Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 471: Chương 471: Tòa cổ thành áp chế khủng bố (thượng)




Ngải Thanh quay đầu nói vài câu với đồng bạn bên cạnh, ba người tranh luận một lúc.

Ngải Thanh nhận lấy thiên địa huyết cốt của Đinh Hạo, gật đầu, nói:

- Được, nhớ kỹ, chỉ có thể ở một đêm, sáng sớm ngày mai phải rời đi ngay, nếu không đừng trách chúng ta vô tình.

Đinh Hạo gật đầu, cười nói:

- Nhất định nhất định, đa tạ ba vị sư huynh châm chước.

Đinh Hạo nói xong mặc kệ đám người Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm đá lông nheo, đi theo sau lưng ba người Ngải Thanh đáp xuống binh trạm cổ thành.

- Hạo ca, người không nne đi vào.

Điền Năng lùn khỏe nhỏ giọng nói bên tai Đinh Hạo:

- Liệt Thiên Kiếm Tông nổi tiếng là thô bạo, quái đản nhất Kiếm Châu. Đệ tử tông môn ai nấy tâm ngoan thủ lọc, ích kỷ, làm việc không từ thủ đoạn. Ta thấy mặt Ngải Thanh này không thân thiện, tuyệt đối không phải là người tốt. Chúng ta đi theo Ngải Thanh vào sợ là dê vào miệng cọp, một khối thiên địa huyết cốt không thể thỏa mãn khẩu vị đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông.

- Phải không? Ta thấy bọn họ rất tốt.

Đinh Hạo quan sát tòa binh trạm cổ thành, qua loa năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm.

Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm chỉ có thể lắc đầu cười khổ.

Xem ra Hạo ca tuy có thực lực cường đại nhưng tuổi trẻ, không có kinh nghiệm rèn luyện hoang dã, quá dễ tin người. Tối nay chắc sẽ có rắc rối lớn, đành cầu nguyện đám đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông chỉ muốn tiền. Hy vọng khi đánh nhau, đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông cướp hết bảo bối rồi tha mạng cho bọn họ.

Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm không tin một ình Đinh Hạo sẽ đánh thắng hết thiên tài Liệt Thiên Kiếm Tông.

Nghen ói Liệt Thiên Kiếm Tông được mười bảy danh ngạch vào chiến trường bách thánh, mỗi người là cường giả có thực lực khủng bố, bên trong bao gồm Ngân Ninh Khiếu Hổ, thiên tài trẻ tuổi ban đầu rất chói mắt trong trăm năm qua, nghe nói sớm bước vào cảnh giới Võ Vương cảnh.

Đinh Hạo chú ý thấy vẻ mặt của năm người hầu nhưng hắn không chọc thủng.

Có lẽ Liệt Thiên Kiếm Tông khủng khiếp nhưng tung tích bằng hữu quan trọng hơn.

Đinh Hạo vui mừng phát hiện sau khi vào tòa binh trạm cổ thành thì chiếc nhẫn màu bạc chớp lóe ngày càng nhanh, ánh sáng rực rỡ hơn chứng minh hắn đoán đúng. Chắc chắn có đệ tử Vấn Kiếm tông ở trong tòa binh trạm cổ thành, nhưng không biết bị người Liệt Thiên Kiếm Tông khống chế hay có cơ duyên nào khác. Đinh Hạo cần tìm hiểu rõ ràng.

Trước đó Đinh Hạo không thể cưỡng ép không thì sẽ làm hỏng chuyện.

Trên đường đi Đinh Hạo nói bóng nói gió hỏi mấy câu.

Nhưng ba người Ngải Thanh rất kín miệng, không để lộ thứ gì. Nếu Đinh Hạo hỏi nhiều sẽ bị ba người Ngải Thanh quát mắng.

Đinh Hạo lo lắng khiến ba người Ngải Thanh nghi ngờ nên đành im miệng.

Đinh Hạo bước qua cửa tòa binh trạm cổ thành, hắn phát hiện rõ ràng có lực hút kỳ dị bao phủ toàn tòa cổ thành. Lực lượng huyền khí bị áp chế rất nhiều, dù Đinh Hạo có thể chất đao kiếm song thánh thể cũng bị ức chế khủng khiếp. Đinh Hạo thầm tính toán tu vi huyền khí cảnh giới Đại Tông Sư cảnh sau khi bước qua cánh cửa tòa binh trạm cổ thành thì bị áp chế dưới Tiên Thiên Võ Tông cảnh, khoảng lục khiếu Đại Võ Sư cảnh.

Đinh Hạo nhanh chóng phát hiện đó không phải là trận pháp Liệt Thiên Kiếm Tông bày ra.

