Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 616: Chương 616: Yêu tộc tới




Ngay cả phong chủ của ngọn núi Thiên Kiếm, ngọn núi Địa Sát và ngọn núi Thanh Tú cũng đã ngã xuống trong chiến đấu. Đám người Lý Kiếm Ý, Đường Phật Lệ và La Lan, toàn thân cũng đầy vết thương.

Nếu như không phải vào thời khắc mấu chốt Khí Thanh Sam ngăn được cơn sóng dữ, nói không chừng ngày hôm nay tất cả bọn họ đều chết trận ở trên sơn đạo.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao trước đó đám người Lý Kiếm Ý không ra tay.

Luận về số lượng cao thủ, dù sao Vấn Kiếm Tông cũng không cách nào so sánh với hơn mười tông môn liên kết lại. Bọn họ nếu tham gia chiến đấu sớm hơn một chút, chỉ sợ sẽ khiến đám người Phương Tiêu An, Lục Hùng Phi lập tức ra tay. Nếu như vậy, sách lược kéo dài thời gian của Vấn Kiếm Tông có thể sẽ hoàn toàn mất đi hiệu lực.

- Sư thúc!

Lý Kiếm Ý mừng rỡ nói:

- Lão nhân gia ngài lại có thể thành tựu Vũ Hoàng sao? Như vậy thật sự quá tốt!

- Ha ha, như vậy chúng ta có thể phản kích!

Đường Phật Lệ cũng vô cùng hưng phấn nói.

Sắc mặt Khí Thanh Sam bình tĩnh, đang muốn nói gì. Đột nhiên hắn biến sắc, nhìn về phía đông. Trong nháy mắt Lý Kiếm Ý cũng phát hiện ra, quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy, từng đợt yêu khí nồng đậm trùng thiên, đột nhiên từ phía đông cuồn cuộn lao đến, giống như mây đen che phủ bầu trời, bao trùm toàn bộ bầu trời phía đông. Khí tức cường đại khiến thiên địa biến sắc. Mơ hồ có ngàn vạn cường giả Yêu tộc cưỡi mây đạp gió đến. Tiếng trống trận của Yêu tộc vang lên. Hàn quang đao kiếm lóe lên. Những tiếng rít gào kỳ lạ khủng khiếp vang lên chấn động thiên địa, mơ hồ tạo thành hình bán nguyệt bao vây về phía dãy núi của Vấn Kiếm Tông!

- Là Yêu tộc!

- Không xong! Những súc sinh lông lá muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của sao?

Đám người Lý Kiếm Ý đều biến sắc. Đám người Phương Tiêu An vừa bị đánh bại, còn chưa kịp thở, Yêu tộc vẫn tập trung hoả lực ở ngoài trăm dặm đột nhiên xuất hiện. Kẻ tới ắt không thiện.

Tiếng hoan hô trong sơn môn Vấn Kiếm Tông phía dưới, cũng hơi ngừng.

Yêu khí này che phủ cả bầu trời, giống như tầng mây che khuất ánh mặt trời. Trên mặt đất xuất hiện một bóng đen, khiến người hít thở không thông. Số lượng cường giả Yêu tộc, còn vượt xa hơn cả liên quân của học viện Thanh Bình trước đó. Số lượng cường giả đứng đầu Yêu tộc cũng không phải ít.

Vấn Kiếm Tông đã bị đánh tới nửa tàn, lúc này muốn chống lại Yêu tộc, không khỏi cảm thấy ít may mắn.

Ầm! Ầm! Ầm ầm ầm!

Từng tiếng trống trận của Yêu tộc vang vọng ở trong thiên địa. Trong dãy núi phía xa cũng xuất hiện vô số bóng đen. Đó là đại quân Yêu tộc cấp thấp.

Mặc dù chỉ là một vài mãnh thú, tiểu yêu cấp Yêu Binh, Yêu Tướng, nhưng nhìn thấy số lượng đã vượt quá trăm vạn, giống như thủy triều màu đen bao vây về phía sơn môn của Vấn Kiếm Tông, vang lên tiếng rít gào như tiếng biển gầm bạo phát. Đây là do Yêu tộc đã chuẩn bị kỹ lưỡng, trước khi khai chiến. Trước hết, xem Yêu tộc cấp thấp với số lượng vô cùng vô tận là pháo hôi, tiêu hao thực lực của cường giả Nhân tộc, sau đó mới có thể phát ra đả kích mang tính hủy diệt.

Bầu không khí chợt trở nên vô cùng khẩn trương. Mây đen ép xuống! Không khí khiến người ta hít thở không thông.

Mặc dù là Phương Tiêu An và bốn kiếm tu của Liệt Thiên Kiếm Tông đã tránh né ra xa, thấy vậy cũng biến sắc theo.

- Yêu tộc lại có thể phát động công kích sao? Điều này không phù hợp với ước định!

- Chết tiệt, khổ cực tốn thất nhiều ngày như vậy, không ngờ lại bị những tên súc sinh lông lá không có chữ tín này chiếm tiện nghi. Ta đã sớm nói, không thể tin tưởng những kẻ dị tộc!

