhạt chần chừ một lúc sau đi hướng mép Long Ngâm Thiên Biến Trận chớp lóe ánh sáng trắng liên tục, dùng cách đặc biệt nào đó thay đổi đường minh văn.

Tựa như dầu sôi bỏ thêm nắm muối, trận pháp càng điên cuồng hơn, sôi sục. Tiếng gầm rống đau khổ của Nạp Lan Du Hiệp càng lúc càng lớn, giãy dụa càng thêm điên cuồng.

Trong cơ thể Nạp Lan Du Hiệp có lực lượng khủng bố khiến người run rẩy đang dần thức tỉnh.

Loại lực lượng này cực kỳ đáng sợ, như ma thần hủy diệt thế giới. Dù đứng xa mấy ngàn thước, có trận pháp bảo vệ nhưng các cao thủ Nạp Lan thế gia phụ trách cảnh giới xung quanh Long Ngâm Thiên Biến Trận đều biến sắc mặt, tim đập chân run như dê bị hổ nhìn.

Một lát sau.

Nê Bồ Tát đeo mặt nạ vàng nhạt quay về nói:

- Tối đa thêm một ngày là mọi thứ hoàn thành.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức vừa lòng gật đầu, nói:

- Tốt, rất tốt, không uổng là Nê Bồ Tát đại danh đỉnh đỉnh, quả nhiên tính hết tất cả. Lần này toàn nhờ vào ngươi, ha ha ha ha ha ha! Ngay cả Thần Đình đều bị lừa, khi bọn họ phát hiện sự thật thì đại thế đã định, hết thảy đều đã xong, ha ha ha ha ha ha!

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức điên cuồng cười to.

Mắt Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức đỏ ngầu rơi vào hưng phấn điên cuồng.

Căn phòng bí mật cực lớn như hư không ngầm.

Có thể thấy Nạp Lan thế gia vì xây dựng căn phòng bí mật này không biết tốn bao nhiêu nhân lực, sức lực. Bốn phía căn phòng bí mật, trên nóc vách tường khắc từng minh văn như rồng bay di chuyển nhanh thu giấu mọi hơi thở, bên ngoài thể cảm giác trong này xảy ra chuyện gì.

Vẻ mặt Nê Bồ Tát bình tĩnh, im lặng.

Trong lòng Nê Bồ Tát biết rõ gã chỉ là công cụ bị người lợi dụng, tính hết thiên cơ thì sao? Không đủ thực lực rốt cuộc là quân cờ trong tay người. Có thể tính tuổi thọ Thần Đế, tính vận mệnh của người khác nhưng không thể chi phối vận mệnh của mình. Vì để người thân, vợ con sống sót, Nê Bồ Tát không còn lựa chọn nào khác, trừ phi sự việc có thay đổi.

Nê Bồ Tát quay đầu nhìn Long Ngâm Thiên Biến Trận.

minh văn rậm rạp như biển khói nhìn như vô tư chạy nhưng ở trong mắt Nê Bồ Tát đại biểu cho các quỹ tích vận mệnh, vô số minh văn hỗn hợp giao nhau là cách vận chuyển đạo thiên địa.

Nê Bồ Tát đứng sang một bên.

Nạp Lan phu nhân đột nhiên mở miệng nói:

- Ngươi tính xử lý nha đầu kia thế nào?

Mọi người nhìn hướng người gầy yếu ngồi trong góc, có đoàn sáng trắng mông lung bao phủ thân hình nàng. Dường như nàng không còn sự sống, quỳ dưới đất, hai tay chắp trước ngực, nhắm mắt lại, hơi ngửa đầu lên, thành kính cầu nguyện cái gì.

Chính là Nạp Lan Sơ.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nhíu mày nói:

- Chủ Hồng Thạch trang viên để lại cấm chế cực kỳ cường đại, tạm thời ta không thể phá mở nó.

Nạp Lan Sơ chỉ là phế vật vô dụng, nếu không phải vì mang Nạp Lan Du Hiệp về thì còn lâu Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức mới nhận luôn nha đầu này.

Lúc trước Nạp Lan Tín đại ca định giết cục nợ này nhưng bị ánh sáng trắng ngăn cản, suýt bị chấn thương, đó là cấm chế bảo vệ sư phụ của nha đầu này để lại trên người nàng.

Trong phút chốc Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không thể công phá nó.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nhớ đến hôm gặp chủ Hồng Thạch trang viên, trong lòng gã còn sợ hãi.

Đó là một cường giả rất đáng sợ, vô số thể tu Hãn Hải sâm lâm dưới tay, hung mãnh như cọp. Chủ Hồng Thạch trang viên là kiêu hùng một thời, rất khủng khiếp.

Bây giờ nghĩ lại người này hơi nghi ngờ Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, không tin tưởng lời gã đã nói nên mới để lại cấm chế trên người Nạp Lan Sơ và tín hiệu cầu cứu. Nhưng vậy thì sao? Chu Hồng Thạch trang viên không biết gã mưu đồ cái gì, vẫn rơi vào kế của Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.

Tin tức nha đầu cầu cứu bị trận pháp trên vách căn phòng bí mật ngăn cách, không thể truyền ra.

Nếu là ngày thường thì Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không dám đối đầu với chủ Hồng Thạch trang viên, toàn Nạp Lan thế gia trêu vào người như vậy sẽ là tai nạn. Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không dám làm gì hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp. Nhưng tình huống bây giờ thì khác, tin tưởng người kia đã vào Lạc Thánh sơn mạch, chưa biế có sống ra được không. Dù chủ Hồng Thạch trang viên may mắn sống sót tìm gã báo thù thì khi đó Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không còn sợ ai.

Nhưng Nạp Lan Sơ được cấm chế bảo hộ, không thể giết nàng ngay, lỡ đêm dài lắm mộng xảy ra rắc rối gì thì phiền.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nghĩ đến Nạp Lan Sơ lúc trước yếu đuối, ngoan ngoãn nghe thay bỗng nhiên khí thế sắc bén chất vấn, trong lòng gã thấy hơi áy náy, nhưng rất nhanh chút áy náy bị tham lam, dục vọng loại trừ.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức giơ tay lên, một luồng kiếm quang sắc bén bắn hướng Nạp Lan Sơ.

Đinh!

Tiếng kiếm ngân trong trẻo.

Kiếm quang bị ánh sáng trắng bao phủ người Nạp Lan Sơ ngăn cản ma sát hỏa hoa rực rỡ như kim loại va chạm.

Thân hình nhỏ xinh của Nạp Lan Sơ run rẩy.

Nàng mở mắt.

Khi đôi mắt trong veo nhìn qua, không hiểu sao đáy lòng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức run lên.

Nạp Lan Sơ gằn từng chữ:

- Thả ca ca, Nạp Lan Tính Đức, nếu ngươi còn có chút tính người thì hãy thả Du Hiệp. Đây là nguyên nhân ngươi đón chúng ta về sao?

Trong giọng nói của Nạp Lan Sơ không còn ngoan ngoãn, nghe theo như lúc nàng mới gặp Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức mà như đang nói chuyện cùng người lạ mình hạn nhất.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức chém đinh căhjt sắt nói:

- Không thể nào!

Mắt Nạp Lan Sơ tràn ngập tuyệt vọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.