Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1104: Chương 1104: Trước khi rời đi.




Đinh Hạo mỉm cười nhìn mọi người phản ứng, biểu tình khoa trương nào cũng nằm trong dự đoán của hắn.

Thật ra khi lần đầu Đinh Hạo nghe Độn Thiên Thạch Thi nói cũng cóp hản ứng tương tự.

Qua thời gian một chén trà mọi người mới lấy lại tinh thần từ ồn ào hơn cái chợ, xôn xao khó tin. Các ánh mắt nóng cháy nhìn chằm chằm Đinh Hạo, sợ hắn nhếch môi cười bảo mới rồi chỉ là đùa.

Lý Lan bình tĩnh tinh thần, hỏi:

- Đinh Hạo, chuyện này . . . Là sao? Có thể nói tỉ mỉ cho mọi người không?

Đinh Hạo gật đầu, kể lại kỹ càng những chuyện gặp được trong Thần Ân đại lục.

Mọi người nghe trợn mắt há hốc mồm, không thể tưởng tượng tiên giới chính là một thế giới như vậy. Lần đầu bọn họ nghe cái tên Thần Ân đại lục.

Vương Tuyệt Phong khó tin hỏi:

- Ý ngươi nói người Vô Tận đại lục đi đến thế giới kia thích ứng chốc lát sau thực lực sẽ tăng vọt, tiến triển siêu nhanh?

Đinh Hạo gật đầu, giải thích tiếp.

- Trên Vô Tận đại lục còn giữ lại lực lượng triều tịch thời thái cổ rất hoàn chỉnh, linh khí trong thiên địa cực kỳ đầy đủ, lực lượng pháp tắc rõ ràng, rất dễ cảm ứng. Đối với võ giả nào thì Thần Ân đại lục là thiên đường tu luyện. Theo ta hiểu biết thì Vô Tận đại lục như hạt giống trong mảnh đất hoang, có thể sinh tồn trong hoàn cảnh ác liệt. Nếu đổi nó đến môi trường phì nhiêu dinh dưỡng sẽ lớn nhanh như thổi. Các võ giả tu luyện trên Vô Tận đại lục bị lực lượng triều tịch thấp áp chế gắt gao, nếu vào môi trường có lực lượng triều tịch, pháp tắc rõ ràng hoàn chỉnh thì sẽ thể hiện thiên phú tu luyện khó tin. Lúc trước bị áp chế trở thành tài phú quý giá cho chúng ta.

Đinh Hạo nói ra suy đoán của mình.

Lý Lan trầm ngâm nói:

- Thì ra là vậy.

Mọi người nghe mê mẩn.

Thì ra tiên giới là một thế giới như vậy, không giống như bọn họ tưởng tượng khắp nơi là tiên nhân ống tay áo bay bay dời núi lấp biển, khắp chốn là thiên tài địa bảo chim quý thú lạ. Tuy nhiên theo Đinh Hạo miêu tả nếu có môi trưởng như thế thì cũng hay.

Mặt ngoài Lý Lan bình tĩnh như không nhưng trong lòng dậy sóng, hỏi:

- Phải rồi, ngươi vừa nói đã tìm được sơn môn cho Vấn Kiếm tông?

Đinh Hạo gật đầu, kể lại vô tình phát hiện sơn môn tạo hóa. Đinh Hạo đặc biệt miêu tả sơn môn rộng lớn, thần kỳ, phân chia đủ loại khu vực hoàn mỹ, có trận pháp thủ hộ cường đại, vô cùng vô tận thiên tài địa bảo vân vân.

Đương nhiên Đinh Hạo bỏ qua tin tức phu thê Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành.

Mọi người trong đại điện nghe say mê.

Đinh Hạo miêu tả sơn môn như thần thoại làm mọi người kích động suýt xỉu.

Rất khó tin tưởng. Mọi người vốn nghĩ chuyển cả tông môn vào tiên giới đã là rất may mắn, không ngờ còn có sơn môn hoàn mỹ có sẵn chờ đợi Vấn Kiếm tông. Đây giống như ông trời chuẩn bị sẵn thứ tốt nhất trên đời cho Vấn Kiếm tông.

Tất cả là nhờ Đinh Hạo mang đến.

Giờ thì sâu trong lòng nhiều người Vấn Kiếm tông tự hỏi lòng con cưng ông trời như Đinh Hạo có vận may nghịch thiên tại sao sẽ giáng xuống môn phái nhỏ xíu như Vấn Kiếm tông?

Liệt tổ liệt tông Vấn Kiếm tông đã làm công đức to lớn gì mới khiến ông trời giáng Đinh Hạo xuống sơn môn này?

Nếu không có Đinh Hạo thì bây giờ Vấn Kiếm tông đã là đống hoang tàn.

Không có có tuyệt đại tam kiêu, không có Lý Lan, không có bá chủ Tuyết Châu. Có lẽ Thanh Bình học viện còn tồn tại, có lẽ nhân loại Tuyết Châu đã run rẩy dưới gót sắt của yêu tộc.