Bởi vì Đinh Hạo thông qua thần thức quét hình phát hiện ba người Ngải Thanh vào tòa binh trạm cổ thành cũng bị áp chế tu vi huyền khí, từ nhất khiếu Võ Vương cảnh rớt xuống cảnh giới Đại Tông Sư cảnh.

Rất nhanh, Đinh Hạo thấy trên vách tường thành, đường đá dưới chân có từng hoa văn minh văn nguyên thủy giống hệt như cái trên thuyền cổ. Tức là sức hút kỳ lạ vốn thuộc về tòa binh trạm cổ thành, tồn tại từ thời đại thượng cổ, qua nhiều năm gió táp mưa sa vẫn không tán đi. Nó hấp thu lực lượng nguyên tố đậm đặc trong thiên địa giữ sức hút toàn tòa binh trạm cổ thành.

Bị sức hút áp chế rất khó bay đi.

Đoàn người di bộ.

Thần thức của Đinh Hạo có thể kéo dài mười thước là cực hạn, hắn thầm đoán với điều kiện tương tự, thần thức của đám người Ngải Thanh không thể phát ra khỏi người, bị thực lực minh văn nguyên thủy trong tòa binh trạm cổ thành áp chế.

Đối với Đinh Hạo thì đây là điều kiện có lợi.

Đinh Hạo có thể dùng thần thức không kiêng nể gì quan sát bốn phía mà không cần lo bị người phát hiện.

Trên đường đi Đinh Hạo thấy nhiều minh văn trận pháp do Liệt Thiên Kiếm Tông chế tạo, cực kỳ ẩn khuất. Có một số người thực lực không tầm thường ẩn núp trong vài gao lộ mấu chốt, dường như đang đề phòng cái gì.

Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Đinh Hạo, ba người Ngải Thanh đi khoảng một chén trà.

Ngải Thanh hung dữ căn dặn:

- Đến rồi, tối nay các ngươi ở lại đây qua đêm. Nhớ kỹ, đừng chạy lung tung, không được đi ra phạm vi ngàn thước không thì các ngươi chết cũng đừng trách chúng ta.

Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm vâng dạ gật đầu.

Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm cũng cảm giác được thực lực của mình bị áp chế rất nặng, lòng khủng hoảng.

Đinh Hạo không nói chuyện, quan sát bốn phía.

Đây là một quảng trường nhỏ chiếm diện tích bảy, tám mẫu. Xung quanh quảng trường có một vài tòa nhà hai tầng làm bằng đá đen, chỉ thấy đại khái đường nét, vuông vức. Khe đá dưới đất và kẽ tường mọc dây leo, thực vật quyết, không dính bụi đất. Nhìn ra được năm xưa lúc chế tạo tòa binh trạm cổ thành chủ yếu là phòng ngự, thực dụng. Mỗi một kiến trúc xây bằng đá cực kỳ kiên cố, trung tâm quảng trường có một cái giếng cổ chưa khô cạn. Nước giếng trong chảy dọc theo mấy kênh rạch cổ xưa ra ngoài.

Trừ ba người Ngải Thanh ra có mười mấy đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông dựng lều huyền khí trong quảng trường ở tạm.

Thấy Đinh Hạo và năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, có mấy nam nhân râu ria mặc y phục kiếm sĩ màu trắng lớn tiếng hỏi mấy câu. Ngải Thanh nhanh chóng chạy tới thì thầm bên tai, nam nhân áo trắng râu xồm nghe xong nhìn năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Đinh Hạo nhìn ngó con heo chờ làm thịt. Nam nhân áo trắng râu xồm không nói nữa, xoay người đi vào liều.

Điền Năng lùn khỏe nhỏ giọng đề nghị:

- Hạo ca, tình huống không đúng, chúng tâmu đi đi.

Đinh Hạo ngồi xuống nghỉ ngơi, quan sát tình huống bốn phía.

Đinh Hạo mỉm cười hỏi:

- Đã vào rồi ngươi cảm thấy chúng ta chúng ta có thể đi sao?

Điền Năng lùn khỏe ngây người hỏi:

- Thì ra . . . Hạo ca đã . . . Sớm phát hiện? Tại sao còn . . .

Đinh Hạo cúi đầu nhìn chiếc nhẫn màu bạc vẫn chớp lóe ánh sáng nhạt, mỉm cười nói:

- Ta vào là có lý do của mình, năm ngươi đừng lo. Việc đã đến nước này, chúng ta chú ý cẩn thận là được. Nghỉ ngơi đi, một chốc nữa ta có việc quan trọng muốn các ngươi đi làm.

Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm nghe Đinh Hạo nói vậy mới yên bụng.

Thì ra Hạo ca sớm thấy điều lạ, vậy chứng minh hắn có cách đối phó đúng không?

Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm liếc nhau, dựng lều lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.