Một đám người căm phẫn thốt lên. Nếu như vậy, những nỗ lực bất chấp trả giá lớn của bọn họ trước đó, nhằm công kích, gây tổn thất nghiêm trọng cho Vấn Kiếm Tông trở thành một truyện cười, ngao cò tranh chấp ngư ông đắc lợi, khiến Yêu tộc chiếm được tiện nghi.

- Hừ, vô phương. Bảo Yêu tộc đi xung phong liều chết, từ tay bọn họ, tiêu diệt hết Vấn Kiếm Tông cũng tốt. Như vậy, chúng ta cũng không nhất định gánh trên lưng tội tàn sát người cùng tộc. Khoáng huyền tinh thạch này là vật chết, trong khoảng thời gian ngắn cũng không dọn sạch đi được. Chờ tới lúc bọn họ chiếm lĩnh dãy núi Vấn Kiếm, chúng ta sẽ rat ay đoạt lại. Đến lúc đó tất cả vẫn là của chúng ta!

Hàn Dưỡng Kiếm lau đi vết máu ở khóe miệng, âm hiểm cười.

Phương Tiêu An nhíu mày, nói:

- Nếu như dãy núi Vấn Kiếm thật sự rơi vào tay Yêu tộc, sợ rằng chúng ta lại tới đoạt lại, sẽ rất khó!

- Sợ cái gì? Trưởng lão Vạn Kiếm Sát của Liệt Thiên Kiếm Tông, ít ngày nữa sẽ đánh đến nơi này. Đến lúc đó, cho dù là toàn bộ Yêu tộc Tuyết Châu tập trung tại đây, cũng có thể giết sạch.

Một kiếm tu khác không khách khí chút nào, nói.

Phương Tiêu An chỉ có thể im miệng.

Nhưng trong lòng Phương Tiêu An nảy sinh một chút bi thương. Nhớ năm đó, học viện Thanh Bình chính là đệ nhất tông môn Tuyết Châu. Bản thân mình vì viện trưởng, gần như có thể đạt tới cảnh giới ra hiệu lệnh, kẻ nào dám không theo. Nhưng hiện tại thế nào? Người trước mắt chỉ là một đệ tử nòng cốt đời thứ ba của Liệt Thiên Kiếm Tông mà thôi, lại dám đối tùy ý quát tháo, đối với một viện trưởng như hắn, căn bản không để vào mắt.

Thời đại Tuyết Châu… đã kết thúc rồi sao?

...

Dãy núi Vấn Kiếm.

Bất luận là bị thương hay mệt mỏi, bất luận thực lực cao hay thấp, trong nháy mắt này tất cả đệ tử Vấn Kiếm Tông đều rút bảo kiếm bên hông ra, nắm chặt vũ khí trong tay.

Chiến ý thiêu đốt, hoàn toàn không có chút sợ hãi nào.

Sắc mặt Vương Tuyệt Phong cũng trở lại bình tĩnh.

Hắn nuốt vào một viên đan dược giảm đau, cứng rắn áp chế những đau đớn do thương thế trên người gây ra, sau đó đổi lấy một thanh trường kiếm còn tốt, lấy vạt áo quấn chặt lấy vết thương ở lưng và bụng, vận dụng khí tức, chuẩn bị tái chiến bất cứ lúc nào.

Quan Phi Độ ở bên cạnh, cười lạnh một tiếng, hai tay cầm kiếm.

Đám người Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ, Lỗ Kỳ, Vương Tiêu Sái, Trầm Khổ cũng có hành động tương tự. Những đệ tử nòng cốt đời thứ ba của Vấn Kiếm Tông, có thể cho tới nay âm thầm phân cao thấp, thậm chí xung đột tranh đấu là điều không thể tránh được, nhưng vào giờ phút này lại kề vai chiến đấu, từ bỏ tất cả ân oán.

Phía sau đám người, sắc mặt Chung Đại Tuấn cũng trở nên nghiêm túc và trang trọng. Hắn mặc áo giáp vào, đồng thời giao áo giáp vũ khí sớm chuẩn bị xong cho đám người Cao Tuyết Nhi, Hoan Hoan và Ny Tử, bảo các nàng mặc vào...

Ít nhất như vậy có thể bảo toàn tính mạng của các nàng trong cuộc chiến đấu sắp tới.

Triệu Tinh Thành thực lực chỉ là cảnh giới Vũ sĩ tứ khiếu, cũng đứng ở bên cạnh Chung Đại Tuấn, chiến ý tuôn ra.

Đệ tử Vấn Kiếm Tông này cũng xuất thân từ khu chứa rác phía sau núi, chung quy cũng không hòa thuận với Đinh Hạo lắm. Tuy rằng địa vị của hắn hiện tại rất thấp, nhưng cũng hoàn toàn không có ý lui bước.

- Sớm biết vậy, hẳn ta đã theo Đinh sư huynh khổ luyện võ đạo, hôm nay còn có thể giết thêm mấy tên Yêu tộc!

Chung Đại Tuấn cười khổ, phóng tầm mắt nhìn đoàn người đông nghìn nghịt bên cạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.