Vương Tuyệt Phong vỗ đùi nhảy cẫng lên:

- Tổ cha nó, khi nào chúng ta xuất phát?

Vương Tuyệt Phong rất sốt ruột.

Vẻ mặt của mọi người giống y như Vương Tuyệt Phong, nóng cháy và điên cuồng, hận không thể lập tức phi thăng lên tiên giới ngay.

Đinh Hạo nhìn hướng Lý Lan.

Bây giờ Lý Lan là chưởng môn của Vấn Kiếm tông, tuy nhiều lúc lời Đinh Hạo nói địa biểu cho nàng nhưng trong trường hợp chính thức thế này thì mọi quyết định của tông môn phải qua tay nàng.

Lý Lan nở nụ cười, chậm rãi đứng lên, nói:

- Đương nhiên là càng nhanh càng tốt, chuyện này phải giữ kín, quá trình di dời có trật tự. Chỉ những đệ tử trung tâm, đáng tin mới có tư cách thăng vào tiên giới. Rời đi không có nghĩa là biến mất khỏi Vô Tận đại lục, Vấn Kiếm tông cần giữ lại một phần đạo thống tại đây.

Sau nỗi niềm kích động, mừng rỡ, Lý Lan thể hiện sự bình tĩnh, thong dong của chưởng môn một tong.

Đinh Hạo đứng lên, khóe môi cong lên lạnh lùng nói:

- Nghe nói trong thời gian ta vắng mặt có một số người không yên phận, trước khi đi nên cho bọn họ một bài học.

Mọi người phấn chấn tinh thần.

* * *

Ven Kính hồ.

Tài sản ban đầu của Tinh Vẫn tông giờ đã đổi chủ nhân.

Từ khi Tinh Vẫn Thánh, tông chủ của Tinh Vẫn tông bị Đinh Hạo giết thì hầu như rút khỏi võ đài Tuyết Châu. Ngày xưa Tinh Vẫn tông xem như hưng thịnh giờ không thể cứu lại thế suy đồi, cuối cùng buộc phải bán sản nghiệp để sống. Tất cả tài sản của Tinh Vẫn tông trong Kính hồ đều bán sạch.

Vẫn Tinh trang viên ban đầu giờ thành chỗ trú của Tình Xuyên Điện trong Kính hồ.

Tình Xuyên Điện là một trong mười thánh địa võ đạo của nhân loại, thế lực khổng lồ, cao thủ như mây. Vẫn Tinh trang viên không cần thủ vệ nghiêm ngặt, không ai có can đảm xâm nhập.

La Thông quay về Vẫn Tinh trang viên chuyện thứ nhất là đi tới nhà tù ngầm dưới lòng đất.

Nơi này từng là chỗ Tinh Vẫn tông tra khảo, cực kỳ âm u, tràn ngập. Không khí từ lỗ thông gió chui vào phát ra tiếng vù vù như u hồn chết oan kêu gào, bốn phía vách tường loang lổ vết máu đen. Công cụ tra tấn âm u bày ra, khiến người sợ hãi.

Trong gian phòng có ba, bốn cái xác máu thịt bầy nhầy, đều là đệ tử Vấn Kiếm tông bị hành hạ đến chết.

Một cơ thể bị đánh không thành hình người treo trên giá công cụ sắt đen, toàn thân không có một miếng thịt lành, đầy vết roi, dấu nung, đao thương, kim đen đâm. Nửa người bị đốt thành tro, một con mắt bị đào ra.

Nếu không phải ngực cơ thể này yếu ớt phập phồng thì ai nhìn cũng nghĩ đó là một cái xác.

- Tham kiến La trưởng lão.

Nam nhân khôi ngô đang tra khảo quỳ một gối xuống đất hành lễ, nói:

- Đồ đê tiện này rất cứng đầu, đánh chết cũng không chịu để lộ ra chút tin tức. Ta thấy hắn không còn giá trị tra hỏi, để hắn sống là mối họa, giết luôn đi.

La Thông không đáp, chậm rãi tới gần cơ thể bị treo trên dụng cụ tra tấn, rót huyền khí vào. Sức sống từ từ sôi lên trong cơ thể kia, gã ngẩng đầu, một mắt như kiếm bén nhìn chằm chằm La Thông.

La Thông nhíu mày hỏi:

- Ngươi tên là Triệu Tinh Thành?

Thanh âm khàn khàn cười nói:

- Đại trượng phu đi không đổi tên ngồi không đổi họ, ta chính là Triệu Tinh Thành gia gia của ngươi!

La Thông không bị chọc giận, gật đầu, nói:

- Ý chí của ngươi rất mạnh, có thể chịu đựng khổ hình tra khảo lâu như vậy. Đệ tử Vấn Kiếm tông làm người ta nhìn với cặp mắt khác. Lý Lan đã cho các ngươi cái gì khiến từng người thà bị hành hạ chết cũng không chịu khuất phục?

Triệu Tinh Thành hừ lạnh, bây giờ gã không có cả sức để nